Tôi đang nắc thì ngưng. Chị cuống cuồng lên hối : nắc đi chớ. Tôi lẳng lặng xoay chị lại và đẩy ngồi chàng hảng ra ghế, tôi để hai giò chị lên cánh tay và tôi bơm vô cái lỗ ướt nhoèn. Tôi cà hích cà hác nhún, hai vú chị tung tăng, tôi nắc và bóp xịt xịt, chị kêu : lúc nãy sướng, giờ cũng sướng.
Chị khệ nệ ngồi banh háng ra, tôi dòm cái mu nhấp nhô và dọng ùng ùng không chán. Mỗi lần rút ra rút vào, chất dâm dính lằng nhằng, đặc khe, trắng đục, thấy mà sướng. Chị nứng thiệt nên co bóp hai mu làm tôi cháng váng thần sầu. Tôi nhấn vai chị xuống mà đâm từng nhát thật sâu, chị kêu oai oái, hổng phải vì đau mà vì giãn hết gân cốt.
Tôi nắc một hồi, chị ói ra hai lần, nhưng tôi thì chưa, nên tôi ôm xốc chị lên, vác quanh quanh trong phòng, thỉnh thoảng hứng đâu thì đè khện chị vào tường nắc tiếp. Chị phân bua : cha chơi ác liệt, bim tui đã dữ dội, kiểu này chắc tui phải để cha chơi nhiều lần mới thỏa.
Tôi nắc chị đến lần thứ ba chị ra thì tôi mới ra theo. Tôi tưởng như cái vòi trong tôi toác hoác nên có bao nhiêu lưu chứa đều xổ bung ra ráo. Chị banh đưa cao người lên hứng hết trơn, cố miết để vắt cạn những giọt còn kẹt mới chịu.
Điều cuối cùng tôi nghe chị khen là : anh chơi thiệt đáng đồng tiền. Lần đầu tiên tôi nghe chị kêu tôi bằng anh. Tôi nhìn cái hùm nhây nhớt của chị mà đả đớt : thích nhé. Chị lườm tôi, nửa biết ơn, nửa toại nguyện.
Nhìn chị thiểu não mệt thở chẳng ra hơi, vậy mà chị còn ráng thều thào tỏ bày ý kiến : chèn ơi, tui đâu dè chơi nhau mà sướng đứt ruột đứt gan vậy, hèn chi có bà chồng con đàng hoàng mà vẫn đưa thân cho người ta nắc. Tôi bắt cười vì lối lên án khơi khơi của chị nên hỏi lại : chớ còn trường hợp chị chắc là khác họ sao.
Chị trả lời tỉnh queo : thì bởi, tại ông chồng tui lùi xùi chơi hổng tới nơi nên tui mới để anh leo lên bụng. Chớ chả mà làm sướng như anh thì nói gì. Bỗng dưng tôi được khen bốc trời, nên phải tìm cách kềm chế bớt : tui cũng hổng kém xấu xa như chị đâu. Nói nào ngay tại chị tướng coi mặn quá, hồi nào tới giờ tui đã ngắm mà hổng dám.
Tôi tỉ tê vô chi tiết : tui nghía cặp vú chị lâu rồi, nó lình phình như bánh trôi trong nồi, lắm khi muốn thò tay nhướn đại mà sợ chị cự. Còn bà cũng ác, con trai mới lớn như tui mà bà cứ lắc, cứ nhử, còn lâu lâu quẹt quẹt, tui thèm muốn chết. Chị nghĩ coi, đứa nào chẳng ham sờ vú, còn chị vô cũng khìa, ra cũng chạm, nhiều hồi tui muốn lăn đùng ra.
Chị tạt vô : tui thì vô tình mà cha thì cố ý. Anh đừng nghĩ tại chồng tui xà lơ mà tui ghiền được người khác nựng đâu nghe. Tui luôn coi anh như đứa em nên có phần tự nhiên, dung dị. Nếu anh đừng bóp vú tui, bú vú tui và nhứt là nếu anh đừng nắc tui như mới rồi, chắc tui cũng chưa học được cái nứng nó bạo tàn như rứa.
Hai đứa vẫn nằm tồng ngồng tại chỗ. Tôi dòm chị tới lui. Thỉnh thoảng chị lại rùng mình, cả cái gò nổi lông và cặp vú đều chao chao khe khẽ, tôi hỏi : bộ lạnh hả. Chị lắc đầu nhưng giải tỏa cho tôi nghe : tại cái nứng nó âm ỉ, thấm vô lục phủ ngũ tạng nên lâu lâu nó hành tui như thế. Nó ví giống sóng từ trường sau cơn động đất còn rung thêm vài lần.
Tôi chịu kiểu xác nhận không e dè và thành thực của chị nên khơi mào : thôi bây giờ chị đã biết cái sướng ra sao rồi thì lâu lâu có kẹt cứ tới tui bù đắp cho. Chị đang nuôi bé, tui có nhét vô cũng hổng thêm cái chưn, cái tay gì mà sợ lão biết.
Chị ngó tôi chăm chăm. Tôi nhìn suốt người chị từ trên xuống dưới. Nơi cái gò nhô cao, tôi thấy một khoảng lông rối nùi, lem nhem lại dính lợn cợn mấy đường đùng đục như sữa ọc. Nói nào ngay nó có vẻ hơi dị hợm nhưng lại quyến rũ.
Tôi choàng ngồi lên, lấy mấy ngón tay banh nó ra. Chao ơi, bên trong còn ứ đầy chất trắng lầy nhầy như thế. Tôi khen chị : bà dâm dữ à nghen, chơi dứt rồi mà còn lai rai phì bọt ra lâu lắc. Chị mắc cỡ chống chế : của anh chớ hổng phải của tui đâu. Kẻ đổ qua, người đổ lại, tôi thua cho rồi.
Bởi vạch lá tìm sâu vậy mà tôi đâm ngơ ngẩn. Tôi choàng dậy chạy ra lấy cái khăn thấm ướt nước ấm đem vô, biểu chị dạng chưn ra để tôi chùi lau. Chị chẳng chờ lâu nên nằm banh một đống, tôi nôn bằng như có ai cầm dùi đánh trống trong ngực.
Hai múi thịt chè bè do chưn dạng ra nên mở hé thiệt hay. Tôi dùng tay banh hai bên, lách đầu khăn vô lau, chị nhột nhột nhịp đầu mấy ngón chưn làm cái húm cũng xập xình theo. Tôi lau hai bên mu, vuốt sạch những sợi lông bị dính khí và vét dọc lên cho sạch cả cái khe.
Chị nhón lên kêu khẽ : anh đụng cái hột le làm tui nhột quá. Tôi lau tỉ mỉ và nhận ra bên trong điểm màu hồng rất tuyệt. Do bị chạm nên cục thịt lồi giữa khe phún chút bọt, như con trai phì nhớt ra, tôi thấy nó long lanh, lóng lánh. Tôi nhằm chỗ đó giặm miết, chị đè giữ ngón tay tôi trong cái hang mà lắc lắc cửa mình.
Tôi biểu chị : để tui lau, chớ tui có kích thích bà đâu mà bà õng ẹo chi lạ. Chị nhõng nhẽo : nhưng mà chỗ đó nhột quá, anh rà rà làm tui chết ngắc. Tôi hơi đè giữ đùi chị cho lơi ra, rồi tôi buông cái khăn mà dùng thẳng ngón tay ịn chỗ này chỗ khác nơi cái húm.
Tôi cảm thấy lớp da mềm chuyển tín hiệu lên thần kinh cảm giác tôi, lúc thì cái mu, lúc thì cái hột, lúc lại láp nháp mấy sợi lông, lúc là chút nước dính lem nhem ươn ướt. Tôi cũng thấy chút hứng nên banh rộng cái lỗ ra mà nhìn, chị có vẻ tò mò theo dõi.
Tôi còn đứng dưới nền trong khi chị nằm chườn trên nệm, tôi lôi chị xích ra gần mép giường, hai tay đằn nơi bắp vế rồi tôi lom khom khum xuống, miệng nhắp tí tách. Chị hỏi trỏng : có gì ở đó mà nhìn xăm xoi vậy ?
Tôi chỉ đáp lửng lơ : tuyệt, tuyệt, tuyệt cú mèo. Chị chẳng hiểu gì hết trơn, hỏi đi hỏi lại mãi, tôi cáu tiết hét : tui nói cái lồn bà đẹp, rõ chưa, để người ta coi mà cứ phá đám. Chị lại nín. Tôi vuốt vuốt và đằn đằn hai cái mu tựa người thăm vết thương rồi khề khà đưa khuôn mặt sát gần lại chỗ nẻ.
Chị hốt hoảng : anh định làm gì đó. Tôi đáp : tui muốn bà sướng chớ còn làm gì. Chị cũng yên coi thử tôi làm sao. Tôi nạnh hai giò chị ra và từ từ hun lên cái sẹo của chị chát chát. Như con triện ịn trên tờ giấy, chị rúm lại, hai mu đánh nhịp tì tì. Tôi chu nhọn mỏ mà giúi vô lỗ nút cái chách.
Chị giựt nảy mình kêu : chỗ đó dơ, rúc vô chi hổng biết. Tôi hổn hển nói sạch rồi mà và giặm hun, nút lạch xạch nơi cái lỗ. Cục thịt lồi bị tôi đè, tôi xủi, nó lổn nhổn lên và nước phún ra.