Nghề Lạ

Tôi đem ý tưởng này bộc bạch với cô : mấy ông cùng làm chơi nghịch bung tin tôi được cô chủ ưu tiên nhiều thứ nên mụ vợ nhà tôi ghen xanh ghen xao cả lên. Bà ấy cấm vận tôi triệt để, cô chủ lại trêu ngươi làm tôi chết lên chết xuống. Xin cô thương đừng diện những món hiện có nữa, chứ tôi e bị bệnh quá cô ơi.

Cô chủ cười ương ngạnh, dí dỏm bẻ ngược lại : sao ông lại cấm tôi, tôi thích thì tôi mặc sao cũng được, tại ông nghĩ vớ vẩn chứ có phải tại tôi muốn khiêu khích gì ai đâu. Tuy vậy, cô cũng chỉ vẽ khéo cho tôi : sao ông hiền thế, bà nhà là của ông, ông có toàn quyền hành động mà. Bà nhà cột dây cột nhợ gì thì cũng là dây, chả lẽ ông chịu thua không biết dùng dao cắt béng đi sao.

Tôi như người mơ ngủ được xối cho gáo nước để tỉnh. Tôi hiểu ra một điều giản dị như vậy mà đầu óc để đâu không chú ý. Thế mà cũng xưng danh là nam nhi. Tôi lí nhí nói với cô chủ : cám ơn cô đã nhắc nhở, sao tôi lại xuẩn ngu đến vậy nhỉ.

Cô chủ cười lỏn lẻn, nửa như trêu ngươi, nửa như khích bác. Tôi hí hửng ra mặt, chỉ mong sao chóng hết giờ. Cô chủ còn dềnh dang chưa chịu bỏ đi, cứ lắc lia thân hình như chong chóng. Mỗi xung động của cô làm cho cả người cô rung như chuông, hai vú đong đưa như mẹt thóc coi bắt mắt hết sức. Tôi đó đẫn cả người, miệng tớp tớp như cá đớp rong, cô chủ thấy vậy lại trêu : ông lại nghĩ vớ vẩn gì thế.

Chiều về, mặt tôi bí xị, vợ ngạc nhiên muốn hỏi, tôi vờ như không biết. Tôi lẳng lặng vào nhà. Vợ nhắc ăn cơm, tôi cũng ơ hờ như chẳng đói. Tôi đi thẳng vào buồng chẳng buồn thay quần áo.

Tiện tay, tôi nhón lấy con dao sắc dấu biến đi. Vợ thấy tôi làm ngầu thì rón rén đến dọ hỏi. Tôi lờ đi than mệt mỏi, nàng giục tôi đi tắm rồi ra ăn cơm. Tôi hét lên không đói và nằm oặt ra giường.

Vợ vào, tôi vờ ngủ. Nàng hết sờ trán lại sờ lưng, tôi rên hừ hừ như lên cơn sốt. Vợ lăn vào săn sóc, tôi gắt gỏng đuổi đi. Nàng càng cố chen vào, tôi lụ bụ trách : nàng hắt hủi ta, còn hỏi han làm gì. Nàng cấm đoán ta, bắt ta phải nhịn thì ta nhịn, sao lại ép ta phải ăn.

Vợ tôi có vẻ xúc động. Tôi đấm một cú mạnh vào tâm tưởng cô : nàng về phòng đi, để mặc ta. Và tôi quay phắt vào vách như không có chuyện gì. Vợ tôi giùng giằng mà nào chịu bỏ đi.

Đợi một lúc, cô lại ghé nằm cạnh tôi, gác đùi, tay quặp, lôi tôi sát vào. Tôi vẫn đẩy xô, chừng nghe tiếng nàng thút thít khóc thì quay lại mắng : bà thương yêu gì tôi, bà chỉ nghĩ đến mình bà, vợ chồng mà bà nai nịt như ụ phòng thủ. Bà cấm đoán tôi, cả tuần nay tôi mụ cả người, tôi chưa đi kiếm chỗ khác là may cho bà. Bà đừng bắt tôi phải cư xử cứng rắn, bà lui đi, không tôi chẳng giữ được, làm càn bà lại chê trách.

Vợ tôi vẫn nũng nịu. Tôi càng làm cao, nàng càng nhượng bộ. Cuối cùng tôi chẳng cần dùng đến con dao mà chính vợ tự xin cởi các nút cột để giải thoát mọi buộc chặt trên thân.

Nàng loay hoay mãi vẫn không sao gỡ ra nổi vì nút bị buộc chết cứng. Tôi đưa con dao bảo : nàng cột kỹ quá thì gỡ sao cho ra. Hãy cầm lấy dao mà cắt phăng đi cho nhanh. Tôi thấy nàng cởi bỏ áo và lù lù cái nịt vú cồm cộm như manh giáp, tôi phì cười. Chẳng chờ tôi yêu cầu, nàng lòn tay tự cởi cái gông che ngực ra.

Ôi đôi vú nức nở như mời gọi, rung rung như cành liễu, lất phất như trời mưa, hai núm vú nâu sẫm càng làm tăng thêm vẻ tròn đầy của bầu ngực vun cao. Tôi muốn thò tay sờ vào, nhưng cố ngăn làm cao để vợ càng sợ.

Chỉ đến khi vợ lột luôn cả quần thì tôi mới đưa hai tay ra đón. Tôi bảo nàng : vào nằm với anh, đừng bao giờ giở quẻ mà không xong đâu. Lần này anh xí xóa, lần sau anh sẽ chẳng tha.

Vợ tôi nép vào âu yếm, tôi còn lơ ngơ thì vợ đã nắm tay hai tay tôi đặt vào ngực và háng bảo tôi hãy vo bóp đi. Tôi còn băn khoăn e dè thì chính nàng đã dạy cho tôi cách thức phải sờ mó như thế nào.

Tôi thở phào và lan man như đang được sờ vào cô chủ thân yêu của tôi. Vợ tôi nào biết ý nghĩ ma tịt này mà thấy tôi láu táu day vò vú với móc sâu vào lỗ nẻ của nàng thì cười hích hích thú vị : mấy hôm cấm anh mà em cũng hậm hực thiếu thốn chứ có sướng vui hơn anh đâu.

Tôi gạt đi : em đừng nhắc chuyện cũ. Giờ lo vui hưởng của sẵn có trước mặt đi đã. Và tôi vật nàng ra, miệng cán bú nhanh nhảu không kịp cho nàng lách tránh. Chỉ nghe nàng kêu re ré : nhột quá, anh…
Nghĩ chơi mãi trò cù nhầy cù nhưa với cô chủ đã chẳng được sơ múi gì mà còn mệt đầu mệt óc vì dùng quá mức sự tưởng tượng nên tôi phải suy ngẫm thay đổi chiến thuật.

Biết rằng cô chủ ỡm ờ hay chòng ghẹo tôi nên tôi âm thầm bàn tới tính lui để làm sao hễ ra quân là phải đạt kết quả. Tôi ướm ý vợ nhân kỷ niệm ngày cưới của tụi tôi, mời cô chủ đến dự, nhưng vợ tôi gạt phắt vì đã mời là phải mời đông đủ cả bạn đồng nghiệp nữa. Tôi lấy cớ mình đâu có nhiều tiền thì làm sao chi cho hết mọi người.

Bàn qua tính lại, sau cùng vợ tôi chấp thuận bỏ kế hoạch mừng ngày cưới mà chỉ mời cô chủ đến thăm gia đình gọi là trả ơn cô đã nhận cho tôi việc làm. Tôi mừng rơn trong bụng nên sửa soạn tươm tất cho bữa cơm.

Lần đầu gặp vợ tôi, cô chủ khen nàng về vẻ lịch sự và tiếp đãi ân cần, còn vợ tôi thì khen cô chủ vì xem bình đẳng chủ tớ. Riêng tôi xoắn xít mời cô chủ và vợ nâng ly liên tục để bày tỏ lòng biết ơn của gia đình tôi.

Cô chủ một mực từ chối, nhưng vợ tôi có hơi men vào thì ba xí ba tú nói năng ào ào và ép cô chủ mãi. Tôi thấy vui cũng uống dữ. Tiệc tan, ai nấy đều lùng bùng, vợ tôi rệu rạo trước nhất nên cô chủ giục tôi đưa nàng đi nghỉ.

Còn lại, cô chủ và tôi tiếp tục cưa thêm. Càng uống cô chủ càng líu ríu, nhưng trông đẹp hẳn ra, hai gò má hây hây, da thịt đỏ au và phảng phất hơi men nồng quyện mùi son phấn ngửi thơm phức.

Miệng cô chủ thì nói đây là ly cuối cùng mà dây dưa hoài không đứng dậy. Tôi cũng trông gà hóa cuốc đến nơi, nên say đắm nhìn cô. Lắm khi thấy lời nói thiếu chỉnh chu, song cô chủ dường như không chú ý bắt bẻ.

Tôi hề hề nói : lần đầu nghe anh bạn rủ đi bóp vú có lương, tôi bật cười nghiêng ngả. Bóp vú mà không bị ăn bợp đã là may vô cùng còn đòi được trả lương thì có họa là mộng. Cô chủ lừng khừng góp lời : mà đúng thế thật, các ông chẳng đang bóp vú được trả tiền là gì.

Tôi bâng quơ nói vô : nhưng tôi muốn được bóp vú mà từ chối nhận tiền công cơ. Cô chủ xăm xoi nhìn tôi ỡm ờ : ông là chúa nói cong nói quẹo, tôi nói chuyện đứng đắn thì ông lại muốn đề cập đến việc chi đâu.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35Next page
Back to top button