Chúng mày tin hay không thì kệ , lúc nào đến xóm trọ ắt biết ,,, thôi về chỗ học đi ,,,,,
buổi trưa kết thúc mấy tiết học xong mà đầu vẫn chưa hết đau , lang thang trên con đường quen thuộc đi về xóm trọ , ,, về đến nơi chỉ thấy xóm hôm nay đông vui hơn hẳn , hỏi ra mới biết xóm chiều đi đá bóng uống nước với xóm khác ,,,,
H ,em có biết đá bóng không ,,, ( câu hỏi thừa nhất ) giọng anh xóm trọ nói …
dạ , e cũng biết nhưng đá không hay , được cái sức trâu thôi anh ạ , mình nhìn anh cười nói …
ok , xóm mình có 10 thằng con trai , mà đá sân có 7 đứa , mấy đứa kia bé quá , anh muốn chọn một đứa đá tuyến giữa , anh thấy chú to cao , hợp lý đấy ,,,,,
Thế ạ , khi nào đá cho em tham gia luôn ,,, mình hỏi ,,
Chiều nay 4h chiều sân của trường ,,, 3h tập chung ở công nhé ,,,
dạ , chiều 3h em dậy ,,, chào anh , rồi bước về phòng mà mìn cũng thấy vui , lâu rồi chưa đá bóng , chiều chạy nhiều cho thoải mái mới được ,,,
H ơi , tao với mày đi chợ đi ,,, giọng Hà vang lên ,cũng không giám từ chối liền lấy xe của hai đứa chở nó ,,,
Thằng kia , mày biết chuyện sáng nay của chị vân với Tr không ,,,, đang đi nó hỏi ,,
Có chuyện gì à , hai người cãi nhau à ,,,,
không phải cãi nhau , mà tao nghe thấy cái gì đó cũng liên quan đến mày đó ,,,, nghe Hà nói thế mình có hứng thú với chuyện hơn ,,,
Chuyện gì mà liên quan tới H , ,,,, Hà suy nghĩ gì đó sau lại nói nhỏ ,,,
Tao nghe trộm được là chị vân nói chị thích mày với Tr và Tr cũng nói thích mày với chị vân , Hai người nói là muốn do mày quyết định yêu ai , nên nghe nói là ” cạnh tranh công bằng ” gì gì đó,,,,,
cạnh tranh công bằng ,,, mình nghĩ thấy cũng thật sự hài hước mà ,,,,
( Trước khi viết mình cũng nói qua , do những nhân vật đã có gia đình , có người chưa có , nên các bạn đừng thắc mắc tại sao mình không chỉ rõ địa chỉ , rồi cả mình học trường lớp nào nhé , vì một số nguyên tắc nên các bạn thông cảm, chuyện của mình là thật , chỉ 10% thêm bớt cho câu chuyện thú vị )
Hà là một người con gái tuy lời nói không được ngọt ngào nhưng luôn coi trọng bạn bè ,,, trên đời này ít có người tìm được người khác giới làm bạn thân lắm , nên hãy tôn trọng những điều này nhé ,,,,
Hai đứa bon bon từ chợ về đến nhà , mỗi đứa một suy nghĩ , mình thì suy nghĩ tại sao chị và Tr lại lôi mình ra làm trò thách đố thế , lại lôi mình vào giữa thế này ,,, vừa đi về bất chợt nghe thấy ….
Thằng kia chiều nhớ 3h có mặt đấy , 4h anh em đá . chiều nay nhất định phải thắng , lần trước bên mình thua đế chế rồi , nay thua nữa thì nhục lắm ,,,, giọng ông xóm trọ nói …
dạ , 3h em có mặt mà . nếu 3h em chưa có mặt . anh gõ cửa gọi em nha … tại em hay ngủ quên lắm
ok , chú về ăn cơm nghỉ ngơi đi , chiều còn chiến với bọn xóm bên kia , bọn nó toàn thằng cao to như anh em mình thôi ,,, giọng ông nhè nhẹ nói ,,,,
dạ , được rồi anh ,,, nhất định chúng ta phải thắng anh nhỉ ,,,,,
chào anh , bước đến phòng định mở cửa , thì lại nghe giọng quen quen ,,,
H à , trưa nay sang chị ăn cơm nhé , chị nấu nhiều đồ ăn đấy , cả món em thích nữa đây ….. là giọng chị vân ,
đang định cười to vì vui sướng , lại nghĩ đến sáng Hà nói chuyện mình khẽ nói …
hỳ chị à , để khi khác được không , hôm nay em hứa với Hà là ăn cơm cùng Hà rồi ạ , vừa nói mình vừa nháy mắt Hà ….
Chị nghe được thế khuôn mặt hơi buồn một chút cũng nhanh nhanh lại nói … thôi vậy tối nha em .. chị nấu nhiều lắm để tối hâm lại ăn cùng em nhé….
Thực sự chị quá nhiệt tình , mình cũng không thể từ chối , chỉ đáp nhẹ …. Vâng chị !
Chào chị rồi phụ giúp Hà nấu cơm , vì sao cũng góp tiền góp gạo , mà cứ bắt người ta nấu hoài không được , nên nay tỏ ra đàn ông chút
một lúc sau , Tr cũng đi về , khuôn mặt hôm nay Tr tươi tỉnh hẳn , nhìn thấy mình đang lúi húi nấu cơm vui vẻ cười nói ,,,,
Trang nhìn người chẳng không sai ” .. lời nói mang tính ẩn ý mình ngó lên , chỉ cười cũng chẳng biết là ý gì ,,,,
Hà ngồi bên cứ tủm tỉm cười , nét mặt của Hà cười như ẩn ý điều gì Hà biết mà mình không biết thắc mắc hỏi ,,,
Bà cười gì , cười gì mà cười một mình thế , có gì vui kể tôi nghe đi ( nhiều chuyện quá phải không )
tao cười gì kệ tao , chuyện của mày là nấu cơm , tao rửa rau rồi tý xào luôn rau đi ,,,,, vừa nói Hà lại cười to lên ,,, thấy thế mình bộp cho một câu ,,,,
Hà đúng vô duyên nặng chỉ khổ cho thằng Hoàng yêu phải người hâm và vô duyên ,,,,,
Mày , tao giết mày , dám nói tao vậy à ,,, mày kiểu này thích chết đây phải không ,,,, .
vừa nghe thế mình chỉ nói vọng : Tr ra coi nồi thức ăn cho H , chạy như tên bắn ra ngoài cổng tránh sự truy sát của Hà….
ấm ức vì không đuổi kịp mình . Hà quay lại phòng , như có âm mưu gì đó , tự nhiên giọng nó vang vang gọi mình …
H vào đây Hà nhờ chuyện này chút ,,,,
Thôi , tôi không ngu vào ăn đòn à , chiêu dụ trẻ con này mà đòi dụ được tôi á , mơ đi người đẹp ,, mình từ ngoài cổng nói vọng vào ,,,
Im lặng một chút , thấy nó không nói gì , cũng là lạ ,,, Tr nhìn mình cười tươi nói , : H vào coi xem hà cần giúp gì đi , con trai gì mà cứ hay chọc ghẹo con gái thế ,,,, ( ơ không chọc ghẹo thì lấy gái đâu mà yêu mà ấy chứ,,,, )
Nghe được thế mình cũng đi từ từ vào , nhưng vẫn phải đề phòng chẳng may có gì phải chuồn nhanh ,,, đứng trước cửa chỉ thấy Hà đang cố mở một cái gì đó ,, mình nói vọng từ cửa vào ,,
Bà kia cần đại tướng chém đông dẹp bắc gì nào … nói đi ,,,
ánh mắt nó ngơ lên nhìn mình , nó khóc , nó khóc sao , tại sao lại khóc bình thường hai đứa trêu đùa có bao giờ nó khóc đâu chứ ,,,sao nay lại khóc ,,,,
H xin lỗi đã làm Hà buồn , H ko nghĩ lời nói vừa rồi khiến Hà buồn ,, mình cố ý xin lỗi để cho nó khỏi khóc ,,,
Không có gì đâu H , H vào mở cho Hà cái thùng tôn này , Hà mất chìa khóa rồi ,, từ từ lấy cái then cửa đập vài cái khóa cũng tung ra , chỉ thấy trong đó 1 đống sách vở , bên cạnh có một abum ảnh và một quyển sổ nho nhỏ bằng bàn tay ,,,
H lôi quyển sổ bằng bàn tay và cuốn abum ra đưa cho mình cuốn abum . nói …
người trong abum ảnh này là ba của Hà , lâu rồi Hà không dám xem vì ba hà mất rồi , mất từ khi Hà còn học lớp 12 ,,,
xin chia buồn với Hà , Hà cố lên còn mọi người còn mẹ và còn cả H đây ,,,,
uh , Hà biết mà . nhưng khi nghĩ về ba , Hà cứ khóc thôi ,,, H biết vì sao vừa giờ H chọc ghẹo mà H lại khóc không , vì trong H có nét rất giống ba của Hà , điều đó làm Hà tự nhiên nhớ ba ,,,,