– Trộm khuân cả nhà đi rồi!
– Hì hì, kệ!
Dũng ôm ngang eo mẹ, gối đầu lên cái đùi thon gọn của mẹ, qua lớp vải âu mà nó vẫn cảm nhận được sự mềm mại, quay đầu vào, hít sâu một hơi. Nó có thể thấy được cái mùi hoocmon tràn ra mấy lớp vải, như vậy nó mới tỉnh ra. Mẹ chưa tắm!
– Trộm hết cũng được, miễn là không trộm mất mẹ yêu của con là được.
– Mẹ già rồi, ai thèm chứ?
– Hứ, khỏi nói già. Mẹ già thì ai trẻ. Mẹ mà già thì con đã chẳng phải canh ngay canh đêm rồi.
– Canh gì?
– Canh không mẹ bị người ta lừa bán, để lại con một mình.
– Mẹ còn con nít đâu mà người ta lừa được?
Một đôi núm đồng tiền được phớt qua làn phấn mỏng tô thêm vẻ lôi cuốn của khuôn mặt, quả thật là tuyệt sắc mà. Ở khoảng cách gần như thế này, dù mẹ không dùng nước hoa làn hương từ cơ thể mẹ cũng đủ làm Dũng ngây ngất.
– Không ai lừa được nhưng mẹ lại đi thích người ta thì sao? Lúc đó thì còn tệ hơn, con vẫn cứ bơ vơ. Và quan trọng hơn là mẹ dâng hiến cơ thể cho họ…
Dũng không nói hết câu, nó lấn sang phạm trù người lớn rồi. Chợt liếc nhanh khuôn mặt phía trên. Mẹ như chột dạ, hơi lúng túng, đôi mắt khẽ đảo qua đảo lại.
“hừ! nhất định là chột dạ chuyện hẹn hò với thằng mặt trắng kia rồi”
– Mẹ có điều gì dấu con?
– Có gì? Không, mẹ dấu con cái gì chứ?
– Ngoan! Nhanh chóng khai báo thành khẩn còn được hưởng khoan hồng.
Dũng leo lên đè mẹ xuống.
– Không có mà!
Hà như thiết nữ bị dồn vào gốc tường, đôi mắt non dại tỏ ra tội nghiệp, lại lôi cuốn người ta lao tới mà yêu thương. Dũng tận dụng cơ hội hôn xuống. Ngay lập tức thiết nữ trở thành dâm phụ. Cô nhanh chóng mở miệng, tách răng đón nhận chiếc lưỡn tiến vào, lưỡn cô nghênh đón rồi cả hai cuốn lấy nhau. Nụ hôn nồng nàn, những mật ngọt không ngừng được trao đổi, tiếng chóc chép thi thoảng lại vang lên. Hai người say đắm trong nụ hôn đốn lúc miệng nó mỏi nhừ mới thôi. Nằm gốc đầu lên bên vú mẹ, cách vải bóp nhẹ cái gồ bổng bên kia Dũng nói:
– Mẹ đừng bỏ con, con không muốn ai chiếm hữu mẹ
– Ừ
– Hừ, nhất định hôm nay mẹ có tội gì đó rồi, phạt mẹ lát nữa tắm xong phải mặc váy
Tưởng mẹ chối, ai ngờ mẹ lại đồng ý.
– ừ
Nói đến mặc váy, tim Hà lại đập mạnh hơn. Cô lại hồi tưởng lại cái cảm giác có ngón tay của con chọc vào. Từ lâu, cô đã không cố xua đuổi những hình ảnh bệnh hoạn, trái luân lý. Cô cố tình phớt lờ đi những cảm giác tội lỗi, phớt lờ những cảm giác trái luân thường, cô giả vờ như mình không phải đối mặt với bờ môi của con mà đơn giản chỉ là hôn, hôn một đôi môi, tiếp nhận đôi cánh tay, không liên hệ nó với “con”.
– Ngắn đến đây này
Dũng lấy tay cưa giữa đùi cô như vạch ra một giới tuyến mới, nó như khẳng định một bước tiến trong quan hệ mẹ con. Giống như đôi trai gái tìm hiểu nhau, mỗi lần hẹn hò là một lần tiến thêm trên thân thể cô gái. Dũng nói nhỏ như dụ dỗ:
– Và không được mang đồ lót
Đáp lại nó là liên hoàn thủ của mẹ xuống đầu và vai nó nhưng nó lại coi như lời chấp nhận vì mẹ có chối đâu.
– Để làm gì?
Hà nói xong mà tim đập nhanh hơn, cô vừa lo sợ vừa chờ mong câu trả lời của con. Dũng cũng bị câu hỏi của mẹ dụ dỗ, xuýt thì nói lung tung
– Để mẹ xấu hổ chết thôi, ha ha, không biết mẹ lúc xấu hổ sẽ như thế nào
– Ăn đã, mẹ đói rồi!
Dũng đắc ý cười lớn. Hà đẩy mạnh nó rớt xuống nhà đứng dậy đi lên. Dũng dõi theo đôi mông tròn lắc lư theo từng nhịp uốn éo của vòng eo thiếu nữ của mẹ. Nó không thể thấy được nụ cười đôi chút ngượng ngùng của mẹ. Dũng chạy ra khóa cổng, khóa cửa rồi nhanh chóng vào bàn ăn. Sức trai đang lớn làm nó nhanh chóng cuốn gọn bàn ăn vào bụng, mẹ thì ngược lại, như mèo con liếm đồ ăn vậy. Hai mẹ con ăn trong yên lặng, mỗi người một bụng suy nghĩ, duy chỉ có đôi mắt hạnh phúc của mẹ cứ dõi theo từng ngụm ăn của nó.
– Mẹ cứ nhìn con ăn mà không ăn là lát nữa ôm bụng đói ngủ đó
Nụ cười hạnh phúc của mẹ chẳng để ý đến kiến nghị của nó. Ăn xong Dũng về phòng học bài, sắp cuối năm rồi, dù nó có lưới thì của phải cố mà học. Hôm nay mãi mẹ không vào “học” cùng nó, mới đầu nó thi thoảng lại liếc về cửa phòng nhưng một lát sau, những công thức định lý, những tri thức đã cuốn nó đi. Nó không phải dạng ngu ngốc, nếu nó đổ công vào học thì cũng thuộc dạng có thứ hạng.
Hơn chín rưỡi nó nghe tiếng cửa mở mới giật mình ngoảnh lại. Mẹ đang đứng tựa ở cửa nhìn nó từ bao giờ.
– Làm con hết hồn…
Ngay lập tức nó bị thần vệ nữ ở cửa hút hồn. Mẹ chống nạnh dựa vào thành cửa mìm cười nhìn nó. Một thân trắng như bạch ngọc, trắng từ đầu tới chân, ừ, trừ tóc. Mái tóc xõa ra sau, khuôn mặt trẻ trung với dáng người thành thục. Bờ vai nhỏ nhắn, quai xanh xinh xắn. Nửa bộ ngực thật cao, thật tròn phát ra những tia sáng lung linh. Một cái núm đội lớp vải mỏng nhổ lên.
“không áo lót!”
Làn vải hơi hơi trong, có thể thấy được vòng ai như liễn mờ mờ bên trong. Và… Máu mũi như chảy rồi, nó thấy cái mũi cay cay. Làn gió cực nhẹ đâu đó khẽ đu làn vải đong đưa. Máu mũi nó chảy là do cái nhìn của nó tới mép váy của mẹ, « váy này « dài » quá ». Lớp ren cuối váy chỉ đúng ngang với… lồn mẹ. Nó thật không ngờ mẹ lại dám mặc. Quả thật là hôm nay mặt trăng va vào trái đất. Vừa đúng che đi cái chỏm đen đen lưa thưa của mẹ. Giữa cặp đùi non mỡn, nõn như cần của cô là cái nơi đầy khao khát. Hôm nay cô đã quyết định mặc nó, trước khi mở cửa vào phòng, không ai biết cô đã run rẩy hồi hộp đến đâu. Trước con mắt như bốc ra lửa của con chợt cô bình tĩnh lạ thường, đôi mắt long lanh phát ra từng luống ánh sáng lấp lánh, nụ cười thật khẽ trên môi. Cô thật bình tĩnh, chỉ có đôi núm vú cứng ngắc mà căng mọng, phía dưới như nhỏ xuống đất từng giọt, tường giọt.
– Hôm nay, … mẹ của con đẹp quá
– Mọi hôm xấu à ?
– Vẫn đẹp nhưng tại mẹ không mặc váy nên xấu hơn tí teo, nên từ giờ ở nhà chỉ có hai mẹ con mình mẹ mặc như vậy nhé ?
– Mơ đi ! Mẹ đi ngủ trước đây
Dũng vội hối hoảng đứng bật đậy
– Mẹ !
Bóng lưng của mẹ khẽ run lên. Hà dừng bước, cô dùng lưng của mình che đi cái khuôn mặt đang lúng túng của mình, che đi những vị trí mẫn cảm của người phụ nữ vì chiếc váy mà lộ ra, nhưng cô không biết là đôi mắt nó đã chuyển xuống cặp mông căng tròn của mình. Một nửa cặp mông của cô đã bị nó thưởng lãm hoàn toàn, chưa kể đến chất liệu chiếc váy nữa, nó có khác gì ở truồng. Toàn bộ đường con của cặp mông kiêu hãnh có được che gì đâu.