Khánh luôn là người hiểu mọi suy nghĩ và mong muốn của Phương. Rời khỏi vùng hạ thể đang hừng hực tỏa ra mùi đàn bà quyến rũ, anh đứng dậy kê sát buồi mình dọc theo cái khe ướt đẫm đó rồi bắt đầu chà lên xuống. Đến khi nước nhờn đã bôi một lớp bóng nhẫy quanh đầu khấc, anh mới thúc lút cán nó vào sâu trong cái khe đang nhíp nhíp mời gọi kia
– Aa…a….a….đúng….rồi……
Đây rồi, cảm giác lồn bị chèn chật căng bởi cái buồi hùng dũng, cảm giác rõ từng đường gân guốc dọc thân buồi đang ép vào vách lồn, cái đầu khấc tù tù cong lên đã chạm tới tử cung…. Tất cả những thứ Phương muốn là đây, cô co thắt âm đạo để tăng thêm những xúc cảm đó. Khánh bắt đầu rút ra gần hết rồi thúc vào lút cán, cứ thế đều đặn với tốc độ tăng dần. Nước nhờn được kéo ra đẩy vào dệt thành những sợi trắng trắng bám dọc theo thân buồi và không chỉ có mỗi vậy mà còn chảy thành 2 dòng theo bẹn của Phương. Nhóp nhép….bạch bạch….âm thanh được tạo ra bởi cái lồn ướt sũng nước và những cú thúc tận tình vang lên đều đặn trong căn phòng vệ sinh sạch sẽ của bệnh viện. Ông trời cuối cùng có lẽ cũng đã thương cho đôi gian phu dâm phụ này khi không một ai đi vào, để riêng họ trong không gian dâm loạn của mình.
– Ư…sướng…sướng….ôi….buồi…anh…tuyệt…quá
– Ớ….ớ…..sâu thế….chạm…tử cung…em rồi……
– Bạch…bạch…hộc….em co bóp….phê quá….
Khánh vạch tung cái áo sơ mi của Phương ra mà xoa bóp cặp vú tuyệt trần đang nảy tưng tưng theo từng nhịp thúc kia, anh kéo giật cô lại vừa thúc vừa bóp vừa liếm láp khắp cổ cô. Phương ưỡn cong mình ngoái đầu lại nút lưỡi anh rồi hất mông ra sau phụ theo. Ở tư thế này do cô khép chặt cả hai chân lại khiến ma sát ở trong tăng lên gấp bội, Khánh nhăn mặt hít hà
– Bót….quá…anh sắp…ra….
– Không, không…em chưa cho phép….
Phương xoay ngoắt người lại mà bóp chặt gốc buồi ngăn cơn sướng của anh lại, rồi cô tiếp tục cúi xuống mút sạch hết chỗ nước nhờn bao quanh nó
– Chụt…chụt….
– Anh nhớ em
– Chụt….nhớ mà có qua…chụt..thăm người ta đâu…chụt…..
– Ư….em biết là anh bận con cái nữa mà….hự…
Khánh không thể nói tiếp khi Phương đã áp mặt vào mà mút bìu dái anh, tay vẫn không ngừng sục sạo. Sau đó, cô rời ra, đẩy anh ngồi lên bệ rồi cũng ngồi thụp ngay lên cái buồi chỏng lên kia mà nhún nhẩy. Cặp vú tưng tưng giờ được môi và lưỡi Khánh chăm sóc đến ướt cả mảng, bóng nhẩy nước bọt. Chợt nhớ ra điều gì đó, Khánh với tay lấy trong túi áo khoác ra một món đồ chơi là một cây kiếm gỗ trơn bóng tròn tròn. Đang nhấp nhổm ngoáy mông trên buồi anh, thấy món đó, Phương càng phấn khích
– Ư…ư…nhét nó..vào…lỗ đít…em…ư…ư….
Khánh giữ Phương tạm ngưng lại rồi kê mũi kiếm gỗ tù tù vào cửa hậu môn ướt nhẹp kia. Cô hạ mình dần xuống và cảm nhận rõ ràng cả 2 lỗ cùng được nong ra, cảm giác hơi giống cặp song kiếm của lão Thái và Thắng, tuy không sướng bằng nhưng trong lúc này nó gãi đúng vào chỗ ngứa nhất của Phương
– A…a.aaaaa……sướng….
Khi cả hai thứ đã chui sâu vào trong, Phương bắt đầu tăng nhịp dập hông xuống, cô ôm lấy mặt Khánh mà dí vào ngực mình rồi dập lồn, chà sát lồn xuống liên tục. Chỉ khổ thân cho Khánh lúc này một tay phải với xuống giữ cái chuôi kiếm, mặt thì bị cặp vú vỗ vào còn ở dưới độ ma sát tăng gấp ba bốn lần khiến anh khó kiềm chế nổi
– Hự..hự…Phương…anh ra…anh ra….
– Ớ…ớ….đợi em..chút nữa…chút nữa thôi…ứ…ư…ư….
Lời nói đó khiến cô chuyển ngay từ dập xuống thành hẩy lồn liên tục tuốt buồi anh như muốn vắt sạch những gì sắp phọt ra. Không mất nhiều thời gian, Khánh trân mình ôm chặt lấy Phương khi từng đợt tinh phun trào mạnh mẽ vào sâu khắp các ngóc ngách bên dưới. Bàn tay đang giữ cái chuôi kiếm giờ thụt liên tục cái kiếm gỗ lên kết hợp với cảm giác nóng ấm từ đợt phóng tinh cũng đã giúp Phương đạt được điều mình muốn
– Aaaa.aaaaa……..
Cô gục xuống ôm lấy Khánh co quắp trong cơn cực khoái đang giật giật từng thớ thịt. Phía dưới, nước nhờn hòa lẫn tinh trùng trào ra theo nhịp co bóp mà tràn xuống đầy đám lông mu của hai người…
Khi Phương lên taxi rời khỏi bệnh viện cũng là lúc trời đổ cơn mưa tầm tã mang theo cái lạnh ùa về. Lúc này Phong đang loanh quanh trong phòng của hắn với điếu thuốc. Bình thường nếu có dịp cô vợ đi công tác 2 ngày liền như thế này thì chắc chắn từ sáng đến giờ hắn đã chén em Liên, em Hạnh hay em Nga ít nhất là một lần rồi, nhưng không hiểu sao hôm nay Phong lại không có cái “nhã hứng” đó. Có lẽ khi con người ta no đủ cái gì đó quá thì sẽ không cảm thấy thèm, hắn cũng không phải ngoại lệ. Giờ điều khiến Phong thèm là một căn nhà ấm cúng nơi có bàn tay đảm đang của người phụ nữ chăm sóc, là những cái ôm nhẹ nhàng, là sự nũng nịu đáng yêu, những thứ mà đã lâu rồi Phương không mang về cho nơi này. Phải rồi, người con gái gần đây đã đem những cảm xúc đó đến cho hắn là Huyền, Phong vớ lấy cái điện thoại định nhắn tin hỏi han nàng thì bỗng có tiếng gõ cửa vang lên trong tiếng mưa lộp độp.
– Cộc..cộc….
– Ai đấy ?
– Em Nga đây, anh có rảnh không ?
Đúng là giọng của Nga rồi nhưng sao có vẻ đang nấc nghẹn, Phong ra mở cửa và nhanh chóng hiểu lý do. Trên khuôn mặt xinh xắn kia có vết hằn tím tím ở gần thái dương
– Trời, em có sao không ? Bị ngã ở đâu hả ?
Nga trả lời với giọng rưng rưng nghẹn ngào
– Hức…Bố em đánh em..hức.. hồi chiều…
– Cái lão này thật không thể chấp nhận được. Vào đây anh bôi ít mật gấu cho
– Hức…không…hức…giờ em muốn…đi lượn…
– Trời mưa lạnh như thế này đi lượn gì, vào đây anh xem đã
– Hức…anh không đi…hức…thì em đi..hức…một mình…
Để một người đang trong trạng thái tinh thần không ổn định như vậy mà phóng xe máy đi trong trời mưa quả không phải là một ý kiến hay, Phong đành nhận lời cô rồi vớ lấy cái áo mưa đôi. Chiếc xe máy nhanh chóng đưa hai người hòa vào không khí lạnh của Hà Nội. Mưa, gió lạnh tạt vào mặt nhưng hắn có thể cảm nhận rõ sự nóng ấm do nước mắt của Nga thấm qua lưng áo ở phía sau, và cả tiếng khóc nấc của cô bé. Phong cảm thấy thương cho Nga khi phải chịu đựng sự bạo hành cả về tinh thần lẫn thể xác của người cha cha, đồng nghiệp của hắn. Tay cô đã vòng qua ôm hắn từ khi nào không rõ, nhưng những rung động sau mỗi tiếng nấc nghẹn ngào truyền qua vòng tay nhỏ bé kia cũng đủ khiến Phong cảm nhận rõ hơn nỗi buồn chan chứa đó.