Đi Tìm Tình Yêu

-Ừ anh biết – Hai gật đầu bừng tỉnh anh vội cầm lấy bánh lái điều chỉnh tàu nương theo một đợt sóng mới đang ập đến

Ngồi thu lu ở góc của buông lại nhìn bóng dáng vững vàng của Hải lúc anh vững vàng điều khiển con tàu vượt lên trên những cơn sóng cô thầm cảm phục .

Cơn bão hoành hành dữ dội suốt đếm đến sáng thì ngớt hẳn .Vào lúc nó lặng đi thì mọ người trên tàu đều đã kiệt sức vì chống chọi với sức mạnh cuồng nộ của thiên nhiên .

Ngọc thấy Khoái tay trầy xước rỉ máu da bong ra vì dùng tay bơm nước mỗi khi máy bơm tàu trục trặc.Phi thì mặt mũi đen nhẻm trên người có đến mấy vết bóng nặng có nhẹ có .Ngọc thấy mình cần có trách nhiêm ,cô chăm sóc cho tất cả với sự chu đáo và ân cần hiếm có .Phi và Khoái sau khi băng bó và uống thuốc đều đã đi nghỉ họ quá mệt nhưng Hải thì vẫn lái tàu chưa nghỉ được .Lúc Ngọc vào buồng lái vẫn thấy anh đứng đó nét mặt chỉ hơi tái đi một chút nhưng vẫn điều khiển con tàu dứt khoát mạnh mẽ và tỉnh táo
-Khoái và Phi không sao đâu.Chỉ xây sát chút thôi -Ngọc thông báo cô nhận ra nụ cười cua Hải rạng rỡ hẳn lên
-Cảm ơn Ngọc nhé .Em đúng là vận may của con tàu –Hải gật đầu mắt vẫn hướng về phía trước
-Anh cũng bị thương này – Ngọc chỉ tay lên vai Hải .Không biết vì sao và khi nào một vết cắt dài và sâu in trên bờ vai to và chắc nịch của Hải
-Ừ nhỉ bị thương lúc nào cũng không biết – Hải đưa tay lại phía sau rờ lên vết thương ,anh khẽ nhăn mặt vì đau
– Anh ngồi xuống đi đê Ngọc băng cho để thế này không được đâu nhiễm trùng thì gay đấy – Ngọc lên tiếng cô lấy bông băng trong túi ra
-Ừ nhờ Ngọc nhé – Hải cũng đã mệt anh ngồi phịch xuống sàn tàu lựng dựa vào vách thở dốc ra . Anh tranh thủ lúc biển hơi lặng đi để nghỉ một chút
Ngọc cẩn thận băng vết thương của Hải sau khi rắc thuốc sát trùng cẩn thận.Cô đang làm lúc ngẩng đầu lên thấy Hải đang chăm chú nhìn mình
-Gì thế –
-Không tôi chỉ muốn hỏi xem Ngọc có làm sao không thôi – Hải nói và lảng tránh ánh mắt của cô
-Ngọc không sao-Ngọc quấn nốt những vòng cuối cùng của miếng băng qua vai Hải giữ vết thương không chảy máu nữa
-Anh có thấy đỡ hơn chút nào không – Ngoc tự nhiên thấy mình xưng anh với Hải một cách tự nhiên ngọt ngào từ khi nào cô cũng không biết
-Không còn đau chút nào nữa – Hải không hiểu do băng bó và bôi thuốc hay sự chăm sóc của người phụ nữ xinh đẹp này mà vét thương trên vai anh không còn chút nhức nhối nào nữa

Băng xong vết thương Hải vẫn không hiểu vì sao Ngọc vẫn còn nấn ná bên cạnh anh .Cô ngồi cạnh anh ,Hải cảm nhận hơi thở hơi dồn dập của cô
Anh thấy tay Ngọc chỉ cách bàn tay anh có một chút .Dịch chuyển các ngón tay cứng ngắc từng chút một Hải chạm nhẹ lên đầu ngón tay Ngọc .Chỉ vào đầu ngón tay thôi mà anh đã cảm nhận được sự mềm mại êm ái của người phụ nữ bên cạnh mình .Hải cũng biết Ngọc nhận ra điều đó qua một nét ửng hồng thoáng qua trên má .Điều lạ là lần này cô chủ động nắm lấy tay anh .Họ siết chặt nhau và im lặng ngồi bên nhau rồi Ngọc ngả đầu vào vai Hải .Bờ vai anh thật vững chắc ,cô nghĩ thầm trong đầu .Sự căng thẳng và cả lo sợ trong những giờ qua làm cho Ngọc thấy mệt mỏi giờ này lúc này cô cần một chỗ để nương tựa một bờ vai để tựa lấy

Hải lúc này không để ý đến việc con tàu hơi chòng chàng ,anh đang được một người con gái mà anh vẫn thầm yêu ngòi cạnh ,cơ thể cô tựa sát vào anh.Hải xoay người lại hôn lên đôi môi đang hé mở của Ngọc và lần này là một nụ hôn dài đắm đuối.Ngọc vòng tay ôm lấy cổ Hải đón nhận nụ hôn ,cuối cùng cô đã cũng lựa chọn

Bàn tay thô ráp của Hải mở tung chiếc áo trên người Ngọc ném nó vào trong góc ,và anh dúi đầu vào bầu vú tròn căng .Khi môi anh lướt đi trên đó khoái cảm như muốn đốt cháy từng sợi dây thần kinh trên người hải .Cơ bắp Hải run lên vì một cái gì đó sờ sợ ,nếu điều này là chỉ là một giấc mộng nhưng những tiếng thở hổn hển dồn dập của Ngọc đã cho anh biết chắc mình không phải đang nằm mơ

Đôi tay Hải qườ quạng chuyển dầ xuống dưới .Anh gõ bỏ chiếc quần bò trên người Ngọc một cách chật vật và khó nhọc Rồi anh hôn đắm đuối lên cặp chân dài thon thả trắng như người mẫu của cô .Bây giờ chỉ còn bỏ chiếc quần lót nhỏ xíu nữa là Hải sẽ được thưởng thức một tuyệt tác của tạo hóa .Anh đã chờ giây phút này quá lâu rồi .Khi bàn tay Hải chạm nhẹ vào lớp vải ngoài của chiếc quần lót màu hồng thì Ngọc giữ tay anh lại .Hải ngẩng đầu lên thấy cô đang nhắm nghiền mắt có lẽ là ngượng vì thế anh cho rằng đó là cừ chỉ làm duyên chứ không phải là một sự từ chối .Anh bạo dạn lấn đến dù sao cũng tới nước này rồi sợ gì chứ
Ngón tay anh khều khều ấn ấn lên mép vải quần lót của Ngọc chỗ mà anh vẫn nghe đám dân chài tán chuyện với nhau rồi lôi ảnh chụp ,cái thứ ấy không biết vì sao tụi nó kiếm được là điểm làm cho đàn bà con gái sướng đến phát rồ lên ấy(Đùa tý mọi người cứ cười thoải mái nhé).Hải nhận ra mỗi anh ấn mạnh tay vào đó thì người Ngọc cứ ưỡn lên giần giật .Hít một hơi thật sâu cho sự can đảm tăng thêm Hải tuột nốt chiếc quần lót trên người Ngọc .Đây không phải là lần đầu nah nhìn thấy lồn phụ nữ , Hải vẫn nhớ hồi anh mười lăm mười bảy tuổi nghe theo sự xúi dại xúi khôn của mấy đứa bạn đi theo chúng nó rình xem mấy cô trong xóm chài tắm ở một cái vịnh ăn vào sâu trong đất liền .Vịnh trống trải nên muốn rình xem Hải và đám bạn phải vùi mình trong cát cả tiếng đòng hồ liền .Sau lần đó về nhà anh vặc nhau với thằng bạn một trận
-Lồn thì có đếch gì mà xem tao thấy nó thâm thâm đen đên .Có cái quái gì mà đẹp-
Lớn lên anh mới biết hầu hết phụ nữ đều như vậy chê vậy có mà chê cả đời .Nhưng nay khi thấy cái chỗ đó của Ngọc anh mới thấy mình lầm .Âm họ của Ngọc phẳng lỳ không sợi lông ,hai mép thịt lại có màu hồng thật là khác biệt và hấp dẫn hơn nhiều . Khúc thịt bên dưới của Hải lúc này đang căng cứng lên đòi hỏi anh .Dù gì đây cũng là lần đầu tiên anh làm chuyện này nên nói không có run là nói bịa .Cảm giác của Hải lúc này cũng thật lạ anh cảm thấy bao tử nhộn nhạo chỉ muốn nôn ra giống hệt cái lần đầu tiên anh theo cha đi biển lúc mới bước lên thuyền cũng anh cũng có cảm giác tương tự.Hải cởi nốt chiếc quần đùi trên người mình ,từ lúc có bão đến giờ để tiện điều khiển tàu anh chỉ mặc có chiếc quần cụt .Ngọc kêu khẽ một tiếng hơi xoay người đi khi thấy con cu của Hải nó là một khúc thịt dài và to đen bóng .Ngọc thầm so sánh trong đầu một cách vô thức hoành tráng hơn của chồng cô nhiều lắm
Hải vụng về kéo Ngọc xoay lại nằm đồi mặt với anh rồi từ từ hạ người xuống .Ngọc cảm thấy khúc thịt của anh đang trượt dần dần dọc đùi cô nó đã chạm vào mép lồn rồi chuẩn bị chui vào trong
Chính vào lúc đó lúc mà Ngọc đang chờ đợi nhất .Chờ đợi với cảm giác mâu thuẫn trong lòng mình làm thế này nếu Quang biết anh ấy có buồn không ,trong thoáng chốc Ngọc muốn đẩy người dàn ông đang nằm trên người ra rốt cuộc Ngọc vẫn nằm yên tận hưởng sự vuốt ve của Hải.Con cu Hải mới đi được chút ít vào lỗ lồn Ngọc thì đột nhiên người anh rung lên giần giật rồi đổ ập lên người cô .Sự mệt mỏi vì phải điều khiển con tàu trong lúc giông bão cùng với sự xúc động thái quá đã đánh gục chàng trai cường tráng làm anh bỏ cuộc ngay khi mới chấp chới ở ngưỡng cửa thiên đường
Ngọc hơi thất vọng khi Hải thở dốc lăn sang nằm bên cạnh cô nhưng không thể hiện rõ thái độ.Ngọc bình thản ngồi dậy mặc lại quân áo rồi đi ra Hải nằm trên sàn tau phác một cừ chỉ như muốn ngăn cô lại nhưng rồi thôi ,Ngọc đi khuất khỏi tầm mắt Hải anh lúc này đang tự trừng phạt mình bằng cách đấu vào đầu liên hồi .Một cơ hội bằng vàng mà anh đã bỏ lỡ một cách cực kỳ vô duyên và vô dụng Hải không chắc bao giờ vận may trở lại với mình nữa .có thể là mai ,ngày kia hoặc không bao giờ .Con tàu không có người điều khiển từ nãy đến giờ đột nhiên nghiêng sang một bên .Hải vội nắm lấy bánh lái tàu điều khiển nó trở lại vị trí thăng bằng dù sao vẫn không thể rời bỏ nhiệm vụ
Khi Ngọc ra ngoài cô đụng ngay với Phi anh cũng là vô tình thôi .Phi vốn định thay thế cho Hải lái tàu một lúc để cho cậu ta có thể nghỉ ngơi một chút .Hải tránh người qua một bên cho Ngọc lướt qua ,anh thấy nút áo trên cùng của cô chưa cải .Khuôn mặt đỏ bừng của Ngọc khi thấy anh cho thấy cô đang che dấu một điều gì đó
Hải im lặng đứng sau tay lái không để ý đến Phi
-Chuyện gì thế – Hải lên tiếng hỏi giọng nói hơi lạnh lùng .Anh không muốn ai quấy rầy mình trong lúc này
-Muốn ăn gì không –
-Không-
-Để anh lái thay cho một chút đi nghỉ đi-
-Tui không mệt .- Hải đáp gọn lỏn
-Ừ thì lúc nào mệt thì kêu nhé.Anh nghỉ luôn ở đây cho chú khỏi tìm –Phi biết tính đứa em anh không nài ép chỉ đơn giản là ngồi xuống ngả đầu vào vách thuyền trong buồng lái một lát sau đã ngáy vang nhà
Ngọc rời khỏi buồng lái cô đứng ở lan can tàu ngắm biển .Biển sau cơn bão đẹp và yên tĩnh lạ lùng .Cô cảm thấy như chỉ cần đứng đây vài phút những ưu tư phiền muộn tan biển hết.Mà cô buồn điều gì nhỉ Ngọc cười một mình buồn vì chưa có tin tức của Quang hay chuyện vừa xảy ra với Hải chưa đến nơi đến chốn
-Có lẽ đây sẽ là kỷ niệm khó quên của Ngọc trong chuyến đi này đáy nhỉ – Khoái tựa người lên lan can thuyền ngay cạnh cô nói
Hai người bây giờ gần nhau đến nỗi Ngọc còn ngửi thấy mùi mồ hôi tỏa ra từ người Khoái .Nếu là bình thường cô sẽ dịch người ra xa nhưng lần này không hiểu sao trong tâm trí Ngọc cảm thấy có cái gì đó khá mơ hồ lôi cuốn
-Ừ tay Khoái còn đau không – Ngọc hỏi thăm ân cần
-Chút chút –Khoái đưa mấy ngón tay băng trắng lên mặt ngắm như ngắm một thứ gì là lạ
-Để tý nữa Ngọc xem lại cho –
-Thôi khỏi cần chỉ như xước da một chút nếu Ngọc muốn nó khỏi nhanh thì hôn Khoái một cái đi .Đảm bảo mọi thứ bệnh cũ bệnh mới hết ngay-Khoái huýt sáo trợn mắt nhìn Ngọc nói nửa đùa nửa thật
Cô nghiêng đầu vuốt lại mái tóc , Ngọc đã quen với kiểu vui đùa tếu táo nhưng khá thật thà của Khoái .Cô không thấy bực mà còn thấy ở đó một niềm vui thích ngầm bên trong .
Và thật là một sự ngạc nhiên đối với Khoái , Ngọc đột nhiên hôn lên má anh .Sự việc và nụ hôn diễn ra nhanh đến nỗi Khoái chưa thực sự cảm nhận được điều gì thì nó đã kết thúc anh rờ tay lên má nụ hôn như thể vẫn vòn trên đó
-Mau khỏi nhé – Ngọc nói nhẹ như một cơn gió thoảng
Khoái không biết phải nói gì anh thần người ra ngắm nhìn người con gái cạnh mình .Bây giờ thì cô ấy lại trở về sự trầm lặng lúc trước Khoái cũng không dám nói gì anh cũng bị lây sự trầm lặng buồn bã của Ngọc
Dù mọi người đều đã cố gắng nhưng cơn bão vẫn gây ra cho con tàu bé nhỏ những thiệt hại khá nghiêm trọng .Hải buộc phải cho tàu neo lại tại chỗ dể sửa chữa mới có thể đi tiếp .Biển lặng nên việc sửa chữa con tàu diễn ra rất thuận lợi .Ngọc chả biết gì máy móc nên không giúp được gì nhiều .Cô chỉ chuẩn bị bữa tối giúp mấy chàng trai rồi mang đến tận nơi làm việc của họ .Ngọc tò mò ngồi nán lại chỗ Phi xem anh hàn máy chỗ lủng trên ống dẫn dầu đến lúc buồn ngủ .Chả gì thì Ngọc cũng có một ngày vất vả .Ngáp dài mấy cái Ngọc vội cáo lỗi Phi lên bong ngủ
Bong tàu không một bóng người Hải và Khoái chắc cũng đang bận rộn vơi công việc của mình .Mặc dầu ai trong số họ đều muốn giữ Ngọc ở lại con thuyền này càng lâu càng tốt nhưng vẫn tôn trọng ý nguyện của cô và nhiệt tình giúp cô trở về nhà dù biết thế là khó mà gặp lại được nhau nữa
Ngọc thay đồ đi ngủ ,cơn bão đã làm ướt hầu hết số quần áo của cô trong
bong mặc dù được cất và bảo quản rất kỹ
Ngọc lựa mãi mới được một bộ mặc tạm được ,đó là chiếc váy ngủ mỏng tang gần như trong suốt màu hồng .Chiếc váy này cô mặc trong đêm tân hôn .Ngọc mang theo nó vì đó kỷ niệm của Quang anh mua cho cô lúc hai người sắm đồ chuẩn bị cho đám cưới
Mặc thứ này vào người Ngọc thấy mình gần như phơi ,lộ ra hết những thứ gì cần phải che đi , cô có thể để nguyên quần áo đi ngủ nhưng Ngọc tự nhiên thấy thích diện bộ này lên người .Cứ coi như một chút nhớ về Quang con nhỡ ra Hải hay Phi vào thấy thì sao nhỉ .Chả sao cả họ là những người tốt tin tưởng được.Vả lại càng ngày Ngọc càng thấy thích thú những anh mắt ngưỡng mộ ,thèm thuồng của Hải Phi hay Khoái ngắm nhìn mình .Cô chưa thừa nhận nhưng trong thâm tâm Ngọc mong chờ một cái gì đi xa hơn .Chuyện xảy với Hải lúc trước đây vài giờ đồng hồ cô đón nhận nó với thái độ nửa ưng nửa chống còn cái kết là một sự thất vọng ,thất vọng hoàn toàn
Bây giờ thì Ngọc sẽ chờ đợi ,chờ đợi việc đó xảy ra một lần nữa .Cô không thể tự nguyện đang hiến cho một người đàn ông khác không phải là chồng mình nhưng cô sẽ để ngỏ cửa cho Hải bước vào phòng ngủ như thế mặc cảm tội lỗi của Ngọc khi cô phản bội Quang sẽ giảm đi nhiều .Ở đây thì không có phòng ngủ Ngọc mở cửa sổ khoang tàu ra một chút ,gió biển về đêm khá mạnh ,lông lộng lùa vào phòng thổi lay nhè nhẹ tấm ri đô mà Ngọc vẫn dùng để ngăn cách chỗ ngủ của mình với các chàng trai trên tàu .Ai vào bây giờ sẽ thấy thấp thoáng sau tấm rri đô luôn bị gió thổi tung lên là một thân hình tuyệt mỹ với những đường cong đầy gợi cảm nằm theo mọt tư thể cực kỳ mời gọi đang say sưa ngủ
Không phải Hải là người có cái may mắn được thấy nhìn thấy cảnh tượng đó đầu tiên ,anh ta còn đang trên buồng lái nghiền ngẫm và đau khổ Khoái thì bận rộn với vài việc lặt vặt .Phi tính tình hiền lành anh hay quan tâm đến người khác nãy giờ không thấy Ngọc đâu mặc dù biết chắc là cô đã đi ngủ rồi nhưng anh vẫn muốn đảo lên xem qua cho chắc chắn .Là một người chậm nói ,kín đáo nên mặc dù cũng có tình cảm đặc biệt với Ngọc nhưng anh chưa bao giờ thể hiện điều đó qua lời ăn tiếng nói hay cừ chỉ .Anh chỉ là người luôn đứng lặng lẽ phía sau chăm sóc giúp đỡ cô
Phi lịch sự gõ lên cánh cửa hai lần trước khi bước vào anh không muốn mình mang tiếng là kẻ rình mò mặc dù thực sự có đôi lúc anh có lén lút ngắm Ngọc từ phía sau .không có một tiếng trả lời chắc cô ấy ngủ say rồi.Phi nghĩ thầm anh mạnh dạn bước vào và đứng sững một lúc tại chỗ như hóa đá .Hải và Khoái đã từng được nhìn ngắm Ngọc trong những hoàn cảnh ,tình huống đặc biết và hơn lúc này nhiều nhưng Phi thì chưa anh chỉ nhìn thấy cô gần nhất trong cái lần Ngọc tắm trong hồ trên đảo .Nụ cười và bộ biniki hai mảnh của Ngọc làm cho Phi mất ngủ suốt đêm hôm đó và những đêm sau nữa
Bây giơ Phi thấy Ngọc đẹp hơn rất nhiều so với cái lần đấy .Cô nằm trên tấm đệm vòng ngực không mặc áo lót ẩn hiện mờ ảo sau lần áo ngủ mỏng tang trong suốt đều đều nâng lên hạ xuống theo từng nhịp thở.Phi cảm thấy người nóng ran lên hơi thở của anh trở nên dồn dập và khô rát .Phi nhìn quanh không có ai mọi thứ đều yên tĩnh như thể nó đồng lõa với những ý nghĩ tội lỗi trong đầu anh .Hải khẽ khép chặt lại cánh cửa bong tàu chốt bên trong để không người nào có thể vào.Anh hết sức nhẹ nhàng đi về phía Ngọc hy vọng không làm cô thức giấc
Thực ra Ngọc chưa ngủ cô nghe thấy tiếng gõ cửa nhưng có tình làm bộ ngủ say không nghe thấý.Cô nhắm mắt chờ đợi và thấy thật hồi hộp pha chút sợ hãi khi nghe tháy những bước chân nhừ nhẹ đi về phía mình .Ai thế nhỉ vì đang nhắm mắt nên Ngọc không biết đang tới là người nào .Tiếng bước chân đã ngừng lại Ngọc nghe thấy rõ ràng tiếng thở ngay cạnh bên mình nhưng rồi chả có gì nữa .Cô băn khoăn không hiểu cái anh chàng này đang suy tính điều gì mình nên có chút gợi ý một chút cho gã ngố này không
Ngọc khẽ trở mình co một chân lên ,chiếc váy ngủ theo cử đọng của cô bị xếch lên để lộ gần hết cặp đùi chỉ cần Phi hơi cúi người là có thể được chiếc quần lót có màu trùng với bộ vảy ngủ
Lúc Ngọc trở mình chỉ chút nữa thôi là Phi bật dậy chạy ra ngoài anh tưởng cô thức giấc nhưng tiếng thở đều đều của Ngọc giúp anh bình tâm trở lại ngồi lại anh nuốt nước bọt ừng ực khi ngắm cặp chân dài đến mênh man của người phụ nữ nằm trước mặt rồi Phi run run đưa cánh tay đen màu gió biến chạm vào ngọn chân Ngọc .Da thịt cô ấy mềm và ấm quá đó là suy nghĩ đầu tiên của Phi khi lần đầu chạm vào Ngọc
Tay Phi tiếp tục hành trình thám hiểm của nó dịch dần lên trên cho đến khi chạm đến chiếc quần lót .
Cảm giác nhột nhạt khi bàn tay Phi di chuyển theo đùi ngọc làm mặt cô đỏ lên hơi thở cũng không còn đều đặn nữa .Nếu Phi tinh ý có thể nhận ra điều gì nữa nhưng bây giờ anh còn chỉ còn tập trung vào cái khoảng không gian nằm giữa hai chân Ngọc.
Bàn tay Phi lướt khá nhanh qua hai mép lồn dày như múi mít nổi hằn lên sau lớp quần lót mỏng tang của Ngọc .Anh thích dược sờ vào dó lắm nhưng Phi biết điều đó sẽ làm Ngọc thức dậy

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17Next page
Back to top button