Cô gái xà người xuống Trung. Vú Mỹ Tiên vươn trên môi Trung.. Hắn nghe giọng cô gái nũng nịu bên tai:
– Mấy hôm nay anh yêu em yếu xìu, anh uống rượu này, anh sẽ dũng mảnh như vua..Guarantee!
Rồi nàng dùng một loại bột đỏ vẽ trên mặt Trung, trên ngưòi Trung. Trung được dâng rượu lên miệng, như một ông vua chính hiệu. Hắn ngứa cổ nốc cạn. Rượu “rắn” nặng hơn voldka của Nga, nhưng Trung đã quen với nhiều loại rượu mạnh nên hắn tỉnh như không. Mỹ Tiên cũng uống một ly nhỏ, rối đến Mỹ Thu. Ðến ly thứ ba, Trung nghe trong người nóng hẳn lên. Hắn thấy Mỹ Tiên và Mỹ Thu uốn éo trong một điệu nhạc lạ lùng. Thân thể hai cô gái rùn lên xuống trong một điệu vũ kiểu Ấn Ðộ. Tay dơ cao toàn thân lắc lư uốn éo, ánh nến lâp lòe trên da thịt con gái, vú cong ưởng, cảnh tượng trong thật ma quái nhưng đầy lôi cuốn hấp dẫn. Trung cũng thấy như đầu mình lắc lư theo tiếng nhạc và điệu vũ. Hắn bước xuống giường…
Ðầu Trung như có muôn ngàn ánh sáng và ảo giác. Hắn thấy người nóng ran, rậm rực, hắn chì muốn lắc lư theo điệu nhạc réo rắc, dập dồn nhịp trống lạ lùng. Trung thấy dễ chịu hơn khi hai cô gái uốn éo thân thể mát rượi cọ sát người hắn trong một kiểu nhảy dâm dật. Hắn vươn hai tay lên cao, hạ thể lắc xoay tròn, cặt hắn cương cứng vươn ra. Rồi Trung rùng người, hắn ôm hông Mỹ Tiên nhấc bỗng người nàng. Mỹ Tiên đầu lắc lư, tay ôm lấy cặt Trung, nàng ngửa người ra sau, máí tóc đen dài xỏa tung man dại, dâng hiến. Lồn nàng ôm trọn cặt Trung, Trung xoay tròn mông, lắc lư, hắn thấy sức lực tràn trề trong cơ thể hắn. Hắn nhấc hẳn Mỹ Tiên lên, để nàng quặp hai đùi thon dài vào lưng hắn, tay Trung ôm vòng eo của nàng. Người con gái ngửa người, vú căng ưõng cong mịn màng, lồn dập lên xuống cặt cương cứng của Trung. Ở phiá sau, Mỹ Thu uốn éo cọ sát vú vào lưng Trung mát rượi. Ðược một lúc Trung đổi người, hắn nhấc bỗng Mỹ Thu, đưa cặt sâu vào lồn, hắn gồng người cho cô gái lên xuống lồn trên cặt hắn. Tiếng dập lồn trên cặt, tiếng rít của hắn, tiếng rên, tiếng thở hổn hển, dồn dập của hai cô gái, điệu nhạc ma quái trong ánh nến lập lòe, tất cả kích thích tận cùng từng dây thần kinh cảm giác của Trung.
Hắn không nhớ hắn làm gì sau đó, chỉ biết càng lúc hắn càng thấy nóng ran, hắn chỉ muốn trút hết vào hai thân thể mát rượi, hai cái lồn ướt át, lúc nào cũng sẵn sàng chờ đón. Hắn nhìn hình ảnh trong gương, hắn thấy như cảnh tượng uốn éo dâm đãng của hắn biến hình thành nhiều hình ảnh ma quái, chập chờn trong ánh nến. Trung dập Mỹ Thu tơi tả, cô gái nằm rủ rượi tóc xỏa rối bời. Hắn xoay ra Mỹ Tiên thì thấy cô gái dang rộng vòng tay mời gọi. Trung đột nhiên thấy có một ước muốn mãnh liệt trong người hắn để hòa nhập thể xác linh hồn của hắn vào người con gái đẹp như tiên đang lõa lồ nằm đó chờ đợi. Hắn đẩy cặt hắn sâu vào trong lồn nàng, thật sâu, hắn nhấp nhô lên xuống trong lồn mà tưởng như đang bềnh bồng trong những con sóng cảm giác nhiều màu sắc.
Cuối cùng của tột đỉnh hắn thấy tinh khí tia bắn ra dữ dội, mỗi cái co bắn là mỗi cái rùng mình, càng lúc cảm giác sướng khoái cùng cực càng tăng. Hắn trút đến giọt khí cuối cùng. Hắn trân người, ưỡng cong gồng cứng người, rùng mình trong khoái lạc thì đúng lúc dó hắn nghe một tiếng rắc nhỏ ở phiá sau gáy. Trung gục xuống…
Lúc anh gục xuống là lúc tôi và anh hoán xác. Anh còn nhớ như có tiếng nổ nhỏ ở trong đầu. Anh sẽ hiểu thêm chi tiết ở cuối thơ của tôi, nhưng vắn tắt tôi có thể giải thích như thế này: khi linh hồn còn ở trong thể xác nó được bảo vệ trong bộ não và xương sọ và thần linh. Nhưng có những khoảnh khắc, có những sát na, linh hồn hoàn toàn không được bảo vệ. Một ví dụ là lúc anh nhảy mủi “ách xì”, tiếng Mỹ gọi là “sneezing”, anh có lẽ cũng như tôi đều không để ý là có khoảnh khắc trong cái nhảy mủi anhbị tối tăm không còn thấy gì hết. Chính vì vậy ở Mỹ anh hay nghe người ta nói “God bless you” là để bảo vệ linh hồn trong khoảnh khắc bị phơi bày trống trải này, khỏi bị ma quỷ ám.Trường hợp thứ hai là lúc tột đỉnh trong khi giao hợp, làm tình. Phải là tột đỉnh thực sự và dữ dội như anh và tôi đều đã trải qua, có khoảnh khắc – nếu để ý anh sẽ nhận ra, chúng ta rùng mình trong khóai lạc tột đỉnh, đó là sát na linh hồn bị phơi bày trống trải không còn được bảo vệ.Chính trong sát na đó việc chuyển xác xảy ra. Anh có l ẽ không nhớ được lúc đó Mỹ Tiên ấn cái đầu rắn vào tim anh đến bật máu….
Quả tình Trung không còn nhớ chi tiết này. Trong khoảnh khắc của khoái lạc hắn gục xuống, tối tăm mặt mũi. Trung đọc tiếp lá thư:
Bây giờ anh và tôi đang ở trong “xà luân” hay “vòng tái sinh của Rắn”, chúng ta ở trong một vòng tròn như nhũng mắc xích đan vào nhau. Tôi không biết trước tôi và anh đã là bao nhiêu người khác. Chúng ta phải bảo vệ cho nhau. Anh và tôi có liên hệ mật thiết với nhau. Anh không thể gây tổn hại đến tôi vì mọi tổn hại đó sẽ cũng xảy ra cho anh. Nói cách khác nếu anh giết tôi cũng có nghĩa là anh tự sát.
Nhiệm vụ của anh bây giờ là xuyên qua thể xác của Mỹ Tiên, anh tìm một người khác, một đối tượng mới, để hoán xác..
Trung cảm thấy sự tức giận bùng nổ trở lại trong hắn. Hắn đập mạnh tay xuống bàn, hắn rủa trong đầu “Son of a Bitch”….
Cuối cùng thì Trung cũng lấy lại được sự bình tĩnh, hắn vẫn quen đối phó với những khó khăn, chướng ngại của đời sống. Hắn mở tủ lạnh tìm thức ăn. Thực phẩm không thiếu, hắn thầm nghĩ. Ăn uống xong hắn rảo một vòng căn nhà, Mỹ Thu cũng biến mất, căn nhà rộng vắng vẻ. Ðến bây giờ Trung mới hiểu ra tại sao hắn có cái cảm giác như căn nhà này như không có linh hồn, không có sinh khí. Cái lạnh lẽo của căn nhà mà trước đó hắn mơ hồ cảm thấy nhưng đã có hai cô gái làm hắn mê mệt, là cái ổ rắn tinh. Hắn rùng mình trong ý nghĩ đó, rồi quay trở lại phòng ngủ.
Ở sau cái bàn để đèn ngủ là một cái tủ sắt nhỏ, Trung nhớ rõ đoạn sau của lá thư mà gả Nguyễn hoàng Sinh nào đó viết và để lại cho hắn. Hắn xoay mã số của tủ sắt. Trong tủ hắn tìm thấy một cuốn sách cũ kỹ, môt cái laptop và một bì thư lớn màu vàng. Trung lật nhanh cuốn sách cũ và lướt mắt trên vài trang, hắn biết công dụng của cuốn sách: nó ghi lại những gì hắn cần phải làm theo để tiếp tục phát triển vòng tái sinh của Rắn, hay nói một cách khác để hoán xác. Trung cũng biết trong cái laptop cũng có đầy đủ dữ kiện cần thiết. Damn it, but thank you anyway. Hắn lầm bầm trong miệng khi nghĩ đến chuyện tên Sinh khốn kiếp đã làm đối với hắn, nhưng ít nhất tên này cũng đã…hiện đại hoá cái manual củ kỹ này bằng cách scan mọi thứ vào cái laptop. Và điều quan trọng thứ hai là cái laptop có trang bị cái card nhỏ của hãng Sprint, với mạng lưới viễn thông chằng chịt hiện nay, hắn có thể “on line” bất kỳ lúc nào, ở đâu.