– Ô hô…ô..địt mẹ nó, con đượi này đã quá…. Phá trinh được A Kha làm Vi Tiểu Bảo lúc đầu thích thú hả hê quá mức đến độ trong đầu gã phải gượng lại để bình tâm mà hưởng cái khoái lạc thọc dương cụ vào lỗ lồn xinh xinh quý báu ấy. Vi Tiểu Bảo rút con cu ra nhìn xuống, bên mép lồn nàng rịn ra một chút máu đỏ tươi, gã bò lại góc giường kiếm quần lót trắng của A Kha lau chùi dương vật gã, quả nhiên dở ra quần trắng có dính những vệt máu đỏ tươi nhỏ. Gã lại bò đến banh hai đùi A Kha ra lau chùi lồn nàng đến khi cái quần lót trắng tinh dính be bét đầy máu trinh Vi Tiểu Bảo mới bỏ nó xuống mặt giường, cầm cu thọc vào lồn A Kha tiếp tục sướng khoái.
Bỗng nghe thanh âm rất ôn nhu khẽ hỏi :
– Trịnh… Trịnh công tử!… Chàng đấy ư?
Chính là âm thanh của A Kha.
Nguyên cô uống Mê Xuân tửu trước nhất, ngủ đã lâu rồi. Bây giờ chất thuốc nhạt đi và cô dần dần hồi tỉnh.
Vi Tiểu Bảo vừa ung dung tiếp tục đẩy dương cụ vào khe lồn người đẹp mắng thầm :
– Ngươi có nằm mơ thì mới thấy Trịnh công tử, ngươi tưởng gã bò lên giường để cùng ngươi vui thú chăng?
Gã hạ thấp giọng xuống đáp :
– Ta đây mà.
Dưới ánh đèn nến Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mặt, đưa tay ra ôm lấy A Kha. Tiếp
theo gã chụp mũ trên giường liệng ra đụng vào ngọn nến cho tắt đi.
A Kha miệng ú ớ :
– Không! Không! Chàng không được …
Thì ra nàng đã biết mình chẳng những trần truồng mà còn đang giao hoan nữa. Khoái cảm vô bờ đang dâng lên ào ạt hơi khựng lại vì thiếu nữ giựt mình lo sợ nhưng lồn nàng cũng còn đang sướng lắm.
Cô bắt đầu dãy dụa. Bỗng nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ngoài sảnh đường lớn tiếng hỏi :
– A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
Tiếp theo nghe đánh “rắc rắc” một cái, rồi những tiếng loảng xoảng vang lên.
Nguyên Trịnh Khắc Sảng ở trong gầm bàn chui ra loạng choạng đánh đổ chiếc ghế đụng vào bàn làm cho đĩa chén lả tả rớt xuống.
A Kha nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoài sảnh đường, mới biết người ôm mình giao cấu dĩ nhiên không phải là hắn. Thị giật mình kinh hãi, đầu óc tỉnh táo thêm một phần, cất giọng run run hỏi :
– Ngươi . . . ngươi là ai?
Vi Tiểu Bảo cười đáp :
– Ông chồng chính thức của nàng đây mà. Nàng không nhận đượcâm thanh của ta ư?
A Kha lại càng bở vía, hết sức cựa mạnh, đấm vào ngực Vi Tiểu Bảo. Thị la gọi :
– Trịnh công tử! Trịnh công tử!
Vi Tiểu Bảo vừa rồi thấy A Kha tỉnh lại nên thong thả thọc cây ngọc nhẹ nhàng chậm hẳn lại để nghe ngóng nói chuyện với nàng. Nàng vừa làm dữ thì gã chồm lên như con dê đực nhảy cái thọc khúc thịt cứng ngắc vừa bự vừa dài vào khe lồn nhỏ bé chật hẹp ướt dầm dề như vũ bão, bụng dưới của Vi Tiểu Bảo liên tục dập vào bụng dưới của A Kha, con cặc căng phồng dài ngoằng thọc vào lút cán khiến nàng có cảm tưởng như đầu con cặc chạy tuốt vào trong bụng lên tận lỗ rốn . Vi Tiểu Bảo nhấp nhổm cưỡi lên lồn A Kha như đang phi nước đại trên con ngựa cái thơm tho êm ái.
– Ư ư …hư hư ….Cặc quá sức bự và cứng gặp lỗ lồn chật bót khiến đôi nam nữ dính lẹo vào nhau cứng ngắc như đã hoàn toàn nhập vào làm một khối, đến hai hòn dái căng tròn săn chắc của Vi Tiểu Bảo cũng lún sâu vào mông đít êm ái mịn màng của người đẹp. Họ nhún nhẩy nhấp nhô trên giường nệm êm theo đà những cú ngoáy mình của Tiểu Bảo. Thì ra gã thọc lia lịa một hồi thỏa thuê rồi đổi thế ỷ vào con cặc cực kỳ to lớn đang ngập sâu lút cán cứ để nguyên vậy mà lắc mông ngoáy tròn, lông cặc vì thế chà xát đám lông lồn, hai hòn dái chà vào mông đít nàng, nòng cặc thì cạ sát vào thành lồn. Cả hai quá sướng bất giác cùng nhau bật tiếng rên rỉ.
Trịnh Khắc Sảng thoáng nghe tiếng trai gái rên hư hử càng kinh nghi hấp tấp chạy vào phòng. Nhưng trong nhà tối đen như mực chẳng nhìn thấy gì. Trán hắn đập mạnh vào khuôn cửa đánh “chát” một tiếng. Hắn nhịn đau rồi rít :
– A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
A Kha đáp :
– Tiểu muội đây mà. Thằng tiểu quỷ! Buông ta ra mau! Ngươi ngươi ….Giọng nàng hào hển như muốn hụt hơi.
Trịnh Khắc Sảng hỏi ngay :
– Chuyện gì vậy? Hắn vẫn không hiểu hai câu sau thị đang nói với Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo tiếp tục đè A Kha xuống rướn người lên trở lại trò thúc cặc vào khe. A Kha bây giờ đã tỉnh táo nhưng sau khi say rượu, người thị mỏi mệt không còn hơi sức thì thoát làm sao được?
Thị nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng đã đến gần đành trở giọng năn nỉ :
– Hảo sư đệ! Ta van ngươi! Buông ta ra.
Trong lòng nàng rối bời, vừa rồi nửa mê nửa tỉnh nàng cảm thấy khoái lạc hạnh phúc như trên thiên đàng, ấn tượng đó in sâu hơn bất cứ cảm giác nào khác trong đời nàng. Không ngờ đó chính là lúc mình đang thất thân với Vi Tiểu Bảo. Đến giờ gã vẫn còn đang giao hoan với nàng thì còn giả làm sao được.
Vi Tiểu Bảo cười đáp :
– Ta đã bảo không buông là không buông. Bậc đại trượng phu nhất ngôn xuất ký, tứ mã nan truy.
Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa tức giận, quát hỏi :
– Vi Tiểu Bảo! Ngươi ở chỗ nào?
Vi Tiểu Bảo đáp :
– Ta ở trên giường đang ôm cô vợ ta. Ta cùng nàng động phòng hoa chúc.
Người vào đây làm chi? Muốn náo loạn tân phòng chăng?
Trịnh Khắc Sảng lớn tiếng thóa mạ :
– Náo loạn tân phòng cái con mẹ nó.
Vi Tiểu Bảo cười nói :
– Má ta ở phòng giáp vách này. Ngươi muốn náo loạn tân phòng của má má ta đêm nay thì không được rồi, vì người không tiếp khách, trừ phi chính ngươi qua làm tân lang.
Trịnh Khắc Sảng tức giận quát lên :
– Ngươi đừng nói càn nói ẩu.
Hắn nhằm phía phát ra âm thanh nhảy vọt lên giường định để lôi Vi Tiểu Bảo ra.
Trong bóng tối, Trịnh Khắc Sảng nắm được cánh tay một người liền hỏi:
– A Kha! Có phải tay nàng đây không?
A Kha đáp :
– Không phải.
Trịnh Khắc Sảng thấy nói không phải tay A Kha thì chắc mẩm là tay Vi Tiểu Bảo. Hắn liền hết sức kéo mạnh một cái. Ngờ đâu Vi Tiểu Bảo vung tay trái đánh bừa ra một chưởng trúng đầu Trịnh Khắc Sảng. Phát chưởng này tuy không lấy gì làm trầm trọng cho lắm, song Trịnh Khắc Sảng sợ quá té ngồi xuống đất. Thần trí hắn chưa hoàn toàn tỉnh táo, đầu đụng vào chân giường, hắn lại ngất xỉu.
A Kha kinh hãi hô lên :
– Trịnh công tử! Công tử làm sao vậy?
Không có tiếng người đáp lại. Vi Tiểu Bảo cười nói :
– Hắn vào náo loạn tân phòng, chui xuống gầm giường rồi.
A Kha vừa khóc vừa cãi :
– Không phải! Không phải!