Vốn bản tính chị rất yêu thích âm nhạc, một hôm nó đến nhà chị thấy có cây đàn ghitare do cậu chị mua về cho chị học, nó liền mượn chị và gảy điệu Slow vừa đàn vừa hát bài Giàn thiên lý đã xa ; nó đàn chưa được nhiều chưa được giỏi, chỉ có bài này là tủ của nó học lõm từ thằng An – bạn thân ở Long Toàn nhưng thật không ngờ lại mau chóng len lỏi đi thẳng vào tận cùng ngõ ngách sâu thẳm trong trái tim và tâm hồn chị khiến chị… “Tội nghiệp thằng bé…nhớ thương mãi quê nhà, giàn thiên lý…đã xa mãi rời xa, đứa bé lỡ yêu lỡ yêu cô em rồi…”, lời bài hát chẳng biết có phải là lời cảnh báo tiên tri cùa số mệnh cho cuộc tình tội lỗi loạn luân mà chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ xảy ra giữa hai chị em đây hay không? Đấy cũng chính là điều tất yếu vì trong thời gian năm năm qua, do hoàn cảnh chỉ có một thân một mình, không anh chị em vả lại hơn nữa người từ nhà ba Thạnh thường xuyên hay đến chơi nhà chị. quan tâm chia bùi xẻ ngọt lại chính là thằng em cùng cha khác mẹ của chị do nó đã nghỉ học lại làm nghề chạy xe ôm, có khá nhiều thời gian rãnh rỗi hơn các chị nghĩa là muốn làm thì làm, muốn nghỉ thì nghỉ thể nào cũng chẳng hề vướng bận điều chi cả. Tình cảm chị em vốn đã khắng khít nay lại càng thắm thiết, đậm đà dần dà theo năm tháng ngẫu nhiên chuyển đổi thành tình yêu trai gái hồi nào thực sự chẳng hề có ai hay biết ngay cả đến hai đứa là người trong cuộc và cũng có thể nói rằng chính người tình quá khứ bạc bẽo -vị hôn phu tương lai nhẫn tâm của chị Kim Anh là nguyên nhân chính sâu xa đã đưa đẩy hai chị em sa ngã vảo vòng tay oan nghiệt ma dâm quỷ dục. Bố Thạnh mẹ Thân cũng rất đồng tình với con trai khi thấy nó luôn luôn tìm cách khôi phục tinh thần vốn dĩ đã bị suy sụp của người chị cùng cha khác mẹ, đương nhiên họ không thể nào ngờ được rằng tội lỗi sắp xảy ra giữa hai đứa ; từ ngày chị trở về từ bệnh viện sau đó bị từ hôn cho đến nay hầu như đêm nào Lợi cũng đến chơi rồi ngủ lại cùng với cậu Thắng nơi cái đivăng ở gian ngoài còn gian buồng trong lâu nay vốn là giang sơn riêng của chị . Chiếc giường gỗ mun lên nước bóng nhoáng trên phủ tấm nệm mouse dày gần 10cm trãi drap màu xanh dương trông thật dịu mắt và đêm xuống, dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn trái ớt màu hồng tươi, tổ ấm chị gái con vợ lẽ bố Thạnh quả thật không còn nơi nào có thể sánh được nữa ; đây cũng chính là nơi động phòng hoa chúc vào một buổi tối trời mưa tầm tã giữa hai chị em cùng mang chung dòng máu cận huyết…
Lợi đứng trước bàn thờ khói nhang nghi ngút quyện vòng xung quanh di ảnh người chị cùng cha khác mẹ vừa mới từ trần hai mươi mốt ngày nay mà lòng không khỏi cảm thấy bồi hồi, xốn xang ; gần đó, cậu Thắng đang ngồi nơi bàn trầm ngâm bên tách trà ngó mông lung ra ngoài sân trước nhà qua khung cửa sổ, buồn buồn nhìn mấy cành hoa lan, hoa mai, hoa giấy lung linh cơn gió thoảng. Nhớ lại khoảng nữa tháng trước khi qua đời, một tối nọ lúc chở chị Kim Anh đi xem phim ở quán café-video về dọc đường bị mắc mưa ướt như chuột lột và chính vào đêm hôm ấy, hai chị em đã trót lỡ yêu nhau vỉ tưởng rằng cậu vắng nhà sang chơi cờ, uống trà ở nhả hàng xóm. Do chị không còn sống trên cõi đời nghiệt ngã này nữa cho nên chỉ có mỗi mình thằng em trai thiệt chẳng dè chuyện bậy bạ giữa hai đứa vốn dĩ đã bị cậu tình cờ phát hiện lúc cậu mặc áo mưa chạy về để lấy gói thuốc Trị An cậu để quên trên bàn nhưng cậu lại im lặng, không hề hé răng lộ ra một lời nào cả về những gì cậu nhìn thấy trên giường cháu gái mình cũng giống như là cậu đã từng giấu nhẹm đi căn bệnh ung thư quái ác của người cháu mang số kiếp hẩm hiu. Lý do vì sao cậu không thốt nổi được một lời nảo dù rõ ràng là tinh thần cậu quả thực bị sốc đến cực độ khi mà trước mắt cậu những hành động quá nhơ nhuốc của hai chị em cùng mang chung dòng máu bên nội phơi bày trên giường hạnh phúc thì hạ hồi sẽ phân giải nhé các bạn! …Sau khi cùng chị gái thay quần áo, giặt giũ, Lợi ra ngồi nơi đivăng ôm cây đàn chơi điệu Slow đánh nốt nhạc bài Giàn thiên lý đã xa thì ít phút sau, chị Kim Anh gọn gàng trong bộ đồ bộ quần lửng bằng thun màu xanh nước biển từ nhà sau bước lên ngồi xuống cạnh bên em trai, nhép miệng hát nho nhỏ theo. Được một lát, chị bỗng hơi nhăn mặt đưa bàn tay phải lên ôm trán, thấy thế nó lật đật buông đàn và lo lắng hỏi :
– Chị sao vậy?
– Tự dưng chị thấy chóng mặt quá.
– Để em đỡ chị vào buồng uống thuốc nghe!
Nói rồi bàn tay trái nó nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay phải chị khẽ nâng chị đứng dậy rồi chầm chậm từng bước một dìu chị trở vào buồng và lúc này chị đã nghiêng người dựa sát vào nó ; tuy rằng chỉ có mấy bước thôi nhưng nó lại nhanh chóng cảm nhận hết tất cả mùi hương thơm sữa tắm Dove quyện lẫn mùi da thịt con gái nhè nhẹ tỏa ra từ mái tóc dài được kẹp gọn lên, từ thân thể trinh nguyên mềm mại của người chị ruột cùng cha khác mẹ thoang thoảng đi vào khứu giác nó khiến nó ngây ngất khôn nguôi. Chỉ trong giây lát, nó đã bắt đầu nghĩ ngợi lung tung rồi thì những cuộc tình loạn luân giữa nó với chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng,…từ nơi quá khứ sâu thẳm lại dần dần tái hiện trong ký ức, tâm tư và nó đang mơ màng đến người chị gái xinh đẹp, dễ thương ở ngay sát bên cạnh nó. Nó dìu chị ngồi xuống giường nệm, lễ mễ đi lấy hai viên thuốc trong vỉ để nơi bàn trang điểm, nó ra ngoải rót một ly nước lọc rồi trở vào trao tận tay chị ; chị bỏ thuốc vào miệng, uống một ngụm nhỏ nước sau đó trả ly lại cho nó đem cất. Chị Kim Anh vẫn ngồi yên một chổ với sắc mặt có phần nào tươi tắn hơn khi nãy, thấy nó chị khẽ nói :
-Em ngồi đây với chị chút xíu đi!
Nó vâng dạ rồi đến ngồi xuống nệm cạnh chị.
-Chị đỡ chưa?
Chị khẽ gật đầu rồi với vẻ sung sướng, nũng nịu chị nghiêng nép khuôn mặt vào vai thằng em trai ; dường như hiện tại chị muốn có một người thân nào đó để san sẻ một cảm giác thân thương ấm áp chị đang tận hưởng. Lúc này đây, có thể nói là Lợi không thể nào dằn được cõi lòng mình mặc dù nó thừa biết rằng hành động của chị chẳng qua chỉ là vô tình thôi chứ đâu phải cố tình khiêu khích nó chi cho cam ; nó vừa vòng cánh tay phải ôm vòng lấy tấm lưng tôm thon thả, mềm mại như lụa tựa tơ của chị rồi chẳng mấy chốc, nó quay qua kề sát mặt nó vào khuôn mặt chị gái dễ thương không khác gì vầng trăng ngày rằm và không kiềm chế được hứng khởi, nó bắt đầu hôn vùi vào mái tóc chị mượt mà, óng ả, êm ái và mát rượi làm sao. Chị yên lặng, chẳng nói chi cả nhưng với cặp mắt xoe tròn, chị nhìn nó với biết bao nhiêu sự ngạc nhiên khi mà đôi môi nó cứ mãi miết lì lợm hôn từ mái tóc lần xuống trán, xuống mắt, xuống mang tai chị rồi lại xuống cổ ; cặp mắt chị cứ chớp chớp rồi nhắm nghiền, hai gò má chị hồng đỏ lên vì mắc cở, ngượng ngùng và hơi thở chị không hiểu sao lại nặng dần lên gấp rút, hổn hển. Lẽ đương nhiên là chị nhanh chóng hiểu được ý định của thằng em cùng cha khác mẹ nhỏ hơn mình những mười tuổi muốn gì ở nơi chị nhưng thật sự chẳng hiểu làm sao chị lại không cần nghĩ ngợi chi cả, chị chỉ cứ yên lặng trong chấp nhận ; tuy nhiên hình ảnh người yêu sắp sửa trở thành đấng phu quân của chị đang lướt nhanh qua đầu óc chị nay không còn gì nữa cả vậy thì thôi cứ việc yêu đương cùng với thằng em cùng cha khác mẹ cho quên ngày đoạn tháng, cho cuốn trôi hết những phiền muộn đắng cay của cuộc đời. Chị Kim Anh với nỗi niềm sung sướng, đam mê đón nhận hết nụ hôn này đến nụ hôn khác do Lợi ban tặng và tuy ngượng ngùng, e thẹn song đôi lúc chị cũng hôn lại vào mũi vào má nó ; giây phút đầu tiên, có thể nói là nó đã được đứng trên vũ đài chiến thắng vì nó thực sự chẳng ngờ trong đêm mưa tầm tã này bỗng dưng nó lại có cơ hội khám phá, thưởng thức, chiếm đoạt trái tim cũng như thân xác người chị xinh đẹp. Lúc bấy giờ bên ngoài trời, mưa vẫn cứ tiếp tục rã rich càng lúc càng nặng hạt tầm tã khôn thôi ; còn bên trong gian nhà hai cậu cháu chị, ngay trên chiếc giường thường đêm chị hay ngủ, cuộc tình tội lỗi loạn luân giữa chị và nó đã thực sự bắt đầu rồi từ từ diễn biến một cách say sưa, hoan lạc, đắm đuối, tha thiết vô cùng với nhịp điệu thăng trầm đầy gợi cảm, quyến rũ. Giống như trước kia, cu cậu đã từng chinh phục được tất cả những chị gái trong gia đình gồm chị Hảo, chị Hường, chị Nghĩa, chị Hoàng, chị Mỹ, chị Minh, chị Sương, chị Chi thì đêm nay cũng vậy, một chị Kim Anh cùng cha khác mẹ lại tiếp tục trở thành người tình của nó thì tuyệt nhiên chẳng có gì đáng phải ngạc nhiên, đáng phải lý giải. Vòng tay ôm hai chị em càng lúc càng xiết chặt lấy thân thể của nhau, hai khuôn mặt hai người cùng chung huyết thống bên nội càng lúc càng kề sát vào nhau, không còn đến một khe hở nào nữa cả ; không nói mà làm, không hẹn mà gặp, chúng cùng lúc ngã người nằm xuống rồi bắt đầu lăn qua lộn lại trên tấm nệm ấm êm quá đỗi ngọt ngào hạnh phúc phủ trên chiếc gường gỗ mun bóng nhoáng. Quả thật là không sai, tình cảnh hai chị em lúc này sao mà lại hoàn toàn đúng với lời bài hát mà cả hai đều cùng ưa thích, bài Giàn thiên lý đã xưa, nhạc dân ca Ý – “Đứa bé lỡ yêu lỡ yêu…cô em rồi.