Cô giáo Miệt Thứ

– Chuyện ăn chơi không nói nữa… nhưng anh không thấy là em… em lớn hơn anh nhiều lắm sao. Đến… – Cô nhẩm tính – Đến 6 tuổi lận đó…

Thằng Cường gạt đi:

– Nhiêu đó nhằm nhò gì…

– Rồi em còn là cô giáo của anh… người ta dị nghị…

– Hết năm lớp 8 là hết rồi nha em… dị nghị gì nữa… nhưng anh hứa sẽ giữ bí mật… chừng nào anh học xong, ra trường mới công khai… chịu chưa?

Phương không còn đường chống cự, cậu này nhỏ tuổi, nhưng quả thật cũng để một vết hằng trong tim cô lâu rồi, cũng khá lâu rồi cô quen với sự có mặt của cậu ta, chắc không có gì có thể thay thế được. Phương không đáp lời cậu ta mà nhận lấy món quà, rồi nũng nịu gật đầu. Cường mừng quá, nhảy cỡn lên, ôm chầm lấy cô. Trong vòng tay cậu ta, cô giáo nói:

– Nhưng… mai mốt em lớn… em già… anh không được chê em đó nhe!

Cường nghe vậy thì cười ranh mãnh nói:

– Trời… mình quen chơi thôi mà… có lấy nhau đâu mà em lo…

Cô nghe vậy thì nổi xung, giật khỏi vòng tay cậu ta rồi nổi nóng la:

– Cái gì… anh dám nói vậy hả?

Rồi cô rượt theo cậu ta đánh tới tấp, Cường che đầu chạy đi, vừa cười vừa nói:

– Em ơi… tha anh… anh nói giỡn mà…

Cường có lẽ yêu cô giáo cậu ta thật, không chỉ vì chuyện nhục dục mà thôi. Để cô giáo nhận lời yêu của cậu ta, Cường hứa này hứa nọ, bỏ qua vòng lễ giáo, cách biệt tuổi tác, rồi chưa kể đến phản ứng của cha mẹ cậu nữa. Nếu thực sự yêu cô Phương, chắc Cường còn vượt qua một quãng đường khá dài, nhưng dẫu sao… đó vẫn là chuyện của tương lai… ai mà biết được!

HẾT.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49
Back to top button