Cậu Ba càng bú càng tham lam, miệng thì bú, tay thì vừa bóp vừa xe mạnh núm vú con Sương …Và một sự kiện bất ngờ đả sẩy ra : có lẻ vì bị đè nén quá lâu nên được bú vú tả tơi như vậy thì bất chợt con Sương kêu lên một tiếng ríu rít rồi lồn nó co thắt lại thật nhanh rồi … nó xuất khí ra triền miên …
Con Sương tìm lại được cảm giác thần tiên của sướng khoái sau mấy tháng dồn ép … nó thích quá nằm sãi thẳng cánh hai tay hai chân ra mà để mặc cho dòng khí ứa ra từ cửa lồn nó … Nó bẹt hai đùi ra thật rộng như để giúp lồn nó đẩy dòng khí ra cho thật nhiều … trong khi đó Cậu Ba vẫn bú nhè nhẹ gò vú của đứa con gái đang run rẩy hưởng thụ.
Khi cơn động đất đã lắng xuống thì con Sương ngượng ngùng ôm Cậu Ba vào lòng… nó lại khóc một lần nữa, nhưng lần này nó khóc vì sung sướng.
Cậu Ba mỉm cười thầm nghĩ : « con bé này hay nhè ghê, rõ ràng vẫn còn tánh con nít chưa chịu bỏ ! ».
Cậu Ba khều nhẹ vào lỗ mũi đứa con gái mà nói :
– Em vừa cho anh món quà thật độc nhất vô nhị, chưa ai cho anh !
Con Sương nín khóc, tò mò ngước nhìn người tình với một ánh mắt trìu mến :
– Món quà gì vậy hả anh ?
– Hồi nào giờ chưa bao giờ anh được chứng kiến một cô gái có thể ra khí sung sức khi được bú vú như em. Em thật là số một !
Con Sương thẹn quá đỏ gấc mặt, nó đưa tay đập vào ngực Cậu Ba :
– Anh vô duyên quá mức đó nhe. Mà … mà tất cả cũng tại vì anh. Ai biễu anh …
Cậu Ba càng cố ghẹo đứa con gái :
– Hình như em bị dồn ép lâu quá rồi nên anh chỉ mới động vô em có chút xíu mà em đả nổ tung lên như trái pháo bông.
Bị đánh trúng tim đen, con Sương ngượng quá, nằm sượng ra đó không biết nói tiếng nào.
Cậu Ba ôm nó vào lòng :
– Anh giỡn thôi mà, thôi anh không chọc em nữa đâu.
Con Sương nép mình vào Cậu Ba mà cười hì hì. Quả thật là nó vẫn còn con nít như Cậu Ba nghỉ : nó khóc đó rồi cười đó, thay đổi trạng thái mau như ngựa phi !
Chợt con Sương nhẫy dựng lên, hốt hoãng :
– Ui cha, em phải đi học, gần một giờ rưởi rồi …
Nó phóng nhanh vào phòng tắm. Cậu Ba nhìn nó lăng xăng mà không khỏi mỉm cười thú vị.
Hai phút sau, con Sương thò đầu ra khe cửa, mặt nó ngượng đỏ như trái ớt chín cây, nó lúng túng kêu Cậu Ba :
– Anh nè, giúp em đi …
Cậu Ba lo lắng hỏi :
– Ủa, có gì vậy ?
– Cái … cái … quần sì-líp của em … nó … nó …
– Thì nói mau lên !
– Cái quần sì-líp nó ướt nhẹp rồi, làm sao em bận đi học được ?
Cậu Ba cười phá lên làm con Sương càng mắc cỡ thêm :
– Ai biễu em ra khí quá độ làm quần lót em bị ảnh hưởng lũ lụt …
Con Sương nhăn nhó :
– Anh … giúp em mau lên, em gần trễ rồi đó mà …
Cậu Ba suy nghĩ thật nhanh rồi nói :
– Thời giờ gấp rút quá … thôi hay là vầy : anh đưa em cái quần sì-líp nhỏ nhất của anh cho em mượn, nhưng em phải lấy hai cái kim băng kẹp hai bên để thu nhỏ vòng bụng lại cho vừa với em.
Con Sương dậm chân :
– Em đang rối đây mà anh lại cứ cà giởn. Em ghét anh thiệt đó !
– Em còn cách nào nửa không ? ngoại trừ giải pháp không bận quần lót, nhưng như vậy thì người ta lại nhìn rỏ hết bộ phận kín của em đằng sau và đằng trước …
– Anh lại chọc em nữa rồi … thôi đưa đại cho em quần sịp của anh đi. Không còn cách nào nữa.
Trên đường đến trường học, con Sương nói nhỏ :
– Sao em thấy kỳ kỳ quá hè. Con gái mà lại bận đồ lót của đàn ông !
Cậu Ba không khỏi khôi hài :
– Thì em cứ tưởng tượng là trong quần lót của anh mà em đang bận có … « thằng nhỏ » của anh đang nằm trong đó mà chơi với « con bé » của em …
Con Sương ngượng quá vùng vằng bỏ chạy về hướng cổng trường. Vừa chạy nó vừa ngoảnh lại nói :
– Chiều 4 giờ anh đến đón em nhe.
Suốt cả buổi học hôm đó, con Sương cứ lâng lâng như đi trên mây. Từ mấy tháng nay nó cứ thấy trong người bức rứt nhưng với kinh nghiệm non nớt của một đứa con gái mới 16, 17 tuổi nó đâu có biết đó là đòi hỏi của nhục dục ? được phá trinh trong một bối cảnh tuyệt diệu, nó đã được hưởng tình dục một cách tốt đẹp nhất, hỏi làm sao mà nó không thèm nhớ cho được ?
Trưa hôm nay, sau mấy tháng trời dài lê thê, nó lại được hưởng lại cảm giác thần tiên của khoái lạc nhục dục. Tất cả xung quanh nó như được tô màu rực rỡ một cách kỳ diệu. Chỉ cần Cậu Ba bú vú nó 5, 7 phút là nó đả bay lên đến chín từng mây rồi. Nó tưởng Cậu Ba là nguyên nhân đem lại cho nó sự sung sướng nhưng thật ra mà nói thì con Sương đang có đòi hỏi xác thịt cao và Cậu Ba chỉ là người đến đúng lúc để thỏa mãn những đòi hỏi đó mà thôi. Có lẽ một người con trai khác cũng có thể đem lại được kết quả đó.
Con Sương cứ nghỉ đến cái quần lót đàn ông nó đang bận mà vừa mắc cỡ vừa hứng tình lạ kỳ.
Chiều đến khi trở về phòng, con Sương đặt cặp sách vở của nó xuống bàn rồi nhìn Cậu Ba mà cười ngượng ngùng. Cậu Ba nhìn nó lạ lùng :
– Cái gì vậy ? em có chuyện gì mà nhìn anh như vậy ?
– Anh thế nào cũng ghẹo em nhung mà … cái quần lót của anh …
– Bộ em đem nó đi bán rồi hay sao ?
Con Sương cười ngất :
– Nói bậy ! mà có đem đi bán thì ai mà thèm mua.
– Thôi mà, anh chịu thua, em nói đi.
– Không hiểu sao, cái quần lót của anh … cũng ướt tèm nhem luôn …
Ðến phiên Cậu Ba cười ngất :
– Thì ra là vậy ! phải là vì nhớ đến anh quá mà ra nước … ướt hết quần đúng không ?
Con Sương chưa biết trả lời ra sao thì Cậu Ba đả ôm nó vào lòng mà âu yếm hôn nó :
– Em thiệt là số một !
Nói xong cậu ẩm đứa con gái đặt lên giường mà hôn hít vuốt ve nó túi bụi làm con Sương không kịp thở. Cậu Ba thầm thì vào tai nó :
– Ðể anh kiểm soát xem, em làm hư hại quần sì-líp anh đến mức nào.
Con Sương hồi họp nhắm mắt nghe Cậu Ba chầm chậm cởi cái quần lảnh trắng của nó, rồi cái quần lót ướt cũng được tuột ra. Rồi nó nghe Cậu Ba trầm trồ :
– Ồ, đẹp quá, đẹp quá … lồn em thật là tuyệt phẩm. Lông em bây giờ đả nhiều hơn xưa phải không ?
Con Sương lấy hai tay che mặt mà dẩy nẩy :
– Anh vô duyên hết mức, hỏi cái gì mà kỳ cục vậy ?
– Thì lúc anh mới gặp em, lông em mới lưa thưa còn bây giờ lông em mọc nhiều thì anh hỏi, có gì là kỳ cục đâu nè ?
– Nói gì nói, em vẫn cho là anh vô duyên nhất thiên hạ !
– Lồn em mà có nhiều lông hơn hồi trước là vì em đả thành đàn bà, hoặc là vì em bây giờ đả có kinh nguyệt, đúng không ?
– Thì lần trước, khi anh trở về Sài-Gòn chừng tháng sau là em đả có kinh.
Cậu Ba ngước nhìn con Sương mà cười :
– Anh thèm « thơm » chim của em quá, cho phép anh nhe ? anh nhớ quá.
Con Sương nhoẻn miệng cười gật đầu.
Một lúc sau, khi màn đêm đả buông xuống, Cậu Ba lại hỏi :
– Còn em, em có nhớ nhung « thằng nhỏ » của anh không ?
– Anh lại vô duyên một lần nữa rồi đó, em là con gái mà sao anh lại hỏi như vậy !
– Nhưng em đâu phải là con gái, em là vợ của anh mà !
Con Sương véo lỗ mũi của người tình :
– Thôi không thèm cải với anh nửa, anh cứ ăn hiếp em hoài. Thôi thì em trả lời đây : em nhớ thằng nhỏ của anh thiếu điều muốn nhảy xuống sông mà tự tử.
– Vậy thì hay quá ! trước khi em nhảy xuống sông, anh năn nỉ em làm một chuyện cuối cùng. Em hãy đi thăm viếng « thằng nhỏ » của anh đi.