Con Lan chăm chú nhìn, dễ gì có dịp được học hỏi những bí quyết tình dục như vầy, nhất là đối với nó, một đứa con gái chỉ mới 15 tuổi đầu, sống trong một môi trường kính cổng cao tường. Con Lan thấy Cậu Ba bắt đầu co giật chân tay, nó biết đó là dấu hiệu cậu gần ra khí. Khi chịu không nổi nửa thì nó thấy Cậu Ba đưa tay vò đầu chị Sáu, tức thì chị ngưng không nút nửa, như không để cho cậu ra khí. Khi thấy cậu dịu xuống thì chị lại từ từ nút đến khi người cậu run lên; khi đó chị lại ngừng. Con Lan vừa hiểu ra một bí mật quan trọng trong nghệ thuật làm cho người đàn ông sướng. Nó tự nhũ sau này mình cũng sẽ làm như vậy.
Nhưng rồi sức chịu đựng của cậu ba cũng có hạn … con Lan thấy hai tay cậu cào vào tắm nệm giường rồi cậu uốn cong người lên … chị Sáu vẩn không nhã con cặc ra, đả vậy chị còn cố đút nó vào sâu hơn trong cổ họng. Con Lan đổ mồ hôi, miệng nó khô cằn, nó biết là Cậu Ba đang bắn khí trong miệng chị Sáu. Ồ thì ra người đàn bà cũng có thể để cho người đàn ông ra khí trong miệng mình. Tuy cửa kiếng đóng kín nhưng con Lan cũng mường tượng nghe tiếng la của Cậu Ba trong phòng. Nó tự động đưa tay luồn trong quần của nó, bàn tay nhỏ nhắn bóp chặc cái lồn đang phập phồng mơ ước …
Cậu Ba nói với con Lan :
– Nè, bé ơi, hôm nọ bé có hỏi cậu một câu mà bữa đó cậu không kịp trả lời. Nhớ không?
Con Lan lắc đầu cười :
– Con hổng nhớ.
– Bé hỏi cậu là bé phải làm gì cậu thích nhất để cậu thương bé hơn chị Linh.
Con Lan vỗ tay :
– Rồi, con nhớ rồi.
– Bây giờ cậu trả lời nhe. Cậu thích nhất là nếu có dịp được ôm bé mà ngũ suốt một đêm.
– Mà con có được bận áo ngũ không?
– Không được, bé phải ngũ trần truồng.
– Còn cậu thì có trần truồng không ?
– Có chứ, cậu cũng trần truồng như bé.
– Nhưng nếu … nếu con con cu của cậu to phồng lên thì làm sao cậu ôm con mà ngũ được.
– Ðược chứ sao không được! cậu để con cu vào giữa hai đùi của bé, bé kẹp chặc nó thì đâu có sao ?
– Nhưng mà con chưa bao giờ ôm ai mà ngũ thì chưa biết con có ngũ được hay không?
– Không sao, nếu bé không ngũ được thì cậu biết cách làm cho bé mệt đứt hơi mà lăn quây ra ngũ khò khò.
– Con mà ngũ thì cậu ngồi canh chừng cho con ngũ phải không ?
– Ừ, cậu sẽ ngồi suốt đêm canh chừng cho bé được ngũ ngon giấc
– Nhưng mà con … không yên tâm đâu nếu biết cậu không ngũ vì con
– Vậy thì hai cậu cháu mình ngũ cùng một lúc.
– Vậy thì con chịu.
Con Lan đắn đo :
– Nhưng mà ở nhà này không thể nào con được ngũ suốt một đêm với cậu đâu
– Ðúng như vậy.
– Cậu biết không được vậy sao cậu còn nói là cậu thích được như vậy.
– Thì tại vì đó chỉ là ước muốn thôi.
– Sao cậu lại ước muốn được ôm con mà ngũ ?
– Thì tại vì cậu thương bé nhiều không thể tã.
– Nhiều đến đâu ?
– Nhiều như sao trên trời.
– Vậy thì con cũng thương cậu nhiều như sao trên trời.
Cậu Ba nói với ông Tư :
– Anh Tư, ngày mai em có mướn xe hơi đi xuống Cần Thơ vài ngày lo công chuyện của em.
– Ừ vậy thí hay quá, em cho con Lan đi quá giang với em.
– Sao vậy anh ?
– Mẹ nó vừa gọi điện lên, biểu nó về quê vì Ba nó bị bệnh tiểu đường phải vào nhà thương. Nó ở Bến Tre, trên đường đi Cần Thơ, em bỏ nó ở phà Rạch Miếu cũng được rồi.
Bước ra khỏi phòng khách, Cậu Ba không cầm được tiếng reo vì mừng rở. Không biết đây có phải là dấu ấn của định mệnh hay không? Cậu được vài ngày tự do với con Lan.
Phần con Lan thì vừa mừng rở được đi với Cậu Ba, vừa lo lắng cho Ba nó.
Trên đường đi, Cậu Ba cho nó điện thoại về nói chuyện với Mẹ nó, biết được Ba nó chỉ nhập viện để tái khám và để điều chỉnh thuốc uống, nó mới an tâm. Nó vui vẻ đi theo Cậu Ba để thăm những thắng cảnh trên đường đi, nó thoải mái không bút nào tả cho hết. Hôm nay dù gì chăng nửa Cậu Ba cũng thuộc về nó hoàn toàn, không có chị Linh hay bất cứ ai tranh chấp cậu với nó. Nghỉ vậy nó chợt vổ tay vui mừng làm Cậu Ba mỉm cười tra hỏi, Con Lan thật thà, ngượng đỏ mặt không chịu trả lời nhưng Cậu Ba cứ nài nỉ miết nên nó đành phải nói thật :
– Con nghỉ là hôm nay không có chị Linh tranh giành cậu với con.
Cậu Ba cảm khái ôm nó vào lòng mà hôn vào mái tóc nó, cậu nói :
– Bé nè, có nhớ hôm nọ cậu nói cậu thích làm gì với bé không ?
– Con nhớ chứ. Mà sao hả cậu ?
– Hay là mình không đi Bến Tre ngay, mình ngũ đêm ở Mỹ Tho, như vậy cậu sẽ được ôm bé mà ngũ như cậu ước muốn.
Con nhỏ nhìn cậu với cặp mắt đen huyền, nó gật đầu sung sướng.
Ðêm đó cũng là một kỷ niệm nhớ đời của con Lan. Trước hết nó được vào một khách sạn hạng nhất làm nó hoa cả mắt. Chưa bao giờ được ai hầu hạ cung phụng, nó thích thú, mặt nó cứ sáng ngời ra làm Cậu Ba nhìn nó mà cười. Trong bữa ăn, Cậu Ba ra dấu cho bồi bàn đem đến một bó hoa hồng tặng cho nó làm con bé sung sướng đỏ mặt.
Sau khi được Cậu Ba nắm tay đi dạo theo bờ sông và được cậu mua cho mấy cái quần áo đẹp, đến khi lên phòng thì con nhỏ đả như đi trên mây rồi, nó sà vào lòng Cậu Ba mà ôm cậu, cám ơn cậu rối rít.
Cậu Ba ôm nó đặt lên giường rồi nhẹ nhàng hôn nó. Ðây là lần đầu tiên nó được cậu hôn, nó vòng tay ra ôm cổ cậu. Nụ hôn của cậu khác xa những nụ hôn mà nó đả nhận được trong cuộc đời ngắn ngủi của nó, bây giờ nó mới thật sự biết thế nào là hôn. Hôn không phải chỉ đơn thuần là hai môi hai lưỡi chạm vào nhau mà là cả hai cơ thể cùng tham gia quấn quít vào nhau. Cậu vừa mút lưỡi nó vừa đưa tay trìu mến nâng niu gương mặt nó, mái tóc nó, cậu vân vê vành tai lại còn đút một ngón tay vào ngoắy nhẹ trong lổ tai nó làm con Lan rên rỉ vì sướng. Nó vụng về đáp lại, mút lưỡi của cậu …
Cậu lại đưa lưỡi liếm cổ của nó làm con Lan nổi da gà vì thích thú, cậu vòng lên liếm tai nó làm con Lan quíu người lại, rồi cuối cùng cậu đút lưỡi vào lỗ tai nhạy cảm của nó mà liếm mút thật nhẹ nhàng. Con Lan cứ rung rẩy, rên rỉ liên miên. Tay của cậu tháo nút áo để tiện bóp gò vú bé nhỏ của đứa con gái, cậu nắm hai đầu vú mà xoay nhè nhẹ làm đầu con bé quây cuồng dưới bao cảm giác mạnh mẽ.
Những gì nó biết được với thằng Tâm hay thằng Trí chỉ là trò chơi trẻ con sánh với những gì Cậu Ba đang ban phát cho nó. Lòng ngực con Lan nở phồng lên vì cảm kích. Nó còn nhỏ mà lại chưa có chút kinh nghiệm gì về yêu đương nên nó không biết là nó đả yêu Cậu Ba hay không, nhưng với lối suy nghỉ mộc mạc đơn sơ của nó thì nó chỉ biết là Cậu Ba đả xâm chiếm từng tế bào của nó, ở đâu đâu cũng chỉ có Cậu Ba mà thôi, và nó biết là nếu không có Cậu Ba thì chắc chắn là cuộc sống sẽ buồn tẻ lắm.
Nó thầm thì nói vào tai cậu những gì nó vừa suy nghỉ làm Cậu Ba càng thương nó.