NGƯỜI THÍCH RỜ ĐÍT

Lão bố dượng không đụng tới Akiko mấy tuần sau đó. Sự thật, tại lão không có nhà. Cũng chẳng lạ gì lão ngủ đêm ở nhà ai. Khi lão mang đồ dơ cho Akiko giặt, lão chỉ dừng lại ít phút để kể chuyện với Gengyo, khen lấy khen để cô bạn tình bốc lửa. Akiko bất giác phải lắng nghe lời đối thoại. Dù cô không biểu hiện gì ra mặt, nhưng cô thấy như bị phản bội, và tức giận vì phải giặt quần áo dơ của lão dính lắm lem với người đàn bà khác.
“Tại sao bả không chịu giặt ba cái đồ dơ của ổng ?!” Akiko quát tháo với chồng vào một tối, sau khi lão đã đi ra. “Đúng là con mẹ mắc dịch mà !”
Gengyo thình lình bị bắt nạt, anh không biết phải tính sao. Tất cả sự nỗi giận cho anh biết rằng cô ghét lão và muốn lão biến khỏi nhà, vì vậy anh không bao giờ hiểu người vợ mới cưới thực sự ghen với người bạn tình của lão, chứ không phải ghét lão.

Khi niên học năm đó dứt, Gengyo tìm được công việc bán hàng cho một tiệm Computer. Sau vài ngày huấn luyện, họ gởi anh đi làm ngoài thành phố. Lần đầu tiên xa nhà, khoảng 10 ngày, anh để lại Akiko một mình. Điều này làm cô cảm thấy không yên tâm, vì vào khoảng 10 rưỡi của đêm đầu tiên, lão bố dượng đã định lẽn qua phòng cô. Lúc đó, Akiko đã lên giường. Cô đang đọc sách và nghe tiếng lão.
“Akiko,” lão gọi từ cửa ngoài. “Nè, cưng”.
Chỉ nghe giọng nói lão, cô đã cứng mình. Giọng lão lè nhè rõ ràng đã có khá nhiều rượu, và qua cách ca hát của lão, cô biết lão đang muốn dục tình.
Hy vọng lão sẽ bỏ đi, hoặc để cho cô yên, cô bỏ mặc lão không trả lời. Nhưng lão không bỏ qua một cách dễ dàng.
Tim cô trở mạnh khi nghe tiếng gõ thúc dục. Thình lình lão ló cái đầu vô, nửa cười nửa nhíu nhìn thấy Akiko đang ngồi trên giường trong bộ áo ngủ mỏng dính.
“Còn chưa ngủ sao,” lão lè nhè, đứng lại sau cánh cửa, cặp mắt lão săn lùng như muốn uống hết sức sống của cô gái 19 đang nằm co ro trên giường. Tấm mền kéo ngang hông không che được cặp nhũ hoa đội ra khỏi lớp vải mỏng. “Có biết bố tới không ?”, lão hỏi.
Akiko gật đầu run run.
“Tại sao con không lên tiếng ?”
“Hôm nay con mệt!” cô hơi lớn tiếng khi thừa biết lã tới đây làm gì. “Bố ra ngoài được không, đây là phòng con”.
“Ra ngoài ? Căn nhà này của tao mà!”.
“Con biết, nhưng bây giờ không phải lúc. Gengyo đã đi vắng,” cô năn nỉ.
“Vậy bố mới tới,” lão cười. “Con không muốn vậy sao”. Khi lão nói, lão tiến tới chầm chậm, tay mở từng cút áo.
Cuốn sách trên tay Akiko bắt đầu run rẩy.
“Bố đừng tới gần,” cô cảnh cáo. “Con không muốn gian díu thêm nữa”.
“Bố cần tình …”, lão tính nói “tình dục”.
“Vậy đi tìm bà Chiko đi!” Akiko nạt. “Nghe nói là ông khen bà ta lắm. Vậy thì đi đi, đi với bà già thúi đó !”
Lão cười chế giễu khi cởi phăng ra cái áo, thân thể to kềnh của một nhà đô vật Sumo đập vào mắt cô.
“Con ghen với bà ta à ?”
“Ghen !”, cô nhiết. “Đừng nghĩ ông ngon. Ông là cái thá gì mà tôi ghen, cứ đi khỏi phòng ngay là tốt nhất”.
Lần nữa, lão cười. Khi lão cởi giây nịt và bỏ quần xuống, lão nói lão đã dẹp “con mẹ” đó luôn rồi bởi vì bả cứ bắt lão phải làm đám cưới. “Với con, bố không cần đám cưới, phải không ? Bởi con cưới Gengyo rồi. Bây giờ, nó không có đây bố là chồng hờ thế thân cũng được. Ha … ha … ha”.
“Ảnh không có đây”, Akiko thừa nhận. “Nhưng không có nghĩa con làm chuyện có lỗi nữa”.
“Ờ để chờ coi!”.
“Con nói thiệt”, Akiko la lên, ném cuốn sách về phía lão rồi kéo mền lên cao tới cằm. “Nếu bố đụng tới con. Con la lớn”.
“Phải la thiệt không ? Thấy con run rẩy như vậy ? Con lạnh à ? Hay sợ ? hay là quá kích thích ?”
Lão tránh cuốn sách không cần xoay đầu, để cho nó bay vèo qua vai và rớt xuống sàn. Lão chỉ tập trung nhìn trân trân vào Akiko. Thấy cô có vẻ sợ lão càng khoái. Lão bỏ luôn cái quần đùi rớt xuống sàn.
Akiko bất thần há miệng. Cô không muốn nhìn cái của lão nữa nhưng cô không thể quay đi nơi khác được. Nó nửa mềm nửa cương đổ dồn sang một bên, thòng thỏng, hai hòn đầy lông, làm cho cô càng chú ý. Trong vô thức, cô đưa lưỡi lên liếm nhẹ đầu môi.
“Quá quen thuộc rồi chứ?”, lão trêu.
“Còn lâu!”, cô găng. “Thấy mà ghê!”. Nhưng cô biết cô đang nói dối. Cô thực sự thích, thích lắm.
Song, cô thà chết hơn là công nhận điều đó với lão.
Dương cụ từ từ ngổng đầu cao làm cho cô nhớ lại lần hãm hiếp đó. Cô cảm thấy bất lực và yếu đuối trước uy lực và sự cám dỗ của lão.
“Đừng đến gần,” cô kêu lên, khi lão trần truồng bò lên giường.
Lão chộp tay cô và kéo vào đùi lão, ép những ngón tay thon dài mềm mại vào khối thịt cương cứng.
“Đừng!”, cô chống chọi yếu ớt nhưng rồi cũng không buông.
“Đừng sợ, đâu phải lần đầu”, lão nói.
“Ừ, không phải lần đầu. Ông ham lắm. Muốn lần hai và lần ba nữa à Ông thiệt quá đáng !”.
“Dĩ nhiên, ai mà không ham. Mèo nào lại chê mỡ. Mỡ nào lại chẳng muốn được ăn”, lão cười đắc ý.
Nghe lão cười hô hố, cô bỗng thấy xấu hổ.
“Con không phải hạng gái hư”, cô giải thích, rút tay về. “Con chỉ muốn làm người vợ hiền. Thật ! Bố đừng phá con nữa”.
“Phá, bố đâu có phá. Bố chỉ muốn chìu ý con thôi. Không phải con cũng thích lắm sao … Thôi mà, đừng đóng kịch nữa”.
Nhưng Akiko nhấn mạnh điều cô muốn. Khi lão chộp lấy cô và cố đè cô xuống, cô chống trả quyết liệt, làm cho lão hơi ngạc nhiên. Song, lão vẫn cười hô hố dùng sức mạnh trấn át cô xuống. Lão lột bộ áo ngủ cô ra, tiện chân đá luôn cái mền xuống sàn.
“Đừng mà bố!”, cô nghẹn ngào, hơi thở cắt quảng, khi lão trèo được lên mình và bẹt hai chân cô ra. “Bố không có quyền thô bạo với con. Đừng cưỡng hiếp con mà!”.
Lão thở dốc. Cặp mắt hí càng làm lão thêm dâm dật. Khi đã xếp sẵn tư thế, lão đưa tay xuống nắm lấy dương cụ, kéo tuột bao qui đầu, chểm chệ cho đúng tư thế, rồi mới tìm cách gài cái đầu khấc vào vùng chẻ ít lông của Akiko.
“Trời ơi,” cô rên lên, trong khoảnh khắc, khi cái đầu khấc lão ấn vào cửa mình, cô cảm thấy ham muốn vô hình nào đó đang ập tới. Nhưng cô lại đưa tay lên tán vào mặt lão, “Chó đẻ ! Đồ dơ dáy! Lấy nó ra mau!”.
“Đã nói rồi,” lão gầm lên. “Đừng bao giờ tán tao … vậy đừng có trách !”
Trong cái thế hạ phong, Akiko bất lực. Lão dùng hai chân kẹp chặt cô lại trước khi ra tay. Chưa bao giờ trong đời cô bị ai đánh và vả như thế. Chát! Chát ! Chát. Ba lằn bàn tay in lên trên đùi và hông cô.
“Đừng đánh ! Đừng …” Akiko thét lên. Tay chân giãy dụa chống trả quyết liệt.
“Bố nói rồi, chống chọi với bố không có kết quả tốt !” lão bình tĩnh, kềm chặt tứ chi cô xuống giường. Tiếp tục …
“Chống chọi đó rồi sao !”, Akiko đối đáp, mắt nhìn thẳng vào bộ mặt phinh phính. Một bộ mặt gian ác đầy dâm dục với cặp mắt ti hí. “Ông điên rồi sao. Bỏ tôi ra mau!”.
Khi nói xong, Akiko cố gắng vùng vẫy, nhưng vô dụng. Lão quá khoẻ và đang giận vì cô nói những lời vô lễ.
“Thằng già điên hả ! Mày nói tao chó đẻ hả!”, lão lập lại “Tại sao mày nói …”, giọng lão cắt khúc. Lão nghiến răng, mắt quắc sáng, hàm răng lão gồng cứng, lão vung tay lên. “PHÁT!”
“UI DA !!!”, Akiko thét lên, khi cái đau như xé da thịt.
Lão tiếp tục đánh thêm mấy cái rồi mới ngưng.
“Cho con ngồi dậy … Bố đừng đánh nữa. Đừng …!”, Akiko van nài.
“Có biết nói lời xin lỗi không ?”, lão sủa. “Coi từ nay còn dám …!”
“Dạ … con xin lỗi!”, cô hổn hển. “Mai mốt con không dám hổn với bố nữa.”
Cả hai gò đít và đùi cô đỏ bừng. Lão nhìn đăm đăm trên khuôn mặt nhút nhát của cô mà lúc nãy đây còn làm dữ. Lão đắc ý ra lệnh cho cô nằm úp xuống.
Akiko ngoan ngoãn nghe theo.
“Không phải ở đó”, lão quát lên. “Nằm bên này”.
Lão không cần nói hai lần, cô trườn qua nằm ngay giữa giường đúng như lời dặn của lão.
“Vậy mới ngoan … Mở hai chân ra!”.
Lời nói lão nhẹ nhàng nhưng rắn rỏi. Cô sợ nên từ từ dạng chân ra cho lão nhìn.
“Chua choa … vậy mới là con dâu tốt … rỉ nước rồi đây!”, lão xuýt xoa.
Akiko không nói tiếng nào. Cô biết cô cũng hơi hứng tình. Thật là xấu hổ khi nằm đó với hai chân banh ra, cho phép lão tới gần để nhìn cho rõ. Hai chân cô run run. Trong khoảnh khắc, cô tưởng lão kề môi ngoạm vào chỗ kín, cô nhong nhóng, nửa như tránh né, nửa như chờ đợi cái hôn đó.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16Next page
Back to top button