Ngày hôm sau, thứ Sáu. Khi lão bố dượng trở về từ nơi tập dợt, Gengyo đang học bài ở phòng khách, và Akiko đang dọn lên thức ăn tối.
“Chào bố. Bố tập dợt ra sao ?”, Gengyo tươi cười.
“Bình thường. Bố quật ngả hai thằng”.
“Hai người mau rửa tay chuẩn bị ăn,” Akiko gọi từ sau bếp.
Không đáp lời Akiko, lão bước sang Gengyo, lấy ra cái bóp và đưa cho Gengyo một số tiền nhỏ.
“Tiền gì đây ?”
“Bố muốn con dẫn Akiko đi chơi tối nay. Coi phim ?”
Lão cười tưới kể cho Gengyo nghe buổi hẹn tối qua với bà Chiko thật mỹ mãn. Thay vì hẹn thêm lần nữa, bà Chiko đề nghị một buổi tối thân mật với ông, sau khi đã cho bọn nhỏ lên giường. Lão sợ bọn nhỏ quấy phá, nên đề nghị buổi tối đó làm ở nhà ông. Bà Chiko đồng ý ngay.
Tại rạp chiếu phim, Akiko đứng ngồi không yên. Lòng bàn tay đổ mồ hôi. Cô đang ghen! Thật vô lý nhưng cô thật không tự chủ về điều đó. Cô không phải yêu bố dượng, ngược lại cô ghét lão vì lão hiếp cô. Nhưng, chuyện lão và bà Chiko đang hú hí ở nhà làm cho cô thấy khó chịu thật. Tại sao ?
Hình ảnh của bố dượng hùng hục trên mình bà Chiko xoay xoáy trong đầu Akiko, làm cô không thể tập trung xem phim được.
Khi họ rời khỏi rạp, Gengyo nhìn đồng hồ và đề nghị một buổi ăn khuya.
“Em không thấy đói,” Akiko sằn giọng.
“Nhưng còn sớm quá, em” Gengyo đáp. “Bố có nói …”
“Bố nói ! Bố nói!”, Akiko giận lên cắt ngang lời chồng. “Em không màng tới lời ổng nói nữa! Ổng có quyền gì xen vào đời sống tụi mình?”
“Em, anh đâu nói gì quá đáng, em nạt dữ …,” Gengyo khuyên, mắc cỡ nhìn mọi người đi chung quanh. “Trước đám đông, em này!”
“Sợ mất mặt hả ? Sợ thì tìm cách đi !”
Gengyo cầm lấy tay vợ kéo đi. “Chuyện gì kỳ lạ vậy, Akiko ? Tại sao em nổi nóng ? Có phải bố làm chuyện gì không ?”
“PHẢI THÌ SAO”, cô la to và rồi kiềm chế lại, “Không, không có gì. Em chỉ cảm thấy sao sao ấy”.
“Có phải bố mất uy tính không ? Bố làm gì em à ?”
“Không,” Akiko dối. Cô không định kể chuyện thủ dâm tối qua. “Không phải. Bố rất đàng hoàng tối qua khi chở em về từ nhà … nhà bả”.
“Đó, thấy không ? Anh nói bố là người đàng hoàng mà ?”
Ờ, phải rồi, đàng hoàng ! Akiko rủa thầm trong bụng, ngoài mặt vẫn cười cười.
“Thôi bây giờ,” Gengyo lên tiếng. “Nếu không đói thì kiếm gì uống. Uống rồi sẽ thấy thoải mái hơn”.
“Em không khát,” cô đáp thờ ơ.
“Nhưng phải tìm chuyện gì giải trí, bây giờ chưa về được. Bố có nói …”
“Nói … nói … nói !” Akiko rít lên, hất cái áo sang một bên, dùng dằn dưới đất. “Chở em về nhà đi ? NGAY BÂY GIỜø ?!”.
Sự căng thẳng tăng thêm suốt đoạn đường về. Cô nhảy ra khỏi xe ngay khi Gengyo đạp thắng trước sân. Giày của cô khua lên mạnh bạo trên ngõ dẫn vào nhà. Rồi, sau khi mở cửa, cô nhón gót đi vào.Thình lình trước mặt cô hiện ra một cảnh tượng. Bà Chiko đang nằm ngửa gần như trần truồng trên ghế với đôi vớ còn dính lại nơi chân. Lão bố dượng nằm trên, giữa hai chân bà. Lão kéo quần lót của bà sang một bên, và cùng lúc lách dương vật vào giữa.
“Ối trời ơi !” Lão kêu lên, rút dương cụ ra khỏi mình bà Chiko, ngay sau khi thấy Akiko đứng trước cửa.
“Sao ngừng vậy anh,” Bà Chiko rên khẻ. “Anh làm em khó chịu quá … đang không giữa chừng …”. Rồi cặp mắt bà dõi theo hướng lão nhìn thấy Akiko. Đầu Gengyo xuất hiện đàng sau vai Akiko. “Ô, TRỜI ƠI. ANH NÓI HỌ ĐI CHƠI TỚI KHUYA MÀ!”, bà Chiko nhảy cựng lên. “ĐỠ TÔI DẬY, TRỜI ƠI … CHẾT RỒI !”
“Tụi con đi ngay, đi ngay” Gengyo lầm bầm. “Bố, xin lỗi. Đi, Akiko! Mình đi!”
Gengyo nắm lấy tay Akiko kéo đi, nhưng cô giẩy tay anh ta ra và chỉ đứng đó như trời trồng, nhìn lão bố dượng và người bạn tình. Bà hớt hãi ôm quần áo chạy ra ngoài.
“Khoan, Chiko!”, lão gọi, vụt chạy qua người Akiko và Gengyo, rồi đứng lại nhìn.
“COI ĐÓ … LÀM BÀ TA BỎ ĐI !” lão cằn nhằn, vô tình quay sang hai người với cái dương cụ to đùng còn đọng lại chút dâm thủy của bà Chiko. Lão hậm hực nện cánh cửa lại …
“Tụi con xin lỗi,” Akiko nói. “Lỗi con. Con bị nhức đầu … trở về”
“Nhức đầu … nhức đầu”, lão mỉa mai. “Coi đó, bây giờ bố mới nhức cái đầu … đó. Biết giải quyết sao đây. Tại sao không về trễ năm mười phút chứ ?!”, lão hậm hực, tay bịn cu, nói lí nhí như sợ thằng con ghẻ nghe. “Trừ phi … trời ơi … tức quá kiếm ai ra thế”.
“Bố nói sao,” Gengyo lên tiếng. “Vợ con ra sao.”
“Vợ mày! … không, không phải”, lão nhát gừng. “Tao không có nói vợ mày gì hết. Nói vậy thôi. Tao thề rồi …không đụng tới. Chỉ còn cách tự … tự giải quyết.!”
Nói xong, lão trần truồng đi nhanh vào phòng tắm. Chỉ vài ba phút sau là nghe tiếng lão rên hì hè, tiếng rên của khoái cảm vừa phóng tinh, như cố tình cho Akiko và Gengyo nghe thấy.
“Rõ là thằng già mắc dịch mà,” Gengyo lầm bầm. “Nếu không phải tại gia đình mình nhờ vã nó, anh không nễ đâu!”.
Kéo Akiko vào phòng riêng, Gengyo nói tiếp:
“Chắc anh nghĩ không kiên nhẫn được bao lâu nữa. Anh nghĩ … thôi bây giờ chúng ta tìm cách dọn đi … ngay ngày mai!”
“Chúng ta còn túng thiếu lắm, anh!” Akiko đáp, giọng thật bình tĩnh khác thường. “Anh cũng thừa biết điều đó”.
“Ừ, anh biết, nhưng … suy cho cùng … không biết có đáng chịu đựng với thằng già này thêm nữa ?”.
Akiko cười thầm một cách thần bí. “Em thấy cũng thông cảm với bố trong trường hợp này … dù sao ông cũng giữ lời hứa không đụng tới em”.
“Nhưng ổng cứ thủ dâm và rên rỉ um sùm trong phòng tắm, cố tình cho chúng ta nghe … Hành động đó thật là hết nói nỗi !”
“Thôi kệ bố … Đâu phải ngày nào cũng vậy. Với em, thực tình em không màng chuyện đó. Em cứ coi đó như là anh, em cũng nghe quen tai rồi.
Gengyo liếc nhìn vợ. Akiko thật đẹp và huyện diệu trong lúc này. Anh quên bẳn đi chuyện của lão bố dượng mà dẫn vợ vào phòng riêng. Khi đèn tắt, Gengyo choàng tay người vợ mới cưới. Cả hai lần lượt trút hết quần áo, dù không ai gợi ý trước, cả hai đều biết họ sẽ có sex với nhau. Bác sĩ đã có bảo Akiko họ được quan hệ trở lại. Đáng lý là xảy từ tối hôm trước nhưng tại lão bố dượng nhờ Akiko giữ con cho bà Chiko, nên về trễ và Gengyo đã đi ngủ.
Akiko đưa tay mơn trớn và phác hiện dương cụ của chồng cứng và nóng hơn thường ngày. Cô cũng để ý anh lấy tay cô đặt lên mông anh thầm bảo hãy xoa nắn.
Ngược lại, Gengyo cũng phát hiện vú của Akiko đã cương cứng, khác với trước đây, phải cần anh xoa nắn trước. Anh có thắc mắc về điều nay nhưng rồi không nói ra. Anh thử đặt bàn tay vào giữa đùi Akiko. L… đã tiết khá nhiều dâm thủy. Điều này, trái lại, tạo sự hưng phấn cho anh trước khi ấn ngón tay vào.
”Hôm nay em ăn trúng gì mà nỗi hứng nhanh vậy,” anh nói.
“Bởi vì em mong anh đã lâu rồi, từ ngày bác sĩ dặn dò … em nôn nóng lắm,” cô nhõng nhẽo.
“Em thật nôn nóng !” anh ta đáp vờ, tỏ ra thích thú. Anh trườn lên người, chen vào giữa hai đùi cô, cầm trong tay khúc thịt cứng rà rà vào cái khe ướt đẫm. “Em có còn đau ? Anh sợ vết thương còn chưa lành”
“Không! Em không sao”, cô đáp.
Hai mép đại âm thần trơn ướt lận cái dương cụ vào trong như nuốt trọng. Gengyo cảm thấy sâu tới tận gốc, đi vào thật là ngọt ngào chưa bao giờ có được.
“Hình như hơi nhiều nước hay của em hơi lớn ?”, Gengyo hỏi.
“Sao lớn ? Cái gì ?”
“Cái của em đó, … lớn !”
“Thiệt !”
“Có phải nó lớn hơn không ?”, Gengyo nhắc lại.
“Chắc là vậy,” cô công nhận. “Sau khi xảy thai … em thấy cũng hơi rộng!”.
“Rộng cũng không sao,” anh nói, có vẻ thông cảm. Anh bắt đầu nhấn vào kéo ra nhịp nhàng. “Có đau không, em ? Anh sợ …”
“Không, không đau,” Akiko trấn an chồng, thực lòng muốn anh ấy im miệng và tập trung hơn, hy vọng cô có cơ may đạt khoái cảm mà chưa bao giờ cô có được với chồng.
“Của anh hơi nhỏ … nhỏ hơn của bố … anh thấy qua cái của bố?”, Gengyo chợt hỏi, khi cảm giác dương vật anh trồi thụt quá dễ dàng.
Akiko im lặng. Cô nắm tay chồng và hôn nhẹ, bắt đầu nút lưỡi. Màn ái ân sắp sửa diễn ra tốt đẹp thì bỗng Gengyo ngừng lại.
“Thật ra ai lớn hơn ?”
“Không, em không biết,” cô nói dối. “Của anh vừa vặn với em hơn. Dù lớn dù nhỏ em cũng đều thích anh hơn”.
“Vậy là anh làm cho em có cảm giác à ?”.
“Ừ, có,” cô thở nhẹ, khi Gengyo tiếp tục nắc. “Có nhiều lắm anh. Anh làm em sướng lắm!”.
“Vậy mà anh cứ sợ này sợ nọ …” giọng anh kéo dài. Akiko nảy người lên đón lấy cú thút của Gengyo, làm anh thật thích. Anh bắt đầu gài số cao, đ… nhanh và mạnh hơn.
“Ư …u u … u u …,” Akiko hổn hển, “Chết em! Anh làm hăng quá ! Thương anh quá!”.
“Thiệt hả,” anh đáp, tiếp tục thút người xuống.
Trong vòng nửa phút, Gengyo nhồi cô vợ xuống nệm. Akiko có thể nghe tiếng lò xo kêu kẽo kẹt. Đây rõ ràng không phải là cách làm tình thường ngày của Gengyo, cô còn đòi hỏi nào hơn nữa. Sự mạnh bạo này tương tự như lão bố dượng đang hiếp cô. Nếu anh cứ tiếp tục nện cô như vậy thêm một lát nữa, Akiko có thể sẽ không giả vờ đạt khoái cảm như những lần trước!
“Em đã ra rồi à ?”, Gengyo thở, bơm nhè nhẹ.
“Chưa … chưa … nhưng cũng sắp”.
“Ý anh hỏi … hỏi em có ‘ra’ với bố ?!”
“Quên chuyện của bố đi !”
“Có ‘ra’ không ?”
“Đừng hỏi … ô … ư … làm đi, em sắp rồi !”
“Em có ‘ra’ nè … anh biết. Hèn chi em không … không nói. Bố đem tới … tới … khoái cảm cho em! Nói đi !”
Bực tức hay khó chịu, Akiko nói ngay:
“Ừ, đúng … nếu anh cần biết quá … bố làm em xuất tinh đó ! Anh có im đi và … ahh … tập … tập trung đi?!”
Gengyo nghe lời vợ tập trung hơn. Sự thú nhận của cô ấy dường như đem một sức sống mới trong trí tưởng biến thái của anh. Sau khoảng vài mười cái dập dồn vào cái “khe” của Akiko, anh thở dốc những tiếng rên gằn giọng, toàn thân bắt đầu co giựt.
“Chưa …! Khoan ! THÊM NỮA … CHÚT NỮA ! KHOAN RA”, cô nói như năn nỉ, nâng cao âm hộ, ngóng lấy dương cụ thụt phâm phấp vào, và thình lình cảm giác một tràng tinh dịch phóng ào vào trong. Akiko trân mình lên hứng lấy, rồi buông mình xuống tỏ vẻ nuối tiếc.
“Em xuất tinh rồi à ?”, Gengyo chợt hỏi với vẻ ngờ vực, sau khi nằm vài phút, và kéo dương cụ co héo ra ngoài. Anh nằm lăn qua một bên thở đều đều.
“Không phải lần nào với anh em cũng sướng hết sao ?”, cô dấu diếm.
“Tại sao em không trả lời thẳng thừng với anh ? Em có hay không ?”
“Thẳng thừng, được rồi, em có ‘ra’,” cô nói, dù lời nói dối có làm cô thấy đắng cay, nếu như chồng cô ráng thêm giây lát nữa có lẽ cô đã được sướng. “Anh tin chưa ?”
“Anh tưởng em chưa ra … Anh chỉ sợ và lo cho em thôi”
“Em biết anh lo cho em chứ … Lúc cũng tưởng vậy, nhưng vào phút cuối cùng em có ra với anh,” cô nói thêm, “Lần này sướng hơn những lần trước”.
“So với … so với … thôi anh … so với bố thì sao. Em có ra nhiều ?”
“So với ông ta … em không thích ông ta chút nào, ông ấy còn thua xa anh về nghệ thuật làm tình!”
“Thiệt hả … Cưng em quá đi !”
Gengyo ngủ vùi với một nụ cười thỏa mãn trên gương mặt, trong khi Akiko nằm cạnh anh ta hơn cả tiếng, tỉnh táo, trống rỗng. Cái cảm giác bị kích thích tới mức ứ nghẹn mà không thoát ra được thật khó chịu vô cùng!
Cô cảm thấy tức bực và chỉ muốn thét to lên: “Sao đời chẳng công bằng chút nào, tại sao cô thể sung sướng đến điên người với lão bố dượng chó chết đang ngáy ngủ ở phòng cạnh bên, mà không tìm được chút khoái cảm với chính người chồng yêu quí của mình ?!”
Sáng hôm sau, Gengyo thức dậy, cảm thấy thật nhức đầu. Là ngày Chủ nhật nên anh không tới trường. Anh nằm suốt buổi trên ghế sofa.
Akiko sờ trán chồng, thấy nóng sốt. Cô đi tới tiệm dược mua cho anh một hộp thuốc cảm.
Trưa đó, bệnh của Gengyo càng trở nặng. Anh bị nóng lạnh. Akiko gọi bác sĩ nhưng văn phòng đóng cửa. Cô để lại lời nhắn khẩn.
Gần một tiếng sau, Akiko nhận được cú phone. Sau khi chuẩn đoán sơ lược, bác sĩ bảo cô hãy để Gengyo nghỉ ngơi sau khi uống thật nhiều nước và thuốc cảm. Nếu không thấy khá hơn thì hãy đến gặp bác sĩ vào ngày thứ Hai.
Theo lời chỉ dẫn của bác sĩ, Akiko đặt Gengyo lên giường. Đây là lần đầu tiên Gengyo bị cảm từ ngày cưới nhau. Akiko cố gắng hết mình để chăm sóc chồng.
Lão bố dượng lại đi tập võ ngày đó. Lão kiếm cũng khá tiền cho công việc này vì đô vật Sumo khá thịnh hành ở xứ Nhật, chưa kể phần quảng cáo riêng cho các công ty thức ăn và nước uống.
“Bố muốn ăn gì tối nay ?”, Akiko hỏi, khi lão trở về.
“Bố no rồi,” lão nói ởm ờ và đi ngay vào phòng riêng. “Bố có hẹn tối nay … con khỏi chờ bố”.
Sớm sau khi tắm rửa, cạo râu sạch sẻ, và vận đồ ngon lành, lão biến mất ra khỏi cửa. Thêm một lần nữa, Akiko cảm thấy ghen ghen. Cô không ham gì lão, nhưng cô không muốn ai có được lão. Điều này nghe vô lý với địa vị của cô nhưng là sự thực. Sự thực là Akiko cảm thấy phòng không vắng lặng, nhìn chung quanh đâu đâu cũng có hình ảnh lão và người đàn bà khác đang ái ân với nhau.
Dù sao thì Akiko cũng đã lên giường rồi khi lão trở về khoảng 2 giờ sáng. Lão có vẻ hơi xỉn và có vẻ nhiều tức tối. Sau khi ăn tối, rồi nhảy với bà Chiko, họ về nhà. Ở đó, lão bỏ ra hai tiếng để dụ bà lên giường nhưng rồi phát giác ra bà đang có kinh nguyệt.
Trước khi đi ngủ, lão đứng như trời trồng trong bồn tắm, dội nước thật lạnh để làm nguôi cơn nóng giận.