Có thể nói rằng gần một tiếng đồng hổ gần gũi, ân ái với nhau thì hai bộ quần áo ướt nhẹp nước mưa trên người cả chị lẫn em dường như đã muốn khô hết rồi ấy vậy mà bên ngoài, mưa vẫn cứ tầm tã như trút hết tất cả nước từ trên trời xuống núi rừng, ruộng đồng, cây cối và biết bao vạn vật sinh linh khác ; trời càng mưa thì dường như hai chị em càng cảm thấy sung sướng, rạo rực khắp cả châu thân bởi vì rõ ràng hai đứa lại càng có thêm nhiều thời gian để mà trao tặng cho nhau những gì mà bản thân mình muốn dâng hiến trọn vẹn tất cả trong vòng mỗi một đêm nay mà thôi. Nhắc lại một chút về bé Lan-em gái út trong gia đình hiện đang trú ngụ tại nhà cậu ruột để đi học lớp Mười THPT lẽ đương nhiên rằng em không thể nào ngờ được rằng nơi khu rẫy vùng Sông Ray xa xôi, héo lánh ít có ánh đèn điện chị Hai và anh Ba của em đêm nay đã là lần thứ hai làm chuyện vợ chồng với nhau chứ hoàn toàn không còn là chị em ruột thịt của nhau nữa, một chuyện tày trời động đất mà có lẽ “trời không bao giờ dung, đất chẳng bao giờ tha” đã trót lỡ xảy ra giữa hai người ruột thịt thân yêu nhất của em. Quả thật, lỗi lầm này chẳng biết thuộc về ai đây để tự nhận lãnh lấy trách nhiệm truy cứu cuối cùng, chị Hậu hay thằng Hùng hay dì Phương hoặc linh hồn bố mẹ ở nơi chốn cửu tuyền xa vời, thăm thẳm ; mới khi nãy đây, thằng em vừa lên tiếng xin phép cởi bỏ y phục trên người nó cũng như chị nó nhưng lúc này, chị yên lặng thin thít không một câu trả lời rằng chị đồng ý hay không…Khi trái tim thổn thức, dù không nói ra nhưng cả hai chị em dường như chắc chắn đã hiểu biết tường tận từ ngoài vào trong rồi thì còn gì mà phải hỏi phải thưa nữa chi cho thêm mệt thừa mỏi? Cũng xin nói một chút về ông trưởng ấp nơi khu vực hai chị em sinh sống, ông ta tên là Việt người miền Bắc chính gốc, vào những buổi tối họp dân chúng cư ngụ thường kỳ hàng tháng một lần, ông vẫn thường nhắc nhở con cái họ nếu cặp nào yêu thương nhau thì phải mạnh dạn trình bày cho bố mẹ đôi bên đứng ra tổ chức cưới hỏi đàng hoàng chứ đừng bao giờ lén lút chui rúc bụi này gốc kia trông thật xốn mắt vô cùng nhưng nói thì nói vậy chứ đêm nay ông ta dủ cho có là thánh là thần đi chăng nữa cũng chưa chắc gì biết được hiện giờ có một cặp chị em ngụ trong xóm gần nhà ông đang trốn tránh thế gian mà say sưa, ngây ngất ân ái, yêu đương và làm tình cùng nhau trong cánh rừng già um tùm, rập rạp gần đó. Lúc bấy giờ, hai bàn tay Hùng đang chậm rãi lần lên từ từ tháo cởi từng hột nút bóp nơi chiếc áo bà ba bằng vải soa màu xanh đen mà chị Hậu đang mặc, do lớp vải mỏng cho nên khi bị mắc mưa thì dính bết vào người làm lồ lộ rõ cả da lẫn thịt nhưng lại khá là mau khô ; vì nút bóp là loại nút dễ mở nhất trong những loại nút cho nên chỉ trong vòng tích tắc chưa đầy một cái nháy mắt, tất cả năm hột nút nơi áo chị chưa gì cũng đều lần lượt bung ra từ hột thứ nhất, hột thứ hai đến hột thứ ba, hột thứ tư rồi cuối cùng là hột thứ năm. Chị gái nó yên lặng, không nói năng chi cả hết cử động co cánh tay phải đến duổi cánh tay trái kết hợp với động tác nghiêng người qua lại để nhằm tạo điêu kiện thuận lợi, tốt đẹp cho thằng em dễ dàng cởi bỏ phần trên y phục của chị ; thường thường, khi yêu nhau thì những thao tác như thế này nếu càng thuận lợi, nhanh chóng diễn ra thì tương đồng với việc những cảm giác hưng phấn dục tình càng tăng lên một cách mạnh mẽ vô song. Hiện tại dường như đang có liên tiếp vô số dòng điện tình mà cường độ có thể lên đến hàng chục ngàn kA xuất phát từ dưới xương cùng của hai chị em rần rật chạy qua sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi từ đấy dần dần lan tỏa ra khắp cả châu thân lẫn tứ chi do vậy mà theo từng giây từng phút chậm chạp trôi qua, cả hai càng lúc càng rạo rực, hừng hực yêu nhau một cách quá đỗi say sưa, ngây ngất, mê mệt và đắm đuối đến cùng cực. Đêm nay, khác hẳn với đêm định mệnh đầu tiên đã xảy ra giữa hai đứa cách đây vừa tròn ba tháng, chị sớm nhận thấy rằng em trai chị phần nào tỏ vẻ bình tĩnh, tự nhiên hơn và dạn dĩ hơn chứ không nhiều lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp như trước nữa nhưng về sự thễ hiện tài tình, khéo léo trong từng chi tiết thao tác ân ái tuy nó chưa đạt được điểm chín, điểm mười dẫu sao thì cũng đã đù làm cho chị muốn chết lên xỉu xuống rồi chứ đừng nói chi là…
Sau khi cẩn thận để chiếc áo bà ba cùa chị qua một bên trên chõng, không còn chần chờ chi nữa, Hùng chậm rãi lần hai bàn tay xuống phía dưới lưng chị Hậu để tiếp tục mày mò, sờ soạng tìm cách tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ ra khỏi hai cái lổ khoen cài nối hai sợi dây nơi chiếc nịt vú bằng thun voan đã hơi cũ mà chị mặc để tạm thời che giấu nữa kín nữa hở hai bầu vú tuy đen cháy nhưng lại rất mềm mại, đầy đặn và vun tròn của chị. Chính hai bầu vú ấy mà chỉ trong một khoảng thời gian không lâu có thề nói là gần nửa năm, chị đã lần lượt dâng hiến trao tăng cho hai người đàn ông, người thứ nhất là anh Lâm-chồng chị và người thứ hai không ai xa lạ “vào đây trồng khoai đất này” chính là thằng em trai ruột thịt cùng mang chung dòng máu trực hệ với chị ; sau một tiếng phựt khe khẽ, lập tức chiếc áo ngực chị nhanh chóng mất đi độ bó sát vào da thịt, dần dần tuột lệch xuống và khi ấy thì thằng em chỉ việc nhẹ nhàng cầm lấy để qua một bên cùng một chổ với chiếc áo bà ba mà nó vừa cởi ra lúc nãy. Với tất cả nỗi niềm đam mê thầm kín vốn dĩ chôn vùi bấy lâu nay trong cõi lòng sâu kín, thằng em cúi xuống vùi mặt úp vào giữa hai bầu vú mịn màng chẳng khác gì một lớp nhung của chị, miệng nó ngậm nút lấy đầu núm vú bên phải của chị gái còn đối với bầu vú bên trái còn lại nơi phần bộ ngực chị lõa lồ, khêu gợi, mời mọc và quyến rũ làm sao thì nó chẳng bao giờ quên lần bàn tay phải lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp. Trận mưa đêm tầm tã, mãnh liệt cùng với muôn vàn vạn vật sinh linh nhỏ bé thích nước như ếch nhài, ễnh ương, bủ tọt…xung quanh không ngớt lẳng lặng dõi theo mục kích cuộc tình ngang trái đầy oan nghiệt giữa hai chị em chỉ hơn kém nhau những bốn tuổi vì hoàn cảnh bố mẹ qua đời sớm, không ai giám sát bảo ban, dạy dỗ cho nên lỡ làng gắn kết lại với nhau thành một cặp tiên đồng ngọc nữ mắc đọa do chữ tình bị Ngọc Hoàng trừng phạt lưu đày xuống hạ giới. Phải nói rằng, đêm thứ hai này chị Hậu và Hùng hai chị em dường như đã thoát hằn đi cái ranh giới rào cản luân thường đạo lý của tình huynh đệ ruột thịt chính vì vậy mà cả hai yêu nhau một cách tự nhiên quá đỗi bình thường, dạn dĩ và có thề nói rằng táo bạo vượt trội hơn hẳn so với cái đêm định mệnh đầu tiên. Mặc dù tuyến vú chị chưa hề có lấy được một giọt sữa nào cả nhưng mà thằng em chị vẫn mãi miết tưởng chừng như là đang có vô vàn dòng sữa ngọt ngọt, thơm thơm, béo béo lần lượt tuôn tràn vào cổ họng nó mà chảy thằng vào thực quản thành thử ra miệng nó cứ phấn khích nút lấy nút để đầu núm vú chị đồng thời rạo rực nắn bóp, sờ soạng bầu vú còn lại của chị trong khi đó, hai bàn tay chị không ngớt âu yếm lần lên vuốt ve từng lọn tóc hãy còn vương mùi khét nắng trên đầu nó. Lẫn trong tiếng mưa rơi tầm tã, tiếng uềnh oang của biết bao nhiêu loài ếch nhái, ễnh ương là tiếng hổn hển thở của hai chị em và tiếng rên rĩ khe khẽ vì sung sướng, vì hưng phấn dục tình của người chị gái đang run rẫy, quằn quại bởi những nỗi niềm đam mê, ham muốn nhục dục do thằng em đêm nay mang đến trao tặng cho chị. Cuộc đời quả là lắm điều bất ngờ mà không ai có thể lường trước cho được, bởi vì nếu giả sử như không hề xảy ra chuyện Hùng ghen tức với anh Hiền do anh dám cả gan tán tỉnh chị rồi ra tay đánh anh chảy cả máu răng thì cũng chưa chắc gì dẫn đến cuộc tình thứ hai này giữa hai chị em vì dủ sao đi nữa, ba tháng trời qua chính là quãng thời gian cả hai đều tỏ ra ân hận, nuối tiếc sau cái đêm định mệnh an bày đó là nhậu xong ba xị rượu rồi ôm nhau yêu đương, ân ái, làm tình với nhau một cách quá đỗi nồng nàn, thắm thiết còn hơn cả vợ chồng. Lúc này, thằng em đang chậm rãi thực hiện động tác đổi bên nghĩa là nó lần miệng qua ngậm nút lấy đầu núm vú bên trái của chị tiếp tục tận hưởng, thưởng thức những dòng sữa ảo vô hình bất dạng còn bầu vú phải mà nó vốn đã “chán cơm chê cháo” thì nó cũng không quên đưa bàn tay trái lên sờ soạng, mày mò, nắn bóp cuồng loạn, phấn khích đến tột độ cùng cực. Khi nãy nó đã ngồi dậy cởi hẳn chiếc áo chemise màu xám gần cũ nát, tưa ra rồi để phủ lên trên chiếc áo bà ba cùng với áo ngực chị cho nên giờ đây thể trạng nó cũng trần trùng trục, chỉ còn lại mỗi cái quần sort bằng vải kaki màu vàng xám tương tự như là chị lúc này trên người còn sót lại chiếc quần bà ba bằng vải saten đen và hiện tại thì hai bàn tay nó đang nhè nhẹ lần xuống dưới nắm lấy hai bên lưng quần chị dần dần kéo tuột xuống. Do quần chị mặc khá rộng rãi, lưng quần cũng không bó sát vào người cho lắm nên chỉ trong chốc lát, theo trớn hai bàn tay nó từ từ rồi hai ống quần chị cũng nhanh chóng rời khỏi cặp đùi no tròn cùng hai bờ mông đầy đặn, qua hai đầu gối đến cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân nuột nà, mềm mại hết bàn chân phải tới bàn chân trái.