Trưa hôm sau, cậu ra một quán nước trước cổng trường con Sương, cậu lựa một bàn phía ngoài để ngồi nhâm nhi một ly cà-phê chờ nó. Thật ra cậu không có mục tiêu rõ rệt, cậu chỉ nhớ đến con Sương nên tò mò muốn nhìn lại nó, vậy thôi.
Khi đến giờ tan học thì các học sinh đổ xô ra về, Cậu Ba cố nhìn trong dòng người dầy dặc bóng dáng con Sương. Nhưng chỉ hoài công mà thôi ! Chả thấy đứa con gái đâu hết.
Cậu Ba thất vọng khi thấy dòng người thưa thớt dần.
May thay, ngay lúc cậu định đứng dậy ra về thì con Sương cùng một nhóm bạn gái bước ra, chúng nó vừa đi vừa cười giỡn thật tươi.
Thấy con Sương, Cậu Ba thật vui, con nhỏ trong bộ áo dài trắng của nử sinh, có vẻ dầy dặn hơn xưa mặc dù gương mặt nó vẫn vậy, vẫn xương xương như cậu thích, dáng nó vẫn mảnh khảnh thướt tha như lúc cậu biết nó. Ðứa con gái dậy thì bây giờ đã là một thiếu nữ thật khả ái. Cậu Ba thấy lóng mình ấm lại khi nhìn con Sương … bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời dâng tràn lên trong lòng cậu. Cậu nhớ đến những ngày hạnh phúc khi đem lại cho đứa con gái ngây thơ bao cảm xúc, bao khám phá làm nó run rẩy, hốt hoãng nhưng cũng làm nó thẹn thùng, rên rỉ trong cái sung sướng đầu đời.
Ra khỏi cổng trường, nhóm bạn rẻ về phía trái trong khi con Sương một thân một mình chầm chậm đi về phía khác. Cậu Ba thầm nghỉ « người ta thường nói, nếu bị nhìn vào gáy thì mình sẽ cảm nhận ngay. Vậy mình thử xem có đúng không ! ». Nghỉ vậy, Cậu Ba chú tâm nhìn vào gáy con Sương một lúc.
Con Sương đang bước đi, chợt nó thấy là lạ, nó hơi chùn chân rồi ngừng hẳn lại. Nó đứng im ngỡ ngàng vài giây rồi nó bổng quây đầu lại nhìn dáo dác … Khi ánh mắt nó quét sang bên kia đường thì nó thấy ngay Cậu Ba đang ngồi nhìn nó mà cười.
Trong ánh mắt của đứa con gái chứa đựng tất cả hỷ nộ ái ố của cuộc đời. Con Sương không quen dấu diếm nên bao nhiêu tình cảm đều hiện lên trên gương mặt nó, từ vui mừng, thương yêu đến giận hờn ai oán …
Cậu Ba nhớ hoài hình ảnh ngày hôm đó : dưới ánh nắng gây gắt của trưa, đứa nữ sinh trong chiếc áo dài trắng đứng lẻ loi bên kia đường, hai tay nắm cái cặp sách đang nhìn cậu với bao nhiêu tình cảm khó tả …
Thời gian như cô đọng lại thật lâu … thật lâu … đến khi Cậu Ba bước sang, nắm tay đứa con gái mà cười cười :
– Em Sương, em vẫn mạnh chứ ?
Con nhỏ cúi đầu, mắt đỏ hoe :
– Dạ, em vẫn thường.
Tự nhiên Cậu Ba thấy thương đứa con gái vô vàng, cậu nắm tay nó kéo nó đi … con Sương ngoan ngoãn đi theo.
Vào đến phòng của cậu trong khách sạn thì con nhỏ không cầm cự được nữa, nó ôm cậu mà òa lên khóc ngon lành. Cậu Ba trìu mến vỗ về nó :
– Nè, thôi nín đi, mà tại sao em khóc vậy ?
Con Sương tức tữi :
– Em không biết.
Mà thật vậy, nó cũng không biết tại sao nó lại khóc. Từ khi chia tay Cậu Ba sau khi đả trao trinh tiết cho cậu, những khi nó nghỉ đến cậu thì có lúc nó thấy nhớ cậu không thể tưởng, có lúc nó lại thấy ghét cậu thật sâu xa. Có những kúc nó biết là cậu có về Cần Thơ qua những lời tiết lộ của chị Loan nhưng nó giận cậu tại sao không liên lạc với nó mặc dù nó biết là cậu chỉ đến với nó vì biết nó muốn bán trinh mà thôi, ngoài ra không có gì gắn bó cậu với nó hết. Tuy biết vậy nhưng nó vẫn nhớ đến cậu, nhớ đến những câu nói, những cử chỉ vuốt ve mặn nồng của người đàn ông đả đem lại cho nó bao cảm giác tuyệt vời.
Từ đó, dù có nhiều đứa con trai theo đuổi, tán tỉnh nó nhưng nó không thấy đứa nào đủ tư cách như Cậu Ba, người đã lấy đi trinh tiết của nó.
Cậu Ba thấy con Sương khóc tức tữi nên cậu ẩm nó đặt lên giường, cậu âu yếm vuốt ve đến khi con nhỏ từ từ nín khóc, mặt nó tèm nhem nước mắt, Cậu Ba hỏi nhỏ :
– Em có ghét anh không ?
Con Sương gật đầu, không thèm trả lời.
– Em có giận anh không ?
Con nhỏ lại gật đầu.
Cậu Ba cười hì hì :
– Nhưng mà … có khi nào em có nhớ đến anh không ?
Con Sương mắc cỡ rút đầu vào nách người đàn ông. Cậu Ba ghẹo nó :
– Ai không trả lời coi như …là chấp nhận phải không ?
Con Sương thật thà :
– Nhiều khi em nhớ đến anh muốn khóc luôn !
Cậu Ba cảm động, nâng mặt con Sương lên mà hôn lên môi nó, vị mằn nặn của nước mắt làm cho nụ hôn thật là lạ lùng. Con Sương vụng về hé môi ra cho lưỡi Cậu Ba luồn vào miệng nó để quấn quít lấy lưỡi của nó. Con Sương rùng mình khoan khoái. Ðả gần năm nay nó có bao giờ được nút lưỡi đâu. Nó mê mẩn để Cậu Ba hôn nó … Cậu Ba nói nhỏ vào tai con Sương :
– Em ghét anh nhưng cho anh rờ vú em nhe, anh năn nỉ em đó.
Con Sương đỏ mặt, phụng phịu :
– Anh kỳ quá nha.
Rồi nó thẹn thùng hạ thấp giọng :
– Tất cả đả là của anh rồi, anh còn hỏi làm gì !
Cậu Ba nghe mát cả lòng. Cậu đưa tay mở nút áo dài, cậu thích lắm vì cũng như bao nhiêu người đàn ông, cậu thèm thuồng có cơ hội ít nhất một lần trong đời, được cởi cái áo dài trắng trên cơ thể mát dịu của một nữ sinh trong trắng. Cậu Ba nhẹ nhàng kéo hai vạt áo dài qua bên … Khi cái nịt vú được tháo ra thì Cậu Ba trầm trồ trước hai gò vú vung đầy thật đẹp. Lúc cậu phá trinh con Sương thì vú nó chỉ mới lú lên như hai trái mận, còn bây giờ thì … Cậu Ba thầm nghỉ : « có lẻ nhờ mất trinh nên cơ thể con bé đả phát triển nhanh chóng … hoặc là bây giờ nó đã có kinh nguyệt nên vú nó mới nở nang như vầy ».
Cậu Ba đưa tay xoa bóp cặp vú làm hai núm vú con Sương săn cứng lên, nó không cầm được một tiếng rên như một tiếng reo mừng rỡ khi lại được bàn tay người đàn ông sờ lên cặp vú đang mòn mỏi chờ đợi giây phút này từ cả năm nay.
Cậu Ba càng nhào nặn hai vú thì con Sương lại càng mất bình tĩnh, đầu óc nó quây cuồng như đả uống hai ba ly rượu. Ðả vậy, Cậu Ba lại cúi đầu xuống mà ngậm núm vú căn cứng của nó vào miệng … con Sương đưa tay ôm đầu Cậu Ba xiết mạnh như để biểu cậu phải bú vú nó.
Nó thều thào :
– Anh ơi, em chịu không nỗi, anh bú em đi, anh !
Chỉ chờ có vậy, Cậu Ba bắt đầu bú vú đứa con gái một cách tham lam, ngon lành.
Con Sương thật ra là con gái nhà lành, biết tự trọng, biết giữ thể diện nhưng khi được Cậu Ba bú vú tơi bời thì nó không thể cầm cự được đành cất tiếng rên gấp rút, người nó co giật liên hồi. Thật ra mà nói thì khi đả được nếm mùi vị nhục dục rồi thì đứa con gái có những đòi hỏi thèm thuồng càng lúc càng mạnh. Nó chỉ biết dùng lý trí để cố gắng khống chế những đòi hỏi đó nhưng bây giờ thì tình huống khác hẳn : nó đang nằm trong vòng tay người mà nó đả từng trao thân, đả khơi mào trong cơ thể nó những cảm giác cực mạnh, đả từng đưa nó lên chín từng mây … Như vậy thì đứa con gái 17 tuổi làm sao không sa ngã cho được ?