Kể từ ngày hôm đó khu nhà trọ đã kín phòng, hai người mới đến tên là Hiền và Trà. Cả hai cô đều cao ráo trắng trẻo, Hiền thì hoạt bát hay nói chuyện hơn còn Trà lại ít nói, luôn có vẻ e thẹn. Do hai cô được Phong đặc cách cho ở ghép nên đã trở thành tâm điểm của cả nhà trọ, ai cũng trầm trồ pha chút ghen tỵ. Hiền vừa đi học vừa làm PG nên việc cô nàng quảng giao và khéo léo trong cư xử đã nhanh chóng phá đi sự ghen tỵ và được lòng hầu hết mọi người, còn Trà thì chỉ đi học và tham gia một câu lạc bộ về piano nên thường thì từ phòng hai người luôn phát ra tiếng nhạc không lời rất du dương. Đối với Phong thì hắn không để ý gì đến hai người mới này vì đơn giản họ chỉ là khách trọ giúp hắn có thêm thu nhập. Tâm trí Phong bây giờ đang mông lung trong cuộc sống gia đình lạnh ngắt như băng và trái tim nóng hổi đập loạn xạ mỗi khi nhắn tin cho Huyền. Trong thâm tâm, sự thỏa hiệp giữa việc đặt Huyền ở một vị trí người tình trăm năm bên cạnh và cách xa vị trí vợ mà không phải vợ của Phương khiến Phong cảm thấy nhẹ nhõm được phần nào. Bên cạnh đó, với việc cắm sừng trực tiếp bạn trai, Liên càng ngày càng trở nên bạo dạn. Trước đây cô không bao giờ nhắn tin gì cho ông chủ nhà trọ, nhưng giờ cứ vài hôm Phong lại nhận được những tin nhắn kèm hình ảnh đại loại như
– Hôm nay bạn trai em địt giống kiểu anh làm hôm trước đấy, em toàn nhớ đến anh thôi ý
– Quần lót lọt khe của em đẹp không
– Em vừa đòi bạn trai trả bài, anh xem thành quả này
– ….
Những tin nhắn đầy giọng khiêu khích, những hình ảnh nửa kín nửa hở hay có lúc nguyên cả cái khe lồn đang đầy ắp tinh trùng trắng đục đó trở thành những điểm kích thích trong cuộc sống bây giờ của hắn. Dù đã chén Liên nhiều lần nhưng sự dâm đãng, dạn dĩ và nhất là cắm sừng bạn trai của cô luôn mang lại nhiều kích thích mới mẻ cho Phong. Thậm chí, nhiều lúc Phương đang ở nhà lúc đang chuẩn bị đi ngủ, hắn vẫn điềm nhiên lôi điện thoại ra ngắm những bức hình đó mà cười khúc khích, tất nhiên ko đến mức giơ ra trước mặt vợ mình nhưng từng đó cũng đủ khiến Phương thêm hờ hững. Bản thân Phương bây giờ cũng không còn coi trọng gì cái gia đình này nữa, với cô cuộc sống chỉ bắt đầu khi sáng sớm rời khỏi nhà đến nơi làm việc với chàng tình nhân trẻ, và tạm đông cứng khi đêm xuống trở về nhà để ngủ. Cô và Tuấn vẫn đang mong chờ đến dịp được nghỉ phép để có thể ở bên nhau trọn vẹn, chứ không phải những cái hôn dấm dúi, những cái vuốt ve kín đáo ngay ở nhà hàng nữa. Hai vợ chồng tuy sống chung dưới một mái nhà nhưng rõ ràng một điều, mỗi người họ đều đang sống trong một thế giới tách biệt hoàn toàn của riêng mình.
Đến một ngày trời âm u báo hiệu mùa đông sắp đến, cảnh vật Hà Nội cũng trùng xuống với vẻ đẹp nao lòng, Phong thong thả dạo quanh hành lang khu nhà trọ để kiểm tra. Cái se se lạnh khiến hắn hơi rùng mình và nhớ đến hơi ấm của Huyền, tuy vậy Phong cũng đã yên tâm bởi nàng đã hồi phục hoàn toàn sau cú shock tâm lý và đã quay trở lại được với cuộc sống bình thường. Đang mơ màng nghĩ đến khuôn mặt thiên thần ấy, bỗng một tiếng động lạ từ căn phòng gần đó khiến hắn chú ý
– Tét….
Nghe thoáng qua hơi giống tiếng roi quất vào da, Phong tò mò đi về phía tiếng đó thì mới phát hiện ra là từ phòng của Hiền và Trà. Quái lạ, giữa trưa lúc mọi người đang tranh thủ ngủ để chuẩn bị cho buổi chiều thì hai cô này làm trò gì nhỉ. Lại gần cửa sổ phòng, sự tò mò khiến hắn rón rén nhẹ nhàng và áp tai vào cửa sổ.
– Uiiiiii….nữa đi…nhưng mà nhẹ nhẹ thôi….
– Tét…… Một tiếng nữa lại vọng ra
– Hư này, hư này
– Ư….em biết lỗi rồi…..phạt em nữa đi……
Những tiếng rên rỉ lạ kỳ từ căn phòng của 2 cô gái khiến Phong thấy kích thích và càng tò mò kỳ lạ. Hắn cố tìm quanh cửa sổ xem có cái khe hở nào không để dòm vào nhưng nhưng kín mít nên đành chấp nhận áp tai vào nghe ngóng tiếp
– Tét… Lần sau còn dám cãi nữa không
– Uiiii…uiiii….Dạ không….thưa chủ nhân
– Nói không không tin được, phải phạt nặng hơn cho nhớ
– Dạ….em xin chịu…..ôiiiiiiiii
Tiếng hổn hển rên rỉ tăng dần sau đó làm Phong càng cuồng lên vì tò mò không biết hai cô này đang làm trò gì với nhau. Chợt ý nghĩ phá phách nảy ra trong đầu, hắn cố tình hắng giọng rồi gõ cửa ngay lúc đó
– Hiền ơi em có trong phòng không, anh hỏi mấy việc
– Em đây, có việc gì lát em xuống phòng anh được không
– Không được em ơi, cái công-tơ điện ở phòng này có vấn đề, anh cần kiểm tra với phổ biến mấy thứ, lát anh có việc ra ngoài rồi
– Vâng thế anh đợi em chút
Khi cửa phòng mở ra, Phong nhận rõ vẻ mặt hồng hào, ánh mắt long lanh, hơi thở hơi gấp gáp hơn mức bình thường của Hiền, còn trong phòng thì Trà đang nằm trên giường trùm kín chăn lại có vẻ đang ngủ. Do ngoài trời đang lạnh nên khi mở cửa đã kéo mùi hương từ bên trong ra, và cái mùi nồng nồng hơi người này làm hắn cảm thấy rất quen thuộc
– Hai đứa đang ngủ trưa à, ngại quá anh lại làm phiền, thông cảm giùm anh nhé
– Không sao đâu anh, anh cứ kiểm tra công-tơ đi
Loay hoay giả vờ kiểm tra cái hộp điện, Phong đưa mắt nhìn quanh, căn phòng vẫn gọn gàng bình thường. Đến khi trèo lên để kiểm tra cái đường điện, ánh mắt hắn mới tia ngay thấy một cái roi da bị vứt vội chỏng trơ trên nóc tủ. Cười thầm trong bụng với phát hiện của mình, hắn men theo đường dây xuống phía cửa sổ rồi cố tình chỉnh lại để hở một khoảng khe cửa. Xong xuôi với công việc “giả vờ”, Phong phủi phủi tay rồi lịch sự rời đi, không quên hít sâu thêm mấy hơi để cảm nhận rõ mùi nồng nồng quen thuộc trong phòng. Phải rồi, đây chính là cái mùi mỗi khi Liên ngồi xổm trên mồm hắn để chà sát hông xuống, đúng là nó rồi….
Từ bữa đó, Phong có thêm một thú vui mới trong ngày, hắn tập trung để ý nhiều hơn vào 2 cô gái mới đến. Mỗi ngày hắn đều nhân tiện việc đi lại kiểm tra vệ sinh và điện nước mà để ý xem cái khe cửa sổ có còn được giữ nguyên không, cũng như về lịch sinh hoạt của Hiền và Trà. Phong phát hiện ra bên cạnh thói quen để nhạc không lời suốt ngày của Trà, có những hôm tiếng nhạc đó to hơn bình thường và lại là những lúc mà ít có người ở xóm trọ. Khi đã nắm được lịch trình sinh hoạt hằng ngày cũng như sự khác lạ đó, Phong quyết sẽ rình thêm một hôm để khám phá xem 2 cô nàng này làm gì.