Mẹ Tiểu Cương

mẹ chân thành nói tiểu vương nói cám ơn, ra làm việc vài năm, đã từng rất nhiều người giúp, tiểu vương chính là một cái trong số đó, hắn đều tận lực chọn chủ tốt cho mẹ. Cứ như vậy, mẹ ký. Ngày hôm sau, mẹ ngồi xe đi vào một khu biệt thự,mẹ đi vào trước cửa, nhấn chuông cửa. ra mở cửa, một cậu nhóc tầm 15 tuổi,hỏi:

-Xin hỏi cô tìm ai.

mẹ đáp:

-cô là tới giúp cháu nấu cơm , xin hỏi tường bá ở nhà không.

-Tường bá, có người tìm bác.

Tiểu hài tử quay đầu về phía sau hô lớn.

-Đến đây… Đến đây.

Tường bá đi ra,một người đàn ông đã hơn năm mươi tuổi, tinh thần hoàn tốt lắm.

-Xin chào, cô là Lã mị , tôi đã thấy hình của cô. Mời vào.

Tường bá thân thiết nói.mẹ vào phòng trong nhà bài trí rất xa hoa.

-Mời ngồi.

Tường bá cho ta rót chén trà nói.

-Cám ơn.

mẹ gật gật đầu, đối với tường bá bình dị gần gũi thái độ rất có tình cảm, rất khác với các chủ nhà mẹ đã gặp qua. cậu nhóc 15 tuổi đứng ở phía sau tường bá, trừng mắt tròn vo mắt to tò mò nhìn ta.

-Tôi là quản gia nơi này, cô kêu tôi là tường bá là được rồi.

Nói xong, tường bá chỉ chỉ đứa trẻ kia, nói:

-cậu chủ gọi Tiểu Cương, hiện tại là nghỉ hè, ông chủ đã đi Mỹ, chỉ có tôi và Tiểu Cương ở nhà, mà tôi lại có một sự tình phải xử lý, không có khả năng thường ở nhà, cho nên trong hai tháng này, cô chủ phải chịu trách nhiệm về cậu chủ, về phần chuyện cần làm, trong hợp đồng viết rất rõ ràng. cô hoàn có vấn đề gì không.

-Tôi sẽ hết sức làm tốt.

Ta hồi đáp. Tường bá nở nụ cười:

-Tốt lắm, tôi hiện tại có chút việc sắp đi ra ngoài.

Nói xong tường bá liền đi ra ngoài. Lúc này nhìn phía Tiểu Cương, Tiểu Cương cũng xem ta:

-cháu tên là Tiểu Cương.

– vâng.

-Bao tuổi rồi.

– Mười lăm tuổi.

-cô tên là mị di, cháu kêu cô mị di là được rồi.

-vâng.

-cháu học trường nào

-XXX trung học.

-trường trọng điểm ha, mị di con trai cũng học ở đó đó

Trong lúc nói chuyện với nhau mẹ đối tiểu hài tử này bước đầu hiểu biết,mẹ phát hiện Tiểu Cương đối người xa lạ tính Cách có phần ít nói.

-Tiểu Cương đói bụng chưa, mị di nấu cơm cho cháu ăn.

Cũng đến trưa rồi, mẹ quyết định dùng thức ăn ngon để tăng quan hệ đối với tiểu cương, dù sao mẹ cũng rất tự tin về trình độ nấu cơm của mình.Muốn yêu được người con trai, đầu tiên phải lấp đầy cái dạ dày của anh ta. Tiểu Cương ăn rất vui vẻ, mẹ cùng tiểu cương trao đổi dần dần nhiều hơn. Tiểu Cương cơm nước xong,mẹ cũng muốn làm vệ sinh.mẹ đang làm việc, Tiểu Cương liền ở bên cạnh xem mẹ làm, một bên nói chuyện với mẹ.Nói thật,mẹ thật thích Tiểu Cương đứa, tuy rằng nó nói nó học tập luôn luôn không tốt,Tiểu Cương theo mẹ càng ngày càng quen thuộc,mẹ làm xong mọi việc, Tiểu Cương đều đã ngoan ngoãn tại phòng chờ mẹ, không trở ngại mẹ theo tiểu cương chơi trò chơi cùng nó,nói chuyện phiếm, Tiểu Cương đẹp trai, thông minh, miệng lại ngọt. Bởi vì cuộc sống áp lực khá lớn,mẹ có rất ít vui vẻ như vậy, khả Tiểu Cương thích trêu chọc mẹ, phiền não của mẹ tất cả đều dứt bỏ rồi, cho nên mẹ đặc biệt thích nó, thường thường sờ đầu của tiểu cương, xoa bóp của hắn khuôn mặt nhỏ nhắn, có khi giống hai mẹ con.Một ngày, mẹ như thường lệ đi vào khu biệt thự, sắn tay áo lên mà bắt đầu làm việc,biệt thự nhà tiểu cương rất lớn, dĩ nhiên không phải toàn bộ đều phải quét tước,mẹ chỉ sắp xếp lại mấy gian phòng chon ngay ngắn là được,mẹ lau mồ hôi, đẩy cửa thư phòng của ba tiểu cương ra, nghe nói bên trong đều là vật giá trị xa xỉ.Tường Bá Đặc ý giao cho mẹ không nên động bất kỳ vật gì, chỉ cần lau nhà là có thể được,mẹ lau nhà và không may làm vỡ một chiếc bình quý ở phòng của Tiểu Cương ba ba, phòng của tiểu cương rất gần, tiếng vang kinh động đế Tiểu Cương, Tiểu Cương nghe tiếng theo phòng chạy tới vừa nhìn thấy mẹ cũng hoảng sợ, mẹ nâng lên hai mắt đẫm lệ nhìn Tiểu Cương, đối Tiểu Cương nói:

-Thực xin lỗi… Tiểu Cương…cô vừa rồi… Không cẩn thận…cô không phải cố ý…đâu

Tiểu Cương ngồi xổm xuống nhìn nhìn mảnh nhỏ, nhìn nhìn lại chính là bình hoa của ba, thở phào nhẹ nhõm nói:

-Này chính là đồ dỏm.

Nghe Tiểu Cương khẩu khí, tựa hồ đang cố an ủi mẹ, chẳng lẽ thứ này không bao nhiêu tiền?mẹ xoa xoa thái dương hỏi:

-Cái gì là đồ dỏm.

-Đồ dỏm,đơn giản mà nói liền là hàng giả.

Tiểu Cương đáp.mẹ yên lòng, cũng sẽ không thực đắt, như vậy cái chai, phỏng chừng hơn một trăm mười khối thôi, nhiều nhất mấy trăm khối. Trong lòng mẹ hơi hơi trầm tĩnh lại, dọn dẹp trên đất mảnh nhỏ, hỏi Tiểu Cương:

-Như vậy… Cái bình này giá trị bao nhiêu tiền.

Tiểu Cương ngồi chồm hổm dưới đất, giúp ta nhặt mảnh nhỏ, cũng không ngẩng đầu lên nói:

-Không mắc… tám vạn.

Tam vạn? mẹ thực sự hoảng sợ, thất thanh nói:

-cháu không phải mới vừa nói này là hàng giả sao.

-Là hàng giả a.

Tiểu Cương nói nói:

-Thật sự nói 300 vạn cũng mua không được… Nha… Không đúng… Cái này gọi là đồ dỏm… Không là hàng giả.

Tiểu Cương giải thích:

-cháu thường nghe ba ba nói, đồ dỏm phân hai loại, một loại là hiện đại phỏng chế, loại này không bao nhiêu tiền, một loại khác là loại từ xa xưa được sưu tầm lại từ đời nhà Thanh dù sao ba ta từng nói với cháu đây là hắn hoa hơn tám vạn mua về.cháu nhớ được rất rõ ràng.

Đừng nói tám vạn, một vạn mẹ còn đều không mua nổi, mẹ ngồi dưới đất che mặt khóc lên. Lúc này Tiểu Cương ngồi ở bên cạnh mj, ôm lấy vai của mẹ, thuận tay đem khăn tay đưa cho mẹ, nói:

-Mị di… Đừng khóc.

Mẹ không để ý tới tiểu cương, lúc này Tiểu Cương ghé vào bên tai mẹ nhẹ giọng cười nói:

-Mị di, đừng khóc, cháu có biện pháp.

Ta ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Cương, Tiểu Cương nói:

-Đến lúc đó tường bá trở về, thì nói cháu làm rơi vỡ mất tường bá sẽ ko trách móc cháu đâu

mẹ lắc lắc đầu:

-Không được, cháu vẫn là tiểu hài tử, làm sao có thể cho cháu gánh trách nhiệm được, rõ rang là cô làm vỡ mà

Ta nói tiếp:

-Nhiều nhất… Mị di trả trước một số tiền rồi từ từ trả lại sau

mẹ vừa nói xong có chút run rẩy, bởi vì căn bản mẹ sẽ không có nổi tiền trả, tiền lương của mẹ vốn không cao,tiền chi tiêu cho cuộc sống và cả tiền cho con ăn học nữa. Tiểu Cương nhìn thấu sự khó xử của mẹ, nói:

-cháu cũng thường trộm vào phòng ba chơi,lần trước còn làm vỡ cái bát quý,ba rất xót nhưng cũng không dám mắng cháu.

-Nhưng là.

Mẹ còn muốn nói gì nữa, Tiểu Cương thân thủ dùng khăn giấy lau đi nước mắt trên mặt mẹ, nói:

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13Next page
Back to top button