Đêm Mưa Tình Bất Chợt

Nghe chị Lan nói cứng như vậy, nó có vẻ bình tâm đỡ sợ hơn.
-Em đừng sợ! Mình có đến…hai người…mà nên việc gì phải sợ chứ?

Nó khóa cổ xe cẩn thận rồi cùng chị dò dẫm từng bước một qua từng bậc thang dẫn lên lầu vì ở dưới nhà mưa tạt vào ào ạt theo luồng ánh sáng bé tí xíu phát ra từ chiếc điện thoại di động trong bàn tay nó ; cũng may là nơi này rất khô ráo, không hề có một giọt nước nào hắt vào và nó nhanh chóng phát hiện ra vài cây nến nơi góc một căn phòng, nó liền tắt đèn pin nơi điện thoại rồi bật hột quẹt đốt nến. Ánh sáng ngọn nến lập lòe bùng lên giúp hai chị em nhận rõ ra chổ mình đang đứng là một phòng ngủ vì có kê một cái giường sắt kích cỡ 1,6m trên có trãi một tấm chiếu tuy hơi sờn mòn nhưng lại khá sạch sẽ vả lại còn có thêm một tấm bông sô màu xanh lá cây ; vậy là chứng tỏ căn nhà này tuy bỏ hoang nhưng lâu lâu cũng có người đến ở vì chỉ có như thế cho nên mới có người mang nến đến đây để thắp sáng tạo thành những ánh lửa lập lòe như nhân gian đồn đại. Ngoài cái giường ra, trong phòng không còn đồ đạc nào khác và ở góc cuối của phòng rãi rác có nhiều ống tiêm, bao cao su, vỏ lon bia…; điều này chứng tỏ là có một băng nhóm thanh niên nam có, nữ có thường xuyên chọn nơi này làm tụ điểm để nhậu nhẹt, hút xách và kể cả quan hệ tình dục. Chị Lan và Lợi hai chị em ngồi trên giường, buồn bã chẳng biết làm gì, chị bày mấy lon bia và chả lụa ra rủ thằng em rể nhâm nhi chờ mưa tạnh. Bên ngoài, trận mưa đêm càng lúc càng dai dẳng trĩu hạt tuyệt nhiên chẳng hề có một tín hiệu nào là sắp sửa ngớt đi cả…
-Chị ơi, ngộ nhỡ mưa cả đêm thì hai chị em mình phải ngủ ở đây sao?
-Chứ còn sao nữa? Em sợ à? Con trai gì…mà nhát như thỏ đế? Có chị đây, em đừng sợ.
-Vậy chị điện thoại về nhà báo cho bố mẹ chị biết đi!

Chị Lan bấm điện thoại nhưng rổi chị thốt lên :
-Chẳng có miếng sóng nào hết. Thôi kệ, chị lớn rồi mà chẳng sao đâu.

Lát sau, chị lại lên tiếng nói sang chuyện khác :
-Nè, em uống nhiều nhiều một chút đi, dù gì cũng phải ở lại đây rồi mà! Sợ say à?
-Em yếu lắm, không bằng chị đâu. Lần đầu tiên em mới thấy chị uống nhiều như vậy mà chẳng say tý nào cả.
-Mai mốt đám cưới em với con út chị, chị sẽ uống cho em coi!

Lợi nhìn chị Lan cười cười chẳng nói gì, đương nhiên là hai chị em hiện tại làm sao mà biết được là sẽ không hề có cái đám cưới nào diễn ra giữa nó và em của chị cả ; từng luồng gió vùn vụt từ bên ngoài thổi luồn vào gây cảm giác lành lạnh cho nên sau khi uống cạn hết sáu lon bia, hai chị em xổ tấm bông sô ra chuẩn bị cho giấc ngủ ở nơi hoang vắng thì bất chợt có tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp cả ngôi nhà. Nó sợ hãi, cuống cuồng ôm chặt lấy chị và chị tuy rất bản lĩnh nhưng do thằng em vơ thần hồn nát thần tính cho nên chị cũng phải giật thót cả người mà xiết chặt vòng lưng gầy guộc của nó ; hai con mèo rượt đuổi nhau vừa lao vào phòng vừa gào lên (chính là tiếng gào của ma quỷ mà người ta thường nói nhăng nói cuội đặt chuyện thêu dệt cho thêm mắm thêm muối vào). Hai chị em nhìn thấy vậy liền phì cười và định thần trở lại nhưng vì chợt nhận ra mình đang ôm chị vợ tương lai của mình cho nên nó giựt mình vội chớm buông lỏng vòng tay ra còn chị thấy nó như thế thì chị ngược lại táo tợn ôm chặt nó hơn.
-Em đừng sợ! Không sao đâu! Cứ…ôm chị đi!

Một tiếng sét kinh hoàng rung trời lở đất vang lên và lần này cả hai đều giật mình, lại xiết chặt vòng tay ôm chặt cứng thân thể của nhau ; bất chợt, thực sự chẳng biết là ai đã bước đi bước đầu tiên mà hai đôi môi hai chị em lúc đầu chỉ hơi cọ quẹt vào với nhau rồi lặng lẽ trao cho nhau nụ hôn đầu tiên của cuộc tình. Thật là nhanh chẳng khác gì điện xẹt, nụ hôn ấy tuy diễn ra chưa đầy nữa phút đồng hồ nhưng thực sự chưa gì đã làm thay đổi hoàn toàn trạng thái tâm sinh lý của cả người chị vợ lẫn thằng em rể cơ hồ như là có một ngọn lửa thần bí nào đó đã bùng cháy lên trong cõi lòng họ. Lần đầu tiên chị tỏ vẻ hơi ngượng ngùng, úp mặt vào vai nó để né tránh một cái gì đó mơ hồ và huyển ảo, hai chị em bắt đầu run rẫy không phải vì sợ ma khiếp quỷ mà là do sự tỏa nhiệt từ những cái va chạm, tiếp xúc thân xác với nhau.
-Xin lỗi…chị. Em…không cố ý-Lợi khẽ nói trong hơi thở lúc này đã hơi khang khác.
-Không sao…Chị…chị…

Chi Lan nói chưa dứt lời thì chị chợt nhận ra là khuôn mặt nó lại kề sát vào khuôn mặt chị, hiểu ý nó cho nên chị vừa khẽ lắc đầu tỏ ý chối từ vừa nhắm mắt lại và khẽ hơi nghiêng mặt, đôi chị mấp máy như muốn nói điều gì rồi thì mở rộng ra lần thứ hai đón nhận lấy đôi môi khát khao, ham muốn của nó. Hai cánh tay nó nhẹ nhàng đỡ lấy vầng lưng tôm thon thả, mềm mại của người chị vợ đồng thời nó ngã người dìu chị nằm xuống tấm chiếu ; lúc này chị hoàn toàn thả lỏng cả người, hai cánh tay chị vòng lên sau gáy nó ghịt nó xuống rồi thì hai chị em tiếp tục trao cho nhau những nụ hôn thật nồng cháy, say sưa, ngất ngây, cuồng loạn, đắm đuối, mê mệt. Vậy là không còn có thể chối cãi được gì nữa, tình yêu đã bất chợt đến với chị Lan và Lợi hai chị em nhà thông gia một cách đàng hoàng, công khai trong ngôi biệt thự ma vào đêm mưa gào gió thét ; cả hai dường như không còn biết sợ gì nữa cả giá như hiện giờ dù cho ma quỷ thực sự hiện ra và họ chỉ còn sợ duy nhất là hồn ma, bóng quỷ ở ngay chính trong cõi lòng họ mà thôi. Hai chị em tuyệt nhiên không còn nhớ là hiện giờ mình đang ở trong một ngôi nhà hoang tàn vì họ đã quên hết tất cả, quên gia đình bố mẹ, chị em, quên cả bên ngoài trời đang mưa going gió giật, quên màn đêm càng lúc càng buông xuống lạnh lung và đương nhiên là quên bẵng cả đi mối quan hệ chị vợ-em rể sau này giữa hai người ; chỉ có mỗi một điều họ còn biết, còn nhớ đó chính là họ đang trao tình gửi yêu cho nhau mà thôi. Trong phút chốc, ngôi nhà ma đã biến thành ngôi nhà hoa chúc của hai chị em dân Bà Rịa lỡ bước lạc loài đến nơi xa lạ này, chiếc giường sắt lâu ngày thiếu hơi người cũng hóa nên chiếc giường hạnh phúc mà đất trời và tạo hóa đã ưu đãi dành cho hai trái tim chênh lệch nhau những mười hai tuổi. Cũng mới đây thôi, Lợi vừa kết thúc tập hai bộ phim tình cảm mùi mẫn với cô Tình-người cô ruột ở Cẩm Đường với vụ án mạng lúc 0 giờ thì đêm nay nó lại tiếp tục một cuộc tình hoa bướm khác thật nồng cháy dịu dàng với một người phụ nữ ba mươi tuổi là chị vợ tương lai của anh chàng ; một cuộc tình mà nó hoàn toàn tuyệt nhiên không hề nghĩ đến, không thể nào ngờ được cũng như không bao giờ hoạch định trước trong đầu óc, đơn giản chỉ rằng biết đến là đến và hưởng thụ có vậy thôi. Lúc này, đôi môi nó đã rời khỏi đôi môi chị và hôn như gió tựa mưa vào mái tóc mềm mại, mượt mà, êm ái, thướt tha của chị ; từ đấy nó hôn lần xuống vầng cổ cao rồi sau đó tiếp theo là phủ khắp khuôn mặt đầy nữ tính mà người tình một đêm mưa bất chợt đang dâng hiến cho nó. Lẽ đương nhiên, tuy chỉ mới là dạo đầu nhưng chị biết bản thân mình đang làm điều không phải với thằng em rể mai sau của mình nhưng ở chừng tuổi này rồi bởi lẽ chưa hề có một người khác phái nào mà nắm tay chị cả huống hồ là ôm nhau hôn hít mùi mẫn như thế này cho nên đối với cuộc tình lần đầu tiên này trong cuộc đời chị, chị không thể nào nhắm mắt làm ngơ bỏ qua cho được và hiện tại chị chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là dù có sống chết như thế nào đi chăng nữa thì chị cũng phải tận hưởng cho đến cùng mà thôi. Biết rằng vậy thì chị rất có lỗi với gia đình hai bên thông gia và đặc biệt có lỗi nhiều nhất với em gái út của chị nhưng biết làm sao bây giờ? Lúc bấy giờ ở Bà Rịa, gia đình ông Thạnh đang quây quần xem tivi còn gia đình ông Quốc thì lo kiểm kê lại nguồn sách, họ chỉ biết là chị Lan và Lợi chở nhau đi đám cưới ở Xuân Sơn chắc là ở lại trong đó chứ họ không tài nào có thể ngờ được rằng hiện tại hai chị em đang yêu đương, ân ái và lảm tình cùng nhau trong căn nhà hoang ma quỷ nơi vùng đất giáp ranh giữa hai xã Bình Giã và Xuân Sơn. Lẽ ra, cớ sự này cũng có do một phần lỗi nơi họ vì đúng lý ra họ phải ngăn cản không nên cho thằng em chở con chị đi tới về lui nhiều như vậy, họ phải cảnh giác được rằng sự tiếp xúc, gần gũi nam nữ với nhau lâu ngày sẽ là tiền đề cho bất cứ mọi hiểm họa nào xảy ra nhưng mà suy cho cùng thì chuyện tình giữa hai chị em cũng đâu có gì gọi là tội lỗi, loạn luân đâu (rõ ràng không hề giống như những cuộc tình giữa Lợi với những người chị ruột là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Năm Hoàng,…). chẳng qua hơi trái khoái một chút mà thôi. Giả sử nếu như biết được thằng em dám phản bội đi tư tình với chị vợ thế này thì chị Hảo, chị Hường, chị Hoàng, chị Minh, chị Sương, chị Chi mà không nổi trận lôi đình thì quả là chuyện lạ! Hai chị em mải mê yêu nhau do đó không tài nào nhận ra được lúc này trong ngôi nhà vừa mới phát ra tiếng những bước chân vang dội trên nền gạch, ma quỷ xuất hiện chăng (đó chẳng qua chỉ là lời đồn đại của nhân gian thôi) chứ thực ra đó chính là hằng hà sa số con chuột lớn có nhỏ có, mẹ có con có đang chạy trốn tứ tán để tránh bọn mèo rượt bắt chúng và do quá nhiều cho nên nghe giống như tiếng chân người đi có thế thôi chứ làm gì có ma quỷ ở đây. Chúng tràn vào cả căn phòng hoa chúc của chị Lan và Lợi nhưng hai chị em giây phút này đây nào có để ý gì đến chúng đâu mà phải sợ phải khiếp, cả hai chỉ còn biết đến mối tình cấm nồng cháy mà họ đang say sưa, ngất ngây trao cho nhau, kề sát thân thể vào nhau như keo tựa hồ cho nên tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có bất cứ một tác động nào có thể lay động được họ. Lúc này, hai tấm rèm cửa sổ phòng bằng lụa trắng trông ra sân sau cũng như ở các cánh cửa sổ khác nơi hai tầng ngôi nhà do có gió lùa vào nên cứ phất phơ lay động và nếu đứng xa nhìn vào quả thật trông giống như nhừng bóng người kỳ quái di chuyển qua lại, lúc ẩn khi hiện ; vậy là đã rõ, mọi thứ ma quái trong ngôi nhà hoang tàn, đổ nát này không hề có thật, chẳng qua đấy chỉ là những lời đồn nhảm nhí, thêu dệt để tự làm tăng thêm trí tưởng tượng của mỗi người mà thôi chứ còn cái có thiệt một trăm phần trăm đấy chính là cuộc tình giữa người chị vợ ba mươi tuổi và thằng em rể mười tám tuổi. Cơn mưa bên ngoài hiện tại cũng chưa ngớt, vẫn cứ dai dẳng triền miên kéo dài, vẫn ào ào gào thét song lại lặng lẽ chứng kiến tận mắt những gì nồng nàn nhất, sâu đậm nhất mà hai chị em đang trao tặng cho nhau và giống như cơn mưa đêm vùng hoang vắng, bàn tay Lợi cũng đang âm thầm tháo cởi từng hột nút ốc kiểu nơi chiếc áo vải soa màu xanh tay phùng chị Lan mặc đi dự đám cưới cùng với chiếc quần tây vải gabardin màu xám. Lần đầu tiên trong cuộc đời, đây hoàn toàn không phải chị mà là một người khác phái cởi nút áo chị một cách công khai, đàng hoàng tuy rằng tuyệt nhiên chẳng hề có ai nhìn thấy trong đêm mưa nơi ngôi nhà hoang vắng này và mặc dù bản tính rất gan dạ nhưng dù gì đi nữa thì chị cũng cảm thấy hơi ngường ngượng, ngập ngừng ; chị không nghĩ ngợi gì vào lúc này cả, đầu óc chị hoàn toàn trống rỗng và chị tỏ ra thật thoải mái, thư giãn cùng thằng em yêu đương, ân ái, mây mưa. Áo chị có tất cả năm hột nút thì lần lượt hột nút thứ nhất, thứ hai, thứ ba…rồi hột nút thứ năm cuối cùng bị tháo bung ra sau đó, thằng em nhanh nhẹn mở rộng hai vạt thân áo trước của chị sang hai bên phải và trái ; kế tiếp đó, hai bàn tay nó lần lên cởi tiếp hai vai áo chị xuống đồng thời rất là khéo léo cởi tuột hai ống tay áo xuống hai cánh tay chị, hết cánh tay phải rồi sang cánh tay trái. Do chiếc áo hơi bó sát lấy người và phần nào cũng nhờ chị tạo điều kiện giúp đỡ nó bằng cách nghiêng người qua lại cho nên tuy hơi khó khăn, chật vật nhưng chẳng bao lâu, nó đã hoàn tất cởi xong chiếc áo của chị và cẩn thận để qua một bên chiếu gần sát vách tường. Dưới ánh sáng lập lòe, mờ ảo của ngọn nến, phải nói rằng nó thực sự phấn khích khi được mục kích hai gò ngực chị mặc dù còn ẩn bên trong chiếc nịt vú bằng thun voan màu xanh dương nhưng lại cứ không ngớt phập phồng, nâng lên hạ xuống liên tục theo nhịp thở hổn hển, gấp rút tựa chừng như sắp sửa dừng lại. Loại áo ngực của chị là loại áo có hai cái móc nhôm cài ở phía trước cho nên rất là dễ dàng cởi ra, không cần phải lòn tay xuống dưới lưng làm chi cho thêm mất công tốn sức, chỉ cần thao tác khoảng chừng tích tắc năm giây là xong ; có thể chỉ cần sau một cái nháy mắt là chiếc nịt vú của chị Lan đã được bàn tay trái Lợi để qua cùng một chổ với chiếc áo soa mới vừa cởi ra khi nãy. Phải công nhận rằng hai gò ngực chị quả là tuyệt đẹp bởi vì chẳng khác gì cặp bưởi non vừa chín tới trên cành thật mềm mại, mơn mởn và với quãng thời gian bảy năm qua, vốn đã từng thưởng thức thân thể 45 người phụ nữ, có người bộ ngực quả thật hấp dẫn như chị Hường, chị Hoàng, cô Phụng, cô Hải…nhưng tất cả nếu mang so sánh với người tình thứ 46 này thì còn rất thua kém, chưa vượt trội nổi. Lúc này, thằng em rể tựa chừng như đứa trẻ đói sữa mẹ lâu ngày cho nên đang háo hức cúi xuống lần miệng ngậm nút lấy đầu núm vú phải của người chị vợ còn bầu vú trái chị còn lại thì nó vẫn không quên dùng bàn tay phải sờ soạng, mày mò, nắn bóp liên tục và tuy rằng chị chưa hề có giọt sữa nào nhưng cơ hồ nó vẫn cảm giác dường như đang có muôn vàn dòng sữa ngòn ngọt, beo béo từ nơi bầu vú chị tuôn tràn vào cổ họng nó chẳng khác gì dòng nước lũ cuốn phăng đi tất cả mọi thứ trên cuộc đời oan nghiệt này. Thật là lạ vì đối với cô vợ sắp thành thân của nó, từ trước đến giờ nó chưa hề một lần nào nói chuyện qua lại chứ đừng nói chi đến chuyện nắm tay, hôn hít nhau ấy vậy mà với chị, người phụ nữ quá lứa lỡ thì hai chị em lại cùng nhau tỏ ra thật vô cùng thân thiết đến mức độ vượt quá giới hạn cho phép như từ nãy đến giờ. Dẫu sao thì suy cho cùng ra thì cũng phải thông cảm cho cả hai chị em, một người vốn khát khao mãnh liệt một cuộc tình muộn màng còn kẻ kia vốn từ lúc sinh ra đã mang sẵn trong cơ thể dòng máu trăng hoa ngùn ngụt ; lúc này từ dưới xương cùng của cả hai, sóng tình cháy bỏng cứ rần rật chạy dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi lan tỏa khắp cả châu thân và tứ chi khiến cho họ không ngớt mãi mê lăn qua lộn lại trên chiếc giường hạnh phúc tuy có phần trễ nãi nhưng thật là nồng nàn, cháy bỏng.

Previous page 1 2 3 4Next page
Back to top button