Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do. Có thể là do nó quá nhớ nhung chị Phượng chăng? Một diễn biến tâm sinh lý thật ghê sợ mà từ trước đến giờ Lợi chưa hề thấy nay lại xảy ra với nó ; đó chính là sự ham muốn sex lúc nào cũng dâng tràn chiếm ngự toàn bộ đầu óc và tâm trí nó. Lúc nào thân nhiệt nó cũng lên đến 37,5 – 380C dù không phải là bị sốt, mặt nó luôn đỏ gay như người say rượu ; nó thường mong muốn có một người khác phái thỏa mãn cơn đói khát tình dục của nó. May là thời gian này còn đang nghỉ hè, chứ nếu không thì chắc chắn nó không thể nào mà học được cho ra hồn. Dĩ nhiên, bây giờ mà đi dụ dỗ một người con gái nào đó ân ái, làm tình với mình quả thật là chuyện “hái sao trên trời”, “mò kim đáy biển”. Trong lớp 10P3 của Lợi, cũng có vài bạn nữ khá thân thiết với nó nhưng nó hoàn toàn không dám đụng đến vì nó không muốn bị đuổi học. Suy nghĩ mãi, Lợi mới có được một kế sách bất đắc dĩ là phải quay lại tìm kiếm những phụ nữ nào đã từng là người tình của nó thì may ra…Đầu tiên, Lợi nhớ đến cô giáo Vân Hải nhưng giờ đang nghỉ hè nên cô đã về gia đình bố mẹ ruột ở Sài Gòn rồi. Lên Phong Phú tìm chị Dung thì mới hay chị đã theo mẹ ra miền Bắc thăm quê ngoại. Trong gia đình Lợi có hai chị đã yêu đương, ân ái cùng nó hiện tại vẫn ở chung nhà với nó là chị Hai Hảo và chị Ba Hường nhưng thật xui xẻo, khi Lợi chưa kịp thực hiện ý định thì bỗng dưng chị Hảo bị đau ruột thừa phải vào bệnh viện mổ ; còn chị Hường thì chị cũng rất vui vì cả năm trời chưa gặp gỡ thằng em nhưng ngặt nỗi, chị đang có tháng nên chị hẹn Lợi ít bữa nữa vậy. Quả thật là xui xẻo cho Lợi! Chán chường, bực bội, có ngày nó nằm lì trong phòng từ sáng cho đến tối, bỏ cả cơm nước, ai rủ đi đâu cũng nhất quyết không là không ; giống như là nó đang tuyệt thực vậy. Mẹ Lợi có tất cả ba người em trai là cậu Duy, cậu Bình và cậu Dũng ; trong đó, cậu Duy lớn nhất nhưng chẳng may, cậu bị ung thư nên đã qua đời 13 năm nay, để lại người vợ hiền và thằng con trai 18 tuổi. Mợ Yến – vợ của cậu, năm nay đã 38 tuổi rồi và có thể là từ 10 năm nay, do kinh tế gia đình khó khăn nên mợ đành phải nương nhờ gia đình chị chồng với công việc quản gia, nấu bếp hoặc đôi khi xuống chăm sóc khu rẫy của gia đình Lợi ở Núi nhọn…Do khu rẫy bố Lợi đã cho người thuê làm, vả lại con trai mợ theo cậu Lâm – anh trai mợ lên Sài Gòn làm thợ mộc nên cả tháng nay, mợ Yến phải vào Suối Nghệ thu hoạch giùm hai sào rẫy bắp của cậu Lâm. Thấy chỉ có mỗi một mình mợ Yến mà phải cáng đáng những hai sào bắp nên bố mẹ Lợi sai nó đi phụ mợ ít bữa vì là đang nghỉ hè, vả lại thấy nó nằm không cả ngày cũng chẳng nên tích sự gì. Thật tình mà nói, Lợi cũng muốn có một công việc gì đó để làm thì mới có thể áp chế được cái bệnh khát khao đòi hỏi sinh lý của nó. Nghĩ vậy , chỉ sau một ngày gần như tuyệt vọng, Lợi đã bình thường trở lại và cùng mợ Yến chạy xe đạp lên rẫy ở Suối Nghệ. Khu rẫy bắp của cậu Lâm nằm nơi tận vùng sâu của xã Suối Nghệ nên thưa thớt nhà cửa, vắng lặng hơi người và cách xa khu trung tâm dân cư. Không gian chốn này thật buồn vì nhìn đâu cũng đều thấy màu xanh bạt ngàn của bắp chứ chẳng hề thấy gì khác, còn thời gian thì dường như là bất tận ; ở đây, nếu mà không có việc gì làm sẽ thấy chán chường vô cùng. Được một ngày, hai ngày, ba ngày, do phải làm quần quật từ sáng cho đến tối mịt, hết bẻ bắp rồi lảy bắp, phơi bắp…, còn buổi tối do quá mệt, cứ hễ đặt lung xuống thì ngủ ngay nên dần dần riết rồi triệu chứng căn bệnh lạ lùng kia cũng thuyên giảm trong con người Lợi. Rồi dòng đời nghiệt ngã với bao điều nghịch lý, giống như người ta thường nói “tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa”, lại tình cờ sắp xếp an bài cho Lợi một cuộc tình mới, dĩ nhiên là nó chưa bao giờ tơ tưởng đến cũng như chưa bao giờ chiêm bao, một cuộc tình thường xuyên hiện hữu kề ngay bên cạnh nó ; đó chính là mợ Yến của nó, người phụ nữ hàng ngày gần gũi tiếp xúc với nó trong công việc đồng áng, thậm chí tối đến hai mợ cháu còn ngủ chung trên chiếc chõng tre. Giả sử như mợ Yến có nhan sắc tương tợ mợ Bình – vợ cậu Bình thì chắc chắn là không còn gì để mà bàn cãi. Nói như vậy không có nghĩa là mợ Yến xấu đến nỗi ma phải chê, quỷ phải hờn ; chẳng qua là thân thể mợ nhỏ nhắn và gầy guộc, da dẻ thì ngăm đen, vả lại mợ lại không dùng mỹ phẩm như son phấn, nước hoa…, tính tình mợ lại nhút nhát, quê mùa nên không bao giờ có chuyện mợ lọt vào mắt xanh của bất kỳ con ong con bướm nào. Nét nổi nhất của mợ và cũng là nơi được mợ chăm sóc kỹ càng nhất chắc chỉ là mái tóc dài đen nhánh, óng ả, thướt tha, mềm mại, mịn màng và êm ái như nhung, thoang thoảng nhẹ nhàng mùi trái bồ kết ; mái tóc ấy luôn được kẹp lên cẩn thận nhưng nếu xõa xuống thì phủ kín cả tấm lưng mợ. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy khuôn mặt mợ Yến từa tựa một con búp bê bởi hai gò má bánh bầu phinh phính và hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng. Vầng trán mợ khá cao, đôi mắt mợ den láy và nhỏ nhắn (có thể nói là hơi hí) ; sống mũi mợ thấp nhưng gọn gàng, cân đối và nằm trên chiếc cằm lẹm là đôi môi nhỏ nhoi, mỏng mảnh. Thân thể mợ Yến từ trên xuống dưới đều suông đuột trong bộ quần áo bà ba củ kỹ, trông thật chẳng hề có gì gọi là hấp dẫn, lôi cuốn. So sánh mợ Yến với chị Dung – chị cả của thằng Quốc An thì chị Dung mười, trong khi đó mợ Yến chỉ có ba mà thôi. Nói chung lại thì rõ ràng cho dù mợ Yến có phơi bày thân thể trước mắt Lợi đi nữa thì cũng chưa chắc gì kích thích được Lợi, chứ đừng nói chi đến chuyện Lợi hứng tình rồi phải đi dụ dỗ mợ. Trên đời này, có mấy ai cắt nghĩa được chữ ngờ ? Vào một đêm mưa dầm dai dẳng, Lợi đã bất chấp tội lỗi loạn luân, Lợi đã ngang nhiên chiếm đoạt thân thể người mợ lớn hơn nó những 22 tuổi. Thời gian 10 năm nay, sống nương nhờ gia đình Lợi, mợ Yến rất mực yêu thương, chăm sóc, đỡ đần, chìu chuộng những đứa cháu chồng ; đặc biệt là Lợi từ khi nó mới có 6 tuổi bắt đầu đi học lớp 1. Lợi ngày càng lớn lên, mợ laị càng hầu nó ra mặt : ở Bà Rịa cũng như khi lên rẫy, ngoài việc cơm ăn nước uống ra là chuyện bình thường, mợ Yến còn phải lo luôn việc giặt giũ, mùng mền, thuốc thang khi trái gió trở trời…Vào cái đêm hôm ấy, dĩ nhiên là chưa đến nỗi Lợi phải dùng vũ lực để chiếm đoạt mợ Yến nhưng có lẽ vì trời mưa quá lớn, tức cảnh sinh tình ; vả lại thiếu vắng hơi đàn ông đã 13 năm nay nên mợ đành nhắm mắt đưa chân mà trở thành người tình của thằng cháu bên chồng. Sáng hôm ấy, Lợi nhớ rất rõ là sáng thứ bảy, nó đạp xe về Bà Rịa để xin bố mẹ thêm gạo và cá khô ; sau khi ăn cơm trưa xong, nó lăn ra đánh một giấc ngon lành đến 3 giờ 30 phút mới choàng tỉnh, lật đật đi rửa mặt rồi chất gạo và cá khô vào giỏ trước xe đạp, dắt xe ra khỏi nhà sau khi chào bố mẹ, chạy một lèo lên Suối Nghệ. Khi còn cách khu rẫy của mợ Yến khoảng một cây số đường ngoằn ngoèo nữa thì Lợi gặp anh Khải – bạn của con trai mợ Yến – nhà ở dưới Xóm Cát, Bà Rịa lên làm rẫy ở trên này và anh cũng mới vừa đạp xe đi đâu về. Do anh Khải cũng thường qua phụ hái bắp với hai mợ cháu Lợi nên việc anh và Lợi quen biết xã giao với nhau cũng chẳng có gì đáng nói. Không hiểu có chuyện gì mà mới vừa gặp Lợi, anh ta mừng rỡ như là bắt được vàng. - Nè Lợi, chú mày ăn thịt dê lần nào chưa ? Nếu rồi hay chưa thì cũng phải vào đây nhậu một bữa với tao cho ra trò coi! Nghe người ta nói nhiều về thịt dê là loại thịt rất ngon và bổ dưỡng nhưng chưa có dịp thưởng thức, nay bỗng nhiên được anh Khải mời thì thật quý hóa quá, đúng là có lộc ăn, Lợi vui vẻ đạp xe vào ngay chòi rẫy của anh Khải. Hai anh em ngồi trên một cái sạp trước chòi, bên cạnh cái lẫu dê nghi ngút bốc hơi thơm lừng. Anh Khải cầm cái chai rượu đế pha tiết dê đỏ au, rót vào hai cái ly nhỏ rồi để trước mặt anh và Lợi mỗi người một ly. - Nè, rượu này bổ lắm nghe chưa ? À, hồi nãy tao có qua mời mợ mày qua ăn cho vui, bả tính đi rồi nhưng khi tao nói là thịt dê thì bả thối lui liền. Đúng là thứ đàn bà nhát gan! - Bả nhát lắm, anh ơi! Mà thịt này, anh kiếm ở đâu ra vậy ? - Nhà thằng bạn làm thịt dê ở Bà Rịa cho tao nguyên cả cái đùi bá chấy bò chét luôn. Tiết dê thì tao mua của nó. Tao nấu lẩu phân nữa, còn lại tao muối sả ớt ngày mai rồi sẽ tính. Này, tao nói trước nghe, cái thịt này ăn vào lạng quạng tối nay coi chừng ngủ không được đó nghe mậy! - Ủa, sao vậy anh? Anh Khải làm thinh, nhìn Lợi cười cười ra vẻ bí hiểm vô cùng khiến Lợi cảm thấy trong lòng hoài nghi, thắc mắc ; nhưng rồi nó vẫn ăn thoải mái, còn rượu thì nó chỉ uống đúng một ly vì sợ say. Hai anh em vừa ăn uống vừa nói chuyện tầm phào đến khi trời sẫm tối, Lợi mới tạm biệt anh và đạp xe vào rẫy mợ Yến ở bên trong. Đến nơi, nó thấy mợ vừa tắm rửa xong, gọn gàng trong bộ quần áo bà ba và đi ra từ nhà tắm dựng bằng cót ở phía sau chòi rẫy. Chòi ở đây rộng rãi hơn chòi ở dưới Núi nhọn nhưng đa phần diện tích chòi dùng để chứa bắp chứ chẳng có đồ dùng chi nhiều, ngoại trừ một cái chõng tre ở mé phải chòi, gần cửa sập vừa là nơi ngủ vừa là chổ ăn cơm. Ở mé trái chòi là bếp nấu với lỉnh kỉnh nồi, chảo, bát, đũa, tô, muỗng…và trong góc chòi là các dụng cụ làm rẫy như cuốc, cào, dao phát…Lợi đổ gạo vào thùng ở bếp, treo túi nilon đựng cá khô lên cột chòi trong bếp rồi ra phụ mợ Yến dọn cơm nơi chõng. Bữa cơm ở rẫy chỉ đạm bạc khô cá đù nướng ăn kèm với canh cua nấu lá bù ngót mà gặp mấy bữa trước thì chắc Lợi sẽ ăn nhiều vì mợ Yến có biệt tài nấu ăn rất ngon dù bất cứ món gì ; nhưng bữa nay vì ăn khá nhiều thịt dê ở nhà anh Khải nên nó chỉ ăn dặm thêm một chén cơm mà thôi. - Ủa, sao cháu ăn ít vậy ? - Dạ, hồi nãy anh Khải có kêu cháu vào ăn thịt dê no quá! - Hả ? Thịt dê mà cháu cũng ăn được à ? Ghê chết đi ! Đúng là đàn ông, nếu mà có thịt rồng thì chắc cũng không thể không xơi được. - Có gì đâu mà ghê, mợ? Cử quá mai mốt cũng chả có gì mà ăn. Bộ mợ nghĩ là ăn thịt dê vào là thành dê để đi dê người ta à ? – Lợi vừa nói vừa cười khà khà. Mợ Yến nghe Lợi nói chỉ đỏ mặt, làm thinh chẳng nói chi cả. Khi nãy chẳng qua chỉ là một câu nói đùa mà thôi, chứ Lợi hoàn toàn không hề nghĩ đó lại là sự thật. Lợi vẫn còn non nớt khù khờ về chuyện này, chứ anh Khải thì đã quá rành ; khi nãy nhậu thịt dê, anh ta chỉ nói lấp lửng khiến Lợi càng thêm mù tịt. Nó chỉ nghĩ thịt dê là loại thịt bổ dưỡng, chứ nó không thể nào ngờ được rằng nó vừa tự đưa vào cơ thể mình một chất độc cực mạnh ; dĩ nhiên chất độc này rất chết người nhưng không chết ngay mà nó sẽ phát tán trong cơ thể, làm cho nỗi ham muốn giải quyết sinh lý kích thích mạnh mẽ và nếu không giải quyết được thì ắt cũng phải chết mà thôi. Trong khi mợ Yến dọn dẹp mâm cơm và đi rửa chén bát, Lợi lấy bàn chải răng quệt một chút kem đánh răng rồi ra nhà tắm làm vệ sinh miệng, rửa ráy tay chân. Xong rồi, nó trở vào nhà, lấy một cái khăn giẻ lau sạch chõng, trãi tấm chiếu cuộn tròn để ở một đầu chõng ra, như vậy là thành giường nằm và như trên đã nói, mợ Yến và nó phải ngủ chung với nhau cả hơn tuần nay vì trong chòi chỉ có duy nhất chiếc chõng này mà thôi. Ở rẫy, thường là sau khi ăn cơm chiều xong là người ta lên giường ngủ ngay vì chẳng biết làm gì. Lợi cởi áo chemise màu kem và quần tây xanh nó đang mặc, móc lên cột giăng mùng rồi chỉ còn vẻn vẹn áo thun trắng ba lổ và quần đùi trên người, nó lên chõng nằm trước ở mé trong, buông chiếc mùng củ kỹ xuống giằn cẩn thận dưới mép chiếu vì ở chốn này muỗi hơi nhiều. Thấy không khí oi bức, đoán là khuya nay thế nào trời cũng mưa nên mợ Yến đi lấy bạt, lấy khăn trãi bàn che kín những chổ vách thưa để nước mưa không tạt vào bắp chất thành đống trong chòi rồi mợ sập cửa xuống, đến bên chõng vén mùng chui vào và mợ cũng không quên đốt sáng ngọn đèn dầu nhỏ treo nơi cây đinh đóng vào cột chòi. - Trời oi thế này, khuya nay thế nào cũng mưa cho coi! – Mợ Yến buột miệng. - Mưa sớm đi đặng ngủ cho mát. – Yên lặng một chập, Lợi tiếp – Mợ ơi, nếu tối nay mưa thì mai mình ở trong này lãy bắp tiếp hả mợ ? - Thì chắc là phải vậy thôi chứ biết làm gì bây giờ ? Hai mợ cháu nằm yên lắng nghe tiếng sấm ì ùng lúc này đã rền vang xa xa, báo hiệu một trận mưa lớn đang tràn tới. Chắc là do mệt mỏi trong người nên hai mợ cháu mau chóng chìm sâu vào giấc ngủ say sưa. Khoảng một tiếng đồng hồ sau, quả thật một trận mưa thật lớn mà trước giờ chưa từng thấy ào ào trút xuống ruộng đồng, nhà cửa, cây cối khiến cho vạn vật đều phải run rẫy, rũ rượi. Mưa như là muốn trút hết tất cả nước từ trên trời xuống vậy. Căn chòi rẫy mợ Yến tuy nhỏ bé nhung kín đáo vì đã được che chắn cẩn thận nên hai mợ cháu rất yên tâm và thoải mái để tiếp tục giấc ngủ. Riêng Lợi thì cũng đã choàng tỉnh, không phải vì mưa lớn bên ngoài mà là lúc này, nó đã cảm nhận được là tâm can nó đang bắt đầu khao khát, đòi hỏi sinh lý một cách mạnh mẽ và khác thường. Chất kích thích cường dương tiềm ẩn từ thịt dê, từ tiết dê bên trong nội tạng nó từ từ phát tán, tạo thành những dòng điện mang ion dương lan tỏa từ dưới xương cùng, theo cột sống rần rật chạy lên trung ương thần kinh rồi sau đó chạy xuống khắp tứ chi và châu thân. Thiệt tình, Lợi chả hiểu được vì sao nó lại “trở bệnh”như vậy? Nó lờ mờ suy đoán nguyên do có thể là do thịt dê và tiết dê trong rượu mà nó đã ăn uống tại rẫy anh Khải. “Này, tao nói trước nghe, cái thịt này ăn vào lạng quạng tối nay coi chừng ngủ không được đó nghe mậy!”- Câu nói đầy bí hiểm của anh ta khi nãy, giờ đã được Lợi giải mã. Nó chặc lưỡi, nghĩ thầm : - Giờ chắc là mình phải tự giải quyết cho nó xuất ra thôi. Thật không ngờ cái thịt này ghê gớm quá! Bất giác, Lợi khẽ xoay người qua bên phải và yên lặng ngắm nhìn mợ Yến nằm ngủ say dưới ánh sáng lờ mờ, vàng vọt của ngọn đèn dầu nhỏ nơi cột chòi. Mái tóc dài đen nhánh kẹp lên gọn gàng và khuôn mặt bầu bầu phinh phính hai gò má của mợ Yến bỗng dưng lại làm tăng thêm cường độ của chất kích thích từ thịt dê, tiết dê trong người nó. Bên trong quần đùi nó lúc bấy giờ, con cu nó đã to, dài và cứng sẵn lại càng thêm to, càng thêm dài và càng thêm cứng. Lợi ngồi dậy, tự nhủ là thử ra tắm mưa để xem cơn lửa dục trong người nó có tắt đi hay không ; chứ thiệt tình, nó không dám đụng đến mợ Yến vì một lẽ đương nhiên là do mợ lớn tuổi hơn nó quá nhiều. Lúc này, mợ Yến cũng đã tỉnh giấc ; thấy Lợi ngồi trầm tư bên cạnh, mợ ngồi dậy và lên tiếng : - Cha, mưa lớn quá chừng! Mưa hồi nào vậy cháu? Lợi không trả lời mợ vì nó cứ mãi miết suy nghĩ phân vân về chuyện nó làm thế nào để vượt qua được cái địa ngục tội lỗi loạn luân đầy rẫy ma tình quỷ dục này? Giờ đây, nó không sao có thể phân biệt phải trái thiệt hơn được nữa và bất chợt, nó xoay người qua phải, vòng cánh tay phải ôm vòng lấy tấm lưng mợ nhỏ nhắn, mềm mại rồi kéo người mợ sát vào người mình. Hốt hoảng vì hành động của thằng con út bà chị chồng, mợ Yến tỳ cả hai bàn tay lên hai vai Lợi và đẩy mạnh nó ra nhưng so về lực thì dù gì đi nữa, mợ làm sao có thể ngang bằng với Lợi cho được? Dù có quê mùa dốt nát đến mấy thì mợ cũng hiểu được là Lợi muốn gì ở nơi mợ rồi nên mợ mắc cở, lúng túng nói : - Lợi…đừng mà!...Đừng…đừng…mợ không… Mùi trái bồ kết, mùi da thịt phụ nữ thoảng ra từ mái tóc, thân thể mợ Yến cũng như là những lời cự tuyệt của mợ càng khiến cho Lợi càng cảm thấy kích thích, ham muốn và như muốn điên lên. Nó vừa hổn hển thở vừa kề môi hôn tới tấp lên mái tóc mềm mại, mượt mà của mợ rồi từ đây, nó hôn lần xuống trán, hai mắt và mang tai mợ. Hơi thở mợ Yến cũng đã hơi khác khác nhưng mợ vẫn cứ nghiêng mặt hết qua phải rồi qua trái để né tránh đôi môi háo hức của thằng cháu. Lúc này, phải nói là mợ Yến đang đấu tranh tâm lý thật dữ dội vì tuy Lợi nhỏ hơn mợ những 22 tuổi nhưng vòng tay nó thật sự lôi cuốn, cám dỗ mợ lao vào cuộc tình loạn luân tội lỗi. Mười ba năm nay đã trôi qua từ ngày cậu Duy – chồng mợ qua đời, mợ hoàn toàn thiếu vắng tình yêu lẫn tình dục ; đêm nay một phần nhỏ vì cái giá lạnh của trận mưa bên ngoài, còn phần lớn là do Lợi vô tình bổ khuyết một thứ mà bấy lâu nay đã không còn hiện diện trong trái tim và tâm hồn mợ, đó chính là mây ái mưa ân của cõi tình lạc thú nhân gian. Mợ Yến không quyết đoán được câu trả lời như thế nào cả, chỉ biết là càng lúc mợ càng yên lặng trong vòng tay ấm của Lợi, không tỳ tay lên vai thằng cháu đẩy nó ra cũng như là không né tránh đôi môi của nó nữa ; điều này thật chẳng khác chi là đồng nghĩa với việc mợ đồng tình ưng thuận cùng Lợi nắm tay nhau bước vào chốn thiên thai tình ái. Thấy mợ bắt đầu hòa nhịp yêu đương với mình, Lợi mừng rỡ vô cùng còn hơn là bắt được vàng và nó tự giảm bớt cường độ ham muốn của nó lại thành nhẹ nhàng, chậm rãi chứ không sổ sàng, hùng hục như lúc nãy nữa. Lợi trong lòng vui sướng vô cùng, cứ mãi miết hôn như mưa như gió lên khắp mái tóc, khuôn mặt, vầng cổ mợ Yến. Bên ngoài, dưới trận mưa đêm, những cây bắp xanh mướt run rẫy và nghiêng ngã dưới làn nước xối xả ; còn bên trong căn chòi nhỏ bé kín đáo, trên chiếc chõng tre trãi chiếu, mợ Yến và Lợi, hai mợ cháu cũng đang run rẫy, ngượng ngùng, bồi hồi và xao xuyến bắt đầu trao tình cho nhau. Thỉnh thoảng, mợ cũng hôn trả vào mũi, vào gò má cháu yêu của mợ và quả thật bất ngờ, khi đôi môi Lợi lần xuống tìm kiếm đôi môi nhỏ nhắn, mỏng mảnh, mềm mại của mợ thì lúc đầu, hai mợ cháu hơi gượng gạo, nhát gừng do hồi hộp, do lần đầu tiên, do e thẹn ; chỉ trong vòng 1 phút sau thôi, nụ hôn môi đầu đời mà hai mợ cháu đang thổn thức, nghẹn ngào trao tặng cho nhau thật sự diễn ra trong nỗi niềm say sưa, ngây ngất, đắm đuối, cuồng loạn. Cả hai mợ cháu vừa rên rĩ vừa háo hức nút lấy đôi môi của nhau, cuống quýt đưa đầu lưỡi vào miệng nhau như để hút lấy hết mật ngọt tình yêu trong nước bọt của nhau. Như người ta thường nói rất đúng, đó là tình yêu không bao giờ phân biệt tuổi tác ; dù cho có chênh lệch tuổi nhau bao nhiêu đi chăng nữa thì khi yêu nhau, hai người vẫn hòa đồng hòa nhịp với nhau được hết trong bất kỳ tình huống nào đi chăng nữa. Chiếc chõng tre trong chòi giờ thực sự trở thành nơi tận hưởng hạnh phúc của mợ Yến và Lợi vì lúc này đây, Lợi đang âu yếm nhẹ nhàng dìu đỡ mợ ngã người nằm xuống chõng, trên tấm chiếu cũ kỷ, không quên gối đầu mợ lên chiếc gối ôm không vải áo và ẩm mốc. Khi nãy, chắc chắn là Lợi đã mày mò làm sút chiếc kẹp tóc của mợ Yến nên mái tóc dài đen nhánh, thướt tha, êm ái, mềm mại như nhung của mợ lòa xòa phủ xõa một lớp dày trên chiếu khiến mợ càng trông càng thêm hấp dẫn và quyến rũ, chẳng khác gì Chung Vô Diệm tái thế. Sau khi đã yên vị cùng bên nhau nằm xuống rồi, hai mợ cháu lại tiếp tục trao cho nhau những nụ hôn “ngọt như đường mật, mát như đường phèn”. Thật chẳng ngờ là đêm nay, tình cờ Lợi diễm phúc được thưởng thức và chiếm đoạt thân thể bà mợ lớn hơn nó những 22 tuổi. Gia đình Lợi ở dưới Bà Rịa cũng đã ngủ say vì tuy mới có 8 giờ nhưng do trời mưa nên cúp điện và họ làm sao mà biết được là lúc này ở rẫy tại Suối Nghệ, mợ Yến và Lợi đã trở thành người tình của nhau ; điều này, ngay đến cả ông trời thì cũng chưa chắc gì mà biết được. Ngay đến cả anh Khải, người hàng xóm gần nhất của mợ Yến, hiện giờ anh đang nằm phì phà hút thuốc trên võng trong chòi rẫy và anh cũng không tài nào mà biết được Lợi – thằng nhóc vừa mới nhậu thịt dê cùng anh khi chiều – không chống đỡ nổi ành hưởng của thịt dê anh mời nên đành phải thỏa mãn xác thịt một bà mợ quê mùa, nhút nhát và gầy guộc. Mặc dù là tuýp phụ nữ ít bôn ba ngoài xã hội, ít cởi mở trong giao tiếp, dĩ nhiên trong cuộc tình, mợ Yến để cho thằng cháu chồng chủ động nhiều hơn mợ nhưng Lợi phải công nhận rằng mợ của mình khác hẳn với lúc đầu là khá dạn dĩ trong việc hiểu được ý đồ của nó để bắt nhịp hòa đồng ăn ý cùng với nó trong những thao tác làm tình. Hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng, mày mò tháo từng hột nút bóp nhỏ bằng nhôm nơi chiếc áo bà ba màu nâu mợ Yến đang mặc. Khi hai hột nút nơi phần cổ và ngực áo mợ vừa bung ra, mợ khẽ lần bàn tay phải lên nắm giữ bàn tay trái thằng cháu nhưng rồi lại cũng như là khuyến khích nó tháo tiếp ba hột nút áo còn lại của mợ. Lúc này, Lợi không còn cảm giác hồi hộp, lo sợ như lúc đầu nữa ; trái lại, nó thật thoài mái lần hai bàn tay cởi hai vai áo mợ Yến xuống, nhẹ lật người mợ qua trái để cởi ống tay áo phải tuột ra khỏi cánh tay phải rồi lại tiếp tục làm ngược lại. Thoáng chốc, Lợi đã gọn gàng để chiếc áo bà ba của mợ Yến xuống cuối chõng vì chổ đó còn khá rộng rãi. Hai bàn tay nó lại lần lên, luồn xuống dưới lưng mợ, mày mò và sờ soạng tìm cách tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây chiếc nịt vú đã sờn cũ của mợ. Chắc là do xài lâu quá nên hai cái móc sắt đã bị gỉ sét, rất khó mở ; thành thử ra, Lợi đành phải dùng tay giựt mạnh cho hai cái móc sắt đó gãy rời ra. Thế là khi đó, chiếc nịt vú mợ Yến mới không còn bó sát vào ngực nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần và tuột lệch xuống dưới vòng bụng. Lợi nhanh nhảu dùng bàn tay phải cầm chiếc nịt vú để xuống dưới rồi lần lên, phối hợp bàn tay trái bắt đầu thám hiểm, khám phá thân thể bà mợ góa bụa đã 13 năm nay. Trước giờ, tuy là mợ Yến ở cùng một nhà, thân mật và gần gũi với nhau là thế nhưng thực tình mà nói, Lợi chưa bao giờ tưởng tượng được là mợ Yến sẽ trở thành người tình của nó như trong đêm mưa giông gió bão này. Vì có men rượu cũng như chất kích thích từ thịt dê trong người nên Lợi cảm thấy hai bờ vai mợ, hai gò ngực mợ, vòng bụng và vòng eo mợ thật hấp dẫn, lôi cuốn nhưng thực sự là nó chẳng hề có nét nổi nào cả. Hai bầu vú mợ Yến chẳng khác gì hai trái ổi non, khá mềm mại và tuy không còn căng đầy tràn trề nhựa sống nữa nhưng khi mày mò sờ soạng thì cũng thật mát tay. Mợ Yến rên thành tiếng khi thằng cháu chồng cúi đầu xuống hôn nhẹ ở giữa hai gò bồng đào của mợ ; rồi từ từ miệng nó ngậm và nút lấy đầu núm vú phải trong khi bàn tay phải lần lên rờ rẫm, nắn bóp bầu vú trái. Hai bàn tay mợ không ngớt níu chặt lấy hai bờ vai Lợi rồi lại vò tới vò lui những lọn tóc trên đầu Lợi. Trời đất cũng như trận mưa đêm bên ngoài như không ngừng quay cuồng chuyển động xung quanh hai mợ cháu đang quằn quại, run rẫy, lăn lộn trong vòng tay ấm êm của nhau để cùng nhau ân ái, làm tình một cách say mê, cuồng loạn, ngây ngất. Hai mợ cháu lúc này dường như quên hết tất cả, quên không gian và thời gian, quên cả trận mưa đêm bên ngoài thật lớn, quên gia đình và người thân, thậm chí quên cả quan hệ mợ cháu giữa hai người ; hai mợ cháu chỉ còn biết đến một điều duy nhất đó là họ đang say đắm yêu nhau mà thôi. Về phần mợ Yến, từ ngày cậu Duy – chồng mợ qua đời cho đến nay đã là 13 năm, mợ chưa hề dám nghĩ là mình sẽ có một mối tình nào khác ; đêm nay, thằng cháu chồng của mợ - thằng cháu mà bấy lâu nay mợ luôn cưng chiều, chăm sóc, thậm chí còn tắm rửa thay quần áo cho lúc nó mới 6,7 tuổi – đột nhiên trở thành người tình của mợ thì rõ ràng cũng là một điều mà mợ chưa từng nghĩ đến. Chắc là cảm thấy vướng víu khi ân ái, làm tình cùng mợ Yến nên Lợi bỗng ngồi dậy, hai bàn tay nắm lấy hai bên lai dưới chiếc áo thun trắng ba lổ nó đang mặc, lộn ngược lên hai nách rồi vòng qua cổ và đầu, lần lượt rút cánh tay phải ra khỏi lổ tay áo phải ; tiếp theo, cánh tay trái rút ra khỏi lổ tay áo trái và nó để chiếc áo thun qua một bên chổ nó nằm khi nãy. Thằng cháu chồng lại tiếp tục cúi xuống mày mò, tìm kiếm thỏa mãn nhục dục xác thịt nơi thân thể người mợ dâu. Từ trước đến giờ, đa số người tình của Lợi đều trẻ, xinh đẹp, yêu kiều và diễm lệ như chị Năm Hoàng, chị Tư Nghĩa, chị Huyền, chị Mỹ Phượng…, họ đều có thân hình tuyệt mỹ đầy hấp dẫn, lôi cuốn ; còn mợ Yến thì tuy thân thể mợ gầy guộc, phải nói là rất chán nhưng thật chả hiểu là vì sao đêm nay, Lợi lại cảm thấy hết sức thú vị và sung sướng đến cực độ vì xác thịt của mợ Yến, có thể cũng là vì “một lạ bằng tạ cái quen”chăng? Do vậy, mợ Yến cũng đồng cảm được nỗi niềm phấn khích, ngây ngất của Lợi và trong lúc làm tình cùng nó, mợ đã tỏ vẻ hết sức chìu chuộng nó, đáp ứng hoàn toàn 100% đòi hỏi ham muốn xác thịt của một thằng con trai mới có 16 tuổi. Tuy ít hiểu biết về tình dục nhưng dù sao đi nữa, mợ Yến cũng cảm nhận được là Lợi tuy nhỏ tuổi, nhỏ con, thân thể cũng gầy guộc như mợ nhưng ngược lại, quả thật là sinh lực của nó thật dồi dào, rất sung và cũng rất là dai ; thao tác làm tình, ân ái của nó thật nhẹ nhàng, khéo léo, rành rõi và điêu luyện còn hơn cả người lớn nên mợ Yến thực sự thú vị, khoái cảm với những xúc cảm nhục dục mà Lợi mang đến để trao tình cho mợ. Trong căn chòi hoa chúc, trên chiếc chõng hạnh phúc, phải nói là Lợi và mợ Yến hoàn toàn xứng đôi vừa lứa với nhau, bởi lẽ cả hai đều cùng nhỏ con, gầy guộc như nhau. Sau khi đã nút chán chê bầu vú phải, miệng Lợi lần qua ngậm và nút lấy đầu núm vú trái của mợ Yến còn bầu vú phải nó vừa mới nút xong thì nó lần bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp và sờ soạng. Trên thế gian này, phải nói là có nhiều chuyện không thể nào mà lường trước cho được ; chuyện của mợ Yến và Lợi là một minh chứng hùng hồn cho lập luận trên vì không những tuổi tác giữa hai mợ cháu quá chênh lệch so le mà còn khôi hài ở một chổ đó là so với thằng con trai của mợ Yến thì Lợi còn nhỏ hơn em mình những hai tuổi. Cách đây không bao lâu, Lợi đã có dịp làm tình và ân ái cùng với chị Dung – chị cả của thằng An thì so với mợ Yến đêm nay, chị Dung vẫn trẻ tuổi hơn mợ tuy là thân thể chị vẫn nhỏ nhắn, gầy guộc như mợ nhưng nói như vậy cũng không phải là kết luận mợ Yến kém nhan sắc hơn chị Dung mà phải nói là mỗi người có một nét đẹp riêng, một vóc dáng riêng, một bóng hình riêng. Giống như trận mưa đêm bên ngoài càng lúc càng dai dẳng kéo dài, cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa mợ Yến và Lợi vẫn cứ càng lúc càng kéo dài dai dẳng, triền miên. Hai bàn tay thằng cháu từ nãy đến giờ gần như đã mày mò chiếm đoạt khắp cả ngực, bụng, eo và lưng người mợ. Nhớ năm Lợi lên sáu tuổi, khi đó mợ Yến 28 tuổi và mỗi lần tắm cho Lợi, mợ vẫn thường dùng hai bàn tay kỳ lưng cho nó nhưng đêm nay thì cũng chính hai bàn tay ấy, mợ lại vuốt ve lưng của nó để làm giảm bớt đi những cảm xúc phấn khích của tình yêu. Kể cho tận cùng ra thì Lợi cũng đâu có tội gì lớn cho lắm ; chẳng qua là do nó bị trúng độc từ thịt dê mà thôi, chứ nếu không thì chắc cũng chẳng có chuyện gì ghê gớm xảy ra cả. Mợ Yến chắc cũng đấu tranh tâm lý thật dữ dội từ nãy đến giờ nên khi hai bàn tay thằng cháu vừa mới nhẹ nắm lấy hai bên lưng quần bà ba nâu của mợ thì tuy hai bàn tay mợ giữ chặt hai bàn tay nó nhưng trái lại, mợ lại tự hãy đùi lên để Lợi dễ dàng tuột phần trước đùi và sau mông chiếc quần xuống khỏi cặp đùi nhỏ nhắn đến tận hai đầu gối. Vì lưng quần mợ đã hơi giãn không bó sát người nữa nên Lợi tiếp tục tuột hai ống quần từ hai đầu gối xuống hai bàn chân mợ một cách rất dễ dàng. Mợ Yến nhắm nghiền hai mắt, đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì, khuôn mặt cứ đờ đẫn như kẻ say rượu trong khi hai bàn chân mợ cử động, lần lượt rút ra khỏi hai ống quần, hết bàn chân phải rồi đến bàn chân trái. Cũng như những lần trước, Lợi cẩn thận để chiếc quần mợ sang bên chung chổ cùng với chiếc áo thun ba lổ. Nhờ có ánh sáng vàng vọt lờ mờ tỏa ra từ chiếc đèn dầu nhỏ treo nơi cột chòi, dù gì thì tranh tối tranh sáng, Lợi cũng nhìn thấy rõ chiếc quần lót trên người mợ Yến đã quá cũ và màu trắng cũng đã ngã sang màu cháo lòng ; khi nó chạm vào lưng quần thì nhận thấy thun quần cũng quá giãn, độ bó sát hầu như không còn nữa. Thường thường, hễ không yêu thì thôi chứ đã trót yêu rồi thì phải yêu cho trót ; khi đã cho rồi thì phải cho bằng hết và khi đã tìm kiếm thì phải tìm kiếm tận cùng tận kiệt. Hiện giờ thì trên người mợ Yến chỉ còn một cái thành lũy cuối cùng, đó chính là chiếc quần lót kia và hai bàn tay Lợi cũng không còn chần chờ chi nữa, nhanh nhẹn nắm lấy hai bên lưng chiếc quần lót của mợ để tuột lần xuống lần xuống. Không đầy một phút sau, bàn tay phải thằng cháu đã cẩn trọng cầm hẳn chiếc quần lót của người mợ góa đặt lên trên chổ quần bà ba và áo thun ba lổ. Vậy là thân thể mợ Yến đã hoàn toàn trần truồng, tuyệt nhiên không còn mảnh vải nào che thân cả. Từ nãy đến giờ, có nhiều lúc mợ Yến phải phát ngượng đỏ cả mặt lên vì tuy còn ở trong quần đùi nhưng con cu thằng cháu cứ liên tục cọ cọ vào hết đùi này đến đùi kia của mợ. 13 năm qua, mợ hoàn toàn không tiếp xúc với bộ phận sinh dục của bất cứ người khác phái nào nhưng đôi khi, mợ cũng nhìn thấy “đồ chơi” của thằng cháu chồng thời gian 10 năm về trước ; lúc đó, nó mới học lớp Một, mỗi lúc tắm rửa cho nó, mợ để ý thấy “nó” thun nhỏ như trái ớt khô và mềm xèo như bún. Giờ đây, chỉ cần cọ cọ một chút thì cũng đã đủ để cho mợ thấy rất rõ là khác xa một trời một vực, may mà chỉ mới có 10 năm thôi đấy. Trong lúc mợ Yến mãi miết suy nghĩ vớ vẫn mông lung thì Lợi đang lần hai bàn tay nắm lấy hai bên lưng quần đùi, từ từ chậm rãi cởi hai ống quần xuống đùi và mông ; khi hai ống quần xuống đến đầu gối rồi thì thật dễ dàng và nhanh chóng, Lợi lần lượt co chân rút bàn chân phải ra khỏi ống quần phải rồi tiếp tục co chân rút bàn chân trái ra khỏi ống quần trái. Chẳng mấy chốc, thân thể Lợi cũng đã hoàn toàn trần truồng, không còn mảnh vải nào che thân cả giống như người mợ của nó. Trông hai mợ cháu lúc này, thật chẳng khác gì Adam và Eva chuẩn bị ăn trái cấm tình yêu. Mợ Yến chợt nảy sinh một ý tưởng là muốn xem “đồ chơi”của thằng cháu khác xa hồi nhỏ ra sao? Thế là, dù rất ngượng ngùng song mợ cũng rụt rè lần bàn tay phải xuống cho bằng được và mày mò tìm kiếm ; chưa đầy một giây sau, bất giác mợ Yến đỏ bừng cả mặt khi mợ đang nắm trong bàn tay con cu vừa to vừa dài lại vừa thẳng đơ vừa cứng ngắt như thanh sắt, nóng hổi, giựt giựt liên hồi của Lợi. Ưu điểm của Lợi đêm nay phát huy thật cao độ, vì bình thường nó cũng đã biết được cách tự khắc chế kéo dài hưng phấn tình yêu, nay lại nhờ có thêm chất kích thích từ thịt dê và tiết dê trong người trợ lực nên mặc dù thời gian kéo dài rất lâu như trận mưa đêm bên ngoài nhưng mà nó vẫn sung sức như là từ đầu, chẳng hề có gì gọi là suy suyển cả. Chính vì vậy, thâm tâm mợ Yến cảm thấy thực sự sung sướng và thú vị vô cùng ; mặc dù mợ không phải hạng người hoang dâm vô độ nhưng vì đây là tình yêu mà đã là tình yêu thì cần phải có điều kiện để đạt được sự thỏa mãn tột đỉnh của hoan lạc đắm đuối. Hai mợ cháu lúc này tuy không nói ra nhưng thực sự rất hiểu ý nhau vì cả hai đang chuẩn bị làm cái việc rất trọng đại mà tạo hóa đã sắp xếp an bài cho con người, đó chính là giao hợp truyền tinh truyền giống cho nhau và cũng là tìm kiếm điểm nhấn cuối cùng của tình yêu tội lỗi loạn luân mà bất ngờ hai mợ cháu trao cho nhau trong đêm mưa tầm gió bấc. Mợ Yến âu yếm, phấn khích quàng hai cánh tay vòng qua gáy Lợi trong khi nó đang từ từ trườn người tới chẳng khác gì con kỳ đà, gọn gàng leo lên trên người mợ, hai chân nó chậm rãi quắp lấy hai chân mợ. Dĩ nhiên là trong đêm mưa gió bão bùng như thế này, có ai nhìn thấy hai mợ cháu đang làm cái việc của “vợ chồng” đâu mà sợ? Mợ Yến theo cử động tự nhiên hơi dạng hai chân ra để cho con cu Lợi thuận tiện dễ dàng tiếp xúc với âm hộ mợ vẫn còn nhỏ nhắn và khá xum xuê lông bao phủ mé trên cũng như xung quanh. Do lổ âm đạo của mợ Yến khá rộng nên thật chẳng khó khăn trở ngại gì mấy, tuy lúc đầu có hơi lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp do lần đầu còn ngượng ngùng, e ngại nhưng chẳng mấy chốc, con cu to, dài, cứng và thẳng đơ của Lợi đã chui lọt vào sâu bên trong âm đạo mợ Yến. Cảm giác phấn khích, sung sướng lẫn lộn đau đớn, rát buốt rần rật chạy khắp cơ thể khiến mợ Yến há hốc miệng và rên rĩ thành tiếng ; cả người mợ không ngớt chuyển động, quằn quại, run rẫy và co giựt liên hồi. 13 năm nay, đêm nay là lần đầu tiên mợ Yến bị “phá trinh” bởi một con cu rất to, rất dài và rất cứng ; do lúc đầu, mợ bị kích thích mạnh nên dịch âm đạo tiết ra nhiều thành thử ra, dù sao đi nữa thì cảm giác đau đớn có phần nào giảm xuống và cảm giác hưng phấn lại tăng lên. Thành cơ âm đạo mợ càng lúc càng co giãn liên tục bóp khít chặt lấy con cu thằng cháu đang liên tiếp thụt ra lại thụt vào sâu tận tử cung mợ theo nhịp nhấp nhỏm nâng lên hạ xuống hai mông. Hai bàn tay mợ không ngớt cào cào trên lưng Lợi và đôi mắt mợ cứ nhắm nghiền lại, đôi môi mợ không ngớt mấp máy để mà tận hưởng hết những khoái lạc mà thằng cháu đang mang đến trao tặng cho mợ. Lúc này, gia đình hai mợ cháu dĩ nhiên là không ai có thể tưởng tượng được là hai người đang hành động hoan lạc, cho nhau tất cả nhục dục xác thịt tuyệt vời nhất trên cõi đời này. Một thằng cháu 16 tuổi và một bà mợ 38 tuổi dám cả gan giao hợp cùng nhau ; một hành vi có thể chấp nhận được hay không? Tạm thời có thể chấp nhận được vì hai người dù gì đi nữa vẫn là người dưng nước lã, có đúng không? Đúng quá đi chứ! Mợ Yến cuối cùng rồi cũng chấp nhận là mợ không còn gì nữa để mà mất, thôi thì đêm nay cứ nhắm mắt xuôi tay chìu chuộng Lợi để mà mới có dịp tận hưởng lại lạc thú của tình yêu tuổi xuân đã đi qua, không bao giờ trở lại nữa. Hai hòn dái Lợi xăng tròn lên, hùng dũng gác hai bên cửa mình mợ Yến và nó liên tiếp hì hục truyền hết tất cả sinh lực và tinh lực của nó vào tận trong cơ thể mợ Yến. Kết cục của tình yêu cũng như những đôi nhân tình khác là thế, hai mợ cháu lúc này không còn lý trí, chỉ còn lại tình cảm lứa đôi và bản năng con người. Trên chiếc chõng hạnh phúc, bên trong chiếc mùng cũ kỷ mốc meo, mợ Yến và Lợi hai mợ cháu càng lúc càng ngất ngây, đắm đuối với cảm giác phấn khích của sự giao hợp, ân ái hòa quyện vào với nhau. Thượng đế và tạo hóa đã phú cho con người một tư thế giao hợp rất hài hòa, cân đối và sinh động với người nam ở trên và người nữ ở dưới. Vì vậy, mợ Yến luôn nằm ngửa người bên dưới để dễ dàng đón nhận tinh lực do thằng cháu mợ trút vào. Trạng thái và cường độ tâm sinh lý của mợ Yến và Lợi lúc bấy giờ thật cân bằng và hài hòa với nhau vì hai mợ cháu tuy thân thể gầy guộc nhưng đều có sức khỏe và sinh lực ngang nhau ; có thể nói đây là trời sinh một cặp. Do rất tôn trọng và yêu thương mợ Yến, không muốn mợ có tâm trạng bị xúc phạm chiếm đoạt nên từ lúc bắt đầu làm tình với mợ, trong từng cử chỉ hành vi cũng như thao tác, Lợi đều tỏ ra hết sức nhẹ nhàng, chậm rãi, tài tình và khéo léo, ngay cả đến việc sờ mó âm hộ mợ mà Lợi cũng chẳng dám thực hiện ; điều này khiến cho không những riêng gì mợ Yến mà bất kỳ người tình nào của Lợi cũng đều phải nể phục nó. Ở trên, đôi môi của Lợi lại cúi xuống tìm kiếm đôi môi nhỏ, mềm của mợ Yến và hai mợ cháu lại rung động, hổn hển gắn môi vào nhau. Mỗi lần Lợi nhấp nhỏm nhịp xuống trên người mợ Yến thì những tấm tre dát chõng lại quằn xuống, phát ra những âm thanh kẽo kẹt nho nhỏ đều đặn. Cuộc vui nào trên thế gian này mà lại không có hồi kết cuộc, cuộc tình nào dù cho có kéo dài triền miên đi chăng nữa thì cũng phải chấm dứt. Như là đang vẫy vùng bơi lội giữa biển cả mênh mông, chẳng may bị vọp bẻ, hai mợ cháu trân người lên, nằm im bất động giây lát và vòng tay ôm chặt cứng lấy nhau, như sợ rằng sẽ tan biến đi mất. Nằm phủ phục trên người mợ mình, con cu to, dài, cứng và thẳng của Lợi vẫn hùng dũng nằm sâu trong âm đạo mợ Yến và nó đang giựt giựt liên hồi xối xả xuất ra những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm, nhơn nhớt rin rít như keo vào tận tử cung mợ. Dĩ nhiên, đó chính là môi trường sống thật tốt cho hàng trăm, hàng ngàn, hàng chục ngàn con tinh trùng của thằng cháu và chỉ cần một con thôi, nếu sau này chẳng may gặp gỡ và kết duyên kỳ ngộ với một cái noãn trứng rụng của người mợ thì lập tức, một bào thai oan nghiệt sẽ được hình thành ngay. Nói thì nói vậy thôi chứ sác xuất 1/10.000 thì thật hiếm có! Mợ Yến rên rĩ không ngớt, hai bàn tay mợ cứ níu chặt lấy hai vai thằng cháu ; ở dưới, âm đạo mợ cứ co giựt cơ thành không ngớt vì xung điện phấn khích và đón nhận hết tất cả nguồn sống do thằng cháu chồng truyền vào. Hai mợ cháu cùng nhau ở trong giai đoạn khoái ngất của cuộc tình loạn luân tội lỗi mà hai mợ cháu vụng trộm, lén lút trao cho nhau trong đêm mưa tầm gió bấc. Tinh dịch của Lợi xuất ra thật nhiều nên chảy tràn cả ra ngoài âm đạo mợ Yến, lẫn lộn với dịch sinh lý phụ nữ của mợ và ròng ròng chảy thành dòng trên hai đùi mợ. Cổ họng khô khốc vì khát, Lợi mệt mỏi ngồi dậy và mặc quần áo vào. Mợ Yến nằm yên lặng một chập sau mới ngồi dậy lấy quần áo mặc vào. Hai mợ cháu lặng lẽ nằm xuống chõng và cố dỗ giấc ngủ. Lúc này, bên ngoài, trời vẫn còn mưa. Hết