Hà Nội Cuối Xuân

Hà cứng người, chàng đưa tay lần lên ngực Ngọc. Nàng ngẩn người, đê mê… Bỗng chàng rùng mình, ngồi nhích ra xa. Ngọc đã có chồng con, làm thế sao tiện…Ngọc hụt hẫng, mặt ệt ra.

– Sao em lại phi dê, trông chẳng ra làm sao cả ! Hà run run đổi đề tài nếu không chàng không cưỡng nổi bản năng… Chàng nói toạc ý nghĩ thầm kín của mình khi nhìn thấy bộ tóc ốp, cắt ngắn cũn cỡn của Ngọc trong rạp chiếu phim.
– Cái anh này, làm em mừng hụt. Giây lát sau Ngọc hoàn hồn Nào em có muốn đâu, anh Bột bắt em làm đó. Cách nay mười ngày, mới từ tàu Nam xuống ảnh đã định đưa em đi cắt tóc ngay. Em không chịu. Hơn hai mươi năm nuôi mới được bộ tóc dài mà mượt như tơ. Tóc cái Mận cũng dài nhưng còn kém em đến cả gang tay. Tụi bạn em hết lời trầm trồ, cũng có đứa ghen tức. Ở cửa hàng làm đầu, anh thợ cắt tóc cũng khen bộ tóc em đẹp. Anh ta cứ xoa cổ em hoài, buồn buồn là mà không dám nói. Khi anh ta đưa kéo cắt cái xoẹt làm em ứa nước mắt. Em khư khư giữ cả mớ tóc ấy cho… anh Thăng. Anh ấy đã bao lần ngây ngất rúc đầu vào tóc em, hít hà làm em rùng hết cả mình mẩy. Thư nào anh Thăng cũng nhắc đến hương bưởi tóc em, đọc mà bủn rủn cả người.
– Thăng là ai hở em ?
– Thôi chết !… Anh Thăng là… là… Em chẳng nói đâu. Anh Bột mà biết thì em chết.
– Anh chứ có phải anh Bột đâu.
– Em không nói đâu… Mà em cũng nhớ ảnh ghê. Ảnh hẹn ra thăm em mà sao vẫn chưa thấy đến. Em mong ảnh lắm… Có anh Thăng ở đây thì em đỡ buồn. Bố em đang xin cho em đi dạy lại, sẽ được dạy cấp 1 đấy. Thế có thích không. Mỗi lần chuyển trường là một lần lên cấp, lên lương mà chẳng phải học hành thi cử gì. Trong lúc đợi chờ này, cả ngày du dú trong buồng, đến bữa vác bát xuống lấy cơm. Bực bội hết sức… Anh Thăng vừa đẹp người vừa đẹp nết; anh đi nghĩa vụ, thỉnh thoảng mới tạt qua nhà thăm vợ con. Những dịp đó, Thăng cũng qua buồng giúp em… đỡ cô đơn, đỡ nhớ chồng.
– Anh Thăng tốt nhỉ?!
– Anh ấy tốt lắm anh ạ. Chiều em hết ý. Em muốn ngang dọc thế nào, anh cũng chiều. Sướng sướng là. Anh tính, sau buổi trưa đó ở Uỷ Ban, anh Bột phá trinh em, làm em có chửa khi vừa bước vào tuổi 17, em cứ nghĩ đời tàn trong ngõ hẹp… Rồi cưới vội cưới vàng như cưới chạy tang trong lời ong tiếng ve, đi đến đâu người lớn trẻ em cũng xì xào. Hai tháng sau, anh Bột bỏ ra Hà Nội tránh tiếng thị phi ‘hiếp dâm gái vị thành niên ngay ở cơ quan nhà nước trong giờ làm việc’. Hưởng hạnh phúc ái ân được hai tháng rồi bật tăm hơn ba năm dòng. Ai mà chịu nổi. May sao, em được nhà trường xếp cho ở cạnh vợ chồng anh Thăng chị Hồng. Anh Thăng cho em hạnh phúc gái trai vụng trộm, thăng hoa hết ý…
– Bỏ chuyện đó đi. Anh thích nghe về bộ tóc mượt của em kia. Tóc dài kẹp hờ trông em tha thướt như nàng tiên…
– Thật hở anh? Ngọc tìm tay Hà, mân mê. Em chỉ thấy nó quý, nó hiếm. Cả hàng tổng chỉ có tóc em là vừa dài vừa mượt. Mỗi khi gội đầu xong mùi vỏ bưởi từ tóc xông lên, em cũng ngây ngất nữa là anh Thăng. Mà này, …em chỉ nói nhỏ, riêng cho anh nghe thôi đấy nhé. Cầm hé răng ra với ai. Cúi sát lại đây nào.

Hà cúi đầu, tai và má chàng áp sát má và miệng Ngọc. Mùi dầu két từ hạt dưa còn phảng phất trên cặp môi mọng đỏ cô gái quê. Hương ngọt gái một con mơn mởn làm Hà ngây ngất.

– Anh mà nói lại với ai thì em giết anh đấy! Thăng… anh Thăng là… chồng chị Hồng ở nhờ trong đình làng cùng với em. Khi đó em dạy lớp Mẫu giáo A chờ ngày bố mẹ em lo cho em ra Hà Nội với anh Bột. Thế mà cũng mất hơn ba năm. Chị Hồng trông lớp Mẫu giáo B, hơn em ba tuổi nhưng đã 5 con, đẻ năm một mà. Trông chị xồ xề như bà già, nước da xám ngắt, mặt hốc hác, tóc bù xù, vú nhễ nhại, chân tay khẳng khiu; đằng trước cũng như đằng sau, không vú không mông! Đàn bà với nhau còn không mê nổi nữa là đàn ông. Khi mới được phân ở trong đình, anh chị Thăng-Hồng giúp em dựng phên, ngăn gian đình thành hai. Thế là thành hàng xóm giáp phên!

Mỗi dịp anh Thăng về phép, anh ‘đạp’ vợ huỳnh huỵch trên giường tre kêu kẽo cọt, em ở bên này thức giấc, oằn oại nhớ lần anh Bột phá trinh em trên ghế gỗ trông trênh. Cái hĩm cứ phập phồng, nước dỉ ra ướt đầm. Chị Hồng thì cứ kêu toáng: Anh day em đau quá anh ơi! Tha cho em anh ơi! Con khóc anh chị cũng mặc, cứ tiếp tục dập nhau như giã gạo. Đến đêm thứ ba thì em không chịu nổi. Cả người cứ gai gai như bị sốt nóng lạnh. Lỗ lồn căng đỏ, mu phồng hẳn lên. Em phải xin nghỉ mấy hôm, ở nhà… chữa bệnh!

Khoảng 8-9 giờ sáng, anh Thăng đưa đám trẻ đến nhà trẻ, quay về ngồi bệt sửa cái nong bung cạp ở ngoài sân. Anh mặc quần đùi rộng ống nên em nhìn lén thấy cả bộ hạ của anh, lông rậm, xồm xoàm che kín phần trên con buồi nhăn nheo ép trước cái biù săn da thõng thẹo với hai hòn dái to đen lèo nhèo lòng thòng. Khắp người em râm ran, chân tay bủn nhủn. Ước gì được ngay cả đám bù xù ấy nhỉ?

Em thất thanh gọi Anh Thăng ơi, anh Thăng ơi. Thăng chạy xổ vào, miệng hỏi lớn Cô Ngọc sao vậy? Thấy em nằm hớ hênh trên giường, áo cánh mở rộng, đôi vú no căng phập phồng, anh cúi xuống đưa tay sần sùi lên trán em xem nóng lạnh ra sao. Em bíu luôn tay anh, kéo mạnh xuống, cả người anh đổ nằm đè lên người em, buồi dí sát mu lồn. Em như bị điện dật, luồn hai tay ghì chặt lưng anh. Anh lắp bắp Đừng thế… cô. …Thôi để… ra đóng liếp đã… – Không cần đâu… Em thèm anh lắm, anh ơi… Anh lần tay, định rút giải rút, tụt quần em nhưng em cứ ghì sát mu vào con buồi đang căng cứng. Qua mấy lần vải mà em vẫn thấy sướng rơn. Thăng cũng chẳng nghĩ đến việc lột quần ra, anh cứ thế di di dướn dướn. Những cú dật rất mạnh, em ghì lấy lưng anh. Bỗng mu lồn âm ấm. Tinh phọt ra ướt sũng quần Thăng thấm sang cả cái quần lụa đen mỏng của em rồi đọng ngay trên mu lồn, ấm đê mê. – Ai lại thế bao giờ, hôm nay ông Táo lên chầu Trời, phải kiêng đấy! – Thế à… kiêng thì kiêng… Nhưng… em chưa… đã. Anh còn sức không?

Thăng lột tuột quần em ra, thấy lồn em rậm lông đen chạy xuống tận đùi non, đùi em dài thượt, trắng hêu hếu thì chẳng nói chẳng rằng đưa tay tách hai đùi em rộng ra, đút phập cái buồi mới căng cứng lại vào lỗ lồn rộng mở, phập phồng. Hai môi lớn đỏ hỏn trông mượt mà như con sò chỉ chực chờ đớp gọn con buồi. Nước lồn dính nhẹp vào từng đám lông. Bóp bép, ộp oạp… Mặc kệ, em cứ dướn lên, Thăng cũng cứ thế dập xuống, nhịp nhàng, ăn ý…Thăng dập mạnh quá, em có cảm giác, lần đầu tiên trong đời, sâu thẳm trong lồn bị nát bét. Sướng đã đời!

Previous page 1 2 3 4 5 6Next page
Back to top button