Màu nắng (p3)

Tôi dìu em lại phía cửa sổ quay lưng lại phía tôi, bên ngoài biển đêm chỉ 1 màu đen kịt huyền ảo. Hướng dẫn em hơi cúi xuống, tay bám vào bệ cửa, tôi lại tiếp tục từ từ ở phía sau nhấp vào rồi đưa đẩy trong em. Từ phía sau tôi có thể ngắm nhìn thỏa sức bờ mông tròn lẳn trắng hồng của em, cứ liên tục cọ vào tôi đầy khoái cảm, thỉnh thoảng em lại ngoáy tròn hay cử động mông lên xuống 1 cách điệu nghệ. Nhìn thấy rõ được sự căng cứng của tôi cứ trồi sụt trong em thật vô cùng kích thích. Quá hưng phấn tôi phải dừng nhịp điều yêu thương lại, với tay ra trước xoa nắn đôi bờ ngực lúc này đang buông thõng xuống dưới đầy mời gọi của em, áp người vào lưng em, tôi hôn nhẹ lên vai, lên lưng em, thỉnh thoảng lại le lưỡi liếm một đường dài đầy kích thích.

– Sướng quá em ơi, cho a dừng lại 1 chút nhé.

– Vâng anh, e cũng sướng quá anh ơi. Ư.. ư… anh ơi em sướng quá. Của anh to quá, sâu quá. Ư… ư …

Em hít hà rên rỉ trong cơn sướng, vừa rên rỉ vừa liên tục ngoáy tròn cặp mông cong của mình. Tôi cũng không dừng được nữa, liên tục nhấp mạnh vào em

– Ôi, mạnh quá, sâu quá anh ơi, nhưng em thích lắm, em sướng quá anh ơi… ơ…ơ…

Một tay bấu vào bậu cửa, 1 tay giữ chặt tay tôi bấu mạnh vào ngực em, em không ngừng rên rỉ trong cơn hoan lạc, cặp mông vẫn không ngừng xoáy tròn, 1 tay tôi di chuyển từ ngực em xuống bên dưới tay em rồi xoa nhẹ day day lên cái mồng đốc lúc này đang sưng phồng lên của em, thỉnh thoảng lại vuốt ve hai bên mép nơi tôi đang ra vào liên tục làm em không ngừng rên rỉ:

– Thích không em, anh làm kiểu này có thích không em.

– Có… e thích lắm… ôi, em sướng quá… ui… sướng … chết… mất… anh… ơi…a…ah

Nước nhờn e tuôn ra xối xả, em liên tục ngoáy mông, tôi cũng không ngừng dấp vào liên tục, cái nào cũng sâu tít tắp trong em. Rồi cơn cực khoái cũng đến, 2 tay tôi bóp chặt mông em, cả nhừng gồng căng nhíu lại, như cũng cảm nhận được đợt sóng trong tôi sắp xô mạnh vào bờ, cả cơ thể em cũng nhíu lại, ở dưới lại thắt chặt hơn bao h hết. Cảm giác chật chôi vô cùng trong em làm con trim tôi không thể chịu đựng được nữa, con trim bị co bóp một cách liên tục đến tê dại, tôi nhịp mạnh mấy cái nữa, em như hiểu ý cũng trân mình ra đón đỡ:

– Mạnh…nữa, mạnh nữa…. đi anh…. Bắn vào trong em đi anh….aa…aa

Tôi lúc này đầu óc đã bay đến một nơi phiêu bồng nào đó, chỉ biết gồng lên bắn mạnh vào trong em, cả tôi và em đều sướng đến điên người, tôi bắn đến đâu là cảm nhận rõ từng cơn co thắt của em đến đó, phủ phục trên lưng em, để cho những đợt sóng cảm xúc đánh nốt vào bờ những đợt sóng dư âm của nó, tiếng thở của em vẫn nặng nề bên dưới tôi.

Bên ngoài gió vẫn thổi, sóng vẫn xô bờ, bên trong tiếng thở, tiếng rên rỉ phát ra của cả 2 nặng nề mệt nhọc những cũng đầy đê mê và sung sướng…

Sớm hôm sau, mưa cả ngày tôi và em cũng không đi đâu nữa cả, định ngủ dậy đi ngắm bình minh nhưng sau một đêm cuồng nhiệt cả 2 cũng không dậy sớm được nữa, loanh quanh ăn uống 1 lúc rồi cũng quay về khách sạn nghỉ ngơi để chiều về Hà Nội.

Khi quay về khách sạn điện thoại em có tin nhắn đến, tối qua cũng có tin nhắn nhưng do bận yêu đương nên em chưa trả lời, lúc ra ngoài để điện thoại trong phòng khi quay về có thêm 1 vài tin nhắn nữa.
– Ai nhắn tin suốt thế em?
– Ông Trung, cái ông hôm trước đến chơi ý, nhắn tin.
– ừ, bảo gì thế?
– Hỏi em đi chơi đâu? Tối qua đến chơi mà không thấy ai ở nhà.
– Đến tán hả? anh biết ngay.
– Hihi. E biết đâu. Thế nhắn lại như thế nào đây a?
– Bảo là đi chơi với anh. Cho ông ý hết hi vọng đi.hihi
– Không được, nói thế chị Hương biết chết, em bảo là đi chơi với con Linh với con Giang nhé, em cũng nói với chị Hương thế mà? (Giang với Linh là bạn đại học của Ngọc)
– ừ, nói thế cũng được, mà kể anh nghe về ông Trung đi.

Qua lời kể của Ngọc tôi biết anh Trung hơn tôi 7 tuổi, là hàng xóm của Ngọc và Hương ở nhà, ra trường và đi làm rồi, cũng khá thành đạt ở Hà Nội. Tôi đoán không sai, trước ở quê ra ngoài này học ít gặp bây giờ gặp lại thấy em của tôi nhổ giò cao ráo trắng trẻo nên có ý định cưa cẩm. Trung tôi đánh giá cũng rất được, không đẹp trai lắm ( gần bằng tôi) nhưng nhìn rất đàn ông, công việc lại ổn định, thu nhập cao, nếu nói theo ngôn ngữ bây giờ thì cũng là soái ca của nhiều cô gái trẻ.

Cũng hơi lăn tăn 1 tí, nhưng tôi hoàn toàn tin tưởng ở Ngọc, với lại qua cách nói truyện Ngọc cũng không có thiện cảm mấy với Trung, mà theo em nói do lúc trước có theo đuổi chị Hương rồi về sau không được còn yêu nhiều em sau nữa nên em không thích.

Đầu giờ chiều tôi và em lại bắt xe khách về Hà Nội,em gục đầu vào vai tôi ngủ ngon lành. Trên xe trằn trọc mãi tôi không ngủ được, thằng Quân chùa gọi điện hỏi thăm tình hình:
– hôm nay tình hình thế nào mày? Về quê bao h xuống Hà Nội? (tôi bảo nó là tranh thủ cuối tuần về quê).
– Đang xuống rồi, sao, có gì hot?
– Hôm nay tình hình thế nào nhỉ?
– Không biết, đã đọc thơ đâu mà biết?
– Tao đọc rồi, luận được 1 con cũng hay, 68 nhé, cũng gan phải gần 2 tuần rồi, quất chứ?
– Ăn thua không đấy?
– Đm, chắc như bắp, này nhé….

Sau đó nó phân tích cho tôi một hồi, nào là thế nọ, nào là thế kia, lý dọ này nọ đủ cả, bây h tôi cũng không nhớ nó nói những gì nữa, nhưng nghe cũng rất bùi tai, dốc hết chỗ tiền hôm trước còn dôi ra sau khi đi chơi về, tôi lại theo nó tất tay.
Tối đến, trượt lồi mồm.
Hôm sau hai thằng lên nhìn nhau mà mặt méo xệch.

Không biết các cao nhân lô đề ở đây thế nào chứ hồi đó tôi chơi thì thường rất hay bị cuốn. Ví dụ như hôm trước ăn được 1 ít, có tí vốn hôm sau sẽ nâng lên đánh to ngay, sau đó toạch thì lại ham gỡ và tiếc số tiền mất nên lại phang to tiếp, nói chung cái vòng luẩn quẩn, được một hai nháy thì thơm chứ nếu mà toạch thì đi rất nhanh. Đợt đó sẵn tiền đá pes thắng nên tôi cũng rất mạnh tay, nhưng 1 khi dây đen đến thì…

Sau hôm đi Thanh Hóa về khoảng thời gian sau đó tôi với Quân chùa đứt liên tù tì, được 1 vài điểm lẻ thì mất hàng trăm điểm to.
– Đéo mấy hôm nay đen thế nhỉ?
– Không biết. mày còn tiền không?
– Không? Tiền học lại của tao cũng nướng hết rồi đấy.
– ừ, tao cũng thế, hôm qua đi đá pes với thằng Linh còn thua cơ. Mẹ, đúng là đã đen thì đen đủ đường.
– đm, mà con mụ béo hôm qua nhắc khéo anh em mình vụ tiền nong đấy. Hôm nay tao sợ nó đéo cho ghi chịu đâu.
– Mẹ, anh em mình có bao h nợ lâu đéo đâu mà khắm thế nhỉ? Lúc có tiền thì bọn bố tiếc gì?
– ừ, thì vẫn biết thế.
– Chiều mày với tao mang cái máy tính với điện thoại đi cắm, rồi làm 1 con bạch thủ thôi, đéo rải như mấy hôm nay nữa, được thì bố trả tất.
– Đm, cắm mấy thứ đấy được đéo bao nhiêu.
– Thì được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28Next page
Back to top button