Đợi cho dương vật tuột ra khỏi âm hộ, Đào mới nhẹ nhàng chuồi người xuống tháo bỏ cái condom, rồi dùng môi lưỡi chùi sạch những giọt tinh trùng còn xót lại nơi đầu khấc rồi mới trườn lên nằm áp đầu lên ngực Trường thỏ thẻ:
– Thích không anh? Hay anh bao em luôn tối nay nhé, Em đảm bảo sẽ làm cho anh sướng cực kỳ.
Trường cũng muốn giữ Đào lại để làm thêm một quả nữa cho đã thèm, nhưng nhìn đồng hồ đã gần chín giờ tối. Sắp đến giờ có cái hẹn rất quan trọng cho nên hắn từ chối:
– Địt em thích lắm, nhưng lát nữa anh có bạn đến thăm rồi. Thôi để hôm khác đi nhá.
Đào hơi thất vọng vì không bám được anh chàng Việt kiều này lâu hơn như dự định. Hai người nằm trò chuyện một lát, thì Trường dục Đào ngồi dậy mặc quần áo rồi đưa nàng ra khỏi phòng. Trước khi hôn từ giã, Đào dúi vào tay Trường mảnh giấy nhỏ không biết đã được viết từ hồi nào? Trong đó có ghi tên và địa chỉ nhà nàng, Trường vui vẻ đút mảnh giấy vào túi. Khi Đào đi khuất, hắn tính quay mình bước vào phòng, thì chợt trông thấy một cặp trai gái cách phòng hắn độ vài căn, bước ra tình tứ dìu nhau đi về phía cầu thang. Dáng người phụ nữ trông thật quen thuộc. Đột nhiên Trường Ahhhh! lên một tiếng nhỏ, bởi vì hắn đã nhận ra người phụ nữ đó là ai…
*
* *
Trường đảo một vòng trong cửa hàng mậu dịch để tìm mua thêm một vài thứ làm quà cho đứa cháu. Đang ngắm nghía thì một cô bán hàng thật trẻ trung, xinh xắn liền bước ra mời chào.
– Anh muốn mua gì ạ? Cửa hàng của em hôm nay khuyến mãi mua một món, món thứ hai chỉ tính nửa giá thôi ạ.
Trường thấy cô bán hàng xinh đẹp nên cười đểu hỏi:
– Mua thứ gì cũng thế…, cả cô?
Cô bán hàng không biết Trường chơi chữ nên thật thà quảng cáo:
– Dạ, tất cả mọi thứ ở đây đều bán thế.
Sau khi chọn mua một vài thứ, đến quầy trả tiền Trường nhìn bảng tên của cô thâu ngân ra vẻ hào phóng nói:
– Tiền dư còn lại tặng riêng cho Thảo và cô chào hàng tên Mơ nhá.
Cô thâu tiền còn đang ngơ ngác thì Trường nheo mắt với cô ta rồi lững thững rời cửa hàng.
Chân vừa chạm tới đầu cổng thì Trường đã nghe được tiếng reo mừng ngạc nhiên:
– Ối dào ơi! Đạm ơi! Chú Trường về này.
Một thân hình với những đường nét quen thuộc chạy ra đón Trường.
– Chú về chơi sao không báo cho nhà biết, để chị ra đón chú chứ. Đưa bớt túi để chị xách đỡ nào.
Trường đành đưa cái xách tay đeo ngang người cho Liên để khỏi bị lôi kéo.
– Em tính dành ngạc nhiên cho cả nhà nên không báo. Chị với cái Đạm vẫn khoẻ chứ?
Hai chị em vào bên trong vừa ngồi xuống ghế salon, thì Đạm ở trên lầu chạy xuống nhào ngay vào lòng Trường. Mới cách biệt có một năm mà con bé lớn bổng, ngực đã thấy hơi nhu nhú. Con gái đang tuổi dậy thì có khác, da thịt trơn láng, mát rười rượi. Tiếng của Liên vang lên làm ngắt ngang dòng suy nghĩ của Trường:
– Cái con này! Sao không chào chú, lớn rồi đấy nhá, phải biết giữ gìn ý tứ chứ!
Trường chột dạ nới lỏng vòng tay đang vuốt ve, ôm siết con cháu ra nói lảng qua chuyện khác:
– Em có mua một chút quà cho hai mẹ con chị. Chị lấy hộ em, để cả ở trong cái túi xách tay đấy.
Cái Đạm nhanh nhẩu sà xuống cái túi xách nằm ở dưới đất để tìm kiếm quà. Liên thì làm như không màng đến cất tiếng hỏi:
– Bu dạo này sao rồi, vẫn khoẻ hả chú?
– Thì vẫn thế, già rồi nên lúc nào cũng than mệt!
– Thế chú định ở lại ăn tết với gia đình chị hay ở đâu?
Tuy mọi năm Trường về cũng chỉ ở nhà mẹ con Liên có vài tuần, rồi dọn ra ngoài khách sạn ở cho được tự do Nhưng khi nghe Liên hỏi câu này Trường vẫn cảm thấy khó chịu. Trường hỏi vặn:
– Năm nay ở nhà chị luôn không tiện à?
– Không, chị hỏi thế thôi. Vì có lần nào chú chịu ở nhà mẹ con chị cho đến lúc chú đi đâu . Nhà này bu đi để lại cho mẹ con chị thì cũng như là nhà của chú. Phòng của chú hồi nào đến giờ chị vẫn để trống đấy mà.
Liên nói dứt lời thì có tiếng kêu ở ngoài cổng:
– Chị Liên ơi! Ra lấy hàng này.
– Chú chờ chị một tị nhé. Có cái Mơ đưa quạt tới.
Liên nói xong đứng dậy đi ra cửa “Mơ ” cái tên nghe thật quen tai. Trường tò mò lững thững bước ra theo. Vừa thấy cô gái Trường mừng rỡ lên tiếng:
– À! Thì ra là cô đấy à, hèn gì mà nghe tiếng quen quá.
– Ủa! Thế ra hai người biết nhau à?
Liên ngạc nhiên hỏi. Còn Mơ ngờ ngợ như nhận ra người Việt kiều hào phóng mua đồ hồi nãy ở cửa hàng nên e dè nói:
– Dạ… Anh ấy có ghé cửa hàng của em sáng nay.
Trường đứng đàng sau đưa tay lên
Trường cẩn thận nhét cuốn sổ tay và giấy thông hành trong một túi nhỏ ở trước ngực, bên trong chiếc áo khoác mỏng màu cream. Hai vật này đối với Trường rất quan trọng. Nhất là cuốn sổ tay được ghi chép một đống địa chỉ và số phone.
ây không phải là lần đầu tiên Trường trở về Việt Nam. Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy rộn rã, xen lẫn sự hồi hộp. Tiếng phi hành đoàn một lần nữa vang lên, nhắc nhở mọi người thắt lại dây an toàn vì phi cơ sắp được hạ cánh. Chỉ một loáng sau những nóc nhà và mặt đất dần dần được xuất hiện lờø mờ sau làn mây mỏng, để rồi mỗi lúc một rõ dần.
Rời phi trường Nội Bài. Trường khoan khoái châm điếu thuốc rít một hơi dài, vẫy tay đón chiếc taxi cho chạy về hướng khách sạn Thăng Long. Sau khi ăn uống, tắm rửa sạch sẽ. Hắn nằm dài lên giường, moi cuốn sổ tay, nhấc phone gọi một hơi bốn năm cú, xong xuôi hắn yên tâm nhắm mắt ngủ một giấc để lấy lại sức sau một chuyến bay dài.
Trường vặn người tỉnh giấc, bên ngoài trời đã tắt nắng, nhìn đồng hồ đã gần bảy giờ tối. Hắn đứng lên đi lại phía tủ lạnh lấy lon bia ngửa cổ uống ừng ực, hơi lạnh cùng chất men thấm vào cơ thể khiến cho Trường cảm thấy tỉnh táo và khoẻ khoắn trở lại. Hắn đưa mắt nhìn quanh, bất chợt trông thấy tấm hình tươi mát của một cô gái được in trên tấm lịch, treo ở góc phòng, mà từ lúc vào ở đến giờ hắn không để ý. Ngay lập tức dương vật của hắn ngỏng lên. Hắn tiến lại gần bức hình. Một tay mân mê lên những chỗ gợi cảm của cô gái, tay còn lại cho vào quần vuốt ” khẩu súng da ” đang cương cứng như khúc củi. Nhịn hết nổi hắn bước tới cái bàn nhỏ kê ở đầu giường lấy cuốn sổ, lật vội mấy trang cuối, nơi có những giòng chữ được viết bằng bút nguyên tử màu đỏ. Thiên đàng hạ giới , gái gọi, massage… Cá mú Hà Nội…. Hắn chấm đại một số, rồi bấm lên cell phone. Sau một hồi cò kè giá cả, hắn cúp máy, miệng lẩm bẩm chửi ” Địt mẹ vậy mà bảo chỉ có 300.000 ngàn ” Hắn rút ở trong bóp ra tờ giấy bạc năm mươi đô la, để trên mặt chiếc bàn con, rồi nâng tấm nệm giường lên nhét cái bóp, cuốn sổ tay và toàn bộ giấy tờ tùy thân của hắn xuống bên dưới. Làm xong hắn yên tâm ngồi trên giường ngửa cổ uống nốt phần bia còn lại trong lon…
Khoảng nửa tiếng sau có tiếng gõ cửa phòng. Hắn hân hoan ra mở cửa. Một cô gái chừng mười chín, đôi mươi toét miệng cười tình với hắn, đàng sau lưng là một gã đàn ông mặt mày trông thật cô hồn.
– Chào anh ” giai “. Phải anh Trường không ạ? Em là Đào, chị Nụ bảo em đến thăm anh đấy.
– Ừ , được rồi vào đây.
Cô gái lại cười thật tươi rồi nói:
– Gớm gì mà vội thế. Hihi … Anh ” giai ” làm ơn…ứng cho em xin trước.
Trường chợt hiểu nên nói với cô gái chờ một chút. Hắn quay vào phòng cầm tờ giấy năm mươi đô la ra đưa cho Đào. Cô nàng cầm tiền đưa cho gã đàn ông nói nhỏ mấy câu gì đó với gã, rồi mới theo Trường bước vào phòng.
Vào đến bên trong Trường mới được dịp ngắm kỹ cô ả giang hồ. Đào không đẹp nhưng được cái tươi tắn, thân hình tròn trịa. Cô nàng mặc cái rope rộng cổ, ngắn củn chỉ vừa đủ che khuất phần giữa háng. Những đường cong trên thân hình của cô được chiếc áo bó sát, nhất là nơi phần ngực, làm tăng thêm sự ham muốn của Trường. Hắn cuống quýt đẩy Đào dựa vào vách tường, miệng hôn tới tấp khắp nơi lên mặt lên cổ, trong khi hai tay thì vồ vập lấy bầu vú mà bóp. Đào cười khúc khích thỏ thẻ:
– Gượm tẹo cái nào. Gớm anh giai sao mà tham lam thế ! Cho em đi giải trước cái đã anh.
Cô ả không nói thì Trường cũng muốn buông ra, bởi vì trong lúc sục mũi vào da thịt của cô ta để hôn hít. Mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi nước hoa rẻ tiền của Đào làm cho hắn muốn lợm giọng.
– Ừ! Đi giải xong, luôn tiện tắm luôn một phát cho tớ nhờ.
Đào nguýt Trường một cái, rồi ngúng nguẩy đi vào nhà tắm. Ở bên ngoài ngồi đợi lửa dục vọng từ trong người hắn đã bị hơi hám trên thân thể của cô gái giang hồ làm giảm đi hết tám chín phần. Thằng nhỏ trong quần xìu đi thấy rõ.
Một lát sau Đào bước ra với tấm khăn lông quấn ngang ngực, mái tóc dài đã được buông xoả xuống tới mông, uyển chuyển tiến lại nơi Trường ngồi.
– Gớm anh giai Việt kiều khó tánh quá. Xong cả rồi đấy. Bây giờ muốn em yêu kiểu nào nào?
Nhìn thấy da thịt trắng hồng cộng với mùi xà bông thơm thoang thoảng từ thân thể của Đào toát ra, khiến cho sự thèm muốn giống cái trong Trường lại bốc lên ngùn ngụt. Hắn chỉ muốn nhào tới đè cô ả ra địt một phát cho hạ hoả. Nhưng cố kềm lại nói:
– Em từ từ tháo khăn tắm cho anh ngắm em một tí, chậm thôi nhá.
Cô ả y lời vừa ỏng ẹo nhún nhảy, vừa hát chế lời một bài hát, rồi chậm rãi tháo cái gút của cái khăn tắm đang được quấn quanh người.