Nghề Lạ

Đôi chân cô chủ nhón nhón co co, đầu gối nhô lên hụp xuống. Tôi đề nghị gỡ bỏ cho khỏi vướng, cô chủ ré lên không cho. Có lẽ cô sợ nên tìm kế hoãn binh : thôi hôm nay như thế đủ rồi, còn để dành bận khác. Tôi nào khứng, nên lừng khừng năn nỉ nữa. Cô chủ giở cớ đã trễ để tôi không đòi, tôi mo phú vì dịp này không ào vào chắc là không còn dịp may khác.

Tôi vò vò hai vú để cô chủ tập trung chú ý vào sự xâm lấn nơi ngực, bất đồ tôi co tay giựt phăng cái váy ra. Nghe rột một tiếng thì cái váy bung cạp lòa xòa đeo nơi bắp vế. Tôi ngẩn ngơ trước màu da trắng bạch của cô.

Nhưng điều làm cho tôi ngẩn ngơ là cái đai lụa quá nhỏ, vắt vẻo che không kín con sò của cô chủ nên để lùm xum mớ tóc tiên mảnh dẻ bay lung tung theo làn gió của chiếc quạt trần. Những sợi lông phất phơ, rào rào tựa mưa sa, tựa gió cuốn.

Tôi khoắng tay tròn tròn, cô khép đùi che đậy. Thế nhưng che sao cho được mà che vì mảnh lụa hình tam giác quá khít, bị đẩy đưa càng hé chệch sang một bên và cái mà cô chủ dấu đâm ra lờ mờ hiện.

Tôi xiết hàm răng như người bị đau răng và gẩy gẩy hai đầu vú tạm thay. Cô chủ ỉ ôi : đừng mà ông, em nhún cả người. Tôi bị lôi cuốn vì tiếng thì thào của cô chủ, tôi chùi mặt lung tung bất cứ đâu tôi chạm tới.

Cô chủ càng rúm người, hai tay thu trước ngực, người cong xuống, vồng mông cong lên, trông lôi cuốn làm sao. Tôi vòng ra sau lưng cô, hai tay bụm lấy bàn tay cô đặt ở háng và lòn vào chà chà nơi nhạy cảm. Cô cố hất ra, tôi cố chen vào, đôi co như đánh vật.

Đến chừng cô thua thì hai tay tôi đã ùa vào pháo đài của cô và đang truy tìm chiến lợi phẩm. Tôi vạch từng mớ cỏ, mò mò từng mỏm mô, khám xét lung tung để chắc chắn không một tù binh nào bị bỏ sót, không một chiến cụ nào không bị thu.

Bàn tay tôi lò dò qua cái rãnh hẹp, vấp phải một hòn đá thập thò che của hang và bất đồ nước ở đâu ọc ra ướt át hết. Tôi lần theo cái vách bám rêu trơn mò lên phía trên thì chạm phải một cái núm mềm mềm.

Tôi nghĩ là vừa tìm ra cái núm chuông cứ thế mà nhấn, nhấn trịn ngón tay không buông. Cái núm đang mềm bị đè lâu nổi cục lên và vỉnh vảng như đốm ghẻ lồi. Tôi gẩy gẩy nghe tê đầu ngón tay, dù không có tiếng phát ra mà tai lùng bùng rền vang chói lói.

Lạ cái là khi tôi làm như thế thì cô chủ cứ nhón đầu bàn chân kiễng lên và xì xào nói gì đó, nghe như thở than, nghe như thỏa mãn. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Tôi cong ngón tay vét lên cái núm xe xe, day day làm cô giựt thót người như đang ghim chân nơi ổ kiến lửa.
Thấy cô giãy đùng đùng, tôi xoắn ngón tay cào vét trong khi đôi vú cô thòng ngang tầm miệng, tôi chẳng hỏi han ghé ngay mồm cắn vào cái núm mọng nhô bung ra và nhay lập tức.

Lúc này thấy cô chủ quíu muốn xụm, tôi tăng cường bàn tay để không lên vê đầu vú cùng lúc miệng nút đầu vú khác và tay vẫn len lỏi móc ở háng. Càng lúc cô chủ càng thở hổn hển, loạng choạng đứng không vững và rì rào có chỗ cống nào bị vỡ nước ào ra khiếp đảm.

Trời nhọ nhem dần, lòng tôi bỗng sốt lên nôn nao. Có lẽ bà xã ở nhà nóng ruột nên tôi cảm thấy cồn cào. Tôi vội mò cào và bóp bú thêm một lúc nữa cho hai bàn tay, miệng lưỡi đều thỏa thuê thì lệnh đình chiến ban ra.

Tôi rút bàn tay ở háng cô chủ chùi vào miếng giẻ gần đó. Cô chủ than : ông làm em khó chịu, và cô bẽn lẽn giống người mới về làm dâu. Tôi nói loạng quạng : cám ơn cô chủ.

Sau đó, cô chủ nhét sửa lại vạt áo, gài lại cạp quần và cùng tôi ra khỏi chỗ. Cả hai cùng lặng im, nhưng đầu óc tôi thì vui phơi phới…
Tôi ra về với cái đầu lần xần khó chịu. Chỗ háng buốt rức thê thảm, đau như người bị bệnh kín. Tôi tiếc hùi hụi vì không nhân cơ hội mà ém luôn cô chủ cho rồi. Bỗng trách lung tung, trách đời, trách người, trách thân, trách phận, trách lây sang trời tối mau chi hổng biết.

Giả như trời cứ sáng sáng thì có lẽ việc hưởng thụ cô chủ tôi đã nắm chắc phần thắng mười mươi. Thành ra tánh ích kỷ khiến người ta đâm ngẩn ngơ như vậy. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, mới đánh trận lần đầu mà vượt sang được đất địch, chiếm cứ hệ thống phòng thủ vững chắc lại khám xét đầy đủ kho tàng, vậy là cũng oách lắm rồi.

Sau bữa cơm tại gia lần trước, quân ta bò lên được lô cốt địch, vừa rồi lại vào tận sào huyệt địch thì còn muốn gì nữa. Cái khó là bước đầu, ta đã chui được vào thì phần đuôi chỉ là chờ thời gian nữa thôi.

Vả chăng cô chủ cũng hưởng ứng đàng hoàng, nào có hung hăng thưởng cho cái tát nào nên thân đâu, vậy chẳng phải là cô ngầm ưng ý thì là gì. Nghĩ vậy, tôi thấy an ủi đôi chút. Giờ phải xoay trong đầu để có một cái cớ nào đó cho vợ tin chuyện tôi về trễ hôm nay.

Cho nên bước vào nhà, tôi mệt bã cả người. Vợ lăng xăng đến bên, chặn đầu chặn đuôi tìm nguyên nhân. Tôi vờ ra vẻ bực bội, kêu rầm lên cái nhà đèn chết tiệt khi không làm điện đóm tắt ngòm, mọi người đã ra về hết, nên cô chủ quáng quàng sợ, phải nhờ tôi soi tìm nến thắp để cô dọn dẹp rồi mới ra về.

Dù không tin tưởng lắm, nhưng vợ nghe cũng có lý nên y ỷ cho qua. Trái lại, cô còn ngọt sớt : thôi, giúp cho ai thì lo, chứ giúp cô chủ thì chưa chừng tháng này anh được tăng lương đấy.

Lời vợ không đáng sợ mà nụ cười lơ lửng mới ớn ớn làm sao. Các bạn chớ tin các bà mà bé cái lầm, các mụ nói vậy mà không phải vậy đâu, lơ ngơ tra chân vào dính cùm suốt đời cái chắc.

Vợ lo hâm lại thức ăn, dọn cơm để cùng ăn với nhau. Tôi còn lòng dạ nào mà nuốt vô cho nổi, tuy nhiên chẳng lẽ lại đứng rột lên. Tôi cố ngồi mà nuốt trệu nuốt trạo, vợ chốc chốc lại hỏi dồn : anh có sao không. Tôi kêu tại làm lâu nên mệt, chỉ một loáng là hết.

Bữa cơm trôi qua, vợ lôi tuột tôi về buồng, âu yếm cởi áo cho tôi, dấn nằm xuống giường, còn lẻo nhẻo : anh ngủ đi cho khỏe. Tôi nào ngủ nghê gì được, cứ lầng quầng nhớ lại cô chủ.

Ôi người đâu mà đẹp xinh đến thế. Hôm nào nhìn sờ đôi vú cô đã thấy mát rượi da tay, vuốt ve xì xọp hai túi bong bóng loàng nhoàng mỡ tưởng là mình mơ chớ không thực. Bữa nay lại còn giúi tay vào nghịch ngợm được cái chỗ bén nhạy của cô thì đúng là may nào so sánh nổi.

Nhớ ra cô còn độc thân, sự kích thích của bàn tay đàn ông nào chẳng làm bâng khuâng lòng dạ con người vốn khô cong như chiếc lá chờ được tưới nước. Bản năng đàn bà khiến cô phải chống ngăn nhưng không lâu bền.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35Next page
Back to top button