xin lỗi anh , anh đến đây thì nói chuyện hẳn hoi , đừng có động tay động chân e không thích , chuyện Liên sao anh về mà hỏi Liên , em chẳng liên quan , em với Liên chẳng gì cả ( thằng này nó chỉ cao 1m6 hay hơn chút thôi , chẳng qua tỏ vẻ hung hăng chứ đối với mình , do lao động từ nhỏ nên cũng chẳng yếu gì cả )
Lời nói của mình khi vừa cầm tay nó nói , như bất giác được mình không hề sợ hãi , nó khẽ rút tay lại , rồi lại từ từ nói :
anh xin lỗi mày , do anh hơi bực mình , anh biết Liên nó thích mày , và biết bố anh nói gì với mày , nhưng a cũng rất lo lắng cho Liên từ lúc về nó cứ khóa cửa ai gọi cũng không nói , anh chỉ biết nhờ mày và hỏi mày thôi ,,,
Xin lỗi anh , em đã nói chẳng có gì liên quan đến em , Liên chắc mệt ngủ thôi , em cũng không rõ , còn giờ không có chuyện gì em đi có việc mong anh đi về đi , nhà em ai cũng bận hết rồi ,,, lời mình nói ra như muốn đuổi nó đi ,,,
đang định bước đi , hắn lại nói : H này anh thật sự xin lỗi vì anh cứ nghĩ động chân động tay mày sẽ sợ nhưng a sai , bây giờ chỉ mày mới có thể làm Liên mở cửa , ngang như anh cầu xin mày sang nhà anh một chuyến xem nó thể nào , chứ nó ở trong đó hoài bố mẹ anh và anh cũng rất lo ,,,
xin lỗi , tôi không liên quan ,, giọng mình bực mình nói , tôi đã nói tôi không biết chuyện gì của gia đình nhà anh , anh đừng phiền tôi ,,,, mình vừa nói thì lại một giọng nói …
H à , con đi cùng anh sang xem bạn ấy sao đi con , là giọng mẹ mình .. mẹ mình bước ra cổng , hướng hắn nhìn , hắn cũng cúi đầu chào , rồi mẹ lại nói tiếp :
” con à , chuyện của gia đình thì gia đình lo , nhưng nếu người ta đến nhờ mình , thì con cũng như giúp người ta ,,,
Lời mẹ nói xong mình nhìn mẹ . mẹ vẫn thế tuy ít cười nhưng mẹ luôn tâm lý , luôn thấu hiểu mọi chuyện ,,, chưa để mình nói thằng anh Liên nói :
Cháu cám ơn cô ,, thực sự cháu rất lo cho em gái cháu ,,,
mẹ mình khẽ mỉm cười với nó rồi nhìn mình nói : con đi cho sớm rồi về ngủ mai còn đến nhà bạn Tr , mẹ có chuẩn bị ít quà cho bác gái và Tr !
nhìn mẹ nói mẹ vào , lấy cái xe đạp , đạp theo cái xe máy của hắn , cứ thế 30p mình mới đến được nhà của Liên ,,,
Vào đến nhà, chỉ thấy có bố mẹ nó ở nhà cùng 2 con bạn học cùng lớp ở cùng xã ,,,, vừa thấy mình vào tụi nó khẽ ra chào : ” lớp trưởng , lớp trưởng tới rồi … ”
Nhìn qua bọn nó chào một tiếng mình cũng cúi chào bố mẹ nó , chỉ thấy mẹ nó nhanh chân đến chỗ mình , với ánh mắt thương hại nói : cháu à , cháu giúp cô gọi Liên dậy , nó cứ ở trong phòng khóa cửa gọi mãi nó chỉ nói con không muốn ra , con không muốn con hận gia đình ,,, nhà cô chú chỉ có nó và thằng anh nó có gì cô chú không sống nổi đâu con ơi ,,,
Lời của mẹ nó nói làm mình khẽ trầm mặc , khẽ hiểu cái sót xa của người mẹ . lỗi kia của bố nó chứ không phải mẹ nó mình cũng không có ác cảm gì với cô cả ,,, chỉ dạ rồi cùng hai đứa bạn lên phòng ,,,,
đúng là nhà nó giàu thật , nhà khá rộng thiết kế mỗi bên một phòng , ở giữa có tolet ,, ( ngày xưa nhà nào có tolet là cũng khá đại gia , mình hồi đó tối toàn rủ mấy thằng ra sống đi bậy khống ý )
Đi một lúc cũng đến phòng Liên ,,, khẽ mở lời mình nói : ” Liên ơi , mở cửa cho H ,,,, Tiếng mình gọi vọng vào một tiếng không thấy trả lời , rồi tiếng thứ 2 , cũng thấy có tiếng động ,,, Nhưng vẫn không nói gì ,,,
Mình suy nghĩ một hồi lâu lại nói : Liên không ra , H về đây ,,, , lời vừa nói bất giác tạch” tiếng mở cửa chỉ thấy Liên mở cửa xong lại chạy vào giường căn phòng tối om . không có bóng điện nào được bật cả ,,,
Mình khẽ bảo hai bạn cùng lớp xuống nhà nói với bố mẹ Liên biết sự tình còn mình ở đây nói chuyện với Liên … vừa bước vào phòng mình bất điện lên , cánh quan trước mắt là một mớ hỗn độn , đồ đạc , sách vở cả quần áo được bầy hết trong phòng , thật bừa bộn ,,, tiếng lại gần Liên ghé ngồi xuống giường mình nói :
‘ Liên này , hãy tự lo bản thân khi mình đã lớn , đừng làm như thế , Liên cũng 18t rồi , không phải là ít , Liên biết làm thế cô chú lo lắng thế nào không ,”
Liên khẽ ngẩng mặt lên , chỉ thấy khuôn mặt bây giờ không giống Liên lúc sáng , cao ngạo và xinh đẹp , giờ chỉ thấy một Liên mệt mỏi tiều tụy , cùng đôi mắt hơi sưng ,,, nó cứ nhìn mình như thế , như chưa bao giờ được nhìn ,, một cảm giác mình thấy hơi sợ hãi ,,,
Mình lại nói tiếp : Liên xem liên làm thế có được gì không hay chỉ mệt cho bản thân , con gái gì mà bừa bộn , đầu tóc như thế kia ai mà thèm để ý chứ , Liên xuống nhà ăn cơm đi , không cô chú lo ….
Liên nhìn mình , nhìn một hồi lâu , cũng khẽ nói : H ơi , Liên thực sự muốn , muốn được như ngày xưa với H , Liên buồn lắm , buồn vì không còn được vui vẻ với H như ngày xưa , buồn vì H giờ coi Liên như một người xa lạ ,,,
Tiếng nói của Liên cùng tiếng khóc thút thít , làm tim mình như ngừng lại , đau chứ , sao không đau được , vì bố nó mà mình mới phải xa lánh Liên , chứ Liên không có lỗi gì cả ,,, khẽ kìm lòng để không được khóc mình nói : ” Liên này chuyện đã qua cho nó qua , nếu muốn làm bạn với H , Liên đừng như này nữa , hãy nghe H , nghe H một lần cũng được , đừng tỏ vẻ trẻ con như này nữa ,,, cái quan trọng nhất giờ Liên xuống ăn cơm đi ,,, để bố mẹ thấy Liên đã ổn ,,,
Vừa nói xong chỉ thấy một vòng tay ôm chặt lấy lưng mình , cái ôm mà lâu rồi Liên không được ôm với mình , nếu ngày xưa bố nói không nói , thì chắc cái ôm này đã được nhiều lần hơn ,,, vừa ôm Liên vừa nói nhỏ ,, : ” Em yêu anh , anh đừng như thế với em nữa em buồn , em buồn lắm ” ..
khẽ gỡ tay Liên ra ,quay người lại lấy tay chùi qua cái giọt nước mắt còn lăn Trên má của Liên mình cười nói : ” Hãy để thời gian trả lời Liên nhé , đừng ép H , vì thực sự H cần thời gian ,, ” ( câu này chỉ để chữa cháy thôi )
Nghe được lời mình nói ,Liên cũng vui hơn cũng bước xuống giường khi mình cũng chuẩn bị đi ra khỏi phòng ,, Liên lại nói : ” H xuống ngồi cùng mình ăn cơm nha ,, lâu rồi Liên không được cùng H ăn cơm ”
khẽ nhìn nó mỉm cười rồi bông lỏng từ ” uh ” ở khóe miệng !
Liên bước xuống nhà cùng mình , với tâm trạng ổn hơn , bố mẹ cùng anh nó nhìn thấy cũng vui vẻ đến hỏi han , còn hai bạn nữ cũng chạy đến xem liên thế nào ,,, mình cùng Liên bước xuống phòng bếp cái phòng đối diện với phòng khách nhà Liên ,, lúc này mẹ liên đã hâm nóng lại thức ăn , cùng ngồi đó ăn cùng Liên và mình ..