Khao khát loạn luân

Phượng nở nụ cười nhanh chóng đi vào

– Lát ở lại ăn tối với cô nhé

– Cảm ơn cô, chắc hẹn cô dịp khác cháu mời cô. Hôm nay cháu phải về ăn với mẹ không mẹ buồn

– Ngồi chơi nhé, mở ti vi ra mà xem, cô đi tắm

Dũng rất động tâm vì câu nói này của cô. Nói vậy có phải ý là cô đi tắm, cháu có muốn nhìn trộm không à? Cảm xúc của Dũng tăng lên khi liên tưởng đến hôm nó phun mạnh từng dòng tinh nóng rực vào tay cô. Ngồi chờ cô tắm mà người nó thấp thỏm không yên. Đi xem trộm thì nó chưa có gan. Lúc sau Phượng xuất hiện với bộ váy… ngắm, che chưa được nửa đùi, cặp đùi tươi mát làm mắt Dũng rực lửa. Tiếc rằng phía trên bị che lại, có lẽ vì lộ liễu quá nên cô đã khoác tạm chiếc áo ngoài. Phượng ngồi đối diện làm Dũng không được tự nhiên như trước, vì mắt nó cứ bị cái đùi trắng nõn của Phượng hút lại. Dũng phát hiện ra cô cũng không mặc đồ lót. Cái váy của cô cũng không phải loại kín đáo gì, hơi trong, cái áo khoác để lộ điểm đen khi cô ngồi xuống. Phượng kéo vội tà áo khoác xuống, ngượng ngùng nói:

– Tại cô quen ở nhà thường mặc thoải mái, cô vô ý quá, để cô vào mặc thêm

– Thôi, không cần đâu, cô cháu mình có xa lạ gì?

Dũng được lợi, cầu còn không được mà. Phượng lưỡng lự nhưng không đứng lên

– Để cháu quá ngồi cùng cô

Dũng nhanh nhẹn chuyển chỗ, như vậy sẽ làm cô không phải đề phòng mắt nó sẽ xuyên tuốt vào trong.

– Hì hì, ở nhà, mẹ cháu ngược lại với cô, từ trên xuống dưới kín như bưng.

Phượng thì khác. Nhà không có ai, cõ mỗi chồng, người cô có chỗ nào chồng chưa nhìn, cởi truồng cũng được.

– Nhà cháu khác, mẹ cháu mặc như cô sao được.

– Khác gì đâu

– Cháu nghĩ xem, với con mắt hư đốn của cháu mà nhìn thấy… của mẹ cháu thì sẽ thế nào?

– Thấy gì hả cô?

Không khí chợt tĩnh lặng. Phượng không trả lời, tay với lấy cốc nước tu một ngụm. Dũng cũng thấy lời nói của mình hình như không ổn. Hai người ngồi gần nhau, Phượng mới tắm xong, làn hương tươi mát, quyến rũ thổi tới làm Dũng xao xuyến. Thằng nhỏ đội một đống lên làm Dũng hõi xấu hổ. Hai người im lặng lúc lâu. Phượng như đang chìm vào suy nghĩ, Dũng liếc sang thấy mặt cô hơi đỏ:

– Cháu nghĩ như vậy… sẽ thấy gì?

Dũng không nghĩ mình lại to gan vậy. Nó chườm về phía cô, một câu nói kèm theo một làn hơi nóng bỏng thổi vào tai Phượng:

– Nói… gọi là gì hả cô ?

– Nó là gì ?

– Bướm !

– Ui

Phượng cốc vào đầu Dũng, cô đứng lên đi về phía tivi. Mở nhạc lên, cô kéo rèm xuống, căn phòng trở nên âm u tĩnh lặng. Không khí tranh tối tranh sáng hay làm người ta có những ý nghĩ đen tối. Phượng như phát sáng cả một góc nhà

– nhảy với cô một bản nhé

Tiếng nhạc cất lên, Dũng vào cô xoay người theo đường cong nhẹ nhàng của tiếng nhạc. Cái này Dũng biết 1 tí nhưng không giỏi, cô thì rất rành. Cô cười khúc khích

– Nhóc con mới lớn mà đã bậy bạ rồi

Chợt cô dừng lại buông Dũng ra. Dưới con mắt khó hiểu của Dũng, Phượng cởi áo khoác ra. Thân hình cô gần như hiện ra trước mắt Dũng. Dũng không nhịn nổi trước sắc đẹp của cô mà phải than lên :

– Cô đẹp quá… Cháu mê cô quá

Không có sự ngượng ngùng ở đây, Phường cười khúc khích trước lời tán dương của chàng trai trẻ. Hai người lại sóng vai nương theo tiếng nhạc mà đi tới. Cô ưỡn cao ngực lên khi ánh mắt Dũng cứ chăm chăm vào đó. Lớp vái mỏng, đã vậy còn trễ ngực nữa. Dũng tha hồ bổ mắt. Toàn bộ mô hình cặp vú của cô lộ dưới mắt Dũng. To, ngang với mẹ, trắng và đỏ, không thâm. Của mẹ thâm hơn. Bờ vai nhỏ nhắn thanh thoát, xương quai xanh xinh sắn, khuôn ngực trắng như sứ, láng bóng, mịn màng. Cứ miên man thưởng lãm, ngẩng lên thi thấy ánh mắt híp lại với nụ cười trên khuôn mặt cô :

– Thấy sao mà cứ nhìn chăm chăm vậy ?

Dũng xấu hổ cúi đầu cười trừ lại với tiếng khúc khích của cô. Ánh mắt Dũng lại bị cái chòm đen của cô hấp dẫn. Cái váy này của cô độc quá, cứ nhìn chỗ nào là xuyên chỗ ấy. Phượng không cản, không che. Hai người cứ nhẹ nhàng đưa đẩy trong tiếng nhạc nhẹ nhàng.

– Thấy gì ở dưới đó vậy ? Nhà cô không có kiến đâu

Nếu là người khác ở đây, ví dụ như anh Nam chẳng hạn, thì đã chửi Dũng ngu rồi. Chẳng qua ở đây chỉ có mỗi Dũng với cái cười cấu hổ, lấy cái tay ở eo cô gãi gãi đầu. biểu hiện của nó làm Phượng thấy thú vị. Chăng qua câu tiếp theo làm mọi tiếng trao đổi giữa hai người nhỏ đi nhiều :

– Bướm cô nhiều lông quá

Ánh mắt Phượng thật quyến rũ. Cô cũng rất kiên nhẫn với chàng trai mới lớn này.

– Lần nào thấy cô, hình như cháu đều nhìn vào thì phải, có lẽ không ổn lắm đâu.

Tai hai người chỉ có tiếng thở phì phò của đối phương, tiếng nhạc như đã bị cách ly. Không biết ai là người cố ý mà bước nhạy chậm chạm của hai người hướng dần về phía căn phòng, nơi mà lần trước hai người đã có những điểm mập mờ. Trong đó sẽ la nối tiếp của sự lỡ làng đó chăng. Thật khó từ nào tả tâm trạng cả hai hiện giờ. Phượng có ham muốn với chàng trai mới lớn này, liên tục để lộ những điểm có thể lôi tâm hồn người đàn ông vào mà quan sát biểu hiện của Dũng, cô thấy thật thú vị. Dũng hiện giờ đúng là chỉ muốn đè cô xuống ngay thôi.

– Cô ơi, cô đẹp lắm.

– Ừ, ai không biết chứ

– Không, mỗi cháu biết thôi.

Tay Dũng không đặt ở eo nữa mà vòng qua lưng kéo cô dần vào.

– Cô mặc váy mỏng, lại không có đồ lót cháu mới thấy, họ sao thấy. như vú cô đây này, to mà trắng lắm nhìn chỉ muốn bóp mạnh tới. Còn phía dưới…

Bước chân hai người đã dừng lại. Ai đó đã dừng lại, họ đã đến nơi. Dũng dừng lời, ôm nhẹ lấy cô. Phượng cũng theo đà ngả tới, nhẹ nhàng, mềm mại như không sương. Vẻ ngây ngô như trẻ vỡ lòng biến mất, Dũng như biến thành người khác. Những bước chân ban này hướng vào đây là của Dũng. Phượng giờ nào coi Dũng còn ngây ngô nửa. Thật nhẹ nhàng, Dũng xoa lên tâm lưng nhỏ nhắn. Dũng muốn cho cô Phượng một ấn tượng mạnh mẽ và… gì gì nữa. Nói nhỏ bên tai cô :

– Phía dưới cô thật nhiều lông. Che hết rồi

– Có biết nó che gì không, và cái thứ bi che đó để làm gì không ? Trả lời đúng cô có thưởng

– À, nó…

– Trẻ con giờ nhanh lớn quá, nứt mắt ra đã học đòi dê xồm rồi.

Phượng run lên khi bàn tay của Dũng đã trượt xuống dưới, mắc cạn trên bờ mông vênh cao. Từ xưa, được cô dâu hiền với bờ mông này là phúc con cháu đầy đàn, thực tế hình như không được đúng lắm. Nhưng có điều thực đúng chuẩn, là phúc của chồng. Đôi mắt Phượng đã mê ly. Một bàn tay luồn ra trước, len vào khe hở giữa hai cơ thể mà phủ lên bóp lấy. Phượng không kìm đậu mà thở hắt ra, bộ ngực ưỡn về trước. Ờ nhà cũng có một kho báu nhưng khổ nỗi nhìn không được ăn không được, để không bị nghẹn chết, cô Phượng là đối tượng phun hỏa thịch hợp nhất. 1 bên vú bị bóp siết mà méo mà bẹp, lực tay của Dũng khá mạnh, Dũng muốn hưởng hết những mềm mại nơi đây, nói cũng chưa tỉnh táo và giàu kinh nghiệm mà biết cô có đau hay không. Nhưng nhìn Phượng cứ hít một hơi khi Dũng bóp siết vào thì nó biết cô đang đang hưởng thụ.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42Next page
Back to top button