Tiếng là hét, quát tháo, rồi có cả tiếng cái gì đó vỡ nữa, một số khách cũng nhanh chóng thanh toán rồi rời đi. Anh đánh mắt cho mấy thằng phụ trách bảo vệ ở đây nhanh chóng chạy vào, còn không uên dặn chú ý thái độ. Chỉ 5 phút sau 1 tên chạy ra báo cáo với tình trạng rất chật vật. Mấy ông nội trong phòng kia không nể mặt ai, không nghe khuyên can, tóm tắt chút là do mấy thằng mượn rượu sàm sỡ phục vụ, cô này quật cường quá tát cho nó cái rồi chuyện to ra. Chúng nói phục vụ không ra gì, đòi tiền bo… Giờ đang làm ầm bên trong, ông chủ cũng ở đó mà nó không nể mặt, đòi 5 triệu phí tổn thất tinh thần và miễn phí ăn chơi hôn nay. Như vậy là ông chủ hôm nay mất 7 triệu là chắc chắm. Anh Nam có vẻ chuyên nghiệp trong giải quyết mấy việc này, chỉ 10 phút là có 20 anh em cưỡi xe máy đến, lần này không có mặc đồng phục. Theo anh Nam tiến vào thì sự việc có vẻ sắp được ông chủ giải quyết, chỉ có điều nếu vậy chắc hợp dồng bên này với cty chắc khó kéo dài. Cô bé phục vụ ngồi 1 góc, hai tay che ngực, nhìn thoáng qua thì có vẻ bọn này làm hơi quá rồi. Mà cô bé này quả thực cũng được quá đi. Dũng huychs anh Nam
– Anh lo an ủi cô bé này đi, để còn lại cho em
Nam nghi hoặc nhìn cô bé mắt lóe sáng rồi gật đầu tới tấp. Đi về phía cô bé, mấy khoảng trắn muốt lộ ra làm Nam chảy cả nước miếng. Vội cởi áo khoác lên cô…. Mặc kệ anh Nam, Dũng ưỡn ngực đi tới phía ông chủ làm công tác tư tưởng, nói sẽ giải quyết, mời ông chủ di nghỉ ngơi chờ kết quả. Ông chủ thấy Dũng còn trẻ hơi lưỡng lự chút rồi cũng đi ra, anh Nam cũng dìu cô bé đi ra. Cửa đóng lại:
– Mấy anh là người ở đâu?
Thấy khí thế bên Dũng hơi lớn chúng nó là sinh viên trường trung cấp gần đây. Nam nháy mắt cho anh tổ trưởng. Xác định thân phận xong thì chiêu đãi một trận đã nói sau. 8 tên chỉ biết ôm đầu chịu đòn, ỉ vào nhà có điều kiện không lo học chạy đến đây làm loạn.
– Từ từ, đừng động binh đao làm tổn thương hòa khí
Dũng mời bọn chúng ngồi xuống nói chuyện. Bọn mày không phải đòi 5 triệu sao, giờ cũng là 5 triệu nhưng là đền bù tổn thất và uy tín của quán. Trước đó Dũng đã gọi cho chú Hùng rồi, mấy vụ này béo lắm, gây mất trật tự trị an là 1 triệu tư. Cũng ổn, chưa kể nước nôi của chủ quán nữa. Anh em phía dưới đã tay rồi mỗi người cầm lon bia đi về. Dũng nhất định đưa 5 triệu cho ông chủ nói là tổn thất của quán. Cuối cùng ông chủ giữ 2 triệu tượng trưng còn lại Dũng cầm về. Anh Nam thì đã đưa cô bé kia đi thay đồ ở đâu chẳng rõ. Ông chủ khá hào sảng ngồi nói chuyện với Dũng, ông này cũng trẻ, chắc khoảng 20, Dũng gọi là chú. Là chú Hoàng. Người nơi khác tới đây làm ăn, mở quán này được hơn năm rồi, đối với sự quấy rối của lưu manh cũng nhiều, cơ bản đều phối hợp dùng tiền mua an. Được một lúc, vợ chú Hoàng đi ra ngồi cùng, ban nãy hỗn loạn cô tránh mặt để đàn ông giải quyết. Nhìn cô là Dũng biết ngay tại sao. Cô rất đẹp, theo thói quen Dũng liền so sánh với mẹ, đúng là 1 chín 1 10, mỗi người một vẻ. Khác là cô có trang điểm, còn mẹ thì không, cô ăn mặc khá tốt còn mẹ thì giản dị. Cô cao khoảng tầm như mẹ, chiếu áo cổ tròn lộ một vùng da trắng như sứ, một phần nhỏ đôi quả núi lộ ra khiến người ta liên tưởng đủ điều, cái khe sâu thẳm như có ma lực hút đi hồn phách của chàng thanh niên mới lớn. Một vòng eo nhỏ nhắn tinh tế. Một bờ mông vểnh cao lắc lư tà váy theo từng bước chân. Một nửa cặp đùi tròn săn nối tiếp đôi chân bọc bởi đôi tất da. Dũng mê nhất là các cô gái mặc váy, vì mẹ không mặc váy bao giờ nên Dũng càng thích những cô mặc váy. Nhìn những cô mặc váy Dũng liền nghĩ tới hình ảnh phía dưới trống không, chỉ cần tốc lên là có thể đâm tới. Cô đã ngồi xuống, Dũng xấu hổ gãi đầu:
– Xin lỗi cô chú, cháu thất thố quá. Tại cô đẹp quá, cháu không nhịn được phải ngắm kĩ. Quả thực hiến lắm, cháu không nhớ ra là ngoài mẹ cháu có ai đẹp như cô
Chú Hoàng không trách mà mỉm cười, cô thì có vẻ xấu hổ vội với chén nước uống. Vẻ ngượng ngùng của cô làm Dũng càng ngứa ngáy. Chú giới thiệu cô tên là Phượng. Hai cô chú cũng khéo chọn nhau thật. 3 người nói chuyện vui vẻ, Dũng cũng giới thiệu kĩ bản thân. Cô chú trước cũng làm về quán phục vụ giải trí ở nơi khác, do cạnh tranh mạnh quá nên phải nhường lại địa bàn mà chạy tới đây. Trung tâm trước của hai người còn lớn gấp 3 ở đây, căn cơ xã hội không mạnh, liên tục bị chèn ép mà phải bỏ lại mà đi. Tới đây vì lo lắng tình trạng tương tự nên không dám đầu tư lớn ngay, mới thăm dò đôi chú. Dũng mạnh miệng cam đoạn sẽ ủng hộ về an ninh. Chú chỉ cười khen tinh thần của Dũng, một cậu bé mới lớp 9 cam đoan gì được. Dũng buồn bực nói rõ hơn. Ở tỉnh này, Dũng ủng hộ thì cô chú cứ phóng tay mà làm. Chú Hoàng biết ông Dũng là phó GD CA tỉnh thì mới biết sao Dũng có thể mạnh miệng vậy. Hai người cũng không phải người nhà của Dũng, chỉ còn cách kết thân với Dũng thì mới có lâu dài. Đây là tiền thân của hình thức quan thương cấu kết. Hai người thấy cũng chiều muộn rồi thì muồn mời Dũng ăn tối để cảm ơn và tăng cương tình cảm nhưng Dũng từ chối, hẹn dịp khác, vì nhà có mẹ nữa.
Từ hôm đó đến nay, mẹ dường như xa cách với Dũng hơn, chưa ngủ cùng nó lần nào, khi 2 mẹ con cùng học và làm việc trên cùng 1 chiếc bàn mẹ trở nên nghiêm túc hơn, học xong là nó đi ngủ, mẹ về phòng ngủ, nơi mà nó chưa từng đặt chân vào. Dũng chỉ còn biết tiếc nuối và xem phim rồi tự phục vụ thôi, nó cũng không có gan nói về việc này với mẹ nữa. Hai mẹ con ngày càng xa cách, đó là cảm nhận của Dũng. Nó tưởng tượng như đôi nhân tình khi chia tay thì khó thành bạn trở lại vậy.
Lại một tuần nữa trôi qua, như thường lệ Dũng theo đuôi anh Nam tới quán Blue, nơi có ông chú Hoàng và cô Phương xinh đẹp. Ngồi nói chuyện phiếm với cô chú 1 lúc thì anh Nam đứng dậy đi mất. Dũng còn lạ gì, cô bé Liên kia đến giờ đi về rồi, tối cô đi học nên chập tối sẽ về. Lần này Dũng không từ chối lời mời của 2 vợ chồng chú Hoàng. Dũng gọi về cho mẹ kêu tối k ăn nhà, dạo này Dũng hay ăn ngoài, bỏ mẹ ăn một mình ở nhà.
Vừa vào nhà là cô Phượng vào bếp luôn, cô có vẻ thích nấu ăn. Cô Phượng nấu khá được, để tỏ lòng hiếu khách hay sao mà chú Hoàng mời Dũng ăn cơm do vợ chồng tự nấu. Chú có mỗi món tủ là Tôm chiên xù thôi, nhưng chú có vẻ đắc ý lắm. Dũng khước từ mãi thi cũng mất bốn năm chén rượu vào bụng, còn lại chú Hoàng làm nốt. Cô Phượng uống cũng được, chắc phải gần nửa chú, vì mỗi lần zoo là chú uống 1 ly, cô uống nửa, còn Dũng nhấp 1 chút. Uống và về khó giải thích với mẹ. Ăn xong 2 chú cháu ngất ngây ngồi sofa uống nước, cô Phượng dọn dẹp rồi tắm rửa, nãy mãi chú tâm vào việc ăn uống nên chưa tắm.