– Chú ở đây chơi nhé, anh… ừ, đi có chút việc
Liên chào 2 người xong cũng cúi đầu bước theo. Chẳng phải đoán cũng biết hai người này có gì đó không trong sáng rồi. Biết đâu tí nữa lại làm một vài việc được coi là hoạt động mạnh cũng nên.
– Đùi cô có đẹp không?
– Dạ!
Dũng gãi đầu cười trừ.
– Muốn sờ à?
Nhìn đôi mắt lẳng lơ mà có vẻ như thách thức của cô, Dũng thật sự cũng giám lắm. Dũng và anh Nam chọn cái bàn này cũng có lý do của nó. Hai người không muốn người khác để ý và muốn bí mật theo dõi nhân viên làm việc nên cần kín đáo rồi. mà có lẽ tâm lý muốn giấu kín bản thân của anh Nam nữa, cái bàn này ở không gian độc lập, chỉ có hướng nhìn ra phía trước là thấy ánh sáng thôi, ba mặt đều được che kín lại. Trong những buổi tối lãng mạn thì nơi này vô cùng phù hợp để chim chuột. Và… cũng rất thích hợp trong hoàn cảnh này.
– Cho cháu… sờ một tí thôi nhé
– Hừ, không!
Phương đứng bật dậy nhìn ra ngoài. Cứ tưởng cô sẽ đi, sau 1 giây là Dũng sẽ mất đi cơ hội được… làm cái gì đó. Phương tỉm tỉm cười định nhấc chân bước đi thì đã thấy đùi mình nóng rực rồi. Đó là nhiệt độ từ cái bàn tay của tên dê xồm mới lớn kia, nhưng cô không có ghét nó. Cảm giác truyền tới rất tuyệt. Lúc này Dũng cũng thầm hô may mắn, cô đi là mất ăn. Cái váy của cô rất mỏng và mềm, tuy không nhìn xuyên được nhưng sờ xuyên được. Dũng luồn tay vào sâu trong làn váy, vuốt lên cái đũng quần nhỏ, lập tức nó ướt ngay. Dũng liếc nhìn xem phản ứng của cô thì thấy cô cũng vừa liếc tới nó, cô vội quay người, để lại cho nó cặp mông đang vểnh lên thị uy. Biết cá đã chịu đèn, Dũng lách một ngón tay vào.
“ôi mẹ ơi, bên trong ướt lắm rồi”. Ngón tay của nó thật dễ dàng trượt vào đến hết. Chợt nó ngẩn ra, mỗi cái ngón tay thôi là đã tới tử cung rồi. Cái cổ tử cung rất đễ cảm nhận từ ngón tay, nó tròn, cưng cứng, có cái lỗ ở giữa, sờ là thấy ngay, còn chưa hết ngón tay nữa. Không nhịn nổi nữa, một tay dũng kéo khóa cởi cúc lôi thằng nhỏ ra, tay kia vẫn đang làm cái lỗ ướt thêm.
Phượng dường như cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra, cô hốt hoảng nhìn ra ngoài nhưng vẫn đứng đó. Sự lo sợ làm cô kích thích hơn, cô thấy cái ngón tay kia có nhiều điện hơn. Dũng rút ngón tay ra, luồn cả hai tay vào trong váy cô muốn kéo quần lót cô ra làm cô luống cuống. Cô cũng lo sợ thay nó nữa, nó liều quá. Phượng bị nó kéo ngồi vào lòng, có lẽ do nó chưa quen đường đi nước bước nên cái cọc của nó không có vào đúng chỗ, nó định chỉnh lại thì cô trừng mắt:
– Liều vậy? Có ai biết là chết đấy.
– Nhưng cháu cứng lắm rồi…
Dũng vẻ tội nghiệp đánh mắt về thằng em đã đỏ ửng, phồng to tướng như con gà trọi. Mắt Phượng sáng lên, bàn tay run run với tới nắm lấy nó sục nhẹ, tuy nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm Dũng phát cuồng rồi. nó vòng tay ra trước xoa lên cái mu của cô. Cảm giác đồi cỏ xòa xạc thôi thúc nó tiến sâu xuống. Vậy là tay cô và tay nó gặp nhau ở đó, nó ấn tới cái khe miết một đường làm cô run rảy cả người, da gà nổi lên từng đám. Phượng nhấc hẳn chân lên, dang rộng đùi ra:
– Cháu ơi….
Ngòn ta Dũng từ từ đi vào cái lỗ trật khít, chỉ 1 ngón tay thôi mà Dũng cũng thấy nó không vừa rồi. Thế mới nói đàn bà phụ nữ thật thần kì, to đến đâu cũng chứa được. Cả hai đều im lặng tận hưởng những kích thích từ bộ phận sinh dục của mình và đùa nghịch đối phương. Đâu như thằng nhóc vô ưu vô lo phía dưới, Phượng lo muốn chết. Một tiếng động nhỏ thôi đã làm cho tim cô như muốn nhảy ra ngoài. Phượng bật dậy chỉnh lại trang phục, quay lại cốc cho nó một cái rồi đi ra. Dũng thở phù tiếc nuối, vừa tỉnh lại cũng vội ngó quanh rồi cất thằng nhỏ đi. Chợt cô thò đầu vào:
– 5 phút nữa đi tới cửa phòng karaoke số 3!
Một câu như mệnh lệnh được phát ra rồi cô đi mất. Dũng kích động lắm, “hôm nay nhất định được ăn mặn mà”. Đi tới đi lui mãi mới đến 5 phút, nó phải nhìn đồng hồ cả trăm lần ấy chứ. Hít sâu ổn định lại, nó bình tĩnh bước vào. Quãng đường có mấy chục mét mà nó thừa nhận áp lực rất lớn, liếc nhanh mấy bóng người, nó có cảm giác ánh mắt mọi người như biết thừa nó có ý xấu. Đứng tại điểm hiện khoảng nửa phút:
– Này!
Cô thò đầu từ một hành lang rồi vụt mất. Sao mà nó thấy như mình đi ăn trộm vậy, mà đúng vậy, không phải trộm vặt mà trộm thứ rất to lớn, mà cũng rất… nhỏ hẹp. Bao suy tư hưng phấn trong lòng làm bước chân của nó như giẫm trên bông vậy. Một cánh cửa sắt nhỏ mở ra, bóng hình cô đầy bất an vào kích thích ló ra lôi nó vào. Cả hai vội những bước chân khẽ khàng lên cầu thang nhỏ, vượt qua một lối đi bé chỉ vừa 1 người, cuối cùng tới một căn phòng nhỏ và hơi tối. Cánh cửa đóng lại, mọi âm thanh ồn ào của khách khứa, âm thanh náo nhiệt của phố phường chợt biến mất. Cô ngồi tựa lưng vỗ vỗ lên bộ ngực cao vút:
– Cô tưởng vỡ tim mất, cứ như đi ăn trộm
– Vâng… cháu cũng thế
Âm thanh của nó mang một sự kích động rất lớn, cố nặn mà không tròn. Liếc nhìn nó bằng đôi mắt híp, nụ cười như trăng đầu tháng, cô vẽ ngón tay thành những vòng tròn quanh trái tim, rồi chậm cởi những chiếc cúc trong suốt. Hai vạc áo được vạch ra, chỉ còn chiếc áo nhỏ màu trắng với những bông hoa đỏ rực bé tí teo. Chiếc áo con chỉ che được đôi thỏ nhưng nó không thể che được chân núi vui đầỳ, nó như đám mây mong manh đậu trên đỉnh núi vậy. Cổ họng nó khô khốc, cố mãi mà không nuốt trôi ngụm nước bọt. Bàn tay nó rẽ mây tìm núi, áp lên đỉnh của nó. Quả núi thật đầy, thật tròn, mưa nắng thời gian không làm nó bị bào mòn hay biến dạng. Ngôi đình nhỏ tí có màu mê người đậu tại đỉnh núi cứng rắn chọc lên lòng bàn tay của nó. Dũng kích động áp miệng tới, há thật lớn mà nhẹ nhàng ngậm lấy một miếng to, cẩn thận không làm hư hại hình dạng mê người của nó.
– A…
Phượng há miệng thốt lên một tiếng mê ly, đầu tựa ra sau, ánh mắt cô mê ly, mơ màng. Cô chưa nuôi con, đôi vú nhận được những kích thích tuyệt diệu, bên nóng bên lạnh, bên ôn nhu bên bão tố. Thấy bàn tay cô tìm tòi, nó vội cởi quần xuống, đạp bay tới một góc nào đó. Dương vật nó bật ra và nhanh chóng bị nắm bắt. Nó cũng không kém, tìm tới bộ phận thầm kín của người phụ nữ mà miết ngón giữa lên cái rãnh nước. Theo trí nhớ kém cỏi của nó thì lồn cô rất khác của mẹ, nó có đôi cái mép như miệng hến, nó phải tách đôi miệng hến này ra mới có thể thấy được cái rãnh, và cuội nguồn của những dòng nước trơn nhớt.