Màu nắng (p3)

Một hôm hơn 10h về sau khi từ nhà ông Đức tưới cây cho chim ăn tôi bắt gặp cái Ngọc thơ thẩn đứng ngoài ngõ. Thấy thế tôi gọi:

– êu, đi đâu lơ ngơ ngoài này thế?

– A, anh T, em đang đứng ngoài này hóng gió tí. – sau vụ thằng Mạnh 1 thời gian, Ngọc cũng bình thường trở lại với tôi.

– Ngoài này nóng lắm, có gì mà hóng gió. Về không? A đèo về luôn?

– Chị Hương đang có bạn đến…

– À… Thế ra ghế đá ngồi không?

– Vâng.

Em nói thế tôi hiểu ngay, chắc bà Hương dẫn bạn trai đến phòng chơi nên e Ngọc phải lánh mặt ra ngoài này đây. Tôi đèo em ra chỗ ghế đá trước khu tập thể hôm trước ngồi hóng mát.

– Lần sau vào phòng anh mà ngồi, việc gì phải lang thang ngoài này.

– Vâng, hi. Mọi lần e ở nhà thì anh chị đấy đi luôn, hôm nay em đi học về thấy xe anh kia, lại thấy cửa phòng đóng bên trong tắt điện nên em ra ngoài này.

– Từ lúc đi học về cơ á? 9h à? Thế có mệt không e?

– Em không, chỉ hơi khát.hi

– Khát hả? kem nhé? A đi mua, a cũng hơi khát.

– Vâng. Merino chanh muối anh nhé.hi

Tôi mua 2 que kem rồi cùng em ngồi ăn, trò truyện linh tinh 1 lúc rồi đi về. Về nhà ông kia cũng đã đi nên tôi với em ai về phòng nấy.

Lúc sau em nhắn tin:

– Vừa nãy may mà gặp anh, em đang đứng chán muốn chết.

– Có gì đâu. Mà lần sau thì lên phòng anh mà ngồi nhé, anh không ở nhà cũng cứ vào nhé, a chẳng bao h khóa cửa phòng đâu.

– Vâng, anh.

Từ hôm đó thỉnh thoảng tôi đi chơi khuya về thấy phòng ốc gọn gàng sạch sẽ hản. Mấy túi rác được dọn đi, mấy thứ sách vở quần áo tôi vứt lung tung cũng được thu dọn sạch sẽ, tôi đoán chắc là em hôm nay có lên phòng tôi trú ngụ đây.

Một hôm về đá pes được ít tiền nhưng lại toạch lô hết, buồn vui lẫn lộn tôi mới về sớm, về nhà thấy xe ông kia mà điện phòng tôi đang bật tôi đoán chắc em Ngọc đang ở trong phòng mình, lên phòng thấy cửa mở, phòng ốc sạch sẽ, em Ngọc đang nằm trên giường tôi đọc truyện, có vẻ rất thoải mái.

– Êu, lại phải lánh nạn à?

– A, em lên ngồi nhờ tí nhé. Thấy tôi vào em vội luống cuống chống tay ngồi dậy.

– ừ không sao, cứ ngồi chơi đi. Anh đi tắm cái.

Lấy quần áo song, tôi vào thấy em không ngồi trên giường nữa đã chuyển sang ngồi ở bàn học đọc truyện.

– em ăn tối chưa? Đi ăn với anh không?

– Em ăn rồi, nhưng nếu a rủ thì e đi cùng anh cũng không sao cả. Ở nhà đang chán.hihi

Hôm đấy tôi đèo em lên tận Lý Quốc Sư ăn phở, ăn song hai anh em còn ra nhà thờ uống trà tranh mãi mới về. Nói truyện với em rất vui, cái nhí nhảnh của em làm tôi thấy thoải mái. Em kể truyện bạn bè em, gia đình em, kể truyện học hành, trường lớp, kể nhiều truyện lắm đến h tôi cũng chẳng nhớ hết được nữa. Thỉnh thoảng em nhìn tôi bằng ánh mắt rất lạ, khi đó tôi cũng lờ mờ nhận ra Ngọc vẫn rất thích tôi.

Nói chung hôm đấy đi chơi về tôi thấy rất vui, tôi và em cười suốt, lúc về đến nhà đã hơn 12h.

Đi ngủ nằm lên giường vẫn thoang thoảng mùi hương em vẫn lưu lại lúc tối, hít hà hương thơm còn đọng lại, nghĩ đến thời gian đi chơi hôm nay tôi thấy lòng mình bỗng xao xuyến lạ, cảm giác cũng lâu lâu rồi tôi chưa từng có.

THời gian cứ thế lặng lẽ trôi, mấy tháng hè cũng qua, năm học mới lại đến, tôi và Ngọc đã trở nên thân tình hơn rất nhiều, em thỉnh thoảng lên dọn phòng cho tôi, tôi biết kể cả những lúc người yêu Hương không đến nhưng em vẫn lên phòng tôi ngồi chơi, đọc sách đọc truyện hay đơn giản chỉ để dọn dẹp qua cho tôi. Tôi biết nhưng cũng chẳng nói gì. THời gian đó những lúc không đi đá pes tôi cũng hay đèo em đi chơi, 2 đứa lang thang ăn uống khắp nơi, đi nhiều nhưng đường tôi cũng vẫn chẳng thuộc mấy, em toàn phải ngồi sau vừa xem bản đồ vừa chỉ tôi.

Lên bờ hồ ăn kem, ra hồ Tây hóng gió ăn bánh tôm, phở cuốn, ra cầu Long Biên xem tàu hỏa chạy, tôi lúc đó cũng cảm thấy thích thích em, nhưng không thực sự rõ ràng, không quá mãnh liệt nồng thắm như vơi Minh.

Một hôm tôi với thằng Linh gặp 1 đối thủ ngang sức ở ngõ Tự Do, thằng Linh với đối thủ đá khá ngang pheo, cả hai đều thi thố cho khán giả lối chơi đẹp mắt với những bàn thắng mãn nhãn. Thằng Linh hôm đó đá Chelsea còn đối thủ là Barcelona, tôi biết chỉ khi gặp đối thủ có lối đá tấn công mạnh, hoa mĩ thằng Linh mới dùng Chelsea với sơ đồ kim cương với Makelele, Essien, Ballack, Lampard tiền vệ và siêu tiền đạo Voi rừng Drogba, lối đá chặt chẽ không ngại va chạm. Kết thúc vui vẻ, tiền thắng thua cũng không quá chênh lệch, cả bọn mới rủ nhau đi nhậu. Lúc trở về đã gần 11h đêm. Tôi hơi chuếnh choáng bước lên phòng, trong phòng không bật điện sáng, chỉ có ánh điện vàng phát ra từ bóng đèn học, trên giường tôi cái Ngọc đang nằm ngủ ngon lành. Gió quạt thổi cứ làm phơ phất cái ve áo em đang mặc, cái bụng trắng ngần cứ lập lò kín hở, nhìn thấy thế tôi thấy kích thích kinh khủng…

Ngắm nhìn em đang ngủ, dục vọng nổi lên trong tôi đầy tràn, tôi biết từ lâu em đã thầm yêu tôi, ánh mắt em nhìn tôi, hành động của em đã tố cáo em từ rất lâu, tôi biết rất rõ tình cảm của em dành cho tôi, chỉ cần tôi mạnh dạn chắc chắn em sẽ là của tôi. Nhưng tôi thực sự lúc này vẫn chỉ coi em như đứa em, cố dằn cơn bão lòng xuống, tôi ra ngoài lên tầng 5 lấy quần áo vào nhà tắm tắm cho tỉnh táo.

Nước mát làm tôi tỉnh táo hẳn, bước vào nhà em vẫn ngủ, ngực em phập phồng theo từng nhịp thở, đêm đã khuya lắm rồi, hạ bớt ánh sáng của bóng đèn bàn, tôi với tay định đắp cho em cái chăn mỏng rồi sẽ qua nhà ông Đức ngủ.

Lại gần em, hương con gái xông vào mũi tôi thơm ngát, tất cả bỗng hóa mông lung mờ ảo, càng bước lại gần em tôi càng như mơ đi.

Đến xát bên em, đột ngột không báo trước, cả cơ thể tôi bỗng hành động theo bản năng, theo trái tim mách bảo chứ không theo lý trí đã nghĩ lúc trước nữa.

Tôi gạt hàng tóc mai đang vướng vào má em sang 1 bên, đột ngột cúi xuống đặt vào đôi môi em 1 nụ hôn thật sâu.

Tất cả chỉ còn bản năng hành động, nụ hôn vừa đặt xuống môi em thật bất ngờ khi em cũng vô cùng chủ động đón nhận nó. Giật mình tôi định ngẩng đầu lên, lùi lại nhưng thật bất ngờ khi đúng lúc đó em cũng mở mắt ra dùng tay kéo tôi lại.

Chủ động em áp môi em vào môi tôi, tiếp tục nụ hôn dang dở lúc trước. Có lẽ lần đầu nên nụ hôn của em vẫn còn lập cập và run rẩy.

Lúc này cảm xúc đã đánh bật mọi lý trí trong tôi, chỉ đơn thuần còn lại là hành động theo bản năng nguyên thủy nhất của loài người. Tôi lùa lưỡi hướng dẫn em, dập dềnh dìu em vào biển tình say đắm. Hơi thở em dồn dập, cánh ngực phập phồng qua làn áo, bầu ngực áp vào tôi qua làn áo nóng rực, hương thơm em cứ phả vào tôi một mùi hương trinh nguyên thoang thoảng mà quyến rũ chết người.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28Next page
Back to top button