Nó cẩn thận gấp chiếc đầm của cô làm đôi rồi để lên phía đầu chõng, tiếp tục lần hai bàn tay xuống lưng cô Tình mò mẫm tháo hai cái móc sắt cài hai sợi dây chiếc nịt vú bằng vải thun voan trắng mới tinh cô Tình đang mặc. Hai cái móc sắt ấy rất chặt khít vào khoen nên thật chật vật, khó khăn lắm và cũng nhờ cô Tình nghiêng người qua phải, Lợi mới tháo được hai cái móc chết tiệt ấy. Lập tức, chiếc nịt vú lỏng liền ra, không bó sát hai gò ngực cô nữa, từ từ tuột lệch xuống dưới và Lợi nhẹ nhàng cầm lấy để lên đầu chõng, trên chiếc đầm của cô. Lợi bước xuống chõng, đốt tiếp cây nến thứ hai cho sáng rồi trở lại chõng, nằm xuống bên cô Tình. Dưới ánh sáng vàng vọt, lờ mờ, leo lét của ngọn nến, hai gò bồng đào cô Tình chẳng khác gì cặp bưởi Biên Hòa vừa mới lột vỏ, trắng muốt như bông gòn, căng đầy tràn trề nhựa sống, phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển và tựa như hai hòn hỏa diệm sơn chuẩn bị phun trào nham thạch. Dĩ nhiên lúc này, người thân trong gia đình cô Tình và Lợi làm sao biết được là hai cô cháu đang ngây ngất làm tình, ân ái với nhau trong một căn chòi chăn vịt như thế này? Đôi môi cô Tình chợt mấp máy và cô rên lên thành tiếng khi thằng cháu cúi mặt xuống úp vào giữa hai bầu vú mềm mại của cô, miệng nó dạn dĩ ngậm nút lấy đầu núm vú phải tròn trịa hồng hồng, còn bàn tay phải của nó thì lần lên mò mẫm sờ soạng bầu vú trái còn lại của cô.
Cả người cô Tình co giựt, run rẫy liên hồi vì những cảm giác quá phấn khích tạo ra do môi và lưỡi Lợi tiếp xúc với đầu vú cô ; để đáp trả lại, hai bàn tay búp măng của cô lần lên không ngớt vò tới vò lui những lọn tóc đã khá dài nơi đầu thằng cháu. Cô Tình thầm nghĩ trước kia, lúc còn nhỏ, Lợi cũng đã từng bú vú cô như thế này đây nhưng với mục đích là để tìm sức sống ; còn bây giờ, nó bú lại bầu vú này không phải để sống nữa mà là để thỏa mãn nhục dục cho nó và cho cả cô. Mười năm về trước, từng dòng sữa mặn mà tiết ra từ hai bầu vú cô Tình thật nhiều vì vậy, cô mới nuôi đủ cho thằng Huy – con cô và cả Lợi lớn lên ; giờ đây, tuy hai bầu vú cô đã cạn sữa nhưng mà Lợi vẫn cứ ngấu nghiến bú nút ngon lành say sưa, tưởng chừng như từng dòng sữa dịu ngọt, ấm áp của cô cứ mãi miết tuôn chảy vào khoang miệng và dạ dày nó. Có chồng, có con đã 16 năm nay nhưng phải nói là mãi đến đêm nay, cô Tình mới cảm nhận được thế nào là tình yêu, là ân ái, là xác thịt. Tuy không phải là tuýp người phụ nữ dâm đãng nhưng dù sao thì cô Tình cảm nhận là lâu lâu, cô cũng phải tự an ủi với những cảm giác hưng phấn như thế này, nếu không chắc cô thế nào cũng sẽ bị street nặng cho mà coi. Hai đầu vú của cô Tình cương cứng lên, cả hai cô cháu cảm nhận được hơi ấm vòng tay của nhau và cùng đê mê trong khoái lạc, nhục dục.
Chỉ mới thế này thôi, cô Tình đã được hưởng một nguồn cảm giác thật phấn khích mà trước đây dượng Hải – chồng cô chưa bao giờ có thể mang lại cho cô. Cô nhớ đến chồng và tự hỏi liệu dượng có biết rằng lúc này đây, người vợ yêu dấu của dượng đang làm gì không? Nếu dượng biết cô đang vào cuộc ân ái mây mưa với chính cháu trai của cô thì sẽ ra sao nhỉ? Đương nhiên là thời gian vẫn cứ nhẹ nhàng trôi theo dòng đời nghiệt ngã mà cuốn phăng theo cuộc tình của hai cô cháu càng lúc càng ngụp lặn trong biển tình hạnh phúc mênh mông, bát ngát. Thực sự là chẳng dè, đêm nay bất ngờ Lợi lại có diễm phúc được khám phá và thưởng thức nhan sắc mặn mà cũng như tấm thân tuyệt mỹ của cô Tình. Khi đã chán chê bầu vú phải của cô Tình, Lợi lại lần bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp bầu vú phải rồi nó ghé miệng qua bầu vú trái căn cứng, ngậm lấy cái núm vú màu hồng mà bú nhè nhẹ. Cả hai cô cháu đều cất tiếng rên đầy ngạc nhiên vì không ngờ nút vú lại ngon lành và sướng như vầy ! Cả cô Tình và Lợi đều sây sây bởi cái cảm giác đầu tiên ngỡ ngàng, vụng trộm và lén lút này. Tuy đã là một phụ nữ có chồng có con nhưng phải công nhận là lúc này, làm tình ân ái với thằng cháu ruột, cô Tình lại tỏ ra e ấp, ngượng ngùng, run rẫy và bồi hồi chẳng khác gì một cô gái đồng trinh thực thụ lần đầu tiên hiến dâng cho người tình. Lúc bấy giờ, vì thấy quá vướng víu khó chịu nên Lợi mới ngồi dậy và chỉ thoáng chốc, nó nắm lấy lai dưới chiếc áo thun xanh luồn lên nách, tay phải cởi ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái rồi làm ngược lại ; tiếp tục cởi áo vòng qua cổ và đầu, để riêng xuống cuối chõng. Khi đã cởi xong áo, nó lần hai bàn tay xuống cởi khuy và kéo dây kéo quần tây ; hai bàn tay nó tiếp tục nắm lấy hai bên lưng quần, tuột hai ống quần tây xuống đùi, đầu gối, giò và lần lượt rút ra khỏi hai bàn chân, hết bàn chân phải rồi đến bàn chân trái. Cô Tình nằm yên trên chõng, chứng kiến cảnh tượng thằng cháu cô cởi quần áo và cô vẫn yên lặng, không hề nói năng chi cả.
Vì trong chòi có đèn cầy soi sáng, tuy hơi lờ mờ nhưng dù sao đi nữa thì cô Tình vẫn nhìn thấy rõ là đũng quần đùi thằng cháu bị dựng thẳng đứng lên do một vât gì đó rất cứng và thẳng đơ bên trong quần của nó làm nên. Dĩ nhiên, cô Tình thừa hiểu vật đó là cái gì rồi và cô thoáng đỏ ửng cả khuôn mặt. Bất giác, cô Tình bỗng giật mình khi nhận ra hai bàn tay Lợi đang nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần lót cũng bằng vải thun voan trắng mới tinh của cô và lần tuột xuống cặp đùi phía trước cũng như hai mông phía sau, qua hai đầu gối, qua cặp giò rồi khi đó, cô Tình lần lượt co duỗi hai bàn chân rút ra khỏi hai ống quần lót, hết bàn chân phải rồi đến bàn chân trái. Thấy thái độ cô Tình như vậy thì có khác nào gián tiếp đồng ý với bất kỳ hành vi nào của nó, Lợi như là mở cờ trong bụng nên khoan khoái, thú vị vô cùng. Nó nằm xuống chõng bên cạnh cô Tình, xoay nhẹ người vòng tay ôm lấy cô và cả người cô Tình run bắn lên, hết nghiêng qua phải rồi nghiêng qua trái, co giựt liên hồi, hai chân không ngớt co lên lại duỗi ra như là để tự làm giảm bớt những xúc cảm phấn khích dâng tràn quá độ. Cô Tình mắc cỡ, bẽn lẽn khi nhận thấy bàn tay phải thằng cháu đang lần xuống mày mò âm hộ của cô. Lợi nhận thấy là âm hộ người cô ruột kích thước vừa phải, không nhỏ cũng chẳng lớn, xung quanh và phía trên phủ một lớp lông đen mịn êm êm, khá dày, hơi xoăn lại. Chỉ một lát thôi, chưa chi mà dịch sinh lý phụ nữ từ cửa mình cô Tình tiết ra khá nhiều do kích thích từ bàn tay Lợi, khiến nó cảm thấy bàn tay ươn ướt, rin rít. Giờ đây, trên người Lợi chỉ còn một mảnh vải che đậy cuối cùng, đó chính là cái quần đùi màu đà của nó và hai bàn tay nó đang từ từ nắm lấy hai bên lưng quần đùi, nhẹ nhàng tuột dần xuống đùi, đầu gối, giò rồi lần lượt co rút hai bàn chân ra khỏi hai ống quần, hết bàn chân phải rồi đến bàn chân trái.