Chị ra về. Tôi nằm suy nghĩ liên miên. Kiểu này chắc bả giận hổng lết tới nữa. Tôi có phần tự trách mình hớp tớp khiến chị sợ, nhưng thử hỏi các cụ ở vào trường hợp tôi liệu có bình tĩnh, sáng suốt nổi không ? Thôi thì việc tới đâu hay tới đó, bề gì tôi cũng thấy hết trơn, hết trọi vú và húm bả rồi còn gì.
Nào dè chỉ cách một hôm, bà lò dò tới. Bà hớp ta hớp tớp nói là đem đồ để tôi có cái thay, tôi cũng chẳng đôi co phải trái chi cho mệt. Tôi lẳng lặng ngắm nghía bà, bữa nay coi mòi bà hơi chưng diện đó nghe.
Tôi giả bộ hỏi : chắc chị sắp đi ăn tiệc sao mà le lói ác. Chị phân bua : tại hôm rồi về người ta dòm tui dữ dội nên cũng phải e dè một chút, chớ tiệc tùng gì đâu nà. Tôi cầm tay chị xoay một vòng khen : chị láng lẫy dữ, chắc là do hơi tui nựng nên chị phổng phao ra. Chị la loi nhoi : cha làm tôi mệt thì có chớ ở đó mà phổng phao.
Tôi đía hỏi lảng xẹt : còn chồng chị hổm rày có đè chị hôn. Chị nguýt tôi một lúc mới nói : đè đấn gì đâu, nằm dài người chán chết. Tôi bắc cầu leo tới : thì để đó tui thế cho. Chị vụt nhảy ra xa tránh, tôi biết kiểu chị ưa cà tửng nên níu lấy tay giật phăng cho chị té nhào vô người.
Chị quơ quơ nói : đừng mà, đừng mà, nhưng cặp mông giùi giụi chạm vô phía háng tôi. Hai bàn tay tôi bụm vô vú chị mà xiết cứng, lưng chị ập vào khoảng ngực còn mông thì chạm tà la vô thằng nhóc. Tôi vò vò hai vú, chỉ một giây là chị hết giãy.
Tôi áp mặt vô thở phì phì bên gáy và dùng chót mũi rỉa khìa khìa dưới chưn tóc mai. Chị lả lơi lịm từ từ, tôi cắn nhẹ vành tai, dái tai và liếm lăn tăn khắp khoảng gáy, sau cổ. Chị như bị níu chắc bởi hai tay mò khoắng vú và những hành động khêu gợi của tôi làm chị điêu đứng không yên.
Chị cũng cố lết lôi tôi đi, nhưng giờ hai đứa đã thành cặp sam còn rới đâu ra được. Tôi thè lưỡi liếm bất cứ chỗ nào liếm được, chị dần dần thua đậm. Tôi thọc vào dưới áo, ở đâu mà bả có loại nịt vú bằng lụa mềm láng ể như vậy.
Tôi xoa hai đầu vú mọng lên và dùng cúi tay hất ngược cái xú lên để mằn mò thẳng vô cặp vú thịt. Chị líu ríu nhột, hơi cong người ra trước, cặp vú càng thòng xuống đầy căng hơn. Tôi xóc cánh tay chị vòng qua đầu, quàng ra sau vai và tốc áo ngoài chị lên để cố bú một bên vú nút cho sướng.
Chị im lìm không vùng vằng. Tôi ngoạm được cái vú rồi thì mút mạnh và tay tìm cởi cái khóa sau lưng. Chị như người đưa cao nách kỳ cọ khi đang tắm. Tôi nút chùn chụt, sữa chảy rần rần. Tôi bú vài hơi lại dùng lưỡi gẩy cho hai núm vú sưng tếu lên. Chị lăn tăn bị những mũi kim sướng châm chích nên ôm lấy đâu tôi hôn lên trán da diết.
Tôi xoay hẳn người chị lại, mở bung những hạt nút để thênh thang bú và rờ vú chị. Chị đứng thẳng người, còn tôi hơi giùn và nghiêng sang một bên. Chị lào thào nói : bú cứ như con nít, sao có người thèm bú vú thế không biết. Tôi lờ đi, lo vặt và lôi dài đầu vú chị ra.
Tôi bú lâu lâu thì ư a trong miệng, chị hỏi gì đó, tôi lúng búng, chị nghe không rõ. Chỉ khi bàn tay tôi rị lưng quần chị đòi trút ra thì chị mới chậc chậc ngăn : bú thì bú đàng hoàng, còn nghịch ngơm cởi quần ra chi. Tôi vùi miệng và mũi vô cái vú, nhồi lạo xạo quả sữa cồm cộm dưới da, chị nâng lấy đầu tôi giữ thế.
Tôi lại bú, thỉnh thoảng lại mò tuột quần chị ra. Mãi đến lần thứ ba chị mới để yên mà trách : chịu thầy ở cái nước lì. Cấm ngăn mấy thầy cũng tuột ra được mới hả. Và chị để tôi tuột quần ra.
Chị có lối chọn mặc các món lót thành bộ. Lần trước là màu đen, bưa nay là màu trắng, thành ra tôi lúng túng đoán da thịt chị và chất lụa món nào trắng hơn món nào. Tôi hít sâu mùi hương thịt da chị và kè đẩy chị lại tấm gương gần đó. Tôi vừa bú vừa nhìn thông suốt thân hình trần truồng của chị trong gương.
Chị kêu chí chóe : cha chơi ngẳng hết cỡ, bú mà còn phải dòm mới ưng. Và bất đồ chị thách thức : nè muốn dòm, tui cho dòm thỏa thuê. Chị bung dạng háng ra, mớ lông xòe như lớp pháo bông vung vít, tôi ngước nhìn hai vú chị đẫy đà sa sa có lọn.
Tôi thích chí vô cùng nên càng nút, càng vê và càng trầm ngâm nhìn vẻ đẹp của chị. Tôi khề khà nhích người để chị hiện hình trọn vẹn trong gương và từ từ tôi bớt một bàn tay xoa lên cái chỗ đen đen kẹp giữa hàng. Tôi chẻ mớ lông như chẻ tóc, vạch từng mớ như rẽ đường ngôi, thấy miếng yếm lơ thơ tơ liễu buông mành thì nao nao trong bụng.
Chị hơi chờn chợn khi thấy tôi lăm le chăm chú nhìn cái húm. Tôi rà rà vuốt vuốt, chị ngo ngoe chạm dịch chưn ra. Tôi bụm luôn và kéo lên một đường, lụn xụn chạm lung tung những gờ, những hột và những khe, những lỗ gì đó.
Chị hơi bật ngửa ra sau, lôi theo tôi loạng choạng một chút. Tiện tay, chị vói cái ghế dựa gần đó gác ngay một bên chân lên giữ cho vững. Bây giờ thì cái húm há toác miệng lùm lùm như bờ cỏ.
Tôi nhứ ngón tay vào nhấn tin tin, chị uốn cao người lên, tay đè vai tôi mạnh bạo. Tôi móc, tôi móc, chị rướn lên nhoi nhói. Tôi xỏ ngón tay vào khoắng một vòng, như vét bơn ở cổ chai, chị đánh đong đưa, lắc mông và vú rung rung nhập nhịp.
Tôi co cong ngón tay thọc ngược lên phía vòm, chị vừa nhón chưn vừa bấu móng tay vào vai tôi. Nghe rất nhỏ tiếng chị kêu : đã quá. Tôi móc nữa, càng cong lên càng sâu vào. Chị vồ lấy đầu tôi hôn tíu tít và kêu : chỗ đó đó, cậu gãi cho chị.
Tôi vồ vập móc và bú cắn vú chị, thoáng cái chị kêu : chị tới rồi, cậu nắc chị đi. Tôi có nghe lầm không đây. Tôi nháo nhào nhả vú ra, trụt cái sịp xuống và ôm hông nắc từ phía sau tới.
Chị chúi người tới trước, tay ôm lấy chỗ dựa, một chân gác lên ghế và đùn đẩy đít phụ nắc với tôi. Tôi sướng tỉnh cả người, nắc phải cái ổ nhầy nhụa nước trơn tru thật đáng đồng tiền bát gạo. Tôi như tay nài cỡi ngựa, hai tay bụm vú mà thúc như điên, chị sướng rị người lại chìa hết mông cho tôi nhắp.
Tôi sực nhớ tới lời trêu bữa nào nên hỏi mắc mỏ chị : sao tui lụi trúng lỗ chưa, hay lụi bừa xuống chiếu. Chị nạt tôi : chơi không lo chơi, còn chọc quê. Tuy vậy chị cũng hét : cha chọt trúng lỗ rồi, nắc tới tấp đi, người ta nứng muốn bể khu mà cha còn lẹo tẹo.
Tôi hứng chí nên bợ giữ chị dọng uỳnh uỳnh, lẫn lộn tiếng lạo xạo lẫn chách chách vang ra, chị thở phì phì, kêu giứt giạt : sướng dữ a, nứng tổ chảng, tới óc luôn, dzô, mạnh dzô, bóp vú nữa, nắc thêm nữa, đừng ngưng, tới, chết chết, tui tới rồi… Đúng là chị huyên thuyên, một lần được chơi tới bến nên hổng còn khép nép gì nữa.