Con nhỏ tầng 4 (p2)

Vậy là ngày cuối tuần cũng đã đến, hôm nay Phong dậy sớm nhất xóm trọ vì háo hức chứ thực ra Huyền hẹn hắn buổi chiều. Cái trò đời nó thế, càng gần ngày hẹn thì càng hồi hộp mà đúng vào ngày hẹn rồi thì mấy tiếng trước đó tim với trí não giống như nhảy cha cha cha vậy. Chưa kể là với cái tâm trạng gần giống chàng trai trẻ mới yêu đó, Phong thấy cái gì cũng phơi phới và tràn trề sức sống. Hắn quét dọn sân từ sớm rồi còn đi mua đồ ăn sáng cho Phương khiến cô ngỡ ngàng
– Hôm nay anh bị ma nhập à ?
– Vớ vẩn, tiện thể dậy sớm thì mua cho em gói xôi thôi chứ ma quỷ gì
Cứ như thế cả buổi sáng Phong như bị tăng động, huýt sáo dọn dẹp từ sân thượng xuống các hành lang, còn bật nhạc xập xình khiến cả xóm trọ cũng hào hứng theo tâm trạng của hắn.

Còn về Huyền, hôm nay cũng là một ngày đặc biệt đối với cô. Có lẽ nó đặc biệt ngay từ khi những tia nắng sớm chiếu vào phòng đánh thức cô dậy. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, nhưng người vui thì cảnh có bình thường cũng là vui. Thời gian qua cô toàn phải nhờ đến 5 lượt báo thức mới có thể dậy được vào buổi sáng để đi học, nhưng riêng hôm nay chỉ với chút nắng mà Huyền giống như được sạc năng lượng bừng tỉnh vào buổi sáng. Đứng bên cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh yên bình của sáng sớm cuối tuần, Huyền cảm thấy trong lòng dường như cũng đã hửng nắng sau cơn mưa bão. Cô bật list nhạc yêu thích rồi bắt đầu dọn dẹp như thể muốn xóa hết bụi mờ của những ngày qua.
– Con dở hơi hôm nay có vụ gì mà dậy sớm nghe nhạc dọn dẹp thế này ?
– Ơ thế không được dậy sớm à ? Mày dọn với tao luôn đi cho nhanh, chiều tao có hẹn, mà mày không nhớ hôm nay là ngày gì à ?
– Biết ngay mà, Hà Nội hôm nay có biến lớn rồi ha ha ha. Uh thì dọn rồi lát tao đưa ra chỗ tao hay làm tóc, yên tâm sẽ như cô tiên luôn. Nhà này sẽ có hai cô tiên là hai cô tiên ahihihi

Cuối cùng cũng đến giờ hẹn, Phong rời nhà trọ với dáng vẻ chải chuốt và bộ đồ trẻ trung nhất của hắn. Quãng đường từ nhà trọ đến chung cư Huyền ở không hề ngắn nhưng với Phong thì thời gian như trôi nhanh gấp hai vậy.
– Huyền à, anh đến rồi này, anh chờ em ở dưới nhé
– Vâng, em xuống ngay đây
Đốt điếu thuốc trong lúc chờ, Phong không quên ngó lại vào gương chiếu hậu xem mình như thế nào. Cũng đã một thời gian rồi hắn không gặp lại Huyền, không biết giờ cô có thay đổi gì không. Miên man trong những thắc mắc cho đến khi giọng Huyền vang lên từ phía sau khiến Phong giật mình
– Anh đợi em lâu không ?
Phong quay lại và hắn sững người trong giây lát với hình ảnh cô gái đôi mươi rực rỡ trong ánh nắng. Huyền mặc quần short jeans bó ngắn đến ngang đùi, áo phông tinh nghịch bó sát ở trên và đeo cái túi xách nhỏ. Mặc đơn giản vậy thôi nhưng sự đơn giản đó đủ làm tôn lên những đường cong và vẻ đẹp khỏe khoắn của một cô gái trẻ, và điểm nhấn là mái tóc dài đã được uốn cong tự nhiên pha chút màu nâu đồng càng nổi bật trong màu nắng.
– Làm gì mà nhìn em kỹ thế ? Trông em khác lắm à ?
– À không, trông em xinh lắm nên anh bị hóa đá chút. Mình đi nhé.
Chiếc airblade đưa đôi trai gái vi vu trên những con đường Hà nội đang được nhuộm màu nắng đầu thu, thời tiết hôm nay thật quá tuyệt cho một cuộc hẹn. Phong lái xe nhưng mọi sự tập trung lại hướng về sau lưng nơi Huyền ngồi hơi sát vào khiến hơi nóng ở phần lưng làm hắn không thể không chú ý. Đi đến hồ Tây, Huyền bỏ mũ bảo hiểm ra để tóc tung bay tự do trong gió, cảm giác như rũ bỏ được ưu phiền khiến cô mỉm cười, lim dim tận hưởng những làn gió lùa vào tóc. Liếc nhìn hình ảnh đó qua gương chiếu hậu, Phong bất giác mỉm cười theo. Nếu như Huyền mỉm cười vì rũ bỏ được những u sầu quá khứ thì Phong mỉm cười vì hắn gạt bỏ được những ham muốn tình dục sang một bên, chỉ hoàn toàn tận hưởng vẻ đẹp trong sáng và rực rỡ của cô gái trẻ trong ánh nắng đầu thu. Hồ Tây lộng gió cùng làn nước chập chùng gợn sóng như đưa họ vào một thế giới khác và cũng gắn kết họ lại với nhau hơn. Đến lúc này Huyền mới quàng tay ra ôm bụng Phong rồi gục đầu lên vai hắn mà ngắm cảnh. Cứ như thế đôi trai gái đi hết một vòng hồ Tây rồi dừng xe lại ở một quán cafe cao tầng giữa hồ Tây và hồ Trúc Bạch. Chiếc bàn nhỏ trên tầng cao nhất cùng toàn bộ quang cảnh xung quanh lại đưa họ vào một thế giới khác, nơi mà hai người kể cho nhau đủ thứ chuyện từ sở thích, gu âm nhạc, đôi chút tán phét về phim ảnh hay hot boy hot girl….

– Anh Phong biết hôm nay là ngày gì không ?
– Hôm nay là Chủ Nhật, là ngày hẹn đi chơi
– Hi hi hi còn nữa. Hôm nay là sinh nhật em sang 19 tuổi đấy ?
– Hả, thật hả ? Sao không nói sớm để anh chuẩn bị quà, chúc mừng sinh nhật em nhé!!!
– Không sao đâu mà, anh đưa em đi chơi thế này là vui lắm rồi ý, cám ơn anh nha
Huyền ngồi phóng tầm mắt ra xa rồi ngẫm lại. Vậy là cô đã sang tuổi 19, cũng đã lên Hà Nội được một năm, chỉ một năm thôi mà với cô có quá nhiều điều xảy ra. Những suy tư đượm một chút buồn lên đôi mắt khiến Phong bỗng thấy Huyền đã già dặn đi hơn so với hồi ở nhà trọ.
– Đợi anh tí, anh xuống mua bao thuốc
Để cô thả mình trong suy nghĩ, Phong chạy nhanh xuống dưới. Một lát sau hắn quay lại với cái bánh gato sinh nhật trên tay cùng ngọn nến.
– Tèn ten ten tèn tén ten…Happy Birthday to Huyền!!!
Bất ngờ nho nhỏ này làm xua tan mọi ánh buồn trong đôi mắt kia khiến Huyền càng rạng rỡ hơn. Hai người họ nhanh chóng cùng ăn cái bánh gato, hát bài ca sinh nhật. Phong bỗng cảm thấy mình không còn là gã đàn ông gần ba mươi nữa mà chỉ là anh thanh niên 21-22 đang ăn sinh nhật bạn gái mà thôi. Chút lơ đãng đó khiến hắn cắn miếng bánh mà kem dính một đường quanh miệng như anh hề
– Hi hi hi trông anh Phong kìa, giống em bé ăn bánh quá hi hi hi
– Ơ ơ thế á, để anh lau, dính chỗ nào chỉ anh
– Để em lau cho
Huyền tiến lại gần tưởng chừng để lau miệng cho Phong nhưng cô bất ngờ đặt lên môi hắn một nụ hôn. Phong sững người giây lát rồi tan mình trong sự ngọt ngào này, đây là giây phút hai người họ kết nối và hòa vào làm một…

Nụ hôn bất ngờ được Huyền chủ động khởi xướng cũng được nàng chủ động ngưng lại khi 2 cái lưỡi đang xoắn lấy nhau trong hương vị kem socola. Nàng lẳng lặng gói cái bánh gato đang ăn dở lại rồi nắm tay Phong kéo đi, cả hai không nói với nhau câu nào vì lúc này ngọn lửa đang rực cháy trong mỗi người đã soi sáng cho con đường sắp tới. Chiếc airblade nhanh chóng đỗ lại ở khách sạn gần đó, đôi trai gái kéo nhau đi nhanh lên phòng như không muốn bỏ lỡ bất cứ giây phút nào.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53Next page
Back to top button