Nghề Lạ

Cô chủ vụt giựt bàn tay lại gắt : tôi không cấm ông nhìn tôi, nhưng cái nhìn hau háu của ông cho thấy ông không đặt thiện ý ở đó. Nhất là chỗ ông nhìn là một chỗ hết sức nhạy cảm. Tôi muốn bật cười lên thích thú, nhưng e ngại, chỉ chùng chình thưa : cô chủ còn xa lạ gì nữa đâu mà tôi phải khép nép. Tôi nghĩ chúng ta đã trở thành người nhà, chả gì tôi cũng đã một lần săn sóc cô chủ, lúc đó cô chủ đã chẳng khép nép, thẹn thùng, sao lúc này lại e dè khi tôi khen sự thực chứ.

Cô chủ hừ một tiếng nhưng không đối đáp. Tôi thuận đà tấn công luôn : mà cô chủ đẹp thật, đẹp toàn diện, dù có hay không lớp lụa che ngoài thì trước sau gì tôi vẫn nhìn rõ vẻ sắc sảo của cái món mà tôi hằng nâng niu đó.

Hai người đang bước qua một khoảng ánh sáng từ căn phòng làm việc hắt ra, tôi nhìn rõ sắc hồng in trên đôi gò má cô chủ. Tôi lẳng lặng tìm bàn tay cô chủ, đưa lên phía trái tim, lải nhải nói : cô nghe đi, tim tôi đang đập rộn rã, tôi vừa thấy lại vành dáng của bộ ngực cô. Tại sao cô không cho phép tôi được ung dung khen chúng, hay là cô chủ cho rằng người nam khen vú người nữ là sai quấy. Tôi cố tình gằn mạnh chữ vú để cô chủ bị quị ngay lúc đó.

Đúng y như rằng, cô chủ hốt hoảng vung hai tay lên thủ thế ấp nơi ngực và nén chặt lại. Tôi càng nhận ra vòng tay cô đùn vồng ngực cao lên và hẳn nhiên hai quả vú lù lù trông ngon biết mấy. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Tôi nắm ngay cái tẩy yếu ớt của cô mà xoắn xuýt tán : cô chủ im nghe lời nói thầm kín trong thâm tâm cô đi. Có phải là cô đang nén cơn vui òa ập tới, tại sao cô cố trốn lánh niềm vui đang tới. Như vậy, có phải là né tránh một sự thực chăng ?

Tôi tới tấp thở những hơi vờn nơi chân tóc mai của cô chủ, đồng thời dần xoay lưng cô chủ vào phía ngực tôi. Vòng tay tôi ôm băng qua hai cánh tay cô như sợi dây buộc không để cô vượt thoát.

Cô chủ nghển cổ sang một bên, điều này làm huơng thịt da cô xông lên ngào ngạt. Tôi cầm lòng không đậu nên xiết vòng tay, cô chủ à uôm lánh né. Bất giác, tôi ấp mỗi bàn tay vào đúng chỗ ngực cô, ý là để giữ cho cô khỏi loạng choạng nhưng thực là muốn để cô chủ thưởng thức sự va chạm của tôi.

Quả nhiên, cô chủ đứng im. Tôi thập thò nghe ngóng rồi vô hình dung cử động hai bàn tay xoa day bên ngoài áo của cô. Một vài uốn éo cho phải phép và dần dần bất lực cô không chống chọi được.

Tôi vò vò nhiều lần, dần dà chỉ nghe tiếng khè khè trong cổ cô chủ. Sẵn dịp, tôi lần tìm những hột nút ở dọc dài vạt áo của cô chủ để mở từng cái một. Cô chủ lí nhí cản ngăn : đừng mà, ông, nhưng chỉ cho có lệ chứ không dứt khoát cấm.
Tôi vờ như chẳng nghe nên các ngón tay cứ thoăn thoắt mở khuy. Được cái nào thì tôi tách rộng vạt áo ra chừng ấy, còn bàn tay vô dụng thì đặt lên cái nịt vú mà vò. Tôi vò, tôi day, từng chiếc vú ọp ẹp dưới da tay, tôi nặn thành những hình dáng do tôi muốn.

Đến khi cả vạt áo đã hết khuy nút, tôi kéo nó khỏi cạp váy và lúc bấy giờ cả hai tay đều thi nhau xào xáo ăn vạ nơi cái áo nịt. Tôi xoắn chất lụa vào đầu ngón tay mà vặt, mà lăn ngầu ngầu.

Các núm vú đang mềm đều chỏi dậy, trước hơi lịt lịt sau thì búng bung ra. Tôi chỉ còn dùng một tay xoa để khỏi ngắt quãng những đợt mò bóp gây cho cô chủ ngầy ngật. Còn tay kia tôi loay hoay gỡ cái khóa cột nịt khuôn ngực.

Khi các lúp vú bị lỏng lẻo, tôi gỡ cái dây trên vai xuống. Hai vú cô chủ giờ để trần ra như mẩu ngà. Tôi úp tay vào trực tiép ôm mò lên từng các vú, biểu diễn ngắt véo, lôi kéo và nhún nhún các đầu vú cho không giãn mềm lại.

Cô chủ hết còn õng ẹo nữa, mà chỉ xuýt xoa kêu. Tôi bóp liên miên, hai quả vú ngoan ngoãn như nhạc công trổ hết tài dưới chiếc đũa thần của vị nhạc trưởng. Cô chủ kêu : ôi, ông đừng làm em đau.

Đời nào tôi lại thô bạo với cô chủ như thế nên chỉ tưng tưng nhẹ hai vú để cô có cảm giác thoải mái. Rồi bất ngờ, tôi nghiêng vểnh cổ để miệng quặp vào một bên vú mà nút bú cho cô thích.

Tôi thấy cô đu người xuống, hai chân quíu thì tôi càng bú nút mạnh và tay lào xào bóp măn cái núm vú trương phình. Tôi phải phụ xốc để cô chủ không xụm, rồi lưỡi tôi lết la thoa nơi quầng vú cô như đang phết sơn hay tô màu lên cái vú đó.

Cô chủ líu ríu, loạng choạng và chới với muốn tìm một chỗ bíu tay vào cho khỏi ngã. Tôi đẩy nhẹ cô đến bờ tường cạnh đó, khi cô đã nắm tay chắc thì tôi xoay hẳn người thay đổi bú rột rột hết cái vú này sang cái vú kia.
Cô chủ bị tôi tấn sát vào vách, người lao chao phải vội đưa cao hai cánh tay lên khỏi đầu bám vào tường làm chỗ dựa. Do đó cả một khoảnh lườn lẫn hông hở hang ra, xống áo bị tôi kéo tuột vướng lùng bùng.

Tôi phải vén cuộn thành một cục nhét lên cổ áo chặn giữ, rồi từ phía sau lưng tôi hùng hục dùng bàn tay xòe lớn vò bóp hai vú cô chủ. Cái áo nịt lủng lẳng cọ vào mu bàn tay, lắm lúc tôi bực phải hất vung lên để bóp nghiến ngấu hai vú cô chủ cho đã.

Chỉ một loáng, cô chủ kêu lí nhí : em mỏi, tự động quay mình để lưng dựa vào vách, hai cánh tay vẫn đưa cao như người làm dấu hiệu đầu hàng. Tôi vui vì hai vú giờ lồ lộ ở phía trước, tôi ghì cô chủ vào vách để vạt áo bị đè cấn, tôi hả hê vần đôi vú theo ý muốn.

Tôi nhồi, tôi nắn, tôi bóp, tôi vê, vần cho hai đầu vú lầy nhầy nơi ngón tay, cô chủ hít hà như ăn ốc húp nước mắm pha ngon cứ rít húp mãi. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Tôi xe hai núm vú, chen bằng những cú cắn nút, lôi dài đầu vú ra khiến cô chủ muốn quíu cả người.

Kể ra tôi cũng hăng, thấy cô chủ không còn cấm đoán thì nghĩ mình hoàn toàn là chủ nhân ông thể xác cô, coi đôi vú cô là của riêng mình, thành ra cứ vần mò ùng ùng. Tôi nâng cao hai vú từ phía dưới, đẩy cho hai vồng thịt nhỏng lên và vừa liếm, vừa nút, vừa bú, vừa cắn, vừa nhay, cô chủ chỉ còn biết rên hư hử.

Tôi làm động tác bởi môi, bởi răng, bởi miệng, bởi mũi, nên hai vú cô èo xèo réo gọi. Tôi còn thè lưỡi lê lết dọc theo ức xuống vùng bụng cô, khiến nước miếng tôi bôi thành một lớp keo mỏng trây trúa khắp da thịt cô chủ.

Khi lưỡi tôi chạm vào lỗ rún cô chủ, tôi tạm ngưng thăm dò, rồi vểnh nhọn đầu lưỡi móc vô lỗ rún mà ngoáy như thầy hù lấy ráy tai. Cô chủ đã uốn éo vùng bụng như cô vũ nữ đang múa điệu apsara mầu nhiệm.

Người tôi chùn xuống, trong khi hai tay vẫn vói lên giữ hai vú của cô, còn cái lưỡi rúc tưng tưng trong lỗ rún, làm cô kêu nhột. Hơi hướm từ khoảnh bụng bừng ra ngào ngạt, tôi không giữ nổi phải úp hẳn mặt vào đó mà hít sâu khoan khoái.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35Next page
Back to top button