. . . . . . . . . .
Hôm nay là ngày nghỉ lễ, cả xóm trọ đi chơi xa hoặc về quê hết, còn mình Phong trơ trọi ở nhà. Dịp lễ cũng là lúc Phương phải làm việc vất vả nhất nên 2 hôm nay cô đi sớm về khuya, chỉ ngủ ở nhà được 5 tiếng rồi lại đi, nhưng điều đó không khiến Phong bận tâm mấy. Hắn đứng trên sân thượng châm điếu thuốc rồi phóng tầm mắt ra xa, cố gắng bỏ qua những khối bê tông xung quanh để tập trung vào ánh sáng của những dòng xe tấp nập. Hắn nhớ lại trên chính sân thương này, khoảnh khắc hắn thúc buồi từ phía sau vào lồn Huyền, những giây phút thăng hoa ướt đẫm đó bỗng trở nên sinh động như vừa mới lúc nãy, rồi nụ hôn tạm biệt ngọt lịm như nụ hôn đầu của Huyền…những nhớ nhung về cô bé tầng 4 khiến trong hắn bỗng xuất hiện mong muốn được cùng Huyền trải qua kỳ nghỉ lễ, cùng đi xem phim, đi ngắm cảnh…..
Đang mải mê trong những suy tư lãng mạn, bỗng Phong bị lôi lại thực tế bởi 1 mùi hương ngai ngái. Hắn hít hít xung quanh tìm xem mùi này từ đâu ra thì chợt để ý thấy ánh đèn cửa sổ phòng dưới vẫn đang sáng. Chính vì còn duy nhất phòng này không đi chơi, không về que nên hắn mới phải ở nhà, không thì hắn đã khóa cổng mà tót đi chơi rồi. Đấy là phòng của Nga, sinh viên mới về trọ ở đây được gần 1 tuần. Cái mùi ngai ngái kia cũng là từ đó mà ra bởi thỉnh thoảng Phong thấy có làn khói mỏng mỏng bay ra từ cửa sổ.
– Ngày nghỉ lễ không đi chơi còn ở nhà đốt cái bỏ mẹ gì không biết
Vừa bước xuống tầng dưới để kiểm tra Phong vừa làu bàu …
Nga là con một người quen ở công ty Phong, quê ở Thanh Hóa, lên Hà Nội học đã được 2 năm. Phong được gửi gắm để ở khu trọ của hắn bởi theo lời bố Nga nói ở khu kia môi trường xung quanh không tốt, toàn sinh viên ăn chơi nên sợ ảnh hưởng xấu đến con gái. Phong nhận lời chẳng suy nghĩ gì vì đằng nào cũng có thêm sinh viên thuê trọ, lại chỗ người quen nên không sợ bùng tiền phòng. Hôm Nga đến nhận phòng, hắn không để ý lắm chỉ nói chuyện xã giao và làm mấy thủ tục cơ bản. Để ý sao nổi khi mà hôm trước hắn vừa được Huyền hôn tạm biệt, đầu óc chỉ loanh quanh cảm giác ngọt ngào đấy nên lúc nào cũng như trên mây. Ấn tượng duy nhất hắn có với Nga là dáng người nhỏ nhỏ, ăn nói rất lễ phép và nước da trắng sáng.
Đi đến cửa phòng, Phong định gõ cửa hỏi xem đang làm gì thì thấy cửa hé mở. Từ bên trong chỉ nghe tiếng nhạc phát ra, và thêm vào đó là cái mùi ngai ngái kia càng rõ. Giờ Phong đã nhận ra đây là mùi cần, vì hắn cũng đã ngửi thấy mùi này khi mấy đứa bạn hút hồi năm cuối đại học.
– Chả nhẽ con bé này hút cần ?
Vừa đẩy cửa vào Phong vừa hỏi:
– Em đang đốt cái gì mà mùi thế hả Nga
– Ối, sao anh không gõ cửa
Đáp lại là giọng nói hốt hoảng của Nga. Hắn thấy cô vừa quăng cái gì đó qua cửa sổ, nhưng trên giường vẫn còn nguyên 2 điếu thuốc, mấy tờ giấy OCB và 1 cái túi nylon vuông vuông. Dù đã mở cửa sổ và hé cửa phòng cho thoáng nhưng trong phòng vẫn nồng nặc mùi cần, nghi ngờ của Phong đã được khẳng định.
– Em có biết là nhà trọ của anh cấm sử dụng các chất kích thích phạm pháp không hả Nga ? Phong phủ đầu luôn
Nga lúc này đang luống cuống vơ những thứ trên giường cất vào túi. Phong chợt thấy 2 núm vú nhô lên sau lớp áo ngủ mong qua mỗi cử động của cô bé.
– Anh….em xin lỗi, em tưởng mọi người đi chơi hết rồi nên mới hút một chút xả stress
– Mọi người đi hết rồi nhưng đây là nhà anh, anh đi nốt thì em định xả stress bằng cái gì nữa
Nói đoạn Phong tiến đến giật lấy cái túi
– Ở đây còn 2 điếu mới cuốn, rồi cả túi cần này mà em kêu là một chút à. Em có biết nếu người xung quanh phát hiện thì nhà trọ anh mang tiếng như thế nào không
Thấy Nga hốt hoảng nên Phong càng dồn thêm, nhưng thực ra hắn muốn tiến lại gần giường hơn để nhìn kỹ hơn 2 cái núm đang nhấp nhô theo nhịp thở. Nga mặc quần đùi nên cặp đùi trắng toát không tì vết cũng thu hút sự chú ý của Phong.
– Em … em xin lỗi … Anh thông cảm cho em, dạo này nhiều thứ stress quá nên…
Không để cô bé nói hết câu, Phong ngồi xuống bên cạnh, nhìn thẳng vào đôi mắt đang sợ hãi bồi thêm
– Bố em gửi gắm em cho anh vì khu trọ này an toàn, không có tệ nạn. Giờ em làm như thế này, anh sẽ trả em lại cho bố em tìm nơi khác. Cứ stress là hút cần, sử dụng chất kích thích thì xã hội này loạn à, thiếu gì việc để xả stress mà tìm cái này.
– Em….em…. anh đừng thế….em xin lỗi…
Nga lúc này chỉ biết cúi đầu lắp bắp xin lỗi, cô không biết là giờ ánh mắt Phong đang nhìn qua cổ áo ngủ mà chiếu vào khe ngực phập phồng. Bình thường hắn quen nhìn 2 quả bưởi phập phồng của Liên, hnay nhìn 2 quả cam đang lấp ló khiến Phong bỗng cảm thấy bị kích thích lạ kỳ.
– Anh đừng nói với bố em, em hứa đây là lần cuối cùng, anh tha cho em
– Hứa hứa, em mới ở đây chưa đầy 1 tuần mà đã dám như thế này thì ai tin lời em hứa. Không lôi thôi nữa, để anh gọi cho bố em luôn
– Không, không, anh đừng gọi… Anh phạt em thế nào cũng đc, anh đừng gọi bố em
Phong giả bộ rời đi để gọi điện thì đã bị Nga níu chặt tay lại. Cô bé ôm chặt cánh tay hắn khiến nguyên phần mu bàn tay, cổ tay áp thẳng vào ngực. Phong cảm nhận rõ hơi ấm tỏa ra , nhất là 2 núm vú cọ vào tay cũng như độ căng của ngực, trông như 2 quả cam vậy mà căng đét. Đắc ý vì đang buồn phiền không được đi chơi dịp lễ thì lại có kèo thơm, Phong vẫn giữ bộ mặt nổi giận rồi quay lại nói:
– Đây là lần đầu tiên nên anh có thể châm chước, nhưng anh sẽ phạt em, chịu được phạt thì anh mới tha
– Vâng..vâng….em xin chịu phạt
– Vậy thì ở yên trong phòng chờ anh chút
Nói xong Phong xoay người đi ra để lại Nga vẫn đang hơi run run vì sợ…
Không lâu sau, Phong quay trở lại phòng Nga với chai rượu trên tay và hai cái chén hạt mít
– Hôm nay anh phạt em phải uống với anh, đây cũng là một cách giải stress, hơn nữa trong dịp lễ mọi người đều đi chơi cả có 2 ta lẻ loi ở đây, phải có thêm cái này làm bạn mới vui
Nga không nói năng gì, chỉ lặng lẽ vớ cái ghế lôi ra cạnh giường rồi lấy mấy gói lạc rang và xoài xanh trong tủ. Có lẽ với cô, việc bị phạt hay việc gì đến sau chai rượu kia cũng còn hơn là Phong báo với gia đình việc cô hút cần. Phong nhanh nhẹn ngồi lên ghế rồi rót hai chén đầy
– Nào, chén đầu ta cạn coi như chính thức làm quen, từ lúc em đến đây anh cũng chưa có dịp nói chuyện gì
– Vâng, em mời anh
Chén đầu rồi đến chén thứ ba nhanh chóng cạn coi như xong phần chào hỏi. Giờ ngồi gần bình tĩnh hơn, Phong có dịp ngắm Nga kỹ hơn. Khuôn mặt cô có lẽ gọi là ưa nhìn dễ gần đúng hơn là xinh, nhưng đôi mắt thì rất buồn như chứa đầy ưu tư sầu muộn mặc dù xét về tuổi Nga chỉ mới 20-21. Bộ quần áo ngủ ôm người khiến Phong cảm thấy rõ thân hình bé nhỏ của Nga, nhưng hắn vẫn không thôi chú ý đến 2 núm vú thỉnh thoảng nhô rõ trên nền áo.
– Có chuyện gì mà ngày nghỉ em ko đi chơi lại ở nhà 1 mình thế này
– Em buồn lắm anh ạ, không có hứng thú gì mà đi chơi…