Tôi đâm dỗi : nói chuyện với các bà chán bỏ mẹ. Quanh đầu quẩn đuôi rồi cũng lòi cái ghè tương ra, lúc nào cũng nghĩ đàn ông chúng tôi thích bóp vú bậy. Tôi đã nói với em bao lần đừng nghĩ vớ vẩn mà nặng đầu, cô ấy thiếu gì người muốn bóp, cần gì phải nhờ anh.
Nhưng vợ tôi còn lẩm rẩm thêm : thì các cô có chồng nói làm gì. Muốn hay chả muốn, đêm nào chồng cũng đè ra bú bóp, còn cô chủ có ai đâu. Người ta bảo đàn bà độc thân dễ bị ám ảnh chuyện tầm bậy lắm, huống chi suốt buổi nhìn các ông vật vú bò như vật vú vợ, biết đâu cô ấy chẳng nghĩ tưởng đến lối bóp vú của anh làm cô xả bỏ được ẩn ức của cô ta.
Vợ tôi còn gá vào đoạn cuối làm tôi lùng bùng lỗ tai : anh biết không, lắm cô nhìn cảnh bóp vú mà bị khích động đến quần lót ướt mẹp ở trỏng đó anh. Đầu óc tôi choáng váng, tôi không ngờ vợ tôi im im mà có lắm ý độc đáo đến vậy.
Nhìn vợ vui nhí nhảnh, tôi pha trò hỏi : đâu để anh bóp thử vú em một lúc xem đáy quần lót của em có ướt mẹp như em nói hôn. Ai dè cô nàng chê tôi quá cỡ : anh thiệt kỳ, em nói là bàn đến mấy cô độc thân kìa, còn em có anh mà, lúc nào anh cũng lục xục mò bóp thì còn nước nôi đâu mà tươm ra nổi.
Tôi cũng nào vừa, tôi xoắn xuýt đía vô : em không nhễu lem nhem mà em đái tồ tồ còn hơn hũ mắm bể. Vợ tôi mắc cỡ quá nên nhào vô đấm lung tung khắp người tôi. Cô nàng giận dỗi nên rất có sức, nàng quì gối lên quơ quào định kẹp đầu tôi vào mà nện.
Tôi cố tránh để tìm cách tóm lấy hai cánh tay vợ, vật cô lăn ra. Hai cái vú xao động hết nhún lên lại nhún xuống, giùng giằng vắt vẻo, ngó lôi cuốn làm sao. Tôi quàng ôm hai tay vợ chẳng được thì ập vào hất cô ngã chổng kềnh ra. Cô chống cự dữ dội, tôi phải tận dụng cả đầu, cả mặt, cả miệng, cả môi mới chinh phục được cô ta.
Đến khi cô bị đè bởi cả thân hình tôi trên bụng, hai tay bị chặn dưới cặp giò tôi thì mới chịu nằm yên thở rốc. Tôi nhìn sâu vào mắt vợ, từ từ ghé môi xuống hôn lấy cặp môi mọng chín của nàng. Tôi chóp chép nhai vành môi đỏ như màu trái cherry mà nghe chất ngọt lăn dần vào cổ họng.
Vợ tôi còn cố văng vật khuôn mặt để tránh. Tôi càng tấn công ráo riết, vợ làm mặt giận quay đi. Tôi hôn thêm một hồi thì cơn dỗi hờn lặn bớt. Thấy nàng thư giãn, tôi cũng thả lỏng người để rảnh tay rảnh chân đùa nghịch vợ. Hai tay tôi bóp ùng ùng vào hai vú nàng, một bên chân rúc vào háng mà chà mà cọ xoành xoạch.
Vợ nhão ra, ấp úng như ngậm kẹo. Tôi hình dung đang vò lên vú cô chủ nên nắn nót gây cho vợ có cảm giác đang được mân mê dưới bàn tay phù thủy ma quái. Hai đầu vú cứng cỏi lại, lạo xạo mỗi khi tôi bóp vặt day day. Cái núm vú màu hồng bị vặt trở thành đỏ sẫm nhưng vẫn trông ngon đáo để.
Tôi ghé răng vào đẩy đưa từng núm vú qua lại nơi chân men, chất trơn bóng làm các đầu vú vợ xun xoe và nhọn lễu. Tôi hun lia lịa và mút chụt chụt, kéo chuốt cho chúng lòi lộ ra và khi hai bầu vú nung núc dựng lên thì tôi nhay như trẻ nhay vú mẹ. Vợ tôi xả buông cơn giận đâu mất, chỉ còn biết kêu lên với tôi : anh bóp vú em đã quá.
Tôi nào có nghe, có hay gì nữa đâu. Trước mắt tôi lờ mờ là cặp vú cô chủ hôm phát lương. Tôi thấy tôi gục vào cắn nhay làm cho cô rên lên nho nhỏ : ông bú bà nhà cũng như thế này à. Tôi ậm ừ và nút cắn tợn, trong khi hai tay tóm thu đẩy hai bầu vú sưng ra.
Tôi bú và chùi đầu mũi một hồi thì cô chủ hối : ông mở hẳn nịt vú ra cho em thì bú em mới thấy đã. Anh chùng chình đẩy cái nịt xục xịch làm em nhột không chịu được. Tôi nhẹ kéo cái xú, ôi hai bầu vú đầy đặc, đôi núm chúm chím như đóa hải đường, màu tươi như sắc phượng.
Tôi kêu lên : ôi sao tôi có diễm phúc thế này. Cô chủ cướp lời : không phải là anh có diễm phúc mà chính em có cơ duyên được anh bú bóp cho. Và như để cởi mở tâm sự, cô chủ ghé vào tai tôi thủ thỉ : anh biết không, đứng nhìn anh vò vú bò mà em tưởng chính em đang được anh bóp đấy. Hoài của, tại em chưa chồng con nên vú không có sữa, chứ không bò chưa kịp phun thì chắc em đã phun phè phè ướt hết ngực áo rồi.
Tôi như anh học trò mới lớn : chèn ơi, vậy mà tôi cứ nghĩ quấy rầy xốn xang cô chủ. Thú thực vò bóp vú bò là nhiệm vụ phải làm, chứ tôi chỉ nghĩ là đang bóp vú cô nên mới mạnh tay để sữa phun ra hết.
Cô chủ lại lào xào nói vô : anh biết không, lúc anh mằn mò tóm chặt lấy vú, nghiến răng mà bóp thì em thấy đầu vú em cũng dại tê đi. Khi con bò giở quẻ, thấy anh ghé miệng vào mút mút, em muốn rạo rực lên. Thấy cái miệng anh ngọ nguậy day trên vú bò, em những muốn cởi phăng áo ra để em làm cho bõ.
Tôi mừng quá, không dè những gì thầm kín thực hành với con bò lại được cô chủ chăm chú theo dõi đến vậy. Tôi còn đang bàng hoàng thì tiếng cô chủ rót vô làm tôi chưng hửng thêm : anh lại biết không, khi anh thủ thỉ thù thì với con bò gì gì đó, em thấy người nóng rực. Em nghĩ là anh đang tán dóc nó, nhưng thấy anh nhăn nhó và cạ lia lịa đầu vú nó vào đùi, em đoán ngay là anh đang dọa nó. Thế anh nói gì với nó vậy.
Tôi đỏ cả mặt tía tai, ngúc ngắc không dám hé môi. Cô chủ càng giục giã, tôi nghĩ trước sau gì cũng phải nói thì huỵch toẹt nói đại cho xong. Tôi bặm môi và nói nhanh nói nhảu sợ tan cơn bạo dạn : tôi bảo nó mày mà không để yên cho tao nặn sữa thì ông nổi cáu phịt cho một quắn đừng trách.
Cô chủ ngoe nguẩy, phủi tay lia lịa : anh này thật quỉ quái, ai lại dọa địt bò bao giờ. Tôi không dè cô chủ bạo miệng nên sẵn đà đế luôn : chứ cô bảo không địt nó thì địt ai. Cô chủ cứng họng, song lại “ lơ thơ tơ liễu buông mành “ nhứ tôi : đàn bà, con gái thiếu gì, có khi họ cũng mong được anh làm chuyện ấy, anh lại né tránh đòi bậy bò.
Tôi cười hề hề, lại trêu cô : nói vậy cô chủ có cho phép tôi dọa thế không ? Cô chủ phất tay đập loạn xạ và kêu : anh nói tầm xàm, nhưng hai mắt nheo như mọc đuôi dài ngoẵng. Tôi xòe bàn tay như nhứ trước mặt cô, cô chủ nhún người né tránh.
Tiếng vợ lay tỉnh tôi : anh lại nghĩ nhăng nghĩ cuội gì thế. Đang bóp vú em mà lại khua loạn lên như vờn vờn ai nữa. Hay là… Thấy mặt tôi hầm hầm chù bụ, vợ phải đánh trống lảng : không có gì, em nói bậy. Này bóp tiếp đi anh. Nàng chìa cao hai vú lên và lôi tay tôi ập vào bắt vê lấy hai đầu vú.
Hình ảnh cô chủ vỡ rạn ra, nhưng ở háng tôi thì lần xần như có ai mới lén nhét khúc gỗ vào đó. Vợ tôi tẩn mẩn : anh lại nổi hứng rồi, chưa gì đã đâm huỳnh huỵch vào đùi em. Tôi ư uơ mà ra sức măn vê, đè choẹt hai bầu vú vợ ra bầy hầy, bà hà.