Bảy chới với như lao xuống vực không nói tiếng nào.Hồng Nhung tiếp:
“Không phải một lần mà…nhiều lần…nhưng vì hạnh phúc của mẹ..em không hở môi!”
Bảy run rẩy nói:
“Bây giờ cô Nhung tính sao đây! Cô muốn tôi lao xuống núi…tôi sẽ lao ngay!”
Khuôn mặt thật đẹp của Hồng Nhung hồng lên trong những khe cửa nắng chiếu vào, nàng run run nói khi nhìn Bảy:
“Không…em muốn Bảy…yêu em!”
Như giòng nước mát cực mạnh đổ vào thanh lửa đỏ nung nóng.Bảy nhìn sửng Hồng Nhung và trong đầu hắn la lên: chao ôi! Còn gì sung sướng hơn!.Thật mạnh mẽ tay Bảy kéo Hồng Nhung lại sát mình,hắn áp sát môi hắn vào môi Hồng Nhung.Họ hôn nhau say đắm đam mê cùng cực.Hồng Nhung nói trong hơi thở:
“Em… chờ giờ nầy đã lâu!”
Bảy mạnh mẽ đẩy Hồng Nhung đứng sát vào tường gỗ,tay hắn hung bạo kéo toạt rách bương cái áo ren thêu mỏng ôm choàng đôi vú phía trong và thò tay quen thuộc moi cái kéo nhỏ làm vườn trong hộc tủ cắt phăng đôi nịt vú đắt tiền, lộ ra đôi vú thanh tân với núm vú đỏ au mời gọi.Hắn cúi xuống bú say mê vào hai đâu vú làm Hồng Nhung rít nhẹ lên.Sau đó như một con thú hắn bế Hồng Nhung đặt trên đống mền chiếu bụi bặm. Hắn nhìn người đàn bà nằm tuyệt đẹp. Giữa háng trong chiếc quần tây bó cứng âm hộ Hồng Nhung phồng nhô lên như mời gọi. Và không cần cởi quần nàng ra,sẵn cái kéo trong tay hắn cắt phăng một mảnh quần nhỏ giữa háng của nàng. Bảy đưa ngón tay móc chiếc quần lót và dùng cái kéo cắt lìa ngang nhanh để lộ âm hộ của Hồng Nhung phơi ra ánh sáng giữa cái lổ trống vừa đủ để cạp mắt của Bảy chiêm ngưỡng. Âm hộ Hồng Nhung thật đẹp,hai bờ mu cao lún phún lông măn khiêu gợi mời mọc.Bảy kéo hai chân nàng lên và ụp mặt vào âm hộ Hồng Nhung liếm bú.Hồng Nhung rú lên như mẹ nàng ngày xưa.Lần đâu tiên nàng ân ái trong một tình thế mang dại ngây ngất tột đỉnh dù còn mặc nguyên đồ.Bảy say sưa bú lồn Hồng Nhung như kẻ điên dại.Hông Nhung càng rú mạnh trong sung sướng.
Khi Bảy cầm dương vật cứng như sắt của mình đâm thẳng vào âm hô Hồng Nhung nắc mạnh thì nàng chỉ còn biết bấu chặt lưng hắn trong tiếng rên ngất ngư sảng khoái tột bực…
Bảy đụ Hồng Nhung như loài thú rừng đến ngày rượn cái: hoang dại,mạnh mẽ, đam mê,say ngất.Hồng Nhung cũng đáp lại không kém bằng giống cái đến ngày rượn đực: rên siết,bấu chặt,hoang dã,buông thả tận cùng. Đến khi Bảy buông Hồng Nhung ra cơn sướng đã bắn dội tất cả sâu mạnh vào người nàng làm họ ngất ngư. Âm hộ Hồng Nhung nở ra sũng ướt.Quần áo Hồng Nhung bị cắt tả tơi lem lấm bụi bặm dơ .Họ hiện nguyên hình như người tiền sử trong một bộ mặt sung sướng mãn nguyện.
Bảy cười hì hì nhìn đống quần áo dơ bẩn tả tơi của Hồng Nhung rồi bế nàng lên ra khỏi nhà kho.Bóng của hai người soi chập chùng dưới nắng.Mồ hôi tươm ra nguyện vào nhau.Hồng Nhung nhìn lên Bảy cười nhỏ nói:
“Bảy còn muôn ra đi không?”
Vừa bế nàng Bảy cuối xuống hôn không trả lời tiến bước về phía trước…
Trên tay bê của Bảy,Hồng Nhung cười sung sướng nói tiếp khi bóng hai người tới cửa chính ngôi biệt thư:
“Chưa bao giờ…em tả tơi như vậy!”
Bảy lại cúi xuống hôn Hồng Nhung rồi bế nàng vào nhà đi thẳng lên lầu.Khi họ vào trong phòng Hồng Loan, Hồng Nhung nói nhỏ vào tai Bảy:
“Em… đã lấy giấy máy bay…em và Bảy đi một chuyến du lịch âu châu..!”
Trên cái hình lớn của Hồng Loan treo ở tường hình như nàng đang mĩm cười nhìn xuống hai người. /.
Hết