Mặc cho Hiền van xin lạy lục,Hoàng cứ tăng tốc nắc càng lúc càng nhanh và mạnh hơn trong lồn Hiền.Lúc này Hiền không sức để mở miệng van xin lạy lục nữa,Hiền cũng không còn hơi sức đâu mà lắc đầu nữa.Đầu Hiền bây giờ nằm ngoảnh về phía cửa rên hù hụ,nước mắt nước mũi chảy ròng ròng,miệng xùi bọt mép,nước dãi nhiểu ra ướt cả một góc nệm.Lúc này Huyền và bà Hân vừa về tới nhà,Huyền không về phòng mình cất đồ mà đi thẳng lên phòng của Hoàng.
Không thấy Hoàng trong phòng,lòng Huyền như lửa đốt,Huyền quăng cà đống đồ vừa sắm lên giường Hoàng rồi ra thang máy đi thẳng xuống nhà trệt.Thang máy vừa mở Huyền chạy ngay đến cửa phòng ngủ của Hai gõ cửa phầm phập.Khoàng 2 phút sau thấy Hai mở cửa,đầu tóc rối bù.Huyền thoáng nhìn là biết ngay Hai đang thủ dâm lửa giận trong người vì Hai mở cửa chậm thoáng chốc mất đi,Huyền cất tiếng hỏi:
“Hai có thấy cậu Hai đi ra ngoài không?”
“Dạ không,cậu Hai đâu có gõ cửa kêu em mở cửa cho cậu Hai đâu.”
“Vậy nó đi đâu rồi ta?”
“Có thể cậu Hai đang ở phòng cô Hai cũng không chừng.”
Hai chưa kịp nói hết câu thì Huyền quày quả đi về thang máy,Huyền có linh tính là con cặc của Hoàng không còn là của một mình mình nữa, Huyền cảm giác tim mình như có con dao đâm thẳng vào,nước mắt bỗng nhiên trào ra ướt cả hai gò má xinh đẹp của Huyền.Đến phòng Hiền Huyền áp tai vào cửa nghe ngóng,quả nhiên đúng với linh tính của nàng,nàng nghe thấy tiếng quen thuộc mà chỉ có trong quan hệ vợ chông mới có mà thôi,cơn ghen bốc lên mắt,Huyền gỏ ầm ầm vào cửa:
Chương 4: Loạn Luân Mở Rộng (tiếp theo)
“Mở cửa ra nhanh lên,hai đứa chúng mày làm gì trong đó thế,mở cửa ra ngay nào,nhanh lên.”
Đang rên hù hụ trong phòng,chỉ còn nửa phần hồn trong người,Hiền nghe thấy tiếng mẹ ngoài cửa phòng liền mừng rỡ gom chút hơi tàn kêu lên:
“Mẹ ơi,nhanh nhanh vào cứu con,con chết mất,trời ơi,đau chết mất thôi,tha cho em đi anh Hoàng ơi,lồn em rát quá rồi.”
Huyền không còn lòng dạ nào chờ sự đồng ý của Hoàng nữa liền đưa tay ấn mật mã cửa.Cánh cửa mở tung,đập vào mắt Huyền là cảnh tượng con gái ruột của mình đang nửa quỳ nửa bò,mắt trợn ngược,miệng xùi bọt mép,nước dãi chảy nhễ nhãi.Còn thằng con trai bảo bối của nàng đang quỳ phía sau cật lực nắc lấy nắc để vào lồn của chị ruột mình.Lúc này,lửa hờn ghen trong lòng Huyền tắt ngúm,lòng thương con trỗi dậy mãnh liệt trong người nàng,bây giờ nàng không sợ gì hết,ngay cả việc con trai nàng có giận nàng không đụ nàng nữa thì nàng cũng chả sợ nữa.Huyền chạy lại bên giương đấm bình bịch vào lưng Hoàng,miệng gào lên:
“Có thôi ngay không thằng mất dạy kia,mày giết chị mày mất thôi,ngưng lại ngay,ngưng lại.”
Hoàng chợt la lên một tiếng thật to,cả người Hoàng lẫn Hiền đều rung lên bần bật,Huyền biết Hoàng và Hiền đang bắn tinh liền ngưng tay thôi đấm Hoàng nữa.Huyền đưa mắt nhìn Hiền thì thấy con gái mình đang lim dim mắt,vẻ mặt rất thỏa mãn,không còn la hét nữa,quay qua Hoàng thấy Hoàng cũng đang nhắm mắt,ẻ mặt đầy thỏa mãn,Huyền có cảm giác mình trở nên thừa thãi trong căn phòng này liền lặng quay người đi ra cửaChợt Hoàng quay đầu lại nói:
“Đợi chút Huyền ơi,em đi đâu thế?”
Nghe tiếng Hoàng kêu,Huyền.bật khóc nức nở,Hoàng thấy vậy liền hỏi:
“Huyền khóc gì vậy?”
“Bây giờ có cái lồn non phục vụ rồi,Hoàng làm gì nhớ tới cái lồn của gái già này nữa.”
Hoàng bật cười lên tiếng:
“Huyền ghen à,thôi,đừng ghen nữa,lát nữa Hoàng sẽ nói cho Huyền nghe cái này quan trọng lắm,nghe xong Huyền sẽ không còn mặc cảm là làm tình với con trai ruột mình nữa.”
Nghe Hoàng nói thế,Huyền liền quay lại ngồi xuống giường cạnh Hiền ngắm khuôn mặt đang sung sướng của Hiền.Lúc này cặc Hoàng đang đón nhận từng đợt khí của Hiền bắn thẳng vào đầu cu Hoàng,đầu cu Hoàng vì hôm nay ra sáu lần nên khi khí của Hiền bắn vào đầu cu,Hoàng cảm thấy đầu cu tê tê rất sướng.Huyền ngồi chờ đến 45 phút sau cả hai mới mở mắt. Huyền định mở miệng hỏi con nhưng Hiền mở miệng nói trước:
“Chưa bao giờ có cảm giác sướng thế này mẹ à,phải gọi là cảm giác thống khoái mới đúng,vì vừa đau vừa sướng,ra liên tiếp ba lần,bắn khí liên tục đến 45 phút lận.”
“Thế con không phải bị Hoàng hãm hiếp à?”
Hiền lắc đầu,sau đó Hoàng kể hết cho Huyền nghe chuyện xảy ra sau khi Huyền đi shopping với bà Hân rồi hỏi Huyền:
“Em có đồng ý để anh thay máu cho em không?”
Huyền nhìn thẳng vào mắt Hoàng,thấy mắt Hoàng đã trở lại màu đen nhưng hình như vẫn còn có chút màu xanh lơ trong con ngươi.Nàng nghe Hiền kể về cảm giác thống khoái thì trong lòng nàng quyết định phải thử một lần mới hả dạ,bởi vậy khi nghe con trai hỏi thì nũng nịu nói với con trai mình:
“Thôi,xưng tên đi,xưng thế nghe kỳ quá đi,làm vậy có đau lồn không?”
“Em cũng nghe thấy anh gọi Hiền bằng em rồi đó, có đau lúc bị đụ nhưng sau đó thì hết,em nhìn Hiền thì thấy rõ,Hiền là bằng chứng rõ rệt nhất.”
Huyền đưa mắt nhìn con gái,thấy Hiền bây giờ không còn vẻ nửa sống nửa chết như lúc nãy nữa mà vẻ mặt đầy sức sống và thỏa mãn,nàng mới chu mỏ mình ra:
“Nhưng mà Hiền là chị của Hoàng,bằng vai lứa nên xưng hô như thế cũng không thấy kỳ lắm,còn Huyền là mẹ của Hoàng,vai vế lớn hơn xưng hô như thế thấy kỳ kỳ sao đó.”
“Nếu em không chịu đổi cách xưng hô thì đừng mong con cặc này ghé thăm cấm địa của em nữa.”
Hoàng làm bộ đứng lên,Huyền cuống quýt:
“Em chịu mà,đừng đi mà anh ơi,đừng đi.”
Hoàng bật cười,ngay cà Hiền ngồi trong góc giường cũng bật cười khi nhìn thấy vẻ cuống quýt của Huyền.Huyền trợn mắt nguýt dài:
“Hai chị em bây hợp lại ăn hiếp mẹ à?”
“Chỉ có hiếp thôi,chứ không có ăn thịt em luôn đâu.”
Hoàng vừa nói vừa đưa tay cởi áo Huyền ra,Huyền lấy tay chặn lại:
“Đừng,đi theo mẹ lên sân thượng,chỗ đó chỉ có mẹ và ba con mới lên được thôi.”
Nói rồi Huyền đứng dậy đi về phía cửa,nắm lấy chốt vặn cửa,nàng quay lại thấy Hiền đang đứng sau mình còn Hoàng thì vẫn ngồi im trên giường:
“Đi lẹ Hoàng ơi.”
“Không đi nữa.”
“Sao thế?”
“Em xưng hô sai nên anh không đi nữa.”
Huyền sực nhớ lời nói khi nãy của mình liền hạ giọng năn nỉ:
“Em biết em sai rồi,anh tha lỗi cho em nhé.”
“Không,em bò lại đây bú chừng nào cặc anh ra thì anh mới tha lỗi cho em”
Nàng nghe vậy lập tức quỳ xuống bò lại bên cạnh con trai,nàng ngước đôi mắt bồ câu đen láy của nàng nhìn Hoàng:
“Em biết anh có khả năng muốn xuất lúc nào thì xuất,anh thương em thì bắn ra nhanh cho em nhờ nhé.”
“Bú lẹ đi,không anh đổi ý bây giờ.”