Im Vắng

Thấy em trai tận tình thương yêu chăm sóc mình, chị Hậu dẫu sao cũng nguôi ngoai được phần lớn nỗi buồn khi bị chồng ruồng bỏ dứt áo ra đi và đáp lại, những ngày qua chị cũng dành khá nhiều thời gian lo lắng cho thằng em trai mười tám tuổi đầu của chị từ miếng ăn giấc ngủ đàng hoàng hơn đến những tâm tư tình cảm riêng của nó trân trọng hơn…Có một lần hai chị em vào rừng xắn măng, lúc nằm nghỉ trưa trong rừng đang vui vẻ nói chuyện với nhau bỗng dưng chị phát hiện ra nó đang nhìn mình bằng cặp mắt thật khác lạ so với lúc bình thường và ánh mắt ấy sao mà nhanh chóng làm cho trái tim chị bồi hồi, rung động như là sắp sửa yêu đương ; khi nhận ra chị đã phát hiện ra mình đang nhìn chị thì nó mới ngó lơ đi, giả đò nói lảng sang chuyện khác, đấy chính là lần đầu tiên cả chị lẫn em đều cùng cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng mà lại chẳng hiểu vì sao? Sau khi uống hết hai xị rượu đế, vì thấy vẫn còn mồi vả lại hai chị em ai nấy đểu tỏ ra tỉnh queo còn cảm thấy thòm thèm cho nên chị Hậu liền gọi di động đến bà chủ quán đầu xóm nhờ con mang đến nhà giùm một xị rượu đựng trong bịt nilông cùng với cục nước đá để “chữa cháy”. Trong nỗi niềm hưng phấn rộn ràng, chị uống xong ly mắt trâu rượu trong vắt rồi ngồi xích vào người Hùng, âu yếm ngã đầu lên vai nó cất cao giọng hát “ cao cao bên cửa sồ có hai người hôn nhau, đường phố ơi hãy yên lặng để hai người hôn nhau…”, chính xác đây là lần đầu tiên mới có dịp gần gũi, chung đụng với thân thể chị gái như thế này và có thể nói rằng tâm trạng Hùng lúc bấy giờ sao mà biến đổi rối loạn một cách kỳ lạ nhưng nó vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc để bình thản ngồi đàn cho chị hát “….khi mặt trận bình yên, anh lính về thăm xóm, cô gái vừa tan ca…”. Khoảng mười giờ hơn, xị rượu thứ ba mới cạn hết trôi vào bao tử hai chị em, lúc này chị Hậu đã cảm thấy ngà ngà, đầu óc lâng lâng rồi, chị nói :
-Hùng, chị hết thấy đường rồi. Hùng đưa chị vào phòng ngủ đi!

Hùng vẫn còn tỉnh tào hơn, nó gác cây đàn nằm qua một bên trên chiếc đivăng rồi quàng cánh tay phải qua hai bờ vai đô con của chị dìu đỡ chị rời khỏi bàn nhậu và khi đứng dậy, để cho khỏi té thì chị cũng đã choàng tay ôm vòng qua lưng nó ; hai chị em chậm rãi từng bước một rời khỏi gian nhà trước đi vào căn phòng ngủ của chị Hậu bên tay phải trong cảnh mờ mờ tranh tối tranh sáng. Vào đến nơi thì phài nói rằng cái mùi hăng hăng dìu dịu nhè nhẹ của mùi trái bồ kết hòa lẫn mùi xà bông Camay cùng mùi da thịt phụ nữ thực sự chẳng hiểu vì sao xộc vào khứu giác nó lan tỏa lên trung ương thần kinh khiến tâm trạng nó không bao lâu đã bị biến động hoàn toàn bởi những ý nghĩ cuồng loạn, rối bời không thể nổi gỡ ra cho nổi. Khác với chiếc giường của Hùng ở phòng bên chỉ trãi chiếu, giường chị Hậu có trãi một tấm nệm cũ tuy rằng không được dày cho lắm nhưng cũng khá ấm êm, mềm mại trên phủ lớp drap màu trắng đã ngã sang màu cháo lòng dù là vậy nhưng rất sạch sẽ, đàng hoàng. Khi Hùng dìu đỡ chị gái nằm xuống giường thì bất ngờ không biết cố tình hay vô ý mà chị lại không buông tay ra khỏi người nó thành thử ra lại kéo nó xuống luôn nằm rạp lên trên người chị và chỉ trong giây phút thôi, không cần phải đắn đo nghĩ suy, bỗng dưng nó cúi xuống âu yếm hôn từng cái một lên mái tóc êm ái, mượt mà của người chị gái hai mươi hai tuổi thân yêu thương mến. Nó vừa hôn chị vừa hổn hển thở dốc còn chị nó tuy men rượu đã bắt đầu hoành hành trong người nhưng dẫu sao thì chị cũng nhanh chóng nhận định được hành động lúc bấy giờ của thằng em quả là không nên và không những thế mà còn là tội lỗi, loạn luân nhưng một chị Hậu khác trong cơ thể chị đã khống chế bắt buộc chị phải lặng yên đồng tìmh với những gì thằng em đang làm. Thấy chị cứ trơ ra chẳng khác gi tượng đất như là thực sự chẳng hề có một thái độ, hành vi nào gọi là đồng cảm đồng tâm cả khiến cho Hùng cũng dần dần giảm đi hứng thú vả lại tự nhận thấy hành động của mình chính xác một trăm phần trăm là ngang nhiên xâm phạm, chiếm đoạt chị, là không tôn trọng chị, là làm tổn thương đến chị thành thử ra nó thôi không hôn chị nữa, nó ngồi dậy và trong lúc sắp sửa tạm biệt chị để đi về phòng thì lại đến lượt chị Hậu bỗng dưng ngồi bật dậy ôm chầm lấy em trai. Lúc này, Hùng cảm thấy dường như khắp cả người nó đểu bị kích thích một cách mạnh mẽ vô cùng đến nỗi hoàn toàn không có gì có thể chống đỡ lại cho được ; nó vòng hai cánh tay lực lưỡng ôm vòng qua vầng lưng mềm mại của chị nó và chị thì với vẻ ngượng ngùng, xấu hổ úp mặt vào vai nó…
-Chị ơi, chị có thể…cho phép Hùng thay anh Lâm…yêu chị được…không?-Húng dạn dĩ thốt lên bên tai chị.
-Ôi chao…sao mà như thế…được nhỉ? Hùng…có kín…miệng không vậy?- Lẽ đương nhiên nó rất thừa hiểu câu hỏi của chị vốn dĩ có ý muốn nó đừng có bép xép nhiều chuyện kể hành nói tỏi.
-Hùng nè…đêm nay dẫu cho…hai chị em…mình có làm gì…với nhau đi chăng nữa thì cũng phải cẩn thận không cho bất kỳ một người nào…biết cả nhất là…dì Phương. Dì sẽ…cạo đầu…tụi mình đấy!

Cuối cùng, mặc dù chị không đề cập gì đến chuyện chị có đồng ý yêu Hùng hay không thế nhưng nó lại ngầm hiểu rằng chị đã bật đèn xanh đồng ý cho phép nó rồi thì phải, dẫu biết vậy nhưng nó cũng hỏi :
-Hùng…hôn chị…nghe?

Với cử chỉ ngường ngượng, chị Hậu cúi mặt xuống như là để vừa né tránh nó vừa đón nhận nó trong lúc ấy thì Hùng chủ động âu yếm, nhẹ nhàng hôn lần lên mái tóc óng ả, mượt mà từ đấy lần xuống hai bên mang tai, vầng tràn, cặp mắt, hai gò má, vầng cổ, vầng gáy…Chợt chị bảo nó đi ra gian nhà ngoài vặn bớt tim ngọn đèn dầu lớn treo chính giữa nhà vì chị cảm thấy còn sáng quá, nó nhauh nhảu bước mấy bước ra ngoài vặn bớt tim đèn xuống, nhân đó nó cũng coi cửa nhà đã được cột khóa cẩn thận hay chưa rồi háo hức trở vào phòng ngủ chị Hậu, vòng tay ôm lấy chị. Không gian lúc này có phần mờ mờ tối hơn lúc nãy nhưng cũng không phải là tối mịt đến nỗi không thấy được dung mạo của nhau ; chẳng hiểu sao hiện giờ khi chuẩn bị lâm trận thì cả chị lẫn em đều cùng run rẫy, sợ hãi đối với chính ngay bản thân hai đứa bởi vì chúng biết là chúng sắp sửa làm chuyện trái đạo lý luân thường trời không dung đất chẳng tha. Thế nhưng dầu sao đi nữa thì chúng vẫn cứ nhất quyết hành động giống y như là đã lỡ lọt vào hang cọp rồi thì phải bắt cho được cọp con, vì thế chị Hậu vừa lung túng, vụng về vừa say sưa, đắm đuối hôn trả lại từng cái một vào mắt vào mũi Hùng. Chị hết nghiêng mặt qua bên này lại quay sang bên kia bởi vì chị thừa biết rằng đôi môi thằng em sao mà cứ mãi miết lỳ lợm mày mò tìm kiếm đôi môi chị và lẽ đương nhiên, chị hiểu một nụ hôn môi sẽ rất là quan trọng cho cả hai chị em gấp bội lần so với những cái hôn thông thường vào tóc, vào trán, vào mắt…; nó đánh dấu cho một hành động buông thả, sỗ sàng của một cặp tình nhân tha thiết yêu đương, ân ái, làm tình cùng với nhau chứ không còn là hai chị em ruột thịt nữa. “Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững ngang trời, biết bao giờ thôi phiêu lãng dứt tiếng mưa ngâu…”, có lẽ giờ đây tiếng mưa ngâu đang rả rich từng giọt trong cõi lòng Hùng cũng như chị Hậu và “cao cao bên cửa sổ có hai người hôn nhau, đường phố ơi hãy yên lặng để hai người hôn nhau”, tuy rằng ở đây chẳng hề có cái cửa sổ nào cả nhưng lại có nguyên cả một gian phòng ngủ kín đáo, im vắng cho hai chị em thỏa sức thong thả yêu nhau mà không hề có bất kỳ trở lực ngoại cảnh nào để ngăn cách, cản trở chúng và có thể nói là muốn làm gì thì làm. Bất chợt, chị khe khẽ lên tiếng :
-Hùng có… đóng cửa…cẩn thận…chưa?
-Em…đóng rồi…chị!
(Sieupham.net)
Ở vùng đất khỉ ho cò gáy này không bao giờ xảy ra trộm cướp cho chị lo lắng vì dân chúng không ai có lắm tài sản, chị chỉ đắn đo một điều là chẳng may dỉ Phương vể nhà lúc này thì không những hai chị em mất hết cả hứng thú mà còn chuốc thêm nhiều phiền phức. Sau khi nghe em trai trả lời, chị mới thực sự yên tâm để trút bỏ hết gánh nặng tâm lý đè nặng cõi lòng chị, với cử chỉ e thẹn ngượng ngùng, chị từ từ nghiêng đầu và khẽ hé mở đôi môi dày mọng của mình đón nhận lấy hai vành môi của Hùng ; đấy chính là thời khắc quan trọng nhất khi hai chị em bắt đầu trao tặng cho nhau nụ hôn đầu đời của mình. Phải nói rằng cả chị lẫn em đều thực sự quằn quại, run rẫy một cách kịch liệt và dữ dội chẳng khác chi một trận mưa rừng vào ban đêm, tuy chị Hậu trước giờ cũng từng hôn nhau với anh Lâm-chồng chị nhưng chị nhận thấy rõ ràng là nụ hôn đêm nay giữa chị với em trai hoàn toàn khác hẳn với những nụ hôn giữa chị với chồng, quả thật nó rất trân trọng đặc biệt làm sao ấy khiến chị không sao lý giải cho được. Còn đối với Hùng, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó được hôn môi một người con gái tuy rằng đó không phải ai đâu xa lạ mà chính là người chị ruột hơn nó bốn tuổi, một nụ hôn từ trước đến giờ nó chưa lần nào nghĩ tới ; hơi men trong cơ thể hai chị em lúc bấy giờ đã dần dần hạ xuống nhưng chưa tắt hẳn vì đã chuyển hóa thành một động lực mạnh mẽ để kích thích cho men tình càng lúc càng tăng dần lên trong cõi lòng cũng như lan tỏa ra khắp châu thân hai đứa. Cảm giác tội lỗi. loạn luân, lén lút, vụng trộm vẫn manh nha tồn tại trong tiềm thức chúng không những không làm chúng ý thức được chuyện nên hay không nên mà trái lại còn thúc giục, đưa đẩy cà hai chị em hôn nhau mỗi lúc thêm nồng nàn, say sưa, đắm đuối, ngất ngây (khi Hùng kể tới đây thì cũng đủ làm cho Lợi máu nóng dồn lên cả mặt còn hơn cả là lúc được mục kích chứng kiến). Cả chị lẫn em tuy không hẹn cùng nhau nhưng đều cảm nhận được rằng nụ hôn đầu đời của hai đứa sao mà khoan khoái, thú vị, tuyệt vời lên đến tận đỉnh điểm của cõi tình xác thịt nhục dục hoàn toàn không bút mực nào có thể vẽ nên được, không ngôn từ nào có thể diễn tả cho nổi. Phải nói trong chuyện lỗi lầm, ngang trái này của hai chị em thì dì Phương là người có lỗi nhiều nhất, dì năm nay đã bốn mươi mốt tuổi rồi nhưng chứng nào tật nấy, máu đỏ đen trong người dì không lúc nào ngừng chuyển động trong huyết quản dì cho nên từ hai năm trời nay, hầu như lúc nào dì cũng bỏ mặc hai đứa cháu ruột của dì ở nhà muốn làm chi thì làm dẫn đến sự im vắng, tĩnh mịch tối đen của căn nhà đêm nay đã làm nảy sinh ra một cuộc tình loạn luân, oan nghiệt ngút tận mây xanh đất chẳng dung, trời không tha. Giả sử như buối tối ngày hôm nay dì có mặt ngủ ở nhà thì dẫu cho có ăn gan hùm mật gấu đi chăng nữa thì chị Hậu cũng như Hùng chẳng hề có đứa nào dám lên tiếng hó hé đùa giỡn với nhau chứ đừng nói chi là làm chuyện yêu đương, ân ái chẳng khác chi vợ chồng se tơ kết tóc này! Đêm nay, chắc chắn một trăm phần trăm là hai ông bà Nguyệt lão mặc dù không nhận được chỉ thị của ông trời nhưng lại đã vô tình xếp nhầm đặt lộn hai chị em vào cuộc tình duyên với nhau rồi thì phải? Vì thế trên thế gian này mới đâm chồi nảy lộc thêm một cuộc tình bất hủ có một không hai tuy ngập tràn xấu xa nhưng thật tuyệt vời, nên thơ hóa mộng ; hai đứa trao tặng cho nhau nụ hôn đầu tiên trong cuộc đời càng lúc càng mãi miết kéo dài, kéo dài tưởng chừng như chẳng bao giờ đến hồi kết thúc và trong nỗi niềm đê mê, ngây ngất chẳng biết tự lúc nào mà Hùng đã âu yếm dìu đỡ chị Hậu ngã người nằm xuống tấm nệm ấm êm trãi trên giường ngủ đến nỗi cả hai đều cùng không hay chẳng biết chuyện gì đã xảy ra tiếp theo.

Previous page 1 2 3 4 5Next page
Back to top button