Tôi phá đám lại : ờ thì anh phá, nhưng sao khi em nứng, em ôm cứng lấy anh bắt nắc miết. Anh đã hết hơi mà còn hối nắc mau, nắc mạnh, có phải là tại em hôn ? Nàng mắc cỡ quá nên quơ tay đập túi bụi mà kêu : em nghỉ chơi anh đi, làm em rêm hết mình mẩy, còn đía là em ham đụ nữa.
Tôi xí xóa cười trừ. Có lẽ tại tuổi tôi cầm tinh con Heo nên bư bư gặm lồn vợ hoài hổng chán. Ai đời mới hé nghía chỗ háng phồng phồng là quíu hết tay chưn liền. Bởi vậy mỗi sáng mò dậy đi làm cũng kéo quần vợ xuống mà bú lồn một chặp mới chịu.
Nhiều bữa, gặp ngày cô nàng chống cự, tôi phải vận dụng hết sức lực mới ghé cắn nút được mấy hơi. Cho nên trễ luôn giờ, vứt quách cả bữa ăn sáng lẫn phần cơm mang ăn trưa, lo vừa chạy vừa nhét vạt áo, gài nút quần cho kịp. Lên ngồi ở xe buýt rồi, con cặc còn sừng sừng. Cô nào xui liếc nhìn là tôi muốn cà khịa : nhìn gì, đang nứng cặc tổ mẹ, có muốn đụ thì nhìn, bằng không ngó chỗ khác, ông cáu lại đè địt ngay tại chỗ đừng nói là xui.
Vào sở, trông tay nào cũng phoong phoong thoải mái. Suy bụng ta ra bụng người, tôi chiêm nghiệm mấy tướng được nghỉ, nhịn nắc vợ thì tôi bé lại. Thế là tủm tỉm cười một mình. Mấy cha ôn dịch chọc là chắc tôi đang nhớ tới…vợ, tôi đoan nghiêm hỏi lại mấy cha : ờ tui nhớ vợ tui, còn mấy ông thì nhớ thứ gì của vợ chớ. Cha nào cha nấy lỏn lẻn dzọt lẹ.
Cô chủ mỗi sáng thứ hai đều có mặt ở cửa như muốn điểm danh xem ai nghỉ, ai làm. Tay nào đi qua cũng bị cô chiếu tướng lùm lùm và nhếch môi cười, coi thiệt trêu ngươi chi tá. Tôi luôn là tay vô sở sau cùng vì cái tật ham bú lồn vợ mà trễ xe. Nên các tía vô yên vị chỗ bóp vú hết thì tôi mới đủng đỉnh tới.
Cô chủ thấy tôi liếm môi liếm mép thì chọc : ông ăn sáng vội quá nên chưa kịp lau miệng hả. Lẽ thì tôi phải giận, nhưng sực nhớ tới giấc mơ được bóp vú cô nên mượn trớn ghẹo lại luôn : ấy cũng bởi xin vợ thực tập thêm một hồi bóp vú nên quính quáng hổng nhớ đâu với đâu hết.
Cô chủ hứ một tiếng, quét một đường nheo đuôi mắt và phang cho một câu xanh dờn : xạo, ông mà tập bóp vú thì đã chẳng đến đỗi. Cô chủ thiệt kỳ, ỡm ờ, điệu bộ làm tôi càng ham mới chết.
Thế là chủ tớ đấu láo ra rít tới luôn. Tôi móc ngoéo cô : vậy chớ tôi không thực tập bóp vú bà xã thì cô chủ nghĩ là tôi làm gì. Cô ấy nào vừa, cũng thuộc loại gà đá có cựa nên trả lời băng băng : ông này lãng xẹt, làm gì thì ông tự biết, hổng lẽ bắt tôi làm chứng chuyện vợ chồng của ông sao.
Có thể vì thấy tôi bóp vú giỏi khiến bò phải đái tóe ra nhiều sữa nên cô chủ dềnh dang khèo tôi đứng lại mà đía nữa. Cô phăng lần đến chuyện riêng tư mà làm như vô tình hỏi đến : cuối tuần chắc ông bà hạnh phúc lắm nhỉ.
Tôi ví như bãi đất được tưới dầu sẵn, chỉ cần lóe một mồi lửa nhỏ là đủ cháy phừng phừng nên xạo sự để cô chủ thấy tôi : ôi, buồn muốn chết, cô ơi. Cả tuần vật vú bò rã cả tay, nghỉ xả hơi năn nỉ bà ấy cho thực tập bà ấy đuổi còn hơn ếm tà. Tôi có nói qua nói lại thì cô ấy giận dỗi xách gối vô ngủ với con gái.
Tự dưng tôi vớ được ở đâu cái giọng thảm thê khổ não mà tôi khéo đóng trọn vở kịch đang diễn : thành ra tôi muốn quay phắt lại bóp vú bò cho đỡ ghiền. Ai đời có vú vợ mà để không thì sao tôi chịu nổi.
Cô chủ hích hích cười có vẻ khoái tỉ. Cô lại lửng lơ : ờ phải, bóp vú bò mà lôi đầu vú cọ cọ vô háng cũng vui chớ, ông nhỉ. Tôi lom lom nhìn vào cô, thôi miên cặp ngực phập phồng dưới vải áo, miệng tôi chóp chép rất điệu, cô chủ thoáng đỏ mặt, vội ba chưn bốn cẳng dông liền.
Mấy tay đồng nghiệp thấy tôi bước vào thì rì rầm chuyền tai nhau để hỏi tôi : anh nói chuyện gì với cô chủ mà cổ giữ anh lâu vậy ? Tôi lại đía : thì cổ hỏi cách bóp vú ra sao vậy thôi. Ai cũng biết là tôi dóc tổ, nhưng hơi đâu dính vô chuyện thằng khùng nên bố nào bố ấy lo bóp vú cho rồi.
Tôi chen vào chỗ, con bò nhặng xị kêu be be. Tôi hăm nó : bữa nay tao đang xi nẹc, mày khôn ngoan thì để tao bóp vú hẳn hoi, bằng không tao ví mày là cô chủ tao bóp cho vỡ mẹ quả sữa thì đừng khóc. Con bò ngây ngô, tho lõ mắt nhìn rồi chẳng hiểu sao quất đuôi đập phạch phạch vào lồn (cũng là lỗ đít nó).
Tôi lại vặc : mày cóc sợ sao mà lại xun xoe đưa cái của quỉ đó hù tao. Ông sẵn đang bị vợ cấm vào, ông địt cho một phát thì đừng rú. Con bò ngoe nguẩy thấy dễ ghét. Tôi tóm lấy cái vú xệ gần tới mặt đất, lật nghiêng lật ngửa, rồi tóm hai tay vào bóp thật mạnh, vừa bóp tôi vừa xóc lên gần bụng nó.
Tôi nghe xoảng, sữa chảy ộc ộc loạn xạ vào xô. Tôi nghiến răng bóp như đang bóp vú cô chủ, con bò đau kêu rống lên mà vẫn phải phun sữa ào ào. Tôi bóp hăng quá, đến đỗi đầu vú choẹt nhoẹt ra, đỏ hỏn, tôi vẫn nghiến răng thúc và cà cọ cái núm vào vải quần bò của tôi. Con bò rún cả mình, quay quay và đuôi đập phì phò vào lồn nó.
Tôi còn giận vợ, lại cáu vì cô chủ chọc phá tôi nên tôi càng xem như đang bóp thè lè vú cô chủ trả thù. Tôi hết ngồi yên được mà lom khom đứng xục bóp uỵch uỵch. Bỗng tôi nghe cô chủ nói : nó đâu có làm gì phiền mà sao ông hành hạ nó dữ thế.
Tôi nhìn lên thì ra cô chủ nãy giờ đứng quan sát việc tôi làm. Quê quá trời, nên mặt tôi nóng bừng, tôi chống chế : tại tôi đang nghĩ đến chuyện người khác làm tôi giận nên có hơi quá tay. Nhưng để che lấp lỗi, tôi khịa theo : cũng tại bữa nay con bò này nó giở chứng, tôi bóp vú mà nó quật đuôi liên tiếp vô đít nó, làm tôi nóng mặt.
Cô chủ lại trêu : thế chiều nay ông có cần về sớm gặp bà nhà thì tôi có thể để ông về trước nửa tiếng. Cha mẹ ơi, trên đời này có ai còn điêu ngoa hơn cô chủ này không ? Bữa đó, tôi bóp vú mà mệt còn hơn đấu vật.
Trò chơi “ mèo vờn chuột “ giữa cô chủ và tôi làm tôi mệt cầm canh suốt buổi sàng. Lại thêm con bò mắc dịch dường như cũng muốn trêu chọc tôi làm lúc nào tôi cũng thấy hậm hực trong lòng. Vú nó bị tôi vặt đến không còn nguyên vẹn hình dáng, méo mó, trầy trụa, be bét, bởi tôi luôn nghĩ đang hành bể cặp vú cô chủ trả thù mà hóa ra nông nỗi.
Bởi vậy khi mọi người nghỉ tay, tập trung ăn trưa thì tôi vẫn hì hục hành con bò. Không phải vì tôi ham hố việc mà vì tức đến no ngang nên cứ tì tì ở lại bóp vú con bò. Có lẽ không thấy tôi ở phòng ăn trưa, nên cô chủ lò dò ghé xuống chuồng bò. Cô đi nhẹ quá, tôi đâu có hay nên ì ạch nắm choét lấy vú con bò mà giựt, mà xóc, mà quăng quật, trong khi miệng nhỏng nhảnh kêu um : cho chết tiệt đi, bỏ thói chọc giận người ta, ông bóp cho vú thè lè, sứt sẹo để mà tởn tới già.