Mỹ Lan lẩn quẩn khu vực bến tàu và phía sau chung cư đêm qua bị nhóm cận vệ Tài phú theo dõi bắt, làm khó dễ, tính đánh tra khảo nàng nói người nhà Tài phú phái đến công tác, nên giải giao về phòng làm việc Tài phú. Mỹ Lan cũng có mặt trong xe của buổi sáng đoàn tựu với gia đình ông Đông.
Khi xe chuẩn bị rời bánh, Tài phú điện thoại báo cho Phong, nên xe vừa ngừng chàng chạy ra ôm mẹ vợ trước tiên, bà Thanh Nguyệt trong nỗi niềm thương thương tủi tủi. Ông Đông đưa tay đón nhận Nguyệt như đi đâu xa vừa về, hôn lấy hôn để, bà Nguyệt tủi thân khóc to nhất trong đám, mọi con mắt ửng hồng vài giọt lệ rướm quanh my.
Ai cũng có cặp, có vợ có chồng, chỉ Mỹ Lan và Tài phú đứng riêng lẻ. Sau đó, tất cả bước vào phòng khách hàn huyên.
Mỹ Lan thấy Phong rất mừng theo nắm tay mừng, quấn quít như đôi nhân tình vừa quen. Uyển My rất sung sướng, kê tai nói nhỏ em xứng đáng cho chồng chị “nựng”, em cứu mạng anh không tụi mình đây có giây phút vui nầy. Hai người cứ tự do đi, họ cùng nhau lên lầu nhà sau hú hý.
Quỳnh Hoa lo trà nước tiếp khách, My quay lại giúp chị dâu, xong Tài phú có lời xin lỗi sự làm ăn thất bại nhưng không lỗ lã, hàng hóa nhận về đủ nhờ Mỹ Lan hy sinh nhận trách nhiệm, nên gói ghém công quyền dễ dàng.
Ông Chủ có gửi cheque biếu Thanh Nguyệt và Phong nguyên số tiền 300 ngàn thù lao như giao kết.
Bà Nguyệt nói: Mẹ con em không xứng đáng nhận hết, muốn chia sẻ cho Mỹ Lan và Triết một phần, bà liếc tìm Phong, My nói anh đang nghĩ trên lầu, mẹ cần con kêu.
Bà suy nghĩ nếu Triết không giao hợp với mình, khoái sắc đẹp trời cho, chàng liều mình cứu mạng giờ nầy thành “người thiên cổ” rồi. Còn Lan nhờ bảo Phong ngưng giao cấu, mến phong cách lịch lãm thanh niên có học vị, tìm ngõ ngách chạy chọt ra khỏi lao lý. Gia đình mình phải ưu đãi họ sao cho xứng đáng?.
Tài phú cho chuyện nội bộ: mẹ con Thanh Nguyệt giải quyết sau. Chàng cho biết ông Chủ muốn mời cả gia đình đi nghỉ mát trên du thuyền, ông chịu phí tất cả vào sáng thứ Bảy tuần sau. Ông cáo từ ra về.
Quỳnh Hoa chen vô, con cảm mến Mỹ Lan nhiều nhất ngoài vẻ đẹp, em luôn nhiệt tình hợp tác, không tham lam con muốn gia đình lo cho em nên bề gia thất. Trong hai người thanh niên Lộc và em chú bác ruột nàng.
Quỳnh Hoa liếc tìm, My thúc tay, hai người rùm beng trên lầu giờ gần xong để họ xuống, hỏi ý kiến Lan xem sao?.
Ông Đông ngồi nghe nãy giờ không đóng góp có ý kiến, trong nhà con dâu, hễ có điều gì thì Hoa con dâu chu toàn. Bây giờ nghe con đề nghị chuyện hữu lý, lòng thầm vui nên nghiêng người Thanh Nguyệt cho ngả trên đùi, ông hôn, ôm ghì chặt như mất hơi vợ lâu nay đầy vẻ khiêu dâm trước mặt con.
– Mẹ điểm tâm chi chưa, chị Hai con nấu bánh canh cua, tôm thịt, mẹ dùng cho khỏe,- cám ơn con.
Ba đang thúc giục mẹ lên lầu thay đồ. My biết cha thèm khát nhục dục dữ dội bẽn lẻng sang chuyện khác.
Thanh Nguyệt bước vô phòng ngủ, khăn trải giường trắng tinh không gợn vết nhăn đón chờ nàng, như tân hôn nhập phòng hoa chúc. Nàng thoát trút bỏ áo quần xong ông Đông hăng hái nắc nhịp không cần dạo đầu vì con chim ông hùng dũng từ lúc ngồi phòng khách, Nguyệt vừa “điểm tâm” sáng bằng món “sausage” với Tài phú, giờ chồng cho ăn extra. Chàng thọc sâu vô nàng hưởng ứng nhịp nhàng.
Đang khi hai người đang cụp lạc tính bắn xã tinh dịch thì Uyển My gõ cửa.
– Con đây, nàng bưng hột gà la- cót, bánh mì sandwich và cà phê cho cha mẹ, nàng biết ý cha khi chơi thì double, hai người cứ vui vầy thì mất sức khỏe. Nàng đứng nhìn thấy cha mẹ mình trần truồng, cảnh ông đang đè trên mình bà; họ không mắc cỡ, ngượng ngùng cứ mặc nhiên nắc nhịp tự do dù có con đứng gần đó.
– Nguyệt nói: mẹ cám ơn con, My quay trở xuống bếp lo chuẩn bị thức ăn cho chồng.
Phong và Mỹ Lan vừa giao hoan xong, chàng tắm liền xuống trước, ngồi vào bàn với tô bánh canh giò heo bốc khói nghi ngút. Mỹ Lan xuống sau, rồi cả ba người dùng điểm tâm cách vui vẻ.
Hai vợ chồng qua màn làm tình, nhớ nhau vì xa vắng.
Giờ Nguyệt mới có thời giờ tỷ tê cho chồng nghe. Nàng bị hai thanh niên, và hai đàn ông giao hợp liên tục, từ khi rời gia đình. Nhưng chỉ có Triết, thợ máy vì mê ba vòng của Nguyệt đẫy đà đem lòng thầm thương, trộm nhớ cứu mạng, đem gửi nhà cha mẹ đêm nào cũng hú hý thả giàn.
Còn Tài phú thật trang trọng đối xử tao nhã, lịch sự nuông chiều nhưng không bao giờ chơi một cái, thường hai hiệp, như sáng hôm nay trước khi ra xe về đây.
Ông Đông cảm thông vợ gặp hoạn nạn nhưng còn sống về đây, quả là phước đức nhà ta to lớn. Em đừng buồn lo, ông cuối xuống hôn an ủi. Anh tha thứ cho em và chấm nhận tất cả. Mọi người đều hoàn toàn tốt với gia đình mình.
– Anh húp hột gà cho khỏe, rồi hãy giao hợp tiếp.
Ông chỉ uống cà phê sữa xong, tra chim vào nắc tiếp như còn thèm thuồng ái ân mặn nồng chưa đạt tuyệt đỉnh khoái lạc, Nguyệt nằm nghiêng đưa chân cao, ông nằm ôm hông nắc ngược vô, nàng bị đẩy người ra phía trước phút chốc ông ngồi dậy, gác chân lên vai nắc tới tấp Nguyệt sướng khoái rên nho nhỏ, thật sướng biết chừng nào?!
– Anh sẽ bắn tinh, chúng ta ôm nhau ngủ nhen, dường như em hơi mệt là phải.
Mỹ Lan nghe My thuật lại, ông Chủ mời đi nghỉ mát bằng du thuyền thuê bao, như để ông chuộc lỗi lầm, hay ông có kế sách khác thay đổi chiến thuật buôn bán, nhập cảng?.
– Ồ thiệt hả chị?! Vui lắm anh chị ơi, chủ cho thợ câu cá theo, nhiều người phụ dịch trên tàu, dưới nhà bếp đủ đầy, du thuyền cả trăm giường, mình tha hồ ngủ, nghĩ, tiện nghi lắm.
Ban ngày ngồi trên boong câu cá, ngắm cảnh mây nước, người nằm, kẻ ngồi phơi nắng tùy theo sở thích. Xong ai thích bơi có hồ nước ngọt gần đó ngâm mình, lặn hụp đã vô cùng.
Ăn uống có người bưng từng khay thức ăn chế biến nóng hổi đi vòng vòng mời, ai thích gì tự do bốc vào dĩa. Lấy nước rồi tìm chỗ nào đó ngồi, nằm tùy thích. Em sẽ theo hầu hạ anh chị.
Em nhớ lúc trước, khi tối đến tập họp quầy rượu từng nhì, xem biểu diễn nhạc, thưởng lãm màn sexy show tới khuya. Ông chủ cho nhóm đàn ông tự do chọn gái đẹp còn trinh, đàn bà vợ những người đi chung theo ý thích. Chừng đó anh Phong mê em út bỏ hai chị em tụi mình, liền bị người khác “rước làm vơ”ï hú hý qua đêm. Chị có bầu không biết sao? Chớ bụng chị chưa “ủng ễnh” to, còn giao hợp được đàn ông thèm chảy nước miếng đó, vì kích thích tố dồi dào, chơi đã hơn gái còn trinh lắm, liệu chừng giữ linh- hồn, chịu nổi không?.