Bất giác, Lợi khẽ xoay người qua bên phải và yên lặng ngắm nhìn mợ Yến nằm ngủ say dưới ánh sáng lờ mờ, vàng vọt của ngọn đèn dầu nhỏ nơi cột chòi. Mái tóc dài đen nhánh kẹp lên gọn gàng và khuôn mặt bầu bầu phinh phính hai gò má của mợ Yến bỗng dưng lại làm tăng thêm cường độ của chất kích thích từ thịt dê, tiết dê trong người nó. Bên trong quần đùi nó lúc bấy giờ, con cu nó đã to, dài và cứng sẵn lại càng thêm to, càng thêm dài và càng thêm cứng. Lợi ngồi dậy, tự nhủ là thử ra tắm mưa để xem cơn lửa dục trong người nó có tắt đi hay không ; chứ thiệt tình, nó không dám đụng đến mợ Yến vì một lẽ đương nhiên là do mợ lớn tuổi hơn nó quá nhiều. Lúc này, mợ Yến cũng đã tỉnh giấc ; thấy Lợi ngồi trầm tư bên cạnh, mợ ngồi dậy và lên tiếng :
– Cha, mưa lớn quá chừng! Mưa hồi nào vậy cháu?
Lợi không trả lời mợ vì nó cứ mãi miết suy nghĩ phân vân về chuyện nó làm thế nào để vượt qua được cái địa ngục tội lỗi loạn luân đầy rẫy ma tình quỷ dục này? Giờ đây, nó không sao có thể phân biệt phải trái thiệt hơn được nữa và bất chợt, nó xoay người qua phải, vòng cánh tay phải ôm vòng lấy tấm lưng mợ nhỏ nhắn, mềm mại rồi kéo người mợ sát vào người mình. Hốt hoảng vì hành động của thằng con út bà chị chồng, mợ Yến tỳ cả hai bàn tay lên hai vai Lợi và đẩy mạnh nó ra nhưng so về lực thì dù gì đi nữa, mợ làm sao có thể ngang bằng với Lợi cho được? Dù có quê mùa dốt nát đến mấy thì mợ cũng hiểu được là Lợi muốn gì ở nơi mợ rồi nên mợ mắc cở, lúng túng nói :
– Lợi…đừng mà!…Đừng…đừng…mợ không…
Mùi trái bồ kết, mùi da thịt phụ nữ thoảng ra từ mái tóc, thân thể mợ Yến cũng như là những lời cự tuyệt của mợ càng khiến cho Lợi càng cảm thấy kích thích, ham muốn và như muốn điên lên. Nó vừa hổn hển thở vừa kề môi hôn tới tấp lên mái tóc mềm mại, mượt mà của mợ rồi từ đây, nó hôn lần xuống trán, hai mắt và mang tai mợ. Hơi thở mợ Yến cũng đã hơi khác khác nhưng mợ vẫn cứ nghiêng mặt hết qua phải rồi qua trái để né tránh đôi môi háo hức của thằng cháu. Lúc này, phải nói là mợ Yến đang đấu tranh tâm lý thật dữ dội vì tuy Lợi nhỏ hơn mợ những 22 tuổi nhưng vòng tay nó thật sự lôi cuốn, cám dỗ mợ lao vào cuộc tình loạn luân tội lỗi. Mười ba năm nay đã trôi qua từ ngày cậu Duy – chồng mợ qua đời, mợ hoàn toàn thiếu vắng tình yêu lẫn tình dục ; đêm nay một phần nhỏ vì cái giá lạnh của trận mưa bên ngoài, còn phần lớn là do Lợi vô tình bổ khuyết một thứ mà bấy lâu nay đã không còn hiện diện trong trái tim và tâm hồn mợ, đó chính là mây ái mưa ân của cõi tình lạc thú nhân gian. Mợ Yến không quyết đoán được câu trả lời như thế nào cả, chỉ biết là càng lúc mợ càng yên lặng trong vòng tay ấm của Lợi, không tỳ tay lên vai thằng cháu đẩy nó ra cũng như là không né tránh đôi môi của nó nữa ; điều này thật chẳng khác chi là đồng nghĩa với việc mợ đồng tình ưng thuận cùng Lợi nắm tay nhau bước vào chốn thiên thai tình ái. Thấy mợ bắt đầu hòa nhịp yêu đương với mình, Lợi mừng rỡ vô cùng còn hơn là bắt được vàng và nó tự giảm bớt cường độ ham muốn của nó lại thành nhẹ nhàng, chậm rãi chứ không sổ sàng, hùng hục như lúc nãy nữa. Lợi trong lòng vui sướng vô cùng, cứ mãi miết hôn như mưa như gió lên khắp mái tóc, khuôn mặt, vầng cổ mợ Yến. Bên ngoài, dưới trận mưa đêm, những cây bắp xanh mướt run rẫy và nghiêng ngã dưới làn nước xối xả ; còn bên trong căn chòi nhỏ bé kín đáo, trên chiếc chõng tre trãi chiếu, mợ Yến và Lợi, hai mợ cháu cũng đang run rẫy, ngượng ngùng, bồi hồi và xao xuyến bắt đầu trao tình cho nhau. Thỉnh thoảng, mợ cũng hôn trả vào mũi, vào gò má cháu yêu của mợ và quả thật bất ngờ, khi đôi môi Lợi lần xuống tìm kiếm đôi môi nhỏ nhắn, mỏng mảnh, mềm mại của mợ thì lúc đầu, hai mợ cháu hơi gượng gạo, nhát gừng do hồi hộp, do lần đầu tiên, do e thẹn ; chỉ trong vòng 1 phút sau thôi, nụ hôn môi đầu đời mà hai mợ cháu đang thổn thức, nghẹn ngào trao tặng cho nhau thật sự diễn ra trong nỗi niềm say sưa, ngây ngất, đắm đuối, cuồng loạn. Cả hai mợ cháu vừa rên rĩ vừa háo hức nút lấy đôi môi của nhau, cuống quýt đưa đầu lưỡi vào miệng nhau như để hút lấy hết mật ngọt tình yêu trong nước bọt của nhau. Như người ta thường nói rất đúng, đó là tình yêu không bao giờ phân biệt tuổi tác ; dù cho có chênh lệch tuổi nhau bao nhiêu đi chăng nữa thì khi yêu nhau, hai người vẫn hòa đồng hòa nhịp với nhau được hết trong bất kỳ tình huống nào đi chăng nữa.
Chiếc chõng tre trong chòi giờ thực sự trở thành nơi tận hưởng hạnh phúc của mợ Yến và Lợi vì lúc này đây, Lợi đang âu yếm nhẹ nhàng dìu đỡ mợ ngã người nằm xuống chõng, trên tấm chiếu cũ kỷ, không quên gối đầu mợ lên chiếc gối ôm không vải áo và ẩm mốc. Khi nãy, chắc chắn là Lợi đã mày mò làm sút chiếc kẹp tóc của mợ Yến nên mái tóc dài đen nhánh, thướt tha, êm ái, mềm mại như nhung của mợ lòa xòa phủ xõa một lớp dày trên chiếu khiến mợ càng trông càng thêm hấp dẫn và quyến rũ, chẳng khác gì Chung Vô Diệm tái thế. Sau khi đã yên vị cùng bên nhau nằm xuống rồi, hai mợ cháu lại tiếp tục trao cho nhau những nụ hôn “ngọt như đường mật, mát như đường phèn”. Thật chẳng ngờ là đêm nay, tình cờ Lợi diễm phúc được thưởng thức và chiếm đoạt thân thể bà mợ lớn hơn nó những 22 tuổi. Gia đình Lợi ở dưới Bà Rịa cũng đã ngủ say vì tuy mới có 8 giờ nhưng do trời mưa nên cúp điện và họ làm sao mà biết được là lúc này ở rẫy tại Suối Nghệ, mợ Yến và Lợi đã trở thành người tình của nhau ; điều này, ngay đến cả ông trời thì cũng chưa chắc gì mà biết được. Ngay đến cả anh Khải, người hàng xóm gần nhất của mợ Yến, hiện giờ anh đang nằm phì phà hút thuốc trên võng trong chòi rẫy và anh cũng không tài nào mà biết được Lợi – thằng nhóc vừa mới nhậu thịt dê cùng anh khi chiều – không chống đỡ nổi ành hưởng của thịt dê anh mời nên đành phải thỏa mãn xác thịt một bà mợ quê mùa, nhút nhát và gầy guộc. Mặc dù là tuýp phụ nữ ít bôn ba ngoài xã hội, ít cởi mở trong giao tiếp, dĩ nhiên trong cuộc tình, mợ Yến để cho thằng cháu chồng chủ động nhiều hơn mợ nhưng Lợi phải công nhận rằng mợ của mình khác hẳn với lúc đầu là khá dạn dĩ trong việc hiểu được ý đồ của nó để bắt nhịp hòa đồng ăn ý cùng với nó trong những thao tác làm tình. Hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng, mày mò tháo từng hột nút bóp nhỏ bằng nhôm nơi chiếc áo bà ba màu nâu mợ Yến đang mặc. Khi hai hột nút nơi phần cổ và ngực áo mợ vừa bung ra, mợ khẽ lần bàn tay phải lên nắm giữ bàn tay trái thằng cháu nhưng rồi lại cũng như là khuyến khích nó tháo tiếp ba hột nút áo còn lại của mợ. Lúc này, Lợi không còn cảm giác hồi hộp, lo sợ như lúc đầu nữa ; trái lại, nó thật thoài mái lần hai bàn tay cởi hai vai áo mợ Yến xuống, nhẹ lật người mợ qua trái để cởi ống tay áo phải tuột ra khỏi cánh tay phải rồi lại tiếp tục làm ngược lại. Thoáng chốc, Lợi đã gọn gàng để chiếc áo bà ba của mợ Yến xuống cuối chõng vì chổ đó còn khá rộng rãi. Hai bàn tay nó lại lần lên, luồn xuống dưới lưng mợ, mày mò và sờ soạng tìm cách tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây chiếc nịt vú đã sờn cũ của mợ. Chắc là do xài lâu quá nên hai cái móc sắt đã bị gỉ sét, rất khó mở ; thành thử ra, Lợi đành phải dùng tay giựt mạnh cho hai cái móc sắt đó gãy rời ra. Thế là khi đó, chiếc nịt vú mợ Yến mới không còn bó sát vào ngực nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần và tuột lệch xuống dưới vòng bụng. Lợi nhanh nhảu dùng bàn tay phải cầm chiếc nịt vú để xuống dưới rồi lần lên, phối hợp bàn tay trái bắt đầu thám hiểm, khám phá thân thể bà mợ góa bụa đã 13 năm nay.