Khẽ nhổm dậy, chị nằm đè lên người tôi, hôn hít, liếm láp khắp phần trên cơ thể và nhanh chóng rà lưỡi tới thằng nhỏ, một luồng điện lăn tăn êm êm, như tiếng kèn saxophone chạy lên đầu tôi và thoát ra ngoài trong tiếng rên khe khẽ, hai cặp vú no tròn cà lên khắp người, chị hôn tôi không sót chỗ nào và tôi cũng làm như vậy với chị, khe suối thần rậm rạp của chị dâm thủy tuôn trào. Vẫn tư thế truyền thống tôi để chị nằm ngửa dang rộng hai chân, cứ thế cầm dương vật tôi lách giữa hai mép cửa mình chị rồi chui vào từ từ, nhắm mắt, rướn người chị đón nhận cơn sóng đầu tiên của khoái cảm cọ sát, rồi khẽ rùng mình khi tôi đưa dương vật vào lút cán rồi thụt vào rút ra đều đều đồng hành theo nhịp rên của chị.
Nhấp nhô một lúc thật lâu và cảm thấy cần phải thay đổi tư thế để tạo thêm cảm giác, kéo chiếc ghế tựa, tôi ngồi lên đó và chị ngồi lên tôi, hai bàn tay tôi nâng niu xoa bóp hai bầu vú, còn chị tì hai tay lên thành ghế rồi cứ như vậy chị dập lên dập xuống ép sát cửa mình vào dương vật tôi, cà qua cà lại, nước của chị ra mỗi lúc một nhiều chảy tràn trề ấm nóng xuống háng tôi. Tôi đứng lên ấn vai chị xuống, hiểu ý, chị khom xuống chống hai tay trên ghế chổng mông về phía tôi mời gọi. Không phải đợi lâu, tôi xáp lại tay cầm dương vật vẫn đang bóng lưỡng bởi dâm thủy, từ từ ấn vào âm hộ của chị. Từ phía sau tôi đẩy tới nhịp nhàng, mới đầu hai tay tôi bám vào hông chị làm điểm tựa để tiến lui, được một lúc chị co một chân đặt nên ghế, đầu thì gần như nằm lên mặt ghế làm mông chổng cao hơn. Ở tư thế này, âm hộ chị mở to cho tôi dễ dàng quậy ngoáy, tôi chỉ hơi nghiêng người theo để dương vật được vào hết chiều dài và cả hai hòn dái của tôi cũng cà vào mép âm hộ. Sướng tê người, tôi đứng phía sau sang hẩy ma sát. Rồi chồm lên lưng chị hai tay tôi tìm đến chăm sóc hai bầu vú, chị rên lớn mỗi khi tôi chuyển động. Mồ hôi chúng tôi nhễ nhại, nước của chị ra nhiều hơn chảy xuống đùi đứng trên sàn nhà thành dòng.
Trở lại giường với tư thế truyền thống, chúng tôi hôn nhau một cách say đắm, những cơn sóng tình lên xuống theo điệu nhấp nhô, bất thình lình ôm chặt lấy nhau, tôi nhấp mông thật nhanh và mạnh, rồi vỡ òa trong sự sung sướng tột đỉnh, một luồng khí bắn ra ào ạt làm chúng tôi rùng mình, giật giật cho đến khi hai cơ thể trở về trạng thái thả lỏng ban đầu rồi chìm dần vào giấc ngủ miên man.
Ngoài kia đợt lũ lịch sử nhấn chìm thủ đô Hà Nội, nước có vẻ đang rút dần, mưa đã ngớt nhưng đi lại vẫn còn khó khăn.
Thời gian thấm thoắt trôi đi cũng đã gần một năm kể từ ngày chị tôi ra trường và đi làm, và đó cũng là khoảng thời gian tương ứng chị em tôi làm tình cùng nhau, ngôi nhà năm tầng khang trang với đầy đủ tiện nghi là tổ ấm để chúng tôi đi về, đấy là nhìn bề ngoài, nhưng bên trong nó thực sự là cái tổ tò vò chất chứa trong lòng nó là cả một sự xấu xa, bẩn thỉu và nhơ nhớp. Một mối tình loạn luân ngang trái không thể chấp nhận và đáng khinh bỉ. Nhiều khi tôi thấy mình thật đáng sợ và ghê tởm, không hiểu sẽ là thế nào nếu một ngày nào đó bố mẹ tôi phát hiện ra điều này, chắc bố mẹ tôi không thể chịu được một cú sốc lớn đến như vậy.
Đã có nhiều lần tôi quyết tâm không làm chuyện đó nữa nhưng rồi mọi việc lại đâu vào đó. Tôi như người nửa tỉnh nửa mê lao vào vòng xoáy nước, muốn thoát ra nhưng không được và cuối cùng rơi vào hố sâu hun hút. Ái tình và xác thịt như là mê hồn trận đang nhấn chìm chúng tôi. Đúng là không thể đánh giá con người ta qua vẻ bề ngoài. Xinh tươi, hồn nhiên, ngoan ngoãn, chịu khó, đó là những lời nhận xét mà mọi người xung quanh dành cho chị em chúng tôi khi họ gặp bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi thì lấy đó làm tự hào nhưng họ đâu biết rằng sau cái lớp vỏ bọc đẹp đẽ kia là cả một sự xấu xa, bẩn thỉu, đang ngự trị trong trái tim những đứa con thân yêu của mình. Nếu ai đó nhìn thấy một người cụt tay cụt chân mà bảo họ là tàn phế thì hoàn toàn sai, tuy họ không tay, không chân nhưng có khi tâm hồn họ lại nguyên lành trong sạch, còn những kẻ tuy lành lặn tay chân nhưng tâm hồn họ đã bị tàn phế. Tôi là một thằng như vậy.
*
* *
Sau những ngày nghỉ tết nguyên đán ở quê, tôi lại trở lại ngôi nhà quen thuộc để tiếp tục việc học tập của mình. Chị tôi đã ra trước mấy hôm vì phải trực ở bệnh viện, cơ thể tôi dường như phình ra một ít bởi mấy ngày tết nhồi nhét nhiều bánh chưng, bánh kẹo và các loại thực phẩm. Chị tôi cũng vậy, khuôn mặt bầu bầu nay lại tròn hơn. Chiếc quần jean hay mặc nay trở nên chật trội, nó bó chặt lấy đùi và mông chị, cứ mỗi lần mặc lại kéo lên rất khó khăn. Có hôm đi làm về, chị phải nhờ tôi cầm hai gấu quần lôi mãi mới cởi được ra ngoài. Tôi bảo:
– Chị sao không mặc cái khác?
Chị nói:
– Chị thích màu cái quần này và nó hợp với chiếc áo đang mặc.
Dạo này tôi thấy chị hay đi làm về muộn, chị cũng đi trực nhiều hơn, hồi trước mỗi tuần chị chỉ trực 1 ngày, còn dạo này có tuần chị trực hai ngày. Tôi hỏi thì chị chỉ bảo:
– Tại mấy anh chị ở cơ quan bận nên nhờ thôi.
Thỉnh thoảng tôi lại thấy chị lại hát vu vơ một mình. Có cái gì đó đang thay đổi trong chị chăng.
Rồi điều thắc mắc mong chờ bấy lâu của tôi cũng đến, khi vào một ngày cuối tuần chị đưa bạn trai đến nhà chơi, bạn chị là một người đàn ông khá hiền lành, sở hữu khuôn mặt điển trai cùng với giọng nói nhẹ nhàng và ăn nói dễ chịu, anh tạo ấn tượng tốt với tôi ngay lần đầu gặp gỡ. Tôi rất mừng vì chị tìm được người bạn trai ưng ý và cầu mong đám cưới sẽ đến với chị, có như vậy chúng tôi mới chấm dứt được mối tình loạn luân ngang trái này.
Từ ngày chị có bạn trai mọi sinh hoạt của chúng tôi cũng có phần thay đổi, thỉnh thoảng tôi phải ăn cơm một mình, có hôm chị đi chơi về rất muộn và tôi cũng không biết chị về lúc nào, chỉ biết rằng sáng ngủ dậy tập thể dục ngó qua phòng chị thấy chị đang ôm gối ngủ
Một buổi chiều chị được nghỉ trực, nằm bên chị tôi áp má vào cánh tay, chiếc điều hòa làm da chị mát hơn, tôi hỏi chị:
– Tình hình thế nào chị? Em thấy anh Tuấn cũng ổn đấy chứ, chị đã xác định với anh ý chưa?
– Uhm, nói chung anh ấy được cái tốt tính, chiều chuộng chị và biết quan tâm người khác.
– Vâng em cũng thấy như vậy, thế chị định bao giờ ra mắt bố mẹ đây?
– Từ từ em ạ. Tuy thế thôi nhưng chị quen anh ấy cũng đã được bao lâu đâu, để thời gian nữa rồi tính.
– Tùy chị thôi nhưng theo em thì lấy một người làm chồng như anh ấy là tốt lắm rồi, tất nhiên trong cuộc sống thì cũng không thể đoán trước được điều gì, nhưng trước mắt như thế là ổn, mà này em thấy chị kết anh ấy nổ đĩa rồi còn lăn tăn gì nữa!…
– Thôi đi ông ạ, ông nói cứ như là bố khuyên con đi lấy chồng ấy, mà tôi kết hay không kết thì sao nào?
– Sao lại không sao? Từ ngày bà chị có bạn trai đến giờ thằng em thường xuyên phải ăn mì tôm trừ bữa, đêm đến thì thấp thỏm chờ bà chị về. Mà này em nói chị biết chứ nếu mà xác định với anh ấy thì chị đừng làm điều gì sớm quá mà không hay đâu. Em thấy chị đi tối ngày như thế nên em cũng hơi lo, mà cái máu bà chị thì em biết tỏng ra rồi đấy, đàn ông thì ai chả thích cái đó.
– Cám ơn thằng em đã nhắc nhở, có được thằng em tâm lý và biết lo cho chị thế này cũng tốt nhưng cái đó chị biết rồi, anh ý cũng là người đứng đắn và lịch thiệp, bọn chị chưa đi quá giới hạn bao giờ và anh ý luôn biết dừng lại khi chị từ chối.
– Thì em cứ nói thế cũng không thừa đâu, nhiều hôm bà chị về muộn em chỉ lo trên đường về có chuyện gì, sau nghĩ bụng bảo có khi mình thì lo thế này còn bà ấy thì đang hú hí ở đâu đó cũng nên.
– Hì hì, không có đâu, em cứ lo xa mà chị có thèm thì chị về nhà, nhà có sẵn mà em… he… he…