Nó 1 thằng lớp 10 mà chưa bik j về con gái thì đúng là ngốc thịt. sự tự ti cũng như nhút nhát khiến nó chỉ bik tập trung vào học với học mà thôi.bạn bè ai cũng trêu nó đã lớp 10 mà cũng chưa bik con gái là gì.nó cũng mún bik lắm nhưng bik ntn?tuy nhiên ông trời đúng là ghét nó hay sao?
Học cũng hk cho yên.cuối năm lớp 9.nó tốt ngịp với điểm số k đủ để vào trường chuyên tp nên bà già mới nói với nó:
-Mày ráng học ở trường này đi 1 năm đi rồi tao sẽ chuyển mày vô trường chuyên.
Nó vâng dạ nhưng chẳng có hứng thú gì học cả đã vậy nó còn nhập học trễ nữa.vào lớp gần như chả bik ngồi đâu vì lớp đã học được 1tháng rồi.liếc nhìn 1 hồi,thấy cuối lớp còn chỗ đành vào ngồi thôi.
Ngồi kế nó là con nhỏ với cặp kiếng dày cộp,tóc thì cột 2 bên.nó tính hỏi nhỏ:”e có vô lộn trương hk vậy.đừng nói là e coi phim xxx nhìu quá nên đeo kính ngen.”nhưng thôi ngày đầu tiên, nó chưa mún gây sự với ai.nó hỏi nhỏ:
-Bạn tên gì vậy?hỏi cho có chứ cũng chả mún bik
Nhỏ cúi mặt xuống bàn trả lời:
-Mình tên C.còn bạn?
-Mình tên A?cái tên nge đẹp quá mà fai hk(chĩ là tự sướng thôi chứ hk có nói ra)
Liếc nhìn 1 hồi.Oa! sao trong lớp mà có con nhỏ đẹp thế.lại ngồi trên nó nữa.đã thế 3 vòng còn cực chuẩn nữa.nhất là vòng 1-y hệt như 2 quả hoa diệm sơn(trích lời mấy thằng trong lớp).nó suy nghĩ:”chắc đạp nhỏ C này ra để nhỏ kia vô ngồi quá”.nhưng mà thằng nhát gái như nó thì làm được gì.ngay cả tên cũng hk dám hỏi.suy ngĩ 1 hồi bà cô cũng bước vô.tiếc đầu là SHCN.tiết 2 là tiết toán-môn mà nó tự hào nếu mà trường này có top 3 thì nó cũng có mặt(đừng có ói ngen).có dịp thể hiện với tụi lính mới rồi.bữa đầu tiên nó đi học lại là kiểm tra chất lượng đầu năm.
Nó hơi lo.nhưng thôi lỡ rồi chơi tới lun.ai ngờ bài kiểm tra dể quá.15ph là xong.nó nằm ra bàn ngủ trong khi nhỏ C và mấy đứa khác đang cắn bút suy nghĩ.
Cốp!đầu nó đau điếng.nó tính ngẩng đầu quát:”tổ cha đứa nào dám cốc đầu ông lúc ông ngủ.”hên là nó chưa nói ra chứ k thôi được về sớm khỏi fai đi học.
-Sao hk suy ngĩ đi mà ngủ là sao?học sinh j kì vậy.
Thì ra là bà cô toán.lấy tay xoa đầu,nó trả lời:
-Dạ e làm xong rồi cô ạ.tốn nhìu calo quá nên mệt.
-Làm đại cho xong hả?-bà cô giật tờ giấy nó kiểm tra thì bất ngờ vì bài hk sai chữ nào.
Bất ngờ quá mà nên bả chỉ bik lẳng lặng đi lên chứ nói gì bây h.nói ông chửi cho mà nge.cả lớp quay xuống nhìn nó bằng ánh mắt ngưỡng mộ trong đó có nhỏ bàn trên khiến nó mún kiếm chỗ nào để trốn,nhưng nhỏ C thì cứ ngồi cắm bút suy nghĩ mà hk thèm nhìn nó.ông nội mày thiên tài kế bên mà hk thèm nhìn là sao.bực ngen! nhưng thôi nhỏ bàn trên nhìn nó như vậy là tuyệt rồi. cuối h học.ai cũng nhìn nó như là thần tượng của lớp vậy.nhỏ bàn trên quay xuống hỏi nó:
-bạn tên gì vậy?
Này là nhỏ hỏi chứ hk fai mình hỏi đâu ngen:
-mình tên A.còn bạn?
-mình tên V.bạn là học sinh mới mà giỏi quá ngen.
Nhỏ trả lời kèm theo nụ cười mà tim nó mún rớt ra lun:
-giỏi gì đâu bạn?chẳng qua là mình hên thôi.
-bạn khiêm tốn quá.mai mốt mình hk bik gì bạn nhớ chỉ ngen.
Cái mũi nó bây h chắc cũng hk thua quả cà chua là bao nhiu.
-uhm hên sui.bik thì mình chỉ cho.còn hk bik thì hỏi cô thôi.
-thanks bạn ngen.
Nói xong cả hai chào nhau rồi về.Đạp xe đi về nó tự nghĩ rồi tự cười:”ngày đầu đi học tuyệt còn hơn yomost nữa.”vừa nghĩ vừa cười nó tông cái rầm vô xe nước mía.mém xíu là đo đường dùm mấy ông giao thông rồi.bị chửi nhưng lại cười.đúng là khùng.nó tự nghĩ vậy.về tới nhà mẹ nó hỏi:
-Sao ngày đầu đi học như thế nào con.
-Dạ cũng bình thường mẹ.cũng vui.
Nó xong nó chạy lên phòng gác chân lên đầu ý lộn gác tay lên đầu.tại vui quá nên ghi lộn.Suy nghĩ về nhỏ V.lần đầu tiên nó bik để ý tới 1 con nhỏ mà lại có nhỏ đó để ý nữa thì ôi còn j bằng?suy nghĩ 1 hồi nó ngủ đi lúc nào hk bik.
Ngày hôm sau đi học thì tới kiểm tra văn.mẹ nó hôm qua kiểm tra toán sướng bao nhiu thì bây h lại khổ sở bấy nhiu.ý tưởng về cái ấy thì nhìu mà sao về bài viết thì nó chạy đi đâu hết vậy trời. rặn mãi mới viết mấy chữ nhìn qua nhỏ C.quái hk bik nó viết cái j mà nhìu vậy chờy.chắc đọc truyện ấy nhìu lắm hay sao mà ý tưởng nhìu thế.viết như hk còn ngày mai vậy.
Chuông reo.ơn trời là nó cũng làm đủ bài mà nộp cho bà cô.nhỏ V quay xuống hỏi nó.
-nãy a làm bài được hk?
-mình thuộc dạng ngu lâu dốt bền khó đào tạo.chữ nghĩa học bao nhiu đem bán lúa giống rồi.
Nhỏ C thi từ hôm qua tới h chỉ hỏi được tên tôi rồi im lặng chả nói với nó câu nào.hình như nó thấy nhan sắc nhỏ hk có cửa với nó nên im lặng hay sao ấy.cũng hơi bực mình nhưng ngĩ nhỏ V nói chuyện với nó là vui rồi.
Mồi ngày đi học với nó chỉ có 2 niềm vui là học các môn tự nhiên và nói chuyện với nhỏ V.cũng là 1 thằng lớp 10 rồi mới bik iu là cái gì.nhưng kệ bik là zui rồi.nhưng rồi cái gì hình như cũng phải té 1 lần rồi mới bik nó đau như thế nào để mà rút kinh nghiệm.nó cứ tưởng rằng nhỏ có tình cảm với nó bởi vì nhỏ hay nói chuyện với nó rồi có j cũng hỏi nó.nhưng nó đã lầm.1 lần tình cờ.T-1 thằng bạn trong lớp đưa cho nó tờ giấy ghi cái gì nó cũng hk rõ có lẽ vì đau khổ quá nên nó hk đọc được.đại khái là thằng đó hẹn nhỏ đi chơi và nhỏ cũng đồng ý.
Mọi thứ như sụp đổ trước mặt nó.mọi câu hỏi xuất hiện trước mặt nó.nhỏ thix T sao?nếu thix T tai sao còn đối xử như vậy vs nó chứ?hay nhỏ đang lợi dụng nó?Bao nhiu câu hỏi mà nó mún nhỏ trả lời cho nó.Nhưng nó lại im lặng.”ừ thì đó là quyền của V mà.mình có là gì đâu chứ.Nhỏ thix ai sao mình có quyền tra hỏi chứ?chỉ là bạn thôi mà.ai bỉu mình ngu thì ráng mà chịu.”nó cứ ngồi suy nghĩ như vậy.2 tiết cuối là tiết hóa môn mà nó xếp hạng thứ 2 trong các môn nó thix nhưng nó cũng chả học gì mà cứ suy nghĩ về nhỏ.trống trường đánh báo hiệu ra về.mọi người đều ùa về.chỉ còn mình nó gục mặt xuống bàn suy nghĩ về nhỏ.
Bỗng có cái gì lạnh lạnh khẽ chạm vào da nó.ngẩng đầu lên thì ra là nhỏ C.nó đang thắc mắc tại sao h này mà nhỏ còn chưa về nữa.ở đây làm gì chứ thì nhỏ C đưa cho nó chai nước:
-A uống đi!C để quên vở ở lớp nên quay lại.
-Uhm!mà sao C đưa nước cho A là sao dzậy?
-C thấy A bùn.nên C mua nước cho A.uống đi cho nỗi bùn trôi theo dòng nước đi lun rồi đi về nhà đi.trễ rồi
-Cảm ơn C ngen.nhưng nói thiệt là a chưa mún uống.
-A hk uống là Cgiận đó.
Nó nhấp 1 ngụm nước một cách miễn cưỡng.Tuy nhiên có vẻ như C nói đúng. ngụm nước mát lạnh khiến nổi bùn của nó cũng giảm bớt chừng nào.
-Thật ra C cũng đoán được A bùn về chuyện gì?
Nó ngạc nhiên.tại sao C lại bik được chứ?hk lẽ nhỏ là nhà tiên tri sao.nếu đúng vậy thì chắc nó cũng xin nhỏ mấy con số chìu mua vé số chứ.
-Chuyện gì?mà sao C bik?
Nhỏ nhẹ nhàng:
-Chuyện A thix V đúng hk?
Nó ngẩng người ra.”C ơi chiù nay vé số đài nào số nào vậy.trúng mình chia 7-3″ nó tính nói vậy mà thôi mắc công ăn chai nước ngay mặt nữa.
-sao C bik?
-C bik từ lâu rồi.C cũng bik là V có bạn trai nữa.nhưng C nói sợ A hk có tin rồi còn làm mất tình bạn nữa.
Trước h nó cứ ngĩ nhỏ C hk có để ý gì nó bởi vì ngồi chung bàn mà 2 đứa cứ như ở 2 châu lục vậy.hk ngờ nhỏ lại quan tâm tới nó như vậy tư nhiên nó thây vui và đỡ bùn hơn
-A đừng bùn nữa.về đi trễ rồi chắc mẹ A lo cho A lắm.
-uhm! cảm ơn C ngen.thôi mình về.
Nó và nhỏ cùng xuống lấy xe đạp đi về.hôm nay là ngày gì mà nó có nhìu bất ngờ quá vậy trời.hk ngờ nhỏ C gần nhà nó.học cả mấy tháng mà h mới bik.thiệt là tệ quá.
-Nhà C đây hả?
-uhm!mà nhà A ở đâu sao lại đi đường này.
-Nhà A ở đường x kia kìa.gần nhà mà h mới bik tệ quá.
-uhm bất ngờ thiệt đó.thôi a về đi mai gặp lại.
-uhm mai gặp.bye.
Đạp xe về nó thấy cũng vui vui vì mọi thứ vẫn chưa tệ như nó nghĩ.tối hôm đó nó đang coi liên xô chống mỹ thì có tin nhắn của nhỏ C gới tới:
-đã đở hơn chưa?
-đã đở rồi.mà sao quan tâm quá dzậy?
-thì bạn bè cùng lớp quan tâm nhau thôi.hk thix thì hk hỏi nữa.
-tại thấy có bao h C chịu nói chuyện với A đâu.mà thôi khuya lắm rồi C đi ngủ sớm đi mai còn đi học nữa.
-uh!a cũng đi ngủ sớm đi.mai qua nhà C rồi mình đi học chung cho zui.C đi mình cũng chán lắm.G9
-uh!bye.G9
Nó zui lắm vì tự nhiên trong lúc nó bùn nhất lại có người con gái quan tâm nó thì còn gì bằng.nó cứ nhìn mấy tin nhắn đó rồi ngủ lúc nào hk bik.6h sáng.chuông điện thoại réo inh ỏi.nó bật dậy thay đồ tắm rửa rồi dắt xe đạp đi học.đi ngang qua nhà nhỏ thì thấy nhỏ đang đứng trước nhà đợi nó.hôm nay nhỏ hk còn cột tóc 2 bên nửa mà cột tóc cao đằng sau để vài cọng lưa thưa phía sau cổ khoe cái cổ trắng ngần.nhìn nhỏ nó như mún bật ngữa.vì nếu như hôm qua là 1/10 thì hôm nay cũng được 6/10.nếu bỏ cái đít chai trước mắt nữa thì khác ah ngen.
hìn thấy nó có vẽ ngỡ ngàng nhỏ cũng hơi ngại.
-Làm gì mà A nhìn C ghê thế?mặt C dính gì ah.
-Mặt C dính nguyên cặp kính trên mặt đó.với lại hôm nay nhìn C hơi khác
-Ý là chê chứ gì?sợ đi chung quê chứ gì?vậy thôi A đi trước đi.
-Ai chê đâu chờy thấy lạ thì nói thôi.đang sợ C hk cho đi chung đây.thôi đi đi trễ giờ học bây giờ.
Mặt nhỏ hơi đỏ.Con đường đi học hôm nay của nó khác hẳn mọi ngày vì hôm nay có nhỏ đi học.con nhỏ mà mọi ngày nó tưởng như bà cô già suốt ngày im lặng hôm nay lại líu ríu như chim sáo vậy.chuyện gì nhỏ cũng kể cho nó nge giống như là chưa bao h được nói vậy.hèn chi nhỏ giỏi văn vậy thì ra nhìu chuyện cũng có cái hay của nó.Nó vừa đạp xe vưà nge nhỏ nói chuyện. nó chỉ bik cười và hình như chuyện với V cũng hk còn quan trọng với nó nữa.tuy nhiên vừa đến lớp thì tự nhiên cảm giác sợ hãi tràn ngập trong nó.nó sợ hãi k dám bước vào lớp.nó sợ nó nhìn thấy V.tại sao nó đã gần quên đi thì lại k quên được.nhỏ hỉu được điều đó nên nhỏ cũng kéo nó vô lớp kèm theo đó là 1 nụ cười rất dễ thương.nó chỉ bik đi theo nhỏ thôi.nếu hôm qua nó đuợc bất ngờ thì hôm nay tới lớp nó nhận được nhìu bất ngờ miễn phí.thứ nhất là nhỏ hk còn kỉu tóc của nhỏ.thứ 2 là hành động mà nhỏ đang làm.ở đâu 2 đứa ngồi chung bàn
Nhìn thấy nó có vẽ ngỡ ngàng nhỏ cũng hơi ngại.
-Làm gì mà A nhìn C ghê thế?mặt C dính gì ah.
-Mặt C dính nguyên cặp kính trên mặt đó.với lại hôm nay nhìn C hơi khác
-Ý là chê chứ gì?sợ đi chung quê chứ gì?vậy thôi A đi trước đi.
-Ai chê đâu chờy thấy lạ thì nói thôi.đang sợ C hk cho đi chung đây.thôi đi đi trễ giờ học bây giờ.
Mặt nhỏ hơi đỏ.Con đường đi học hôm nay của nó khác hẳn mọi ngày vì hôm nay có nhỏ đi học.con nhỏ mà mọi ngày nó tưởng như bà cô già suốt ngày im lặng hôm nay lại líu ríu như chim sáo vậy.chuyện gì nhỏ cũng kể cho nó nge giống như là chưa bao h được nói vậy.hèn chi nhỏ giỏi văn vậy thì ra nhìu chuyện cũng có cái hay của nó.Nó vừa đạp xe vưà nge nhỏ nói chuyện. nó chỉ bik cười và hình như chuyện với V cũng hk còn quan trọng với nó nữa.tuy nhiên vừa đến lớp thì tự nhiên cảm giác sợ hãi tràn ngập trong nó.nó sợ hãi k dám bước vào lớp.nó sợ nó nhìn thấy V.tại sao nó đã gần quên đi thì lại k quên được.nhỏ hỉu được điều đó nên nhỏ cũng kéo nó vô lớp kèm theo đó là 1 nụ cười rất dễ thương.nó chỉ bik đi theo nhỏ thôi.nếu hôm qua nó đuợc bất ngờ thì hôm nay tới lớp nó nhận được nhìu bất ngờ miễn phí.thứ nhất là nhỏ hk còn kỉu tóc của nhỏ.thứ 2 là hành động mà nhỏ đang làm.ở đâu 2 đứa ngồi chung bàn cả ngày mới nói được 2 câu lại đang lôi kéo nhau.nó cũng hơi ngượng nhưng thôi kệ nếu hk có nhỏ thì chắc nó cũng hk dám vô lớp đâu.
V đang ngồi thấy vậy cũng hơi ngạc nhiên.nhìn V nó hk giận gì V cả.nó chỉ mún là xa cách ra để có thể quên được V thôi.
-A bik bài này làm sao hk?
Nó đang suy nghĩ thì V kiu làm nó bừng tĩnh.
-hk A chưa có làm.
-Chà ngộ ngen.siêu nhân toán mà chưa làm toán.
Những câu nói này nếu cách đây mấy ngày trước thì nó sẽ vui lắm nhưng bây h thì với nó chả có cảm giác gì cả.nó liếc qua thấy nhỏ C có vẻ gì đó hơi bùn.
-Tại hôm qua A chuẩn bị làm bài tự nhiên có đứa nào nhắn tin phá nên ghét hk có làm bài.
Nó trả lời rồi khẽ liếc qua nhỏ C.tự nhiên nó thấy nhỏ mỉm cười.bất giác nó cũng cười theo.Nhỏ V hk hỉu gì hết quay lên tiếp tục suy nghĩ.
Từ ngày hôm đó nó với nhỏ cũng bắt đầu nói chuyện nhìu hơn.nó hk ngờ rằng trước đây 1 tiết nói chưa được 2 câu thì bây h chuyện của 2 đứa chắc viết thành truyện được lun đó.nó thix nhỏ nói chuyện bởi sư vô tư và dễ thương của nhỏ.Nhưng nó chỉ xem nhỏ như bạn thân thôi chứ nó vẫn chưa có gì với nhỏ cả.
-A đang làm gì vậy?
Điện thoại nó sáng lên.thì ra là tin nhắn của nhỏ
-đang nghe nhạc?còn C
-C cũng đang nge nhạc.
-Mai chủ nhật có đi đâu hk?
-Hk bik nữa.mai A rảnh hk?
-Có gì hk?
-Đi chơi đi.ở nhà cũng hk bik làm gì?
Nhỏ này cũng ghê thiệtrủ nó đi chơi lun.
-Sao tự nhiên rủ vậy?
Nhỏ có vẻ ngại nên gần 5ph sau nhỏ mới nhắn tin trả lời:
-thì rủ thôi.hk thix thì thôi vậy.
Sặc tự nhiện bị nhỏ vặn lại.nhưng thôi kệ nó xuống nước:
-thôi giỡn xíu.vậy mai A qua đón C ngen.trễ là cho ở nhà lun đó.
-uhm yên tâm
-Sợ mấy bà trang điểm nữa.
-C xấu trang điểm vô còn xấu hơn nữa.thôi dzậy ngen.C đi ngủ đây.G9
-Uhm mai gặp.G9
Nó vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy hồi hộp vì đây là lần đầu tiên có người con gái hẹn nó đi chơi.nó nghĩ làm sao để đi ngủ khi mà trong đầu nó cứ lo ngĩ về việc đi chơi nhu thế nào vào ngay mai.mãi suy nghĩ nó ngủ lúc nào hk bik.
Sáng chủ nhật,nó dậy thật sớm.đánh răng rửa mặt.chồng cái áo thun và quần jeans hk quên chải chuốt và xịt 1 ít nước hoa lên người.rồi nó tự nhìn nó trong gương.cũng bảnh và đẹp trai chứ bộ.xuống nhà thì ôi thôi.mẹ nó đang ở dưới nhà.phen này thì bik nói sao đây để mà được đi bây h.
-con đi đâu đó.
-dạ con đi qua nhà H chơi.hôm nay chủ nhật nó rủ con qua nhà H chơi rồi ăn cơm o đó lun.
H là e họ của nó nên nge như thế thì mẹ nó cũng hơi tin.nhưng ai đời đi qua nhà e họ lại ăn vận như đi với gái vậy.hk để mẹ nó kịp nói gì nó phóng lên chiếc LX chạy qua nhà nhỏ ngay.quả nhiên nhỏ đã giữ đúng lời nói.nó qua thì đã thấy nhỏ đang chờ nó ở trước cửa.nó mà lun thêm mấy phân thì chắc đã té xe khi nhìn nhỏ rồi.C mà nó gặp hôm nay đã hoàn toàn khác C mà nó gặp mọi ngày.nhỏ đã bỏ cái đít chai.chắc hôm nay nhỏ dùng kính sát tròng nên mắt nhỏ có màu nâu. tóc xõa xuống mặc chiếc váy trắng.ngực nhỏ có lẽ hk bằng V nhưng nó k quan trọng.quan trọng là trước mặt nó là 1 người con gái rất đep.thậm chí còn đẹp hơn nhỏ V mà nó từng thầm thương trộm nhớ.
-A nhìn C gì mà ghê thế.
Vẫn câu hỏi mà nhỏ đã hỏi nó hôm trước.nhưng lần này nó k bik fai tìm cáo gì hk hoàn hảo ở trên khuôn mặt nhỏ để mà chê nữa.có lẽ với người khác thì nhỏ chắc chỉ 7 hoặc 8 trên 10 thôi.nhưng với nó lúc này đây nhỏ phải là 10 trên 10
-tại C nhìn khác quá.
-khác làm sao?xấu quá hả?thì bởi vậy C mới hk cần trang điểm nên mới lẹ vậy.
Thiệt tình nhỏ nói chơi hay nói giỡn vậy.nhỏ mà xấu chắc thì bik ai đẹp chứ hả(cái này chỉ là nhận xét của mình thôi,đừng chém e)
-Uh thì tại C xấu quá nên A đang cố nhìn xem có cái gì đẹp hk nè?
Nó vẫn típ tục trêu nhỏ.”Đã thix vậy thì ông chê xấu cho bik”nó nghĩ vậy
-Xấu sao còn đi chơi chi.
-Thì tại có người rủ quá nên phải đi
-Vậy thôi về đi.Đây hk ép.hk thix thì thôi.
Nó tự nghĩ sao mà lại có người như nó ngốc thế này.lần trước dính trấu chưa đã hay sao mà lần này lại dính tiếp.đành phải xuống nước với nhỏ lần 2
-Thôi mà giỡn xíu thôi chứ A mún rủ C đi chơi được chưa?
Nhỏ khẽ mĩm cười với vẻ đắc thắng.
-uhm vậy thì đây tạm chấp nhận.
Tính nói với nhỏ”đây cũng có giới hạn ngen hk mún thì ở nhà” ma thôi mắc công đi qua tốn xăng tự nhiên đi về nên nó gật đầu.
-C ăn sáng chưa?nó hỏi nhỏ
-Chưa?A cũng chưa hả?
-uhm!mình ăn gì đi?C mún ăn gì?
-Ăn hủ tíu nam vang đi.
-Cũng được.vậy lên chợ Nhật Tảo đi.gần đó có chỗ bán ngon lắm
-Nhưng mà hơi xa.A đi được hk?
-Hk đi được rủ chi?lên xe đi nhìu chuyện quá.
Nhỏ bước lên xe.Nhỏ khe lấy 2 bàn tay ôm eo nó.nó cảm thấy thật thoải mái và dể chịu.ăn xong nhỏ bắt nó chở nhỏ lên phú mỹ hưng.thiệt tình trưa nắng mà nhỏ bắt nó chở lên tới tận PMH.nhỏ hk thương nó cũng phải thương nhỏ chứ.làn da trắng như vậy mà đi nắng đen ai thương chứ.nhưng đã leo lên lưng cọp thì đành theo tới cùng.
Cũng may khi nó và nhỏ tới nơi thì trời cũng mát.nó chở nhỏ đi vòng vòng PMH.hk bik có gì hk mà nhỏ lại thích dữ vậy chờy. cái miệng nhỏ lại bắt đầu hoạt động với công suất hk ngừng. nhưng nó lại hk thấy ngán mà nó lại thấy thix dc nge nhỏ nói.gióng nói dễ xương và nói những điều vui vẻ khiến nó cũng thấy rất vui.đi xe hoài cũng chán.nhỏ kiu nó gửi xe rồi bắt đầu đi bộ với nó. thiệt nó mún khổ với nhỏ.tuy nhiên nó cũng vui bởi sự hôn nhiên của nhỏ. đang đi vui và nói chuyện bổng tự nhiên nó cảm thấy nhỏ có vẻ gì đó khác thường.tay nhỏ nắm chặt lấy tay nó.nó ngợ ngợ hiểu ra 1 ít.
Trước mặt nó là 1 thằng con trai chắc cỡ tuối nó đang đi cùng 1 cô gái nhìn cũng khá xinh đẹp 3 vòng nở nang nhưng nó chắc chắn nhỏ kia k thể nào đẹp bằng nhỏ được
-Chào e.thằng kia chào nhỏ kèm theo đó là nụ cười rất là đểu(theo nhận xét của nó)
-Chào a.
-Dạo này e đẹp ra đấy.nhưng vẫn 1 mình hả?có cần a giúp gì hk?
Nó hk hỉu sao thằng này lại có thể nói ra được điều đó nữa.nhỏ làm gì nó mà nó dám nói như vậy chứ.hơn nữa bạn gái nó đang ở đây mà nó co thể nói như vậy sao?Nó liếc nhìn qua nhỏ.khóe mắt nhỏ cay cay.lần đầu tiên nó thấy nhỏ khóc.Nó lao vô đấm cho thằng đó 1 cú trời giáng kèm theo 1 câu
-Đây là bạn gái tao.hk có 1 mình đâu mà cần mày giúp.lo cho mày đi thằng bệnh hoạn.
Nó tính lao vô cho thằng đó thêm mấy phát nữa.Nhưng nhỏ đã kéo nó đi
-Đừng mà A.C hk có sao đâu mình đi thôi.
Nó hk hỉu sao nó lại tức như vậy.có lẽ đây là lần đầu tiên nó tức người nào tới nổi đánh người đó như vậy.nhưng nhìn qua nhỏ.bao nhiêu sự giận dữ tan biến. nó mún ôm nhỏ vào lòng để bảo vệ cho nhỏ nhưng nó chưa dám. bây h tới lượt nó làm cái việc mà nhỏ từng làm cho nó đó là nói liếng thoắng và kể chuyện cười cho nhỏ vui.sao mà khó để làm mấy chuyện đó quá vậy.đó có lẽ một phần do nó quá ngu văn nên như vậy.chắc đợt này về phải học thêm môn văn quá.nó tự nghĩ như vậy.
Chợt nó thấy thương nhỏ quá đúng là có làm rồi mới có biết.để làm cho 1 người nào đang bùn trở nên vui khó như thế nào.vậy mà nhỏ lại làm được điều đó cho nó.thì nó cũng phải làm được điều đó cho nhỏ.suy nghĩ hoài cuối cùng nó quyết định dùng khổ nhục kế.nhìn thấy phía trước có vũng nước nhỏ.thế là nó quyết định dả bộ đi rồi vấp té
Bịch!đau mún chết thiếu điều nó mún khóc lun.tuy nhiên làm sao mà khóc được khi ngước lên nó thấy nhỏ bật cười.nụ cười mà nó lun mún được thấy từ nhỏ.dù sao khổ nhục kế của nó cũng thành công nếu không chắc nó cũng cho nhỏ té chung lun quá.
-A có sao hk?đi đứng gì mà để té như thế chứ?
-Thì tại có người rủ A đi chơi mà mặt cứ như đưa đám thế kia.hk mún té cũng phải té nữa.
-Cho C xin lỗi.h tới lúc đi chơi về C sẽ hk có bùn nữa.
-HK phải lúc về mà saunày cũng vậy.
Nó và nhỏ tiếp tục đi.nhỏ bỏ hẵng đôi guốc cao cót mà chạy tới bãi cỏ tung tăng.sự hồn nhiên của nhỏ làm nó cứ mún nhìn nhỏ hoài thôi.nhỏ đẹp nó biết.cái đẹp mà theo nhìu người đánh giá là cái đẹp sắc sảo chứ hk phải là đẹp dễ thương.nhưng nó chỉ mún nhỏ mãi như thế này.nó chỉ mún nhỏ là một con nhỏ dễ thương thôi.
Trời bắt đầu tối,dạo bước một hồi cả 2 cũng lên tới cầu Ánh sao.khung cảnh đẹp khiến nó cảm nhận được rằng hình như trong nó đã có 1 chút gì đó hơn cả tình bạn dành cho nhỏ:
-A có biết tại sao C lại kiu A đưa C đến PMH hk?
-Hk?A tưởng C thix đi chơi nên tới PMH?
Nó trả lời nhỏ nhưng trong lòng đã nghi ngờ 1 điều gì đó.phải chăng liên quan tới thằng nhóc kia.nó đang suy nghĩ thì bất chợt 1 bàn tay nắm chặt lấy nó.nhưng k giống như cảm giác sợ hãi hồi chiều mà thay vào đó có lẽ là cảm giác yên bình hơn.Nó đang suy ngĩ thì nhỏ trả lời nó với giọng nhẹ nhàng.
-Đây là nơi lần đầu tiên C gặp ảnh cũng là nơi cả 2 nói lời chia tay.C đã trốn chạy hk dám đối mặt với nó.
Có lẽ suy nghĩ của nó đã đúng.nhưng nó hk ngờ là nơi này lại chứng kiến nhìu việc của nhỏ đến như vậy.
-Hôm nay là ngày kĩ niệm 2 đứa chia tay.C mún đến đây 1 lần để đối mặt với nó.C hk mún mình chạy trốn quá khứ hoài được.C cần 1 người nào đó có thể làm điểm tựa cho mình.Cảm ơn A.cảm ơn vì tất cả mọi thứ.
Nó yên lặng.nó chỉ biết yên lặng nghe nhỏ nói.nó cũng hk thể nào hỉu nổi tại sao nó lại quan tâm tới việc nhỏ mún nó như là điểm tựa của nhỏ.nó chỉ biết rằng nó hạnh phúc khi nghe được điều đó.giờ đây cả 2 có lẽ đang suy nghĩ về nhau, đang có 1 chút gì đó dành cho nhau.nhưng sự im lặng lại đang bao trùm lấy cả 2.nó biết nhỏ cần thời gian để nhỏ có thể từ từ quên được quá khứ trước khi đến với nó.
-Cũng đã tối rồi.mình về ngen.
Câu nói của nhỏ phá tan sự yên tĩnh của cả 2.sao thời gian bên nhỏ lại trôi nhanh thế.Nó trở nhỏ về.quãng đường hôm nay sao mà đẹp với nó thế.nó chỉ ước là mình đang đi trên xa lộ để mãi hk về được nhà nhỏ.nhưng rồi cũng tới nhà nhỏ.nó hơi bùn vì xuống xe nhỏ đi 1 mạch vô nhà mà hk có nói gì với nó cả.nó đang tính đề máy xe chạy đi thì cổng nhà nhỏ bất ngờ mở.nhỏ chạy ra nắm tay nó.
-sẽ có 1 ngày câu nói mà a nói với người kia hồi chiều thành sự thật.
Nhỏ khẽ hôn nhẹ lên má nó rồi chạy 1 mạch vào nhà.nhỏ knock-out nó thiệt rồi.nó đang suy nghĩ về câu nói hồi chiều.”ah” nó tự suy nghĩ trong đầu.”Đây là bạn gái tao”tự nhiên nó thấy ngượng.tại sao lúc đó nó có thể nói ra câu đó được.một thằng nhát gái như nó mà có thể nói ra được câu đó thì đúng là chuyện lạ của thế kỷ 21.nhưng thôi đằng nào cũng lỡ nói ra rồi.kệ đi.nó nghĩ vậy rồi tiếp tục chạy xe đi về.
Đang chạy ngon lành thì bổng từ đâu có 1 cái gì đó đập thật mạnh khiến nó ngã xe sau đó là một đám xông vào đập nó.nó chỉ biết nằm chịu trận vì nó đau quá hk thể chống trả mặc dù nó cũng đai đen nhị đẳng taekwondo chứ ít gì. cũng may lúc đó có tụi dân phòng.cũng may tụi dân phòng quen nó.nên tụi kia
cũng bỏ đi.nếu hk thôi chắc thiếu điều tụi kia đánh nó chết lun quá hk chết cũng nhập viện.ôi sao nó iu mấy a dân phòng thế.
-Ê nhox có sao hk?sao tự nhiên tụi nó đánh mày thế
Sao gì sắp chết rồi đây chứ mà có sao.
-e cũng hk bik nữa e có gặp tụi này bao h đâu.chắc thằng hồi chiều e đánh nó.giờ nó kiu đồng bọn đập e đó.thằng hèn thịt.
-tại sao mày lại đánh nó?
-Có chút chuyện riêng a ơi.
-uhm có gì thì mày cẩn thận đó.tụi tao hk phải lúc nào cũng đi trực mà ngăn kịp thời đâu.thôi lên xe tao chở về cho.nhìn tướng mày chắc lết còn hk nổi chứ chạy xe nổi gì.
-cám ơn a.
Nó lên xe cho mấy ổng chở về.nó đang lo hk phải vì vết thương mà nó hk bik phải trả lời mẹ nó sao đây.hay là nói té xe.nói vậy chắc nó khỏi bao h lấy xe đi được nữa quá.cũng may là nó về thì mẹ nó đã đi đâu vơí bố rồi.chỉ có nhỏ người làm ở nhà.
-Bi bị sao vậy?
Bi là tên mà ở nhà mọi người gọi nó.
-e hk sao?chị có oxy già hk?sát trùng vết thương dùm e.
-ừ chờ chị chút.đi đứng sao mà để như vậy.
-e cũng đâu mún đâu.chị đừng có nói với bố mẹ e hk thôi e bị gì e bắt đền chị đó.
-ừ.nhưng trước sau mấy bác cũng bik ah.
-thì được bao nhiu hay bấy nhiu.
Xức thuốc xong nó chui lên phòng ngủ.có lẽ vì đau nên nó ngủ hk được phải tới gần sáng nó mới ngủ được.sáng hôm nay nó tranh thủ dậy sớm đi học để bố mẹ nó hk bik.
Toàn thân nó nhức mỏi.chẳng mún đi học chút nào nhưng nó thấy nhớ nhỏ.nó mún được gặp nhỏ.nó kéo mũ xuống mặc thêm cái áo khoác trùm gần kím mặt.cũng may đang là gần tết trời lạnh nên chứ là mùa hè chắc nó giống như ở hành tinh khác xuống vậy.vào trường nó cố gắng đi thật lẹ để gây sự chú ý. bước vào lớp cũng vào lúc trường đánh trống vào học nên cũng ít người để ý nó.hôm nay nhỏ quay trở lại là cô học sinh ngoan ngoãn với cặp đít chai to đùng ở trước mặt.nhưng bây h nó đã bik được sau cặp kiếng là 1 người con gái rất đẹp đối với nó.nó cứ ngồi như vậy.nhỏ thấy hơi lạ nên hỏi nó:
-Sao tự nhiên đội mũ rồi trùm nón kín mặt vậy?tính làm ninja hả?
-Để vậy cho ngầu chút đó mà.
Nhỏ bật cười.nụ cười hồn nhiên của nhỏ làm nó hk còn thấy cảm giác đau nữa.nhưng điều nó hk mún cũng đến.bà cô bước vào nó buộc phải bỏ nón ra.ôi khuôn mặt đẹp trai của nó đâu mất tiêu rồi.nhưng hk bỏ nón ra thì khác nào chống đối bà cô.hk lẽ đạp lòi le đi học rồi tự nhiên chưa học gì mà được về sớm vì lí do lãng xẹt.nhỏ nhìn thấy khuôn mặt nó thiếu điều mún la bể ngôi trường lun.cũng may là nó kịp bịt miệng nhỏ lại.
-A sao vậy?mặt mũi sao thế này
-hk có sao đâu chỉ đau chút xíu chỉ sợ có người thấy mình như vậy thì chê mình xấu thôi.
Nó hk mún nhỏ lo nên nó đang cố chọc cho nhỏ cười chứ đau thấy bà lun.
-Ai vậy?Ai mà chê A vậy?mà chắc chán lun chứ hk có chê đâu?
Trời thì ra nhỏ cũng hk phải thứ vừa.nó cũng hk thể thua nhỏ được:
-Chán vậy thôi đi chỗ khác ngồi
-uhm đi đi đây hk tiễn
-…
Sặc.nhỏ đúng là sư phụ rồi.nếu mà bàn còn chỗ thì nó đâu có vô bàn này ngồi để rồi gặp một đứa xinh như nhỏ chứ hả?đúng là hk bao h nên cãi lộn với mấy đứa giỏi văn như nhỏ.đành chiu thua thôi.
-uhm được lắm.người ta bị đau như vậy hk hỏi thăm mà còn gây sự nữa đượclắm.nhớ đó
-ai gây sự trước hả?người ta hỏi thăm đàng hoàng chứ bộ.tại có người thix gây sự thôi.
Ah mà đúng rồi rõ ràng nhỏ hỏi thăm nó trước mà.tại nó gây sự trước chứ bộ.kỉu này thì thôi rồi lượm ơi.lỗi tại mình chứ tại ai.đành giương cờ trắng đầu hàng thôi.
-Là tụi thằng Tuấn nó đánh A phải hk?
Nó còn ngơ ngác thì nhỏ mặt có vẻ lo lắng chứ hk còn vui như lúc nãy nữa.mà Tuấn là ai sao nhỏ biết?
-Tuấn là ai vậy?
-Là người hôm qua đó
À thì ra là thằng nhóc đó.a cũng nghi là thằng đó rồi.bà mẹ mày đáng dek lại thì kiu đồng bọn đánh hội đồng.mày mà sô lô với ông ông cho mày nhập viện gấp.
-Mà sao C bik? Nó hỏi nhỏ
-Hôm qua lúc A về thì 1 lúc sau Tuấn có gọi cho C nói là mới cho A 1 bài học.kiu A coi chừng đó.
Đang còn suy nghĩ rõ ràng mình đóng tiền để học toán lí hóa,… chứ đâu có tiền học mấy môn đánh hội đồng này đâu mà sao có người dạy miễn phí nữa.vậy là lời hay lỗ.đang suy nghĩ thì nhỏ nắm tay nó:
-C lo quá A ơi!thằng đó hk bik nó có làm gì A nữa hk vậy?
Nó cũng hơi lo nếu 1 vs 1 thì ok.nhưng tụi này nó hèn quá chỉ sợ nó đánh hội đồng thôi.ra chơi nó tính đi mua nước uống thì nhỏ kiu nó ở lại để nhỏ đi mua dùm.ôi lần đầu có 1 đứa con gái mua đồ dùm nó quan tâm như vậy thì còn gì bằng.nó đang ngồi chờ nhỏ thì nhỏ bước lên với vẻ rất lo lắng làm nó cũng lo lắng theo.
-tụi Tuấn đang ở quán nước trước cổng trường đó A.tụi nó đông lắm.
Nó đang hơi lo lắng thì Thái thằng bạn của nó đập nó cái bốp.
-Mặt sao vậy ku.e nào hun mà xưng hết mặt vậy.
Tổ cha mày hun cái đầu mày đau chết bà lun.nó tính quay lại chửi thằng kia nhưng nó xực nhớ là thằng này cũng thuộc dạng quen biết nhìu.nhờ nó có khi giúp được.thế là thay vào việc chửi thằng mập vì Thái nó khá mập nên tụi bạn nó hay gọi nó vậy thì nó lại nhẹ nhàng.
-Mày ra ngoài tao chỉ cho mày cái này.
Nói rồi nó dắt mập ra ngoài chỉ cho nó thấy tụi thằng Tuấn và kể cho nó mọi chuyện.ai ngờ thằng mập phán cho nó 1 câu.
-tao bó tay rồi.tụi này tao hk có quen.mày tự giải quyết đi
Nói xong nó bỏ vô lớp.để lại nó đang nhìn ra ngoài với vẻ khá lo lắng.sợ bị đáng thì ít mà sợ là có ẩu đả sẽ ảnh hưởng vô sổ học bạ của nó sau này.nó bước vô lớp thì nhỏ đang nhìn nó với sư lo lắng còn hơn nó nữa
-A có sao hk?hay để C gọi thầy giám thị nhờ thầy giúp
Nhỏ lo quá hóa khùng hay sao?gọi mấy ông giám thị cũng như hk,với lại nó đang là học sinh giỏi của trường.như thế thì còn gì nữa.
-Hk sao đâu.đây cũng là ngoài đường lớn chắc tụi này hk dám làm gì đâu?C lo học đi.
Nói thì nói vậy chứ nó mong 2 tiết cuối trôi qua thật lâu để nó an toàn phút nào hay phút đó.nhưng ông trời hk thương nó hay sao đây.bình thường mún thì tiết học lâu như quỷ sao hôm nay ông bảo vệ lại đánh trống đúng h thế.nó hk có để ý là nãy h nhỏ đã dọn cặp xong ngay khi vừa hết h học thì nhỏ đã kéo nó đi
-trường đang đông mình ra lúc này chắc tụi nó hk thấy được đi lẹ lên A
Sao hôm nay nhỏ này thông minh dữ vậy chờy.có lí ha. sao nãy h nó lại hk ngĩ tới chứ.nó 3 chân 4 cẳng đi theo nhỏ.nhưng lúc ấy tự nhiên máu a hùng của nó lại nổi lên hk đúng chổ.nó ngĩ”hk lẽ nó mà lại đi nhờ con gái giúp sao.với lại có thể trốn hoài được sao”ngĩ là làm.nó để nhỏ đang ngơ ngác 1 mình đi qua quán nước bên đường.nhỏ chạy theo nó
-mình về đi A.tụi nó đông quá
-C về trước đi.A nghĩ kĩ rồi trốn hoài cũng hk được cùng lắm là bị nó đập 1 trận thôi.đường đông nó hk làm gì bậy đâu C về trước đi.A hk mún C lo
Ôi sao mà nó có thể nói ra những lời tuyệt vời thế.chính nó còn phục nó nữa kìa.nhưng nhỏ lại hk chìu về mà cứ líu ríu đi theo nhỏ
-Sao C hk về đi?
-C mún đi chung với A
-về đi.con gái gì đâu mà đi coi mấy chuyện này chi
Nó có vẻ hơi bục.nhưng nó cảm nhận nhỏ lo cho nó thiệt bởi vì nhỏ đang rưng rưng nước mắt.nó cảm thấy mình có lỗi.nhỏ đang lo cho nó mà nó lại la nhỏ.
-C về đi.A hk mún C lo.với lại về trề ba má C lo đó
-C hk về đâu.tại C mà A có chuyện.chừng nào A hk có gì C mới về.
Nó đành phải dắt nhỏ theo.vừa leo lên bờ thì thấy cái bóng mập mập quen quen đang ngồi nói chuyện với thằng có vẻ như là anh đại trong đó.
Thì ra thằng mập.nó đang thắc mắc tại sao thằng mập lại ngồi đây.hay là thằng mập cũng tính gia nhập tụi kia phang nó lun.đang suy ngĩ thì thằng mập quay lại gọi nó.
-ê ku lại đây tao nói cái này.
Tổ cha mày dám gọi a là ku hả?nhưng tụi nó đông quá sơ hở là nó ăn đòn như chơi.
-Đây là a Long.ảnh là ảnh kết ngĩa của tao.tao cũng kể cho a chuyện của mày rồi.bây h mày mún sao? thằng mập tiếp tục giải thích cho nó
-e chào a Long.e dù sao cũng hk phải là gì hết nên a mún sao thì e cũng theo vậy.e ngĩ a cũng là a lớn nên sẽ có cách giải quyết ổn thỏa thôi.
Nó cũng phục nó ghê.trong tình huống nguy cấp như thế này mà nó vẫn có thể suy ngĩ để mà nói thật là chí lí chí tình quá đi đó mà.dù sao tụi nó cũng đông.lạng quạng là nhập viện hk bít lúc nào.
-nhóc cũng khá lắm. Lúc này anh đại của nhóm mới bắt đầu lên tiếng.
-một mình mà dám qua đây là cũng hk phải là vừa.được rồi Thái dù sao cũng là e kết ngĩa của anh.nếu nó đứng ra bảo lãnh như vậy thì a cũng bỏ qua cho chú mày.
Bỏ qua mà được hả.hù nó như vậy mà bỏ qua là được sao?phải cho thằng Tuấnk kia một trận thì mới hả dạ.
-dạ thật ra e cũng nhát lắm a ơi.chẳng có gì đâu.tại e ngĩ hk thể nào trốn mãi được.nên mới qua gặp a thôi.thôi a giải quyết sao e nge vậy.e chỉ có 1 đề ngị nho nhỏ.
-đề nghị gì thì nói đi.
-hôm trước e đã đấm cho Tuấn một cú.e ngĩ là nó sẽ khó mà yên nếu a giải quyết như vậy.e ngĩ là a cứ để e với Tuấn solo vs nhau đi.ngoài ra e cũng sẽ nhường nó đấm trước 1 cú như là huề rồi tay đôi vs nó.giải quyết 1 lần lun đi
-nhưng hôm qua Tuấn cho người đánh A rồi mà. nhỏ lúc này mới lí nhí trong mồm khiến cho mọi người nhìn nhỏ.
-chuyện hôm qua ấy hả.đã nói là té xe mà.C dai quá đi.có thấy ai đâu mà nói thằng Tuấn chứ.
“a đại” có vẻ hài lòng với cách giải quyết của nó.
-vậy chú mày mún tay đôi chứ gì.được chú mày giải quyết như vậy thì tốt.được vậy a quyết đình 2 thằng đấu tay đôi.xong rồi coi như xong thằng nào mà còn nhắc đến hay dính dáng tới thì coi chừng a.
-kam ơn a.ở đây thì hơi bất tiện.e hk mún bị đuổi học sớm rồi dính dánh tới mọi người thôi mình ra bãi đất trống gần nhà thờgiải quyết.chỗ đó vắng vẻ hơn.
-được tùy chú mày.còn mày thì sao Tuấn.có mún thêm gì thì nói lun đi.
Thằng Tuần nãy giờ im lặng như hến chỉ biết gật đầu chứ hk dám nói gì.thế rồi cả đám phóng xe.nó hỏi nhỏ.
-C về đi.mọi chuyện xong rồi.về đi ba má lo.
-C hk về đâu.chừng nào A an toàn về nhà C mới về.
Thiệt con nhỏ này hk bik ăn cái gì mà cứng đầu hết sức.thôi thế là đành dắt nó đi chung thôi.Đang lấy xe thì thằng mập đập vai nó cái chát.tổ cha thằng mập.nó có thù gì hay sao mà cứ đập vai hoài.
-tụi nó đi xe máy mà h mày lon ton vác xe đạp là sao?
-sao là sao?mình là nhân vật chính thì phải xuất hiện sau nó mới hấp dẫn.
-tao bó tay mày rồi.thôi chở tao đi.tao cũng mún coi mày làm ăn ra sao?
-chở mày sức đâu mà đánh.qua đạp xe nhỏ C đi.
-thôi mà a chở e đi.e hk biết đi xe đạp. thằng mập giả giọng giống nhỏ đã thế còn ngọt như đường như pê đê vậy. chắc phải đi kiểm tra cái đó của nó quá.
Nhỏ thấy vậy thì mỉm cười.
-thôi C đi 1 mình được rồi.A chở Thái đi.dù sao Thái cũng giúp mình mà.
Thằng mập nge vậy thì khoái lắm.
-đó mình kết bạn rồi ah ngen.thôi đi đi ku.kẻo bắt tụi kia chờ a hk chịu trách nhiệm đâu ngen.
nó đành cắn răng hộ tống mấy chục kí mỡ đi thôi.đến nơi thì mọi người cũng đông đủ.ông Long cất tiếng.
-đánh tay đôi nên cấm ai can thiệp.can thiệp là biết tay ổng.đáng tới khi 1 trong 2 bên chịu thua thì thôi.
Nó cởi áo ra vì hk mún áo bị dơ má nó lại ngi ngờ thì mệt.như đã hứa trước nó để cho thằng Tuấn đấm trước 1 cái.thằng đúng là hèn thiệt.đấm ngay mặt của nó.bị choáng mà chưa kể hôm qua bị tụi nó hội đồng nếu hk phải con nhà võ chắc nó cũng ngã lun rồi.thằng Tuấn thì cứ nhào vô tấp liên tục.nó chỉ biết đỡ chứ hk có cơ hội để chống trả nổi.nếu mà thằng Tuấn ra đòn nhanh hơn chút nữa hay kéo dài thêm chút nữa thì có lẽ nó đã gục rồi.cũng may ông trời vẫn còn thương nó.thằng Tuấn bổng đấm hụt bị mất đà.cơ hội đây rồi.thế là nó dùng hết sức thúc 1 cú trời giáng vô bụng thằng Tuấn khiến thằng Tuấn chúi nhủi về phía trước.nó tiếp tục giựt cùi trỏ vào lưng thằng đó.kết thúc là nguyên cái đầu gối vô mặt thằng Tuấn.Knock-out
Nó quay lại vẫy tay nhỏ.nhỏ có vẻ rất lo lắng cho nó vì nó thấy nhỏ đã rưng rưng.thiệt đúng là con gái hở chút là khóc.tuy nhiên thằng kia cũng khá lỳ đó.thằng đó nó cầm ống tiếp của thằng nào đó phang một cái.cũng may là trúng phần mềm nên cũng hk có nguy hiểm.thế là như con mãnh thú nó quay lại kèm theo là cú đá ngay mặt thằng kia.thằng Tuấn gục ngã.nó nhảy lên người thằng Tuấn tính dọng nguyên 1 cú đấm ngay mặt nó thì thằng mập cản nó lại
-A bĩnh tĩnh lại mày.có chuyện gì thì mệt đó.
may là thằng mập cản nó nêú hk thì k biết chuyện gì sẽ xảy ra?lúc này ông Long mới lên tiếng.
-được rồi nhox.đủ rồi.thằng Tuấn mày chịu thua chưa hay mún ăn đòn nữa
thằng Tuấn thều thào hk nói nổi
-e thua
thằng mập đỡ nó đứng dậy.lúc này nó mới nhìn nhỏ.nhỏ đang khóc thiệt chứ hk còn rưng rưng như lúc này nữa.nó tự hỏi nhỏ khóc vì lo cho nó hay lần đầu tiên nhỏ thấy nó như 1 con mãnh thú vậy?nó tiến lại gần nhỏ nắm tay nhỏ
-A xin lỗi.A hk nên làm C sợ như vậy.
nhỏ ôm choàng lấy nó rồi òa khóc.chẳng lẻ tại nó hay sao.nó cảm thấy có lỗi nó thấy nó thật nhỏ bé trước nhỏ.
-A có biết là C lo lắng lắm hk?tại C mà A bị như vậy nếu A có gì thì C biết làm sao chứ.
câu nói của nhỏ làm nó thấy như mọi sự đau đớn hk còn nữa.nó lấy 2 bàn tay chạm vào má nhỏ khẻ lau nước mắt cho nhỏ
-ngốc A có sao đâu mà khóc.A hk sao mà C khóc A có sao đó.
cả 2 nói chuyện mà hk bik đằng sau thằng mập đang đứng đó cười đểu.
-xin chào khán giả đang xem đài bộ phim tình cảm dài tập hàn quốc đến đây là hết xin hẹn quý khách tập sau.
nhỏ nge liền bỏ tay nó ra 2 má ửng hồng.nhìn nhỏ nó chỉ mún ngắt má nhỏ thôi.cả 2 sau khi đóng phim tình cảm xong đều k dám nhìn nhau.dắt xe đạp đi về.lúc này thì thằng mập phải chở nó.vì chổ đó gần nhà tụi nó nên nó đưa nhỏ về trước rồi 2 thằng đạp xe về nhà thằng mập.
-kam ơn mày ngen.nếu hk có mày hôm nay chắc nào vừa nhập viện mà còn bị đuổi học nữa rồi.
-kam ơn gì bữa nào bao tao ăn đc rồi.
-uhm bữa nào tao dắt mày đi ăn.
-uh.ê mà tao hỏi thiệt mày thix nhỏ C hả?
nó bất ngờ vs câu hỏi của thằng mập.nó đánh trống lảng
-có hk ku?có thì nói ngen.
-hk có hả?hk có vậy tức là tao theo đuổi nhỏ C ngen.nhỏ nhìn cũng tàm tạm hk đến nổi tệ.
Tàm tạm hả?tại mày chưa thấy thôi thấy xong chắc phải dùng cái xô đặt trước mỏ mày quá.nó tính nói vậy mà thôi nói vậy thì khác nào vẽ đường cho hươu chạy.mà khi nge câu nói của thằng mập nó quýnh quánh như đứa con nít vậy
-hk được ngen ku.mày mà cua nó là hk yên vs tao đâu.
thằng mập nge vậy thì nở 1 nụ cười cực nham hiểm.thôi rồi chú chim nhỏ đã sa vào bẫy.cũng may cho nó là cuối cùng cũng đến nhà thằng mập.nếu hk thì hk bik sẽ còn chuyện gì thằng mập nó khiến thằng nhỏ khai ra hết nữa đây.
nó thả thằng mập xuống xe.vừa quay đi thì thằng mập còn phang cho nó thêm 1 câu.
-lẹ đi ngen.hk thôi là 1 ngày nào đó có gì đừng nói là a hk nhắc chú ngen.
thiệt mún đập cho thằng đó 1 trận quá.nhưng sức đâu mà đập.đạp còn hk nổi đây.đành nhìn nó thôi.bữa khác xử mày sau.nhưng thật tình thì nó cũng kám ơn thằng mập dữ lắm.người ta thường nói trong cái rủi có cái may.trong lúc hoạn nạn nó cũng gặp được người bạn tốt.à mà k nó vẫn lời vì nó gặp tới 2 cái may lận.vì nó đã biết là có người con gái vì nó mà rơi nước mắt vì nó.đang đạp xe thì nó gặp con nhỏ nào quen quen đang đứng ngay chỗ hồi nãy tụi nó đánh nhau.
Thôi đúng rồi.con này chẳng phải là bồ thằng Tuấn hôm bữa gặp ở trên PMH hay sao.tại sao nhỏ này lại ở đây.giờ nó mới để ý thì ra nhỏ học cùng trường vs nó vì nó thấy phù hiệu trường nó trên vai con nhỏ.chắc nhỏ đó đi theo thằng Tuấn hay sao.tại lúc nãy mãi lo cho nhỏ C nên hk để ý.thế là nó chạy xe tới chổ nhỏ đó.
Hôm trước gặp ở PMH nó k có để ý.h nhìn kỹ lại thì công nhận con nhỏ đẹp thiệt.nhỏ đó với nhỏ C cũng một chín một mười.ây da.sa mới đóng phim tình cảm vs nhỏ C xong h nhìn nhỏ này lại xao xuyến là sao?hk được phải bỏ ra ngay thôi.đanh đứng suy nghĩ thì nhỏ hỏi nó.
-bạn có phải là người hôm bữa mình gặp ở PMH hk vậy?
Nhỏ hỏi làm cắt dòng suy ngĩ của nó
-uh?có gì hk?sao bạn lạiở đây mà chưa đi về đi.
-mình hk về được.
-sao mà hk về được?
-hồi nãy Tuấn chở mình đến đây.rồi sau đó bỏ mình ở lại đây.mình hk có đt nên hk gọi cho ai đón được.
Sặc thì ra thằng kia thua tức quá nên chắc bỏ con nhỏ này ở đây.thằng đúng là hèn giận cá chém thớt.
-Vậy giờ bạn tính sao?hk lẽ đứng đây đợi hoài ah.
-mình cũng hk bik tính sao nữa?mình lo lắm.
Nó thì cái gì cũng được.chỉ có dại gái là tật mà sửa hoài hk được.đã thế khuôn mặt xinh đẹp này mà cứ “hức hức” hoài thì bố thằng nào chịu nổi.thôi đành làm anh hùng xa lộ 1 bữa vậy.nó gãi gãi đầu
-dù sao mình cũng rảnh.nếu bạn hk ngại thì để mình chở bạn về.
Đôi mắt nhỏ rạng rỡ như là bắt được vàng vậy.mà cũng đúng thôi.gặp được người đẹp trai như nó thì kim cương chứ vàng gì.
-có làm phiền bạn quá hk?
-hk sao nhớ trả tiền xe ôm là được rồi
Nhỏ khẽ mỉm cười.1 lần nữa nó lại bị hạ gục bởi 1 nụ cười của 1 con nhỏ
-mình làm gì có tiền mà trả bạn.thôi chừng nào mình có tiền lì xì mình trả bạn.
Nó mém bật ngửa.sao nó toàn gặp những nhỏ giỏi văn thế hk biết.nhỏ C chưa đủ hay sao?mà h còn thêm nhỏ này nữa
-thôi tiền xe ôm thì coi như thiếu vậy.nhớ trả là được rồi.lên xe đi.nắng như thế này sẽ làm đen da mình đi mất.
Nhỏ mỉm cười.chắc nhỏ thắc mắc là hk bik nó có quảng cáo cho sữa rửa mặt hay sao hả?
Thế là nó chở nhỏ đi.ah mà nói chuyện 1 hồi nó mới nhớ là nó chưa hỏi nhỏ tên gì?
-Ah mà hình như bạn cũng học trường X lun hả?
-uhm!mình học lớp 10A6 còn bạn
-mình học 10A1
-qua bạn giỏi quá vậy.lớp chuyên mà bạn cũng vô hả?chắc bạn giỏi toán lí hóa lắm hen?
Thiệt là nở cái lỗ mũi hết sức lun đó mà.nhỏ chỉ được cái nói đúng.nó là nó kết nhỏ rồi đó ngen.nhưng kết chơi chứ kết thiệt thì ai đóng phim hàn quốc vs nhỏ C chứ.
-bạn nói quá.mình cũng thường thôi.mà bạn tên gì thế.cứ bạn với tớ hoài.
-mình tên Dương.còn bạn?
-mình tên A.ah mà chở Dương nãy h mà quên hỏi nhà ở đâu.tính cho A đạp tới ngày mai lun hả?
-hihi D quên.sr ngen.nhà D ở khu Y đó.
-Ah vậy nhà A gần nhà D đó.đi xe đạp 15,20 ph la tới rồi.thì ra cũng là hàng xóm vs nhau cả
-hihi,A xạo quá.nhà cách nhau 15 toi 20ph mà kiu hàng xóm.cũng xa thấy mồ
-xa vậy thôi D đi bộ về nhà đi.xa A làm biếng quá.
-A kì vậy.xa thì nói xa thôi.thôi lỡ giúp thì giúp cho chót đi.hk thôi khỏi trả tiền xe ôm h
Nhỏ cũng đáo để thiệt.thôi vì tiền xe ôm thôi.đi 1 hồi cũng tới nhà nhỏ.nhà nhỏ chắc cũng thuộc dạng khá giả đây mà.xe dừng ngay trước nhà nhỏ.nhỏ bước xuống xe
-kum ơn A ngen.sau này D sẽ trả tiền xe ôm cho.hk có quỵt đâu mà sợ.
-uhm quỵt A qua tận nhà đòi đừng có trách.thôi vô nhà đi.nhà chắc lo lắm.
Nhỏ bước vô nhưng vừa tới cửa.nhỏ quay kèm theo đó là nụ cười.con nhỏ này ai chả biết là cười đẹp chứ.cần phải khoe hàng hoài như vậy hk?
Nó đạp xe về nhà.vừa đạp xe nó vừa suy ngĩ hk hỉu sao nó mới chỉ gặp nhỏ 1 lần mà co thể nói chuyện vui như vậy.hk lẽ do nó thíu hơi gái chưa bao h có bạn gái nên nó vậy.nhưng mà ngĩ kĩ lại thì cũng chỉ có nhỏ D và nhỏ C là 2 người có thể nói chuyện như vậy được với nó thôi.nó hk tính nhỏ V vì dù sao nó cũng hk bik nhỏ V như thế nào với nó.suy ngĩ vẫn vơ cũng về tới nhà.hk bik bố mẹ nó có nhà hk?có nhà thì chắc no chết quá.
Cũng hên ông trời còn thương nó.bố mẹ nó đi công việc hết chỉ còn chị giúp việc ở nhà.thấy nó vậy chị cũng có vẻ lo lắng
-e sao vậy sao về trể mà còn bầm tím dơ hết mình vậy.
-hk sao đâu chị.chị đừng có nói mẹ e la được rồi.chị ơi e mệt lắm.có gì chị mang cơm lên lầu dùm e ngen.
-uh e lên tắm rửa thay đồ đi.chị mang cơm lên cho.chơi sao mà để như vậy chứ.
nó gãi đầu cười trừ rồi lên lầu.móc điện thoại trong cặp ra thì thấy nhỏ gọi cả chục cuộc cho nó.nhắn tin rồi gọi liên tục.nãy h nó để đt trong cặp nên đâu có biết.mãi lo tán gái mà quên mất là nhỏ dặn là về nhà nhỏ sẽ gọi cho nó.chắc nhỏ đang lo lắm.tự nhiên nó thấy nó có lỗi với nhỏ.nó liền nt cho nhỏ
-nt gì mà nhắn dữ vậy?
Ngay lập tức nhỏ gọi điện cho nó.giọng nhỏ đang thở gấp.hình như đang làm cái gì đó thấy nó nt nên lật đật gọi điện.
-Làm gì mà thở dữ vậy
-đang ở dưới nhà.thấy A nt nên lật đật chạy lên lầu gọi cho A nè.
Nhỏ đúng là lúc nào cũng vậy hấp tấp như con nít.nhưng cũng chính vì vậy mà nó thix nhỏ.nó thix nhỏ vì nhỏ có sự dễ thương ngốc ngếch chứ hk khôn lõi như mấy đứa con gái khác trong lớp.
-thì từ từ kẻo té sao?
-tại C lo cho A.gọi điện hk bắt máy mà nt cũng hk thấy trả lời.
Nó càng thấy có lỗi vs nhỏ hơn vì nó làm nhỏ lo lắng quá
-thì h yên tâm chưa?hk sao rồi nè.
-uhm thôi A ngỉ ngơi ăn cơm đi.chắc chưa ăn cơm phải hk?tối C nt sau ngen.h có việc rồi.
Lại thêm 1 điều nữa khiến nó càng thix nhỏ là nhỏ hk bao h thắc mắc bất cứ chuyện gì nó nói sao nhỏ nge vậy.chắc có lẽ mới quen nên vậy.sau này làm bạn gái rồi thì chưa bik ra sao?
-uh chưa ăn cơm thôi C làm gì thì làm đi.tối nt sau ngen.
-uhm C kup máy ngen.
-uhm
Nhỏ vừa kup máy thì chị người làm đem đồ ăn vô.nó ăn ngấu ngiến như quỷ đói mấy ngày vậy.chị nhìn nó khẽ cười rồi khép phòng lại đi xuống nhà.
Chán quá!ngồi thu lu trong phòng chẳng biết làm gì.ngoài trời thì mưa.nó mún kím gì làm để giết thời gian.nó chợt nhớ đến nhỏ.
-C ngủ chưa? nó nhắn tin cho nhỏ
Chờ!5,10,15ph nó cứ ngồi đó mà chờ tin nhắn của nhỏ.quái lạ sao nhỏ hk trả lời.nó cảm thấy bùn,nó tìm đủ mọi lý do trong đầu để lý giải cho việc nhỏ hk trả lời tin nhắn của nó.cuối cùng nó vịn vào cái cớ chắc nhỏ đi ngủ để nó bám víu.thất vọng tràn trề nó đi ngủ để quên đi nỗi thất vọng đó.
Sáng nó đi học.nhưng khác mọi ngày.nó ngang qua nhà con nhỏ thì nhỏ đã đi học trước.hình như sau khi đem đến mọi thứ cho nó thì có vẻ tới lúc ông trời đã lấy nó đi sớm như vậy sao?đạp xe thẫn thờ đến trường.lê bước vào lớp.nhìn nhỏ có vẻ như giận ai đó.nhưng đầu nó bây giờ còn tâm trí nào để mà ngĩ đến chuyện đó nữa.thế là 2 tiết trôi qua như lần đầu tiên nó gặp nhỏ.yên lặng.1 sự yên lặng đáng sợ.ra chơi thằng mập tới bàn nó.thằng mập nói chuyện vs nó mà thấy con nhỏ cứ im lặng nên thằng mập cũng thắc mắc.chịu hk nổi nó đi vệ sinh để giải quyết vấn đề.
Nó quay lại thì nhỏ đã đâu đó.chắc nhỏ đi xuống căn tin.nó vừa vô lớp thì thằng mập kéo nó lại 1 góc.
-tại sao mày lạihk trả lời tin nhắn của con nhỏ hả?
Nó ngẫn người
-Tin nhắn gì chứ?
-Con nhỏ nói tao hôm qua nó đang ngủ thì có tin nhắn của mày.nó ngủ nên hk biết lúc 12h nó dậy thấy tin nhắn của mày.nó nhắn lại xong chờ tới 2h sáng mà k thấy mày nhắn tin lại.vậy là sao?
Nó vội vàng rút điện thoại ra.ít nhất cũng gần 5 tin nhắn trong điện thoại của nó.
tin nhắn thứ nhất:mới dậy.có gì hk?
tin nhắn thứ 2 cách tin nhắn thứ 1 chừng 15ph:sao vậy sao nhắn tin mà giờ hk trả lời dzậy?
tin nhắn thứ 3-20ph sau:a ngủ rồi hả?
còn 2,3 tin nhắn nữa mà nó hk thể nào nhìn nổi vì nó đang suy ngĩ về sự ngu ngốc của mình.
-nhỏ còn nói là sáng giờ mày cứ im lặng với nhỏ.như là có chuyện gì vậy.nhỏ nói chuyện mà gần như khóc vậy. thằng mập tiếp tục nói
Ngu ngốc.phải nó thật ngu ngốc.đáng lẽ nó nên hỏi nhỏ chứ im lặng như vậy nó bùn 1 thì nhỏ phải bùn tới 10.nó ngĩ vậy vì như mập nói thì nó sắp khóc rồi.nó im lặng vì nó hk biết nên nói gì.nó lặng lẽ về chổ ngồi.mọi suy ngĩ bây giờ của nó là làm sao để nói chuyện để xin lỗi để bù đắp khoản thời gian 2 tiết học vừa rồi.
Đang suy nghĩ thì nhỏ bước vào lớp.khóe mắt nhỏ đỏ hoe.có lẽ nhỏ vừa mới khóc.bạn bè ai cũng hỏi thăm nhỏ.nhưng nhỏ cứ lắc đầu như hk có chuyện gì.ai cũng thắc mắc chỉ có nó nhỏ và thằng mập là hỉu đang xảy ra chuyện gì thôi.Tiết học thứ 3 bắt đầu.một tờ giấy từ chỗ nó đưa qua nhỏ.nhỏ hk đọc mà để vào học bàn.tại sao nhỏ lại hk đọc chứ.mọi câu hỏi lại vẩn vơ trong đầu nó.nhưng nó hk thể ngu ngốc thêm lần nữa.nó thò tay vô học bàn lấy tờ giấy đặt lên bàn nhỏ.nhỏ lại bỏ xuống bàn.nó lại để lên bàn.nhỏ lại bỏ vô học bàn.cứ thế cả chục lần cuối cùng.nhỏ quăng tờ giấy ra 1 góc.nó đứng dậy
-có gì vậy A? cô giáo hỏi nó
Cả lớp nhìn nó 1 cách kì lạ.
-dạ e lụm đồ bị rớt.