Hương rên một tiếng vội ngậm miệng, hướng tới hai bàn tay nói mà giữ chặt.
Hai người im lặng thở, không ai có phản ứng gì, không ai nói gì. Không gian im ắng chỉ còn những tiếng xe xa xa vang lại, tiếng chim sẻ réo rắt đâu đó. Qua những mãnh sáng yếu ớt có thể thấy được những hạt bụi lưu động vô phương hướng. Trong đầu Hương không biết đang nghĩ gì nữa, cô im lặng nhìn trần nhà, toàn thân cô chỉ còn cặp vú như ngọc vẫn đang lên xuống.
– Thôi, buông chị ra đi
Giọng cô mềm nhũn, âm thanh nhỏ nhẹ ngân nga lại như tiên nữ ngái ngủ làm Dũng xao xuyến không thôi, đôi tay không tự chủ mà siết chặt thêm, nhất là ngón tay vẫn nằm trong âm đạo lại vào sâu thêm như lưu luyến không nỡ rời xa.
– Thôi, tha cho chị… bên trong…. Rát
Nói ra một chút mà Hương ngượng chín người, khuôn mặt còn vương nét xuân trở lên đỏ lựng.
– Ối…
Dũng rút tay ra làm chị run bắn mình lên, có lẽ là do rát hoặc có lẽ do cái gì đó nữa, Dũng chẳng biết. Nó nhanh chóng ôm lấy đầu chị mà kéo tới. Một nụ hôn được đưa tới thật bất ngờ, chị cũng chẳng tránh nhưng không hợp tác.
Nằm ôm tấm thân trần truồng, Dũng tham lam du ngoạn hết mọi ngóc ngách. Hương quay lưng lại nằm im, ánh mắt hướng thưởng vô hồn, đầu cô một mảnh hỗn độn, tâm hồn không biết đang về đâu.
Đang đánh giá làn da của chị với nhứng nghi hoặc khó lý giải. Cuộc sống trước kia của chị khó khăn sao chị cò giữ được dáng người, làn da tốt như vậy. Chợt chị ngồi dậy rồi đứng lên, mặc kệ thân còn trần truồng chị đi vào nhà vệ sinh. Rồi tiếng nước chảy xua hết những bí ẩn trong đó.
Một lát, chị đã đoan trang đi ra. Liếc nhanh tới chỗ nó ngay lấp tức Hương bắt gặp ánh mắt tham lam dâm tà của nó đang lướt nhanh qua các bộ vị của mình. Hà có cảm giác như mình vẫn còn đang trần truồng vậy. Đối nhãn với nó lập tức chị quay đầu đi, đôi mắt chạy như chạy trốn. Cô đứng giữa nhà mà lúng túng không biết làm sao.
Thấy nó đứng dậy lòng cô lại như con nai tơ nhảy loạn lên, xoay lưng lại mà tay chân cứ như thừa không biết để đâu. Những tiến bước chân rất nhẹ ở phía sau mà vào tay cô như tiếng trống.
– Á!
Vòng eo Hương bị ôm chặt lấy, lòng cô loạn xì ngầu lên, lúng túng tìm cách thoát ra mà không biết phải làm như thế nào.
– Ban nãy… chị có… có thích không?
Dũng cứ hướng đầu nhìn chị là chị nghiêng tránh đi. Đối với vấn đề tình cảm, tình dục, Hương còn trong trắng hơn cả nó. Sau cái lần kia là cô bự bụng lên rồi, ngoài đau ra có biết gì nữa đâu. Vừa rồi bị nó khuấy đảo bay lên chín tầng mây giờ cô không biết đối mặt với nó thế nào nữa.
– Ối! em…em…em… buông
Thì ra vừa lúc sơ hở, DŨng đã luồn tay xuống úp lên cái lùm cỏ, ngón giữa đặt lọt vào cái khe vẫn đang tí tách những hạt xuân.
– Làm… người yêu của em… nhé
Dũng cũng chẳng khá hơn gì. Lồng ngực một mảnh dồn nén rất khó chị, hơi thở khó kìm chế. Cố điều hòa để nói mà chất giọng vẫn run run, một câu mà đến nửa nó nghẹn lại, phải chia một câu thành mấy hơi.
– Chị.. có con rồi, yêu gì
– Mình chỉ yêu thôi mà… đâu có phải cưới ngay đâu
– Nhưng mà…
– Nhưng sao? Chị có… muốn không?
– Không?
– Không của phải muốn. Vì nãy giờ em sờ hết người chị rồi, không làm người yêu thì là còn muốn là gì nữa?
– Tại em ép chị đó chứ, chị có cho đâu?
Giọng chị càng nói càng nhỏ, nhưng không có hương vị từ chối. Nghe chi nói Dũng cũng thấy quái quái, sao chị còn chẳng bằng cái Mai nữa. Quả thật là đơn thuần đến cực điểm. Dũng cũng tự hỏi chị như vậy thì bao năm qua làm sao mà tránh được bao nhiêu nanh vuốt của bọn sói đói thịt chứ?
Dũng thầm mỉm cười, xuôi dòng mà dỗ dàng chị, hơi có dối lòng 1 chút nhưng dù sao có thêm cái ấy mà mần là được:
– Thôi, dù sao cũng lỡ rồi, vậy ta đành làm người yêu vậy. Dù sao thì em cũng thích chị từ lần đầu gặp chị, giờ yêu chị là đúng mà
– Nhưng chị không muốn mà
Mặc chị lý nhí cúi đầu, Dũng kéo chị ra sau ngồi xuống. Đứng lâu cũng mỏi mà nói không nỡ buông cái thân mềm mại đầy hương xuân này. Dũng khẽ kéo nhẹ, chị cũng theo mà nhu thuận ngồi xuống
– Em yêu!
– Em yêu cái gì chứ. Người ta lớn tuổi rồi
– Người yêu người ta gọi vậy đó chị à. Ngoan
– Thôi, em gọi chị đi, em yêu nó mắc tai quá
– Nói vậy chị đồng ý rồi?
– Không!
Khuôn trắng trẻo như mọi ngày vương lên vài nét hồng như người say mem tình ái. Chị như cô gái mới lớn lần đầu trong vòng tay người thầm mến. Nét hạnh phúc ngây thơ hiện rõ trên khuôn mặt thành thục.
Dũng rút tay nhẹ nhàng kéo quần chị xuống làm chị hoảng hốt trong lúng túng mà giữ lấy cạp quần. Chiếc quần thun rất mềm, đặt tay lên là có thể cảm nhận được những non mềm thoát ra từ cặp đùi đầy nhựa sống.
– Thôi em, đừng cởi… chị…. Không muốn đâu mà
– Mình là người yêu rồi… để em cởi…
Sau vài lôi vài kéo thì cái quần của chị đã nằm ở góc nào đó. Rồi sau đó vài kéo vài lôi áo chị cũng tung bay đi miền xa nào đó. Thân thể trần truồng của chị co cụm một đoàn, ánh mắt Dũng chiếu tới đầu là chị che bịt tới đó.
– Cho chị… mặc quần áo… đi
Để chị sang một bên Dũng nhanh chóng thoát y trong ánh mắt sợ hãi của chị. Từng kiện vải vóc của Dũng thoát ra là chị run rẩy sợ hãi thêm một phần. Cuối cùng khi cái đồ con đực bật ra là chị nhắm tịt mắt.
– Em… sao lại… cởi…
Ôm cái thân trần truồng đang run lẩy bẩy, Dũng nhẹ nhàng vuốt ve an ủi chú nai non.
– Em yêu chị, em muốn thật gần với chị, Mình trần truồng ôm nhau như thế này chị có thấy thích hơn không?
– Không mà……
– Ôm chị nhưng chị vẫn chống tay nên không thấy thích là phải. Hì hì.
Chị đón nhận nụ hôn của nó. Giờ nó mới biết lúc trước chị không hôn nó là do chị… chưa biết hôn. Thân thể thành thục lồi lõm đủ cả, nước nôi sung túc với sự ngờ nghệch trong truyện trai gái làm nó thích trí vô cùng.
Sau một hồi trao nhau những ngọt ngào, chị đã thuộc việc, mới lạ càng ham. Chị như đứa trẻ phát hiện ra cách chơi mới, rất tham lam mà mút lấy môi nói, chiếc lưỡi như con lươn uốn éo mà trà siết lấy nó. Đối với chị, tư vị này hạnh phúc lắm, chị bắt đầu cảm nhận được hạnh phúc khi có người yêu thương. Đó là nụ hôn
Hai người tách ra sau khi Dũng đã cảm thấy miệng mình đông cứng không còn cảm giác nữa. Chị hơi cúi đầu, thi thoảng lại liếc nhanh nó. Đôi vú trần trắng phau làm Dũng ngứa ngáy
– Đẹp lắm, rất to, trắng nữa
Lần này chị không còn giấu diễm nữa, cứ tiến lại lùi, do dự một lúc chị bắt đầu ưỡn lên trước, phô bày vẻ đẹp của con cái.