Mẹ với chồng trẻ

Một buổi tối tôi sang chòi lá dạy anh Vũ. Được anh cập nhật, “báo cáo” tình hình tiến triển như thế. Tôi hỏi anh Vũ :”Vậy khi đi dạo thì mẹ với anh có hôn nhau chưa?”

“Chưa”, anh đáp.

“Trên má hay môi gì cũng chưa hả?”, tôi nháy mắt.

“Chưa luôn”, anh giải thích dù mẹ có ý với anh nhưng dù sao cũng là phụ nữ hiền thục có gia đình, có những ràng buộc trong suy nghĩ, vả lại mẹ chưa từng yêu hay hẹn hò bao giờ nên anh không muốn quá vồn vã làm mẹ sợ.

Thế rồi anh tiếp lời: “Nhưng anh cũng muốn hôn lắm rồi đó. Đứng cạnh một người xinh đẹp như thế bức xúc lắm! Mấy ngày tới anh sẽ làm như vầy, như vầy …”

Tôi ngồi nghe kế hoạch và những ý tưởng của anh rồi gật gù.

Cuối tuần ấy, có một bộ phim Hàn Quốc chủ đề tình cảm – hành động hấp dẫn được chiếu ở rạp. Trong đó bộ đôi diễn viên chính nam nữ rất được mẹ yêu thích. Nhưng mà, ở xã thì không có rạp chiếu phim, phải chạy lên thị trấn cách đó hơn 50 cây số mới có. Đoán biết mẹ sẽ thích xem bộ phim này, anh Vũ rủ mẹ đi xem. Mẹ vui vẻ đồng ý liền vì đã từ rất lâu rồi, mẹ không đi rạp xem phim ngoại trừ một lần được cậu hai dẫn đi hồi nhỏ. Huống gì phim này lại có cả hai diễn viên “ruột” của mẹ.

Hai người chọn coi suất 10h30’. Buổi sáng hôm đó, tôi thấy mẹ vui vẻ tíu tít như một cô gái mới lớn lần đầu đi chơi với bạn trai vậy. Mẹ nấu ăn để chuẩn bị cho tôi mà miệng huýt sáo khe khẽ, lẩm nhẩm hát theo một bài hát trên tivi. Rồi khi chọn đồ mẹ đứng trước gương soi tới soi lui, chọn hết quần này tới áo kia. Tôi nghĩ sở dĩ như vậy vì lâu rồi cuộc sống của mẹ không có biến đổi hay niềm vui nào lớn lao. Quả thật, về mặt kinh tế, mẹ rất an nhàn, không phải lo nghĩ gì. Làm nội trợ, xem tivi, tám chuyện với mấy dì mấy cô hàng xóm. Cuộc sống đúng là không có gì phải sầu não, phiền muộn nhưng nó quá bình lặng và nhạt nhẽo, ngày lại ngày trôi qua như một vạch thẳng điện tâm đồ của trái tim người chết. Nhưng sâu thẳm bên trong, mẹ vẫn là một người phụ nữ cô đơn với những khát khao bản năng cháy bỏng.

Rốt cuộc mẹ chọn một chiếc váy dài tới gối màu xanh nhạt, điểm xuyết những họa tiết màu vàng chanh tạo cảm giác mát mẻ, phù hợp với những ngày hè. Mẹ mang một cặp kiếng râm tròng to làm cho gương mặt mẹ có nét gì đó bí ẩn nhưng vẫn tươi tắn, xinh đẹp. Anh Vũ thì đơn giản hơn, anh chỉ mặc một cái quần jean, một cái áo sơ mi tay dài xắn lên tới cùi chỏ, nhưng với hình thể của mình, anh mặc vậy đã rất đẹp và nam tính rồi. Nhìn hai người bọn họ quả thật là một “cặp đôi hoàn hảo”.

Sau khi đã nấu sẵn cơm và đồ ăn cho tôi rất tinh tươm, ngon lành, mẹ dặn: “Nam ở nhà coi nhà nha con. Đồ ăn mẹ làm sẵn hết rồi. Con chỉ hâm lên và ăn thôi. Mẹ với anh Vũ đi xem phim chừng 2h chiều là mẹ về tới liền”.

Tôi vâng dạ đáp lời mẹ. Chợt mẹ dặn thêm: “Ừ hàng xóm có ai qua may đồ hay qua kiếm mẹ gì đó con cứ trả lời là mẹ đi công chuyện, chiều về tới nha con.”

Tôi đáp: “Dạ con biết rồi. Mà con khóa cổng rào, đóng cửa nhà luôn ở trong phòng đọc truyện cho khỏi ai hỏi lôi thôi”.

Mẹ nghe tôi nói thế mỉm cười: “Ừ, vậy cũng được”

Dù nói cho tôi biết là mẹ đi xem phim với anh Vũ nhưng mẹ cũng rất cẩn thận, sợ người ta biết chuyện hai người một nam, một nữ đi chung lại dè bỉu, dèm pha, đến tai ba tôi thì sao? Bởi vậy, dù hai ngưòi đi bằng chiếc Airblade của mẹ, nhưng mẹ hẹn anh Vũ (đi xe ôm) ra một điểm cách nhà 1 cây số rồi mẹ đi xe đến. Sau đó anh Vũ mới chở mẹ lên thị trấn.

Nhưng hôm đó, mẹ và anh Vũ không phải đi tới 2h chiều mà gần 6h tối mới về đến nhà. Sau đó anh Vũ phải lên xưởng làm ca đêm. Mẹ vào nhà thấy đèn sáng trưng, tôi đã tự hâm đồ ăn ngồi ăn cơm ngon lành thì mẹ cũng an tâm, mẹ nói “ Xe bị hư với lại anh Vũ chạy lạc đường nên mẹ đi về hơi trễ. Xin lỗi con nha.”

Tôi nhìn là đã biết mẹ nói dối nhưng tôi vẫn gật gù: “Về trễ chút có sao đâu mẹ” rồi lơ đãng ngồi xem tivi. Mẹ dẫn xe vào nhà rồi thay đồ, tắm rửa ăn cơm.

Anh Vũ làm ca đêm, rồi hôm sau lại đi dự sinh nhật bạn. Nên mấy hôm tôi chưa gặp anh để nói chuyện. Phải tới ngày thứ ba, lúc khoảng 8h tối khi tôi đang cầm điện thoại vọc vạch chơi game thì nhận tin nhắn anh Vũ: “Qua chỉ anh bài toán này với. Anh bí rồi”

Tôi lấy đèn pin đi sang chòi lá của anh Vũ. Chỉ 5 phút sau tôi đã giảng giải xong bài toán đó cho anh. Rồi tôi mới hỏi về bữa đi xem phim hôm nọ: “Ủa mà sao bữa đó có chuyện gì mà mẹ với anh về trễ vậy? Có gì vui không anh?”. Anh giơ một ngón tay cái lên, cười tươi rói rồi mới kể hết chuyện ngày hôm đó …

Sau khi mẹ chạy xe tới chỗ hẹn, anh Vũ cầm lái chở hai người lên thị trấn. Rạp chiếu phim này thuộc hệ thống rạp của một tập đoàn nước ngoài nên rất sạch sẽ, sang trọng, nam thanh nữ tú đi xem rất đông, nhiều cặp đôi, nhóm bạn bè vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Sau khi gởi xe xong, anh Vũ cũng nắm tay mẹ hòa mình vào dòng người đó. Đi được một lát, một cánh tay mẹ lồng vào tay anh Vũ, tay còn lại mẹ cũng ôm lấy tay anh, người vừa đi vừa hơi nghiêng, ngả vào anh. Nhìn hai người hoàn toàn giống những cặp đôi ngọt khác. hoàng công dung ngôn hạnh, vẫn suy nghĩ và lối sống chịu đựng hi sinh của người phụ nữ Á Đông. Nhưng đồng thời, qua những bộ phim, bộ tiểu thuyết mẹ xem được, mẹ thấy sự đồng cảm. Bởi vì bên sâu thẳm trong tâm hồn mẹ, một người phụ nữ trẻ đẹp tràn đầy sức sống, vẫn thầm kín khao khát một chàng soái ca, một hoàng tử, một tình yêu lãng mạn mà không biết bao giờ mới có được … Từ hôm đó, tôi chú ý đến hành động giữa mẹ với anh Vũ nhiều hơn. Dọn vô ở được vài tuần mà hai người đã tỏ ra gần gũi, nói chuyện hợp nhau. Có anh cỏ dại xung quanh nhà, lối đi từ cổng vườn tới nhà anh làm sạch sẽ, dọn vườn tinh tươm. Anh rất tháo vát, máy bơm trục trặc, bóng đèn hư …. anh đều giúp mẹ sửa ngon lành. Anh cũng thường sang nhà tôi xem phim khi rảnh rỗi. Ban đầu thì họ ngồi trên ghế sopha xa nhau. Sau dần thì họ ngồi gần nhau, vì mẹ đem hạt hướng dương bánh trái này nọ ra mời anh, hai người vừa ăn vừa xem phim và bàn luận rất tâm đắc.

Anh Vũ mỗi ngày đều ra sân xi măng to chỗ giếng nước bên hông nhà tôi tắm (anh mặc quần đùi) và tôi phát hiện mẹ vẫn hay nhìn lén anh. Khi thì mẹ giả vờ đem cái áo ra thêu, đem cái nút ra hàng hiên ngồi sửa. Lúc thì ra đứng hóng mát sau khi tập thể dục. Lúc thì mẹ cầm chổi quét lá ở sân. Đều là mẹ lấy cớ rất khéo để ngắm anh. Nhưng có một lần, mẹ bị chính anh Vũ phát hiện.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13Next page
Back to top button