Đặt Huyền nằm xuống giường, Phong ngồi bên cạnh mà trong lòng thấy vừa xót xa vừa xấu hổ. Xấu hổ bởi chính hắn lúc xưa cũng đã cưỡng ép nàng phải quan hệ, còn xót xa vì người con gái hắn luôn thương nhớ vừa bị một tên bệnh hoạn giở thủ đoạn, chậm chút nữa thôi là hỏng hết rồi. Phong ngồi bất động ngắm nàng bao nhiêu thì cơ thể Huyền uốn éo oằn oại bấy nhiêu. Nàng với tay lên ôm lấy bàn tay Phong đang xoa đầu mình rồi kéo xuống chà sát bàn tay thô ráp đấy lên ngực mình
– Ư..ư…anh Phong…giúp em…đi…
– Ơ…ơ…em thèm…em nhớ…anh….ưm…
Cảm nhận rõ cơ thể nóng hừng hực, bầu vú căng mọng, núm vú cứng ngắc đang chà sát vào tay mình, thay vì thèm muốn mà nhảy bổ vào thì Phong thấy lòng trĩu nặng. Đây không phải là Huyền mà hắn vẫn mong nhớ, thuốc kích thích đã chiếm hết lấy tâm trí của nàng rồi. Phong nắm chặt lấy tay nàng rồi nói
– Em đang bị ngấm thuốc, em nằm ở đây đợi chút, anh xuống xin lễ tin mấy quả chanh để pha nước, uống vào sẽ giải bớt độc đi.
– Ứ…không…không chịu đâu…em muốn anh…cơ…ứ…..
– Không, đây là thuốc muốn chứ không phải em, em cố chịu một chút nữa thôi
– Không….không…yêu em đi…anh có…yêu em…không…ưm…ưm…
Câu hỏi của nàng khiến trong lòng Phong càng trĩu nặng. Phải, hắn thực sự có tình cảm với nàng, một thứ tình cảm thuần khiết kết nối giữa hai tâm hồn chứ không vương vấn chút lợi dụng xác thịt hay tính toán gì. Nếu có thể, hắn mong có lúc sẽ được thổ lộ câu Anh Yêu Em với nàng, nhưng chắc chắn không phải trong tình cảnh như thế này. Phong gục đầu xuống để ngăn cảm giác nghẹn ngào đang dâng lên rồi tiếp tục giữ tay nàng
– Em nói linh tinh nhiều quá rồi. Giờ để anh xuống lấy chanh đã
– Không…anh ở đây….với em….
Huyền choàng chăn dậy mà ôm lấy cổ Phong, nàng hôn hắn nồng cháy, lưỡi nàng khua khoắng trong miệng hắn, quấn lấy lưỡi hắn. Cả sức nặng kéo ghì xuống và nụ hôn bất ngờ khiến Phong ngã chúi xuống giường. Huyền mau chóng cưỡi lên hắn, nàng tự đưa tay lên xoa bóp cặp vú trắng bóc căng tức của mình, lè lưỡi liếm quanh mép rồi nhìn Phong với ánh mắt ướt át
– Ưm…em thèm…anh….
Dứt lời, Huyền đổ ụp xuống ôm lấy mặt Phong mà tiếp tục hôn, rồi liếm vào tai, ngực không ngừng chà sát vào người hắn
– Để em..mút buồi…cho anh nhé….chụt…chụt…
– Để cún….dọn wc cho…anh nhé…ưm…ư..ư….
– Anh…anh phải….địt…thật mạnh….cho cún sướng…đấy…
– Cún nhớ…mùi….vị…tinh trùng của…anh quá…ôi…ôiiiiiii
Những lời dâm dục không ngừng được thủ thỉ vào tai Phong với giọng khiêu gợi, tay nàng đã tự đưa xuống mà chui vào quần, nắn bóp buồi hắn. Thật kỳ lạ, không có chút phản ứng nào từ cái buồi kia bất chấp một cơ thể hừng hực sức sống đang chà sát. Phong lúc này không cảm thấy bị kích thích mà thậm chí hắn còn đau lòng vô cùng. Cách xưng hô vừa rồi là cách Huyền dùng khi bị thằng Nam lợi dụng như một nô lệ tình dục, giờ đây dưới tác dụng của thuốc đã biến nàng trở lại con búp bê đó. Phong hiểu rằng đó là quá khứ đau đớn mà Huyền luôn muốn rũ bỏ, và thực sự nàng đã vượt qua được nó nhưng ngay lúc này đây, nàng đang bị lôi kéo lại về lúc xưa. Không, đây không phải là thứ nàng thực sự muốn nên chắc chắn hắn cũng không muốn, hắn đã tự nhủ lòng sẽ không bao giờ cưỡng ép hay lợi dụng Huyền thêm một lần nào nữa. Phong dang tay ôm chặt lấy Huyền mà gục đầu vào ngực nàng, nấc nghẹn, mặc kệ cho phía dưới hông nàng đang vuốt những đường nước nhờn nhơm nhớp dọc theo đùi hắn.
– Anh….anh…cún muốn…anh địt mà…
– Cún ngoan mà….phải không…làm cún sướng…đi…..
– Ư…lồn cún…ướt đẫm rồi….ư…
Huyền càng lảm nhảm khẩu dâm trong cơn hứng tình do thuốc thì Phong càng đau lòng. Hắn cứ ôm chặt nàng như vậy cho đến khi nàng lịm dần vì mệt rồi gục đầu trên vai hắn. Phong đặt nàng xuống, kê gối rồi kéo lớp chăn lên, ngắm nhìn khuôn mặt đang chìm dần vào giấc ngủ. Đây rồi, khuôn mặt thiên thần mà hắn luôn mong nhớ là đây, Phong cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán rồi rời khỏi giường. Đồng hồ đã chỉ 1h đêm, có lẽ tầm này thằng bệnh hoạn ở tầng dưới đã tỉnh, Phong lẳng lặng rời khỏi phòng rồi đi xuống, vẫn có chuyện cần hắn giải quyết dứt điểm…
Tiếng lục cục trong căn phòng khiến Phong rảo bước vào nhanh hơn. Quả nhiên Tiến đã tỉnh lại và đang cố gắng lắc lư người để xua đi lũ kiến đã bám thành hai hàng theo Red Bull chui lên đũng quần gã. Nhìn khuôn mặt đỏ gay khốn khổ của gã lúc này cũng đủ hiểu là lũ kiến lửa đang làm tốt công việc của mình như thế nào. Phong lôi gã cùng cái ghế vào phòng tắm, phun nước đẩy hết kiến đi, tất nhiên trong đũng quần vẫn còn, khó có thể đuổi hết được nhưng đấy là cái hắn muốn. Cầm cái gậy gỗ gõ gõ lên đầu Tiến, Phong ra hiệu giữ yên lặng rồi gỡ cái giẻ ra khỏi mồm gã
– Hộc…hộc…địt mẹ mày….
– Chát….
Thêm một gậy không khoan nhượng được tặng vào ngay vai khiến Tiến tối tăm mặt mũi. Cục u sưng to đùng ở trán có lẽ chưa đủ để gã phải nhớ.
– Mày vừa nói gì ý nhỉ ?
– Hộc…hộc….anh là ai ?
– Mày không nhận ra tao à ? Tao là chủ phòng trọ mà lúc trước mày có đến vài lần cùng một thằng khác đây
– Sao anh lại ở đây ?
– Tao không ở đây để mày hại con gái nhà lành à thằng chó
Nói xong Phong dí thẳng cây gậy vào đũng quần di di, những vết đốt của kiến lửa được di vào lại càng đau đớn khó chịu
– Á….hộc…đừng, tôi xin anh…tôi biết lỗi rồi
– Lúc mày hại người khác thì có nghĩ cho họ không mà giờ lại còn xin
Phong lại lôi gã vào phòng. Điều hòa lạnh khiến da gà gã nổi lên từng chập và khiến cho những vết đốt ở dưới càng ngứa ngáy, đau đớn. Phong vớ lấy ống thuốc còn một chút và cái kim tiêm, chậm rãi hút nốt chỗ thuốc đó vào kim tiêm rồi ngồi trước mặt Tiến
– Mày có muốn thưởng thức chính thứ thuốc do mày chế không ?
– Hộc…đừng….tôi xin anh….anh muốn gì tôi cũng sẽ làm
– Cái tao muốn đơn giản cực, đó là mày phải chịu đựng những gì mà mày khiến Huyền phải chịu
– Đừng….đừng….
Mặc kệ những lời van xin, Phong đủng đỉnh tiêm nốt chỗ chất lỏng vào vai gã rồi cởi quần gã ra. Chẳng mất nhiều thời gian để thuốc phát huy tác dụng, đũng quần sịp của Tiến đã đội lên một cục. Khổ nổi bìu và buồi gã đã có vài vết đốt sưng lên do kiến lửa, giờ việc cương cứng này không khác gì cực hình đối với gã, bất chấp chút thuốc kích thích có làm gã phê phê hay không
– Hộc…hộc….địt mẹ thằng chó….tao nhớ mày r….
– Chát….
Thêm một cái bạt tai nổ đom đóm mắt và chân Phong đã đạp lên cái cục u ở đũng quần. Tiến bây giờ đau và ngứa gấp cả chục lần lúc nãy, cộng thêm cái chân di di tăng thêm những cơn nhức nhối khiến hai hàng nước mắt chảy dài trên mặt gã
– Mày nhớ tao thì sao ? Lúc nào tao cũng sẵn sàng đón tiếp hết, ok ? Giờ để kỷ niệm cho “tình bạn” của chúng mềnh thì tao xin kiểu ảnh nhé
Phong tụt hẳn quần sịp của Tiến xuống để lộ cái buồi đã cương cứng nhưng điểm những nốt sưng to do kiến đốt, trông cực kỳ quái dị. Hắn giơ máy ảnh lên chụp đủ mọi góc và nhất là khuôn mặt bất chấp Tiến giãy dụa né tránh
– Rồi, xong rồi. Ảnh đẹp. Giờ hễ lúc nào mày định lại gần Huyền, hay kể cả là đến chỗ tao, thì mấy cái ảnh này sẽ chào đón mày ở trên mạng đầu tiên, rõ rồi chứ ?
– Hộc…hộc….
– Tao hỏi là mày đã rõ chưa cơ mà ? Phong vừa nói vừa dí mạnh chân hơn khiến Tiến càng nhăn nhó khóc lóc vì cơn đau tăng lên
– Vâng…hộc…em…rõ..rồi..hộc hộc….
– Ờ, cứ ngoan thế từ đầu có phải là thế giới hòa bình rồi không. Giờ tao để mày ở đây, lát nữa mày cút ngay và luôn trước khi tao phải xuống một lần nữa, có được không nhỉ ?
– Vâng..vâng…em cút….em cút ngay…anh cởi trói giùm em với….
Phong gỡ đám dây trói ở chân nhưng chỗ tay thì hắn chỉ gỡ hờ ra thôi chứ không cởi hẳn.
– Tự gỡ nốt nhé, dùng dằng một lát chắc là nó bung thôi. Thế nhé, chào thân ái và éo bao giờ gặp lại
Trước khi rời khỏi phòng, Phong không quên đổ một lượt nước lạnh ướt sũng người gã và đặt ghế ngay đối diện luồng gió lạnh từ điều hòa phả ra rồi mới đóng cửa lại. Trở về với Huyền, lúc này nàng đã ngủ nhưng ú ớ nói mê, vật vã trên giường. Có lẽ những cơn ác mộng đã trở lại cùng với vết sẹo lâu ngày bị mở miệng, Phong trèo lên giường ôm nàng vào lòng vỗ về, vuốt ve làn tóc nhung mượt cho đến khi Huyền nằm yên hơn. Chưa bao giờ hắn muốn trở thành chỗ dựa vững chắc, thành người bảo vệ cho ai như lúc này. Ngắm nhìn vầng trán còn mướt mồ hôi, cái suy nghĩ ly dị Phương chợt lóe lên trong đầu hắn nhưng cũng nhanh chóng bị dập tắt, tương lai của Huyền còn dài và rộng mở, hắn không nên làm những việc mà chính hắn không chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho nàng. Phong thở dài thườn thượt rồi ôm Huyền dần dần chìm vào giấc ngủ, đồng hồ lúc này đã điểm 3h sáng, một lát nữa hắn sẽ vẫn phải quay trở về nhà với cô vợ đang sốt sình sịch nằm trên giường….