Cô Phương sợ hãi, lùi lại về bức vách. Thằng Miên không đuổi theo, hắn thong thả cong người lột cái áo thun đang mặc, lộ ra thân hình đen đúa, cơ bắp. Tư nhiên hắn cởi áo ra, làm tim cô Phương đập thình thịch. Cô mắc cỡ quay đi không dám nhìn đám cơ bắp của hắn. Hắn mặc cái quần jean dài, khoe ra đống cơ bắp ở thân trên, sao mà làm cô kích động không tả được. Cô nhớ tối hôm hắn hãm cô, cô cũng từng sờ soạn người hắn, tướng hắn công nhận đẹp thiệt, chưa kể đến cái của nợ của hắn, nó to to. Đầu cô Phương cứ bị phân tâm giữa ý nghĩ sợ hãi, mắc cỡ, đấu tranh với cái ý nghĩ dâm dục, muốn sờ vào cơ bắp của hắn, muốn nhìn cho rỏ khúc gân của hắn xem thử coi dài và to như thế nào. Cái thứ to dài như thế ngập sâu vào trong lồn mình không biết cảm giác thế nào, có sướng hơn cái của Cường không nữa. Cô lắc đầu qua lại với cái ý nghĩ đó. Cởi áo xong, thằng Miên thản nhiên lại bật cái quạt bàn lên cho thoáng mát, hắn bắt đầu nói chuyện, giọng nhỏ nhẹ.
– Thôi… đã theo tui tới đây rồi, còn bày đặt làm bộ làm tịch chi nữa… lại đây tui chịch cái đi…
Cô run run, vẫn thu mình nói trả lại:
– Ai… ai theo anh hồi nào… tại anh ép tui tới đây chứ bộ…
– Ha ha ha… ừ… thì tui ép… nhưng mà tui nghĩ cô cũng thích mà… đúng không?
Hắn nói vậy làm cô cũng im lặng luôn. Cô mắc cỡ cứ ngó nghiên xuống đất. Hắn tiếp:
– Thôi… để tui nói thiệt. Tối đó cũng tại tui vào nhà bất tử, hiếp dâm cô. Lỗi tại tui… tui xin lỗi… nhưng sau bữa đó… tui thấy ghiền cô ghê… chịch cô sướng ghê luôn nên tui mới đánh liều thử lần nữa… cô an tâm… cứ chìu tôi một lần đi… xong xuôi tui không phiền hà gì cô đâu.
Hôm nay cái giọng hắn nói nghe ngọt ngào, quyến rũ hơn cái giọng hôm hiếp dâm cô. Cô Phương nghe hắn nói có vẻ thiệt tình, cô cũng mũi lòng. Hắn nói làm cô cũng suy tư, đâu đó trong lòng cô vẫn có cảm giác muốn cho hắn làm thử lại lần nữa, nhưng là con gái nên cô mắc cỡ không dám nói ra thôi. Hổm rày cô cũng bị thằng Cường học trò mình bỏ bê làm lúc nào người cũng ầm ỉ, sôi sục, nước dâm cứ ứa ra như mồ hôi, lúc nào cũng nghĩ đến hết cây hàng của Cường, rồi lại cây hàng của hắn. Cô quay mặt lại nhìn hắn, tay không còn khư khư che ngực nữa, cô nói với hắn, giọng run run:
– Nhưng… anh phải hứa… không nói chuyện này cho ai nghe… không là tui thất nghiệp luôn… tui nhục nhã luôn đó…
Thằng Miên gật đầu “Ừa” một cái. Cô thở dài, tống hết cảm xúc thổn thức ra ngoài. Và rồi không cần hắn nói, cô vén một bên vạt áo dài của mình, lấy tay nắm cái khoá, gỡ từng khoá áo bên eo phải ra. Thằng Miên thấy cô định làm vậy thì ngăn lại, hắn nói:
– Từ từ… đừng có gấp… để đó tui cởi… cô lên giường nằm cho tui đi…
Thằng Miên nói vậy giống như là cô thèm hắn chịch lắm vậy. Cô mắc cỡ quá, gật đầu một cái rồi đi ra giường. Cô nằm lên đó ngay ngắn, chờ đợi hắn. Hắn chỉnh cái quạt bàn cho xoay qua giường cho không khí trong phòng đỡ nóng và ngột ngạt, vì bên ngoài lúc này cũng đang giữa trưa rồi. Lúc hắn lại gần, cô thấy mồ hôi mồ kê bắt đầu rịn ra trên thân thể hắn, làm cơ bắp hắn bóng lên như tượng đồng. Bản thân cô cũng vậy, mồ hôi nãy giờ chắc ra ướt cả khoản lưng, cô cũng định cởi ra cho mát nhưng hắn nói vậy nên đành thôi. Lúc thằng Miên ngồi lên giường, cô nhắm tịt mắt, chờ đợi. Lần này hắn có vẻ dịu dàng, từ tốn lắm. Hắn lật cái vạt áo cô ra, tháo cái khoá quần rồi cởi cái quần dài trắng của cô ra trước. Lúc hắn tuột quần, cô cũng nhích cái mông lên cho hắn tuột ra dễ dàng. Hắn tuột cái quần rồi vứt ra một góc giường. Hắn chỉ cởi có mỗi cái quần dài thôi, còn lại cái silip rồi cái áo dài ở trên, hắn vẫn để yên. Cô bảo hắn:
– Anh… anh đừng làm hư áo dài của tui… may cực lắm…
Hắn gật đầu: – Tui biết rồi, yên tâm đi…
Thằng Miên bắt đầu gợi hứng cho cô. Hắn nhẹ nhàng lật cô nằm sấp lại, kéo hai đùi rộng ra hai bên. Hắn mò mẫm, vuốt ve cái quần lót bằng ren của cô. Hắn kéo gom cái phần sau đít lại thành một đoạn giống như cái quần lọt khe thôi, rồi hắn chà sát mấy cái làm cô ngứa ngáy vô cùng. Cô vẫn nằm im không dám nói gì. Nghịch ngợm một lúc, hắn mới chịu tuột cái quần lót ren ra đến ngang bắp đùi cô. Hắn chồm tới đưa lưỡi liếm lòng vòng lên hai bờ mông của cô, rồi liếm dài vào khe đít của cô, rồi vạch rộng hai bờ mông gần lổ đít ra, liếm vào lổ đít của cô. Trời ơi, có chết không chứ, sao cái thằng mọi rợ này nó chơi dơ dữ thần vậy trời, chưa bao giờ Cường làm vậy với cô cả, dù cậu ta có liếm lồn cô chán chê rồi, chưa bao giờ cô được nếm qua cảm giác lạ nầy khi người ta hang say liếm cái lỗ nhị của mình. Thằng Miên làm cô thấy nhột nhạt nhưng cũng rất thích thú và hứng tình. Cô Phương không mở miệng nói tiếng nào, nhưng phải há ra để rên lên, khi cái lưỡi của hắn đột phá vùng hậu môn của cô. Bữa nay thấy chỗ này vắng vẻ, xung quanh sát vách không có ai nên cô có phần thoải mái hơn, cô rên lên liên tục, cô muốn hụt hơi khi nín thở trân người với cảm giác nhột nhạt thích thú.
Rồi hắn lật cô nằm ngửa ra, tiếp tục liếm lên khắp vùng da thịt ở khoản hạ bộ của cô, không chừa sót một chổ nào. Miên không thèm cởi cái áo dài trên của cô ra, làm người cô cứ bị khó chịu vô cùng, cái nịt vú, cái áo dài cứ xiết lấy thân thể, cô muốn uốn éo như sợ rách cái áo nên đành gồng mình nằm yên. Vừa bú lồn, hắn vừa thò tay lên trên, bóp vú cô qua lớp áo lót và áo dài mỏng manh. Hắn bóp mạnh, may mà còn có cái áo lót nó che chắn đỡ, chứ không thôi thì hai bầu vú cô dám dập nát tanh bành dưới bàn tay của hắn. Lưỡi hắn cứ đánh phá vào lồn cô. Cô Phương tưởng chừng như hai mép lồn muốn sưng phồng lên luôn, máu tụ dồn hết về đó. Không phải nói chứ hắn làm cô động tình kinh khủng, tại do lạ hay do hắn làm tình giỏi cũng chả biết nữa. Cô cứ nâng mông đít lên thật cao. Người cô uốn lượn liên tục nhưng hạn chế bởi thân trên vẫn còn mặc áo. Phải chi giờ này hắn đút cái của nợ kia vào trong người cô thì cô đã biết mấy. Hắn cứ bú mút lồn cô hoài, trong khi cây hàng của hắn thì giấu sau lớp quần jean dày cộm.
May sao chừng hồi hắn có vẻ như cũng bú đã, miệng hắn và miệng lồn cô hôn nhu nhoè nhoẹt nước hết. Hắn ngồi phịch xuống giữa hai chân cô, lấy tay quệt quệt cái miệng ướt nhẹp, cười a vẻ khoái chí lắm, làm như cả đời hắn chưa bú lồn bao giờ vậy, hắn khen: