Gặp tôi, anh cười bảo: “Sao dạo này lớn rồi toàn xem bậy bạ hén?” tôi cũng cười đáp “bình thường mà anh, bọn bạn em ai cũng xem. Mà anh kêu em qua đây chi?”
Anh Vũ đáp: “ anh muốn em là thầy giáo của anh.”
Tôi trợn mắt, không hiểu “là sao anh?”
Anh giải thích do bác Đạt trưởng ấp nói có chương trình học bổ túc, phổ cập giáo dục không mất tiền, anh nghỉ học từ lớp 8 nên giờ đi học lại, anh muốn tôi kềm cặp vì dù sao anh bỏ cũng đã 8 năm, quên hết rồi. Trong khi tôi vừa học xong. Với tình cảm thân thiết của hai anh em thì tôi vui vẻ nhận lời thôi. Mặc dù tôi học không có gì là giỏi, chỉ tầm trung. Lớp 50 đứa thì tôi hạng 20, nhưng như thế cũng đủ giúp anh rồi.
Hai anh em nói chuyện chút cũng quay về đề tài muôn thưở: sex. Tôi chọc anh: “anh có bồ là chị Thảo còn thèm hay sao mà phải ra quán xem xxx?” Anh có chút thoáng buồn nhưng nhanh chóng trở lại trạng thái vui vẻ đáp: “Thảo nó xù anh 6 tháng rồi. Thôi kệ mẹ quen mấy em xì tin đó cũng giận tới giận lui mệt quá. Với lại nó chê anh nghèo không có tương lai, nên thôi anh ráng học bổ túc cho xong bằng cấp 2 rồi học tiếp hoặc đi làm để dành được ít vốn về quê mở quán ăn hay lãnh xây nhà cho người ta gì đó”
Tôi thấy anh là người có chí. Vì phải kiếm tiền từ nhỏ, lại sống trong một môi trường thợ xây, thợ hồ, tiếp xúc nhiều thể loại chủ nhà khác nhau, anh Vũ là người khéo léo, biết cư xử, suy nghĩ. Anh có thể hoà mình nói năng tục tằng chửi thề đm đụ mẹ khi chơi với đám này đám kia, nhưng anh cũng có thể nói chuyện lễ phép dạ thưa như người có học khi gặp người có vai vế, hơn tuổi hay giàu có mà anh muốn lấy lòng họ. Cuộc đời đã dạy anh khôn ngoan như thế.
Chợt anh cười có vẻ nham hiểm: “he he dù chia tay Thảo nhưng anh vẫn còn vài tấm hình và clip ngắn. Em có muốn xem không? Chỉ có em anh mới cho xem đó. Lỡ ra chắc nhà Thảo nó đánh anh què giò!”
Tôi gật đầu lia lịa. Anh mở cái điện thoại cùi bắp cho tôi xem. Hình ảnh tuy mờ nhưng cũng đủ thấy đoạn clip cỡ 1 phút giữa anh với chị Thảo. Chị cũng khá đẹp, mái tóc nhuộm ăn diện. Dáng người cân đối. Vú chị to vừa phải, đang bị hai bàn tay anh Vũ chiếm giữ. Tiếng chị rên khe khẽ bởi vì bên dưới, cặc anh Vũ đang dập liên tục vào lồn chị, lát sau thì hết clip.
Tôi đấm vào vai anh” Má, sao cu anh bự vậy? To gần bằng cổ tay em, đã vậy còn dài cỡ 20 cm nữa chứ”
Anh cười nắc nẻ nhưng không giấu được vẻ tự hào: “anh quen mấy con ghệ rồi đứa nào cũng nói như vậy”.
Xem cái clip người thật việc thật này làm tôi kích thích kinh khủng, hơn rất nhiều những bộ phim xxx mà bọn bạn hay mở. Bởi vì anh Vũ, chị Thảo là 2 người tôi biết ở ngoài đời. Chị Thảo là con của ông đại lý thuốc trừ sâu trong xã, nhà cũng khá giả.
Tôi than cu em nhỏ xíu hà, , tôi cho anh xem. Anh cười sằng sặc bảo đừng có lo, em còn chưa lớn hết. Hai anh em quen nhau khi tôi còn bé nên rất thoải mái. Tôi còn kể chuyện đã biết tự sướng, anh bảo làm ít thôi kẻo hại cơ thể.
Vì trong lòng có mối nghi ngờ mẹ hình như có tình cảm với anh Vũ, cộng thêm đoạn clip nóng bỏng vừa xem, một ý nghĩ đen tối chợt lóe lên trong đầu tôi. Nếu mẹ ở vị trí của chị Thảo thì sao? Ý tưởng này làm tôi cứng cả người. Lâu nay tôi không bao giờ có một ý nghĩ gì bậy bạ với mẹ, tôi biết mẹ rất đẹp, thế thôi. Khi thẩm du tôi cũng nghĩ về mấy cô nàng anime chứ tuyệt nhiên không có chút gì dính dáng gì tới mẹ.
Thế mà tự dưng lúc này tôi lại tưởng tượng ra chuyện giữa mẹ và anh Vũ. Tôi nghĩ là từ hai nguyên nhân: thứ nhất đã từ lâu tôi coi Vũ như người anh của mình, tôi gần gũi, thân thiết với anh còn hơn ba tôi- người mà một năm tôi thấy mặt vài lần. Hơn thế nữa anh lại giỏi giang, tháo vát, trong lòng tôi anh như một thần tượng sừng sững. Anh lại còn vì tôi nhận một chém, mang vết sẹo dài vĩnh viễn suốt đời. Thứ hai, tôi đã lớn hơn, biết suy nghĩ, tôi hiểu được sự cô đơn và lẻ loi của mẹ. Tôi thương mẹ và muốn mẹ được hạnh phúc. Và tôi thấy mẹ với anh Vũ mới xứng đôi làm sao! Hai điều này làm bất chợt tôi muốn được thật sự thấy anh Vũ và mẹ có tình cảm với nhau. Tôi muốn tác hợp cho hai người họ.
Dù vậy, động cơ của tôi cũng không hoàn toàn trong sáng. Tôi cũng có một ý tưởng xấu xa là sẽ có lúc thấy được đoạn clip của anh Vũ và mẹ.
Nghĩ thế, tôi liền thăm dò anh Vũ: “anh nói chán quen mấy em tuổi tin, hay giận hờn vu vơ. Vậy giờ nếu em giới thiệu cho anh một người phụ nữ xinh đẹp, hiền diệu, đảm đang gia cảnh lại rất khá, thì ý anh thế nào?”
Anh nheo mắt tò mò hỏi :”ai vậy?”
“Xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt, người mà chiều chiều hay đánh cầu lông với anh đó”, tôi đáp.
Anh cốc đầu tôi,”bậy bạ, ăn đòn bây giờ”.
Tôi ngửa bài: “Em nói thật mà. Mẹ em thích anh đó. Mẹ hay nhìn lén anh tắm, khi mẹ với anh nói chuyện hay chơi cầu lông. Mẹ nhìn anh bằng ánh mắt khác lạ lắm. Mà có lần anh đang tắm chợt bắt gặp thấy mẹ đang nhìn anh còn gì? Lúc đó mẹ giật mình, hôm sau gặp anh còn sượng sùng đó?”
Anh trố mắt :”thằng này để ý dữ bây?”
Rồi anh thở dài: “em ngốc lắm, không lẽ anh đã có qua mấy cô người yêu mà không nhận ra được những điều đó ư? Nhưng nhà em giúp anh, em với anh lại là bạn nhiều năm nay, nên chưa anh chưa có suy nghĩ nào đi quá xa”
Tôi bèn kể cho anh nghe bao nhiêu năm qua mẹ cô đơn, không hạnh phúc như thế nào, khát khao một tình yêu ra sao? Mẹ chỉ biết quên đi bằng cách yêu thương chăm sóc tôi và đắm chìm vào các bộ phim, tiểu thuyết ngôn tình để quên đi hiện tại.
Sao một lúc lâu suy nghĩ, anh hỏi: “nếu giờ anh quen chị Hạnh thì em không giận anh chứ”
“không đâu, em còn giúp anh giữ bí mật và làm quân sư cho anh.”
Anh cười bảo “em chưa yêu ai biết gì mà quân sư?”
“Nhưng có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng, anh có một nội gián, điệp viên hoàn hảo còn gì? Nhưng em cũng có một điều kiện”
“gì vậy?”, anh hỏi.
“đó là kể từ đây, em giữ tuyệt đối bí mật cho hai người nhưng anh với mẹ có chuyện gì dù lớn dù nhỏ cũng phải kể cho em nghe hết, kể cả sau này mà có clip hay gì đó cũng phải cho em xem. Nói chung anh em mình không được giấu diếm bất cứ điều gì với nhau”
Trong lòng, có lẽ anh Vũ cũng đã có thích mẹ tôi (đẹp như vậy mà!), vả lại cũng nửa năm rồi anh không quen ai, và bản chất người đàn ông cũng thích chinh phục cái mới lạ nữa, nên sau một hồi suy nghĩ, anh gật đầu như cái máy.