Người Chị Tốt Bụng

Tôi ấp hai đùi chị thành hai cái đai giữ lấy đầu tôi và tôi xục lia lịa vô lồn chị. Tôi rà, tôi liếm, tôi bú, tôi nút, chị trăn trở đạp vung vít. Tôi thọc cái lưỡi vô sâu, uốn cong lên, gồng cho những hạt gai nổi sừng và cào cào bên trong người chị.

Chị kêu the thé : sao cha nhiều trò vậy, chơi còn bày đặt bú nữa. Con nít bú vú chớ đâu tầm bậy như cha. Tôi trây trúa : con nít bú vú, nhưng đàn ông thì sơi cả vú lẫn lồn nên mấy bà mới đọa. Để tui làm cho sướng tới nơi, cam đoan chị hổng nứng, muốn bắt thường gì tui cũng chịu.

Tôi mút rụp rụp, nước óc ách nhưng chị thì ễn người lên cao cho tôi bú sát vô. Tôi biết bả đang khoái nên bù thêm bằng những cái cạp lục bục. Chị ré điên ré dại, hai tay chờn vờn khua. Tôi cạp, còn thêm chúi miệng vô mà rung, mà lắc lào xào làm cho lồn chị nhão nhoét ra dính nhớp.
Bây giờ thì chị hết than hết van, chỉ một mực co giò lên kẹp lấy hai bên tai tôi, lắc lư nhịp bú nút để đón lấy những con sóng rần rần đang hành thân xác chị. Chị hích mông, hẩy đít, bưng bợ hai vai tôi kêu rầm trời : anh ơi, sướng quá, sướng hổng thua gì anh nắc.

Tôi chưa kịp phản ứng gì thì chị lại chỉ huy : đó chỗ đó nó ngứa và nứng cách gì, anh cạp và nút mạnh giúp cho tui, để tui bứt rứt chắc tiêu dên, anh ơi. Tôi bú lồn mà dòm hai vú cũng lắc như khua, tôi phải bịn tay vô mằn mà bú cho chị tới.

Chị uốn éo như con sâu, lông cọ vô miệng mồm tôi lích chích. Tôi cạp muốn mòn hết bộ đồ lòng của chị, thỉnh thoảng lại ngâm cục thịt lồi mà nút nút thật sâu. Chị nói huyên thuyên không còn ra lẽ gì nữa, chị kêu lộn xộn : ui, tui tới, tui chết, tôi nứng, đụ đụ, bú bú, nút nút cho tui. Cha mẹ ơi, sao mà sướng cứng người vầy nè. Anh bú còn bóp vú nữa, ác gì ác tởn vậy cha, người ta tức rực mà cha mằn cha mò thì chảy tan ra còn gì.

Tôi bú đến khi chị kêu toáng lên : thôi, ngưng, ngưng, tui ộc ra rồi, cho tui thở một chút. Tôi nhả cái húm ra, nó ồng ộc như dung nham từ núi lửa phun trào lênh láng. Chị vẫn khệ nệ bợ hai giò, chìa cái triện ra cho tôi thấy cảnh hoành hành của tánh dâm. Chị thở ôi là thở…
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tại Sieupham.Net

© Sieupham.Net

Chị Miệt nằm xạng tay xạng chưn coi bộ đã dữ. Tôi nói giỡn : sướng điếc ráy à nghen. Chị phàn nàn : sướng thì có sướng, mà mệt đa, anh. Tôi đáp lại : tui hỏi chị thứ gì mà hổng mệt. Ăn cũng còn mệt nữa là chơi.

Chị Miệt không muốn câu mâu với tôi nên quay sang kể lể : chèn ơi, phải nói lần đầu tui mới biết đá biết vàng. Nó lạ lùng lắm, anh. Tưởng là nó đau mà hổng phải; lại tưởng là nó thốn cũng hông luôn. Vậy mà tui nôn nao muốn ngất. Có lúc muốn hất cái miệng anh ra, nhưng lại dặn để thử coi nó còn cộn cạo cách gì khác. Cha ơi, anh móc gan móc ruột, lộn mề cái bim tui làm tui xính vính.

Chị còn nói thêm : anh bú vú tui đã muốn chết, anh trở qua bú cái húm, thiệt là quá sức tui rồi. Tui lăn tui lộn, tui trở tui trăn, nó cứ xần vần làm tui điếc điếng. Anh hăng quá mà, bú còn liếm, liếm còn cạp, cạp còn nút, lách chách lanh chanh, mu miếc gì của tui cũng bung ta lông ráo nạo. Anh dòm nè, giờ nó nhăn nhăn nhó nhó thấy ghét.

Tôi thực tình cảnh tỉnh chị : chị đừng nói oan cho nó, nó thu gọn lại chớ hổng phải rách bươm ra đâu. Mà bà cũng kinh nghiệm dữ mới phản ứng khi tui ngậm nó nơi mồm. Nội cái kiểu bà bưng đít lên, nắc nắc cho tui cạp cũng đủ ăn đứt các mụ. Người ta nứng thì quíu tà la, còn bà sướng thì dưng nguyên mâm cái khe cho tui mần tới tấp.

Chị Miệt có vẻ trẽn. Chị chống chế : kinh nghiệm gì đâu, anh. Tại nó sướng quá nên làm bậy làm bạ, chớ có học hành bao giờ mà biết chống đỡ cơn nứng cho rành. Tui nghĩ ai cũng vậy, sướng thì trân đại lên cho đàn ông người ta cạp, chớ tài tình chỗ nào.

Tôi lại phải giảng dài để chị hiểu : đành vậy, nhưng có bà bù trất. Thí dụ như sướng thì phải ôm chặt lão vô, đằng này các bà lo đẩy ra thì làm sao nó khít khao để cọ cho bể dĩa. Còn chị nè, tui cạp chừng nào chị bung giò chừng đó, vậy hổng phải là tài năng thì sao chị làm nổi chớ.

Chị Miệt đáp xuôi : anh cứ khen kiểu đó làm tui thêm lậm. Rủi lần sau anh bú tui lại bẻ chè he hũ mắm ra, anh cào, móc chắc tui đứt chến luôn. Mà thôi, dù sao cũng phải cám ơn anh cho tui hưởng nhiều của lạ.

Chưa chi chị thở dài sườn sượt. Tôi hỏi : bộ chị giận hả. Nghe đáp : giận gì chớ, nhưng ăn ngon rồi giờ không được ăn tiếp, tôi e xẩu mình dữ. Tôi mừng húm, như vậy là bà này dính cựa rồi, tôi chắc mẻm bả sẽ đem đồ tới cho tôi mần xình xịch. Tôi giả bộ nói lẫy : chị nói nịnh tui thôi, chớ đây rồi dzìa bển lão nắc cho, chị quên tui tuốt.

Chị có vẻ thành thực : ảnh chơi kiểu ảnh, cậu chơi kiểu cậu, cái này bù khuyết cái kia. Nhơn còn đang cho bú, tui xả láng để sướng cái khu, chẳng hơn để chả trịn trịn chỉ tổ thêm bực.

Tôi xe xe hai núm vú chị như gõ nhịp. Hai chưn chị nhắp nhắp như đạp song lang. Tôi vê đến khi hai đầu vú sưng re thì bóp nhồi hai bầu xẹp lên xẹp xuống. Chị vụt ngóc dậy, chụp lấy tóc tôi giúi vô ngực hối : anh bú đi, đừng vọc vú tui khô cổ quá.

Tôi còn chờ đợi gì, nên gục vào bú xoành xoạch. Chị ưỡn ngực ra cho vú căng, tôi hả to mồm táp và nút nút bay biến. Chị Miệt bợ dưới vú nưng lên cho tôi ngoạm. Tôi bú vài hơi lại cắn nhót một cái làm chị nhảy nhổm than : đừng cắn em đau. Tôi nghe tiếng em mà chới với, y như được người vợ năn nỉ ỷ ôi. Tôi dùng một tay vò vú và miệng nhay, mút tình tang.

Chị miệt xê dịch cái lưng, đầu tôi muốn trụt xuống, chị vội bưng xốc lên dù đang mỏi. Chị âu yếm để tôi hành vọc cặp vú chị, bởi chị sợ tỏ khó khăn sẽ khiến tôi dỗi bỏ không mút vú chị nữa.

Thấy tôi loay hoay, chị chỉ vẽ : nằm lên đùi em mà bú cho đỡ mỏi. Chị hổng lo cho chị mà tập trung chăm sóc cho tôi làm tôi cảm động. Tôi từ từ ngả ra, chị theo đà cúi khòm xuống. Hai trái vú như quả bầu nặng chập choạng trên mặt tôi. Tự dưng tôi vừa bú vừa rên rên như con nít.
Tôi nút vú mà giựt từng chặp, tóc gáy tôi đâm xùi xụi vô bắp vế chị. Chị chỉ kêu khẽ mà không trách : em đang ở truồng, anh nằm yên bú, đừng nhúc nhích tóc đâm làm em nhột. Tôi vê đầu vú quăn tít và nhỏm đầu lên mỗi khi muốn cắn vú lôi ra. Chị nhấp nhỏm để mặc tôi làm theo ý thích.
Tôi bú xong, nhả vú ra và kêu gào đòi ăn món khác. Chị hơi nhìn tôi song lại a dua : thì ăn uống gì chọn đi, còn ướm hỏi gì nữa. Tôi biểu chị nằm xuống và kéo banh hai giò chị ra, chị chưng hửng hỏi dồn : mới bú đó em muốn ngất ngư, giờ lại bú hả. Tôi gật đầu, chị năn nỉ : thôi mà anh, bú em trút hết nước ra ráo. Chơi đỡ ghiền thôi, em ít mệt hơn và bớt đau thắt ngang lưng khi bị anh cạp.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10Next page
Back to top button