Vậy là cô Lan và nó, hai cô trò đã cùng nhau đi đến giai đoạn thứ hai của cuộc tình nồng nàn, say đắm trong đêm mưa bão mà thật tình cờ, thật bất ngờ cả hai trao tặng cho nhau với tất cả nỗi niềm thắm thiết. Trước kia, còn đi học tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ, mỗi lần cô Lan lên lớp, dĩ nhiên là vào những lúc ấy, Lợi vẫn thường nhìn thấy bộ ngực cô bằng cặp mắt vô tình và bình thường ; ấy vậy mà giờ đây, sau 6 năm trời xa cách, nó lại điềm nhiên thưởng thức bộ ngực ấy của cô giáo nó ngày xưa. Cũng có thể nói rằng không sao giải thích được lý do vì sao hai cô trò từ trước đến giờ tuy thân thiết với nhau nhưng chưa hề nắm tay nhau một lần nào, giờ đây lại ngây ngất và cuồng loạn yêu nhau như thế này? Lớp 11P3 của Lợi hiện tại có gần ¼ học sinh trước kia cũng học cùng lớp 5 với nó do cô Lan dạy ; nếu lúc này mà biết được cô và nó đang làm tình, ân ái cùng nhau, chắc chắn tụi nó thế nào cũng phải lắc đầu, le lưỡi vì kinh ngạc, vì không thể nào tưởng tượng nổi. Còn nữa, trong gia đình Lợi còn có một người nữa nếu mà hay biết được chuyện tình giữa nó với cô giáo Lan thì e rằng sẽ nổi cơn tam bành lục tặc lên, dữ dội hơn cả cơn bão số 9 bên đang hoành hành bên ngoài ; đó chính là chị Hường, chị Ba và cũng là người tình thứ hai của nó.Ai chứ chị Hường thì việc ra mặt ghen tương đối với chị là chuyện nhỏ, chẳng hề ngán ai cả vì Lợi, thằng em út và cũng là người tình đầu tiên của chị hiện giờ đối với chị là quan trọng bậc nhất bởi nó và chị đã yêu thương nhau mặn nồng, đằm thắm đến mức độ nóng bỏng, cuồng nhiệt. Cũng may cho cô Lan và Lợi là chị Hường hiện giờ đang có mặt tại Sài Gòn nên chị không sao chứng kiến được cơn bão số 9 tung hoành ngang dọc đất trời Bà Rịa –Vũng Tàu cũng như cuộc tình của hai cô trò với nhiều xúc cảm mạnh mẽ, dạt dào ngay trên giường ngủ của Lợi. Vì cô Lan chưa có con nên hai bầu vú cô đều chưa hề có sữa nhưng Lợi vẫn cứ say sưa, mê mẩn lần lượt nút lấy nút để hai đầu núm vú cương cứng của cô và lúc này, miệng nó đã đổi qua ngậm nút đầu núm vú trái cô Lan còn bàn tay trái nó thì lần lên nắn bóp, mày mò bầu vú phải mà nó vừa mới chán chê.
Chiếc áo thun kiểu màu xanh nó đang mặc mới vừa lúc nãy đây, nó đã cuộn tròn lên nách, cởi vòng qua cổ và đầu, lần lượt rút hai cánh tay ra khỏi hai ống tay áo, hết cánh tay phải rồi đến cánh tay trái rồi cẩn thận để lên phía đầu giường cùng với áo đồ bộ và nịt vú của cô. Vậy là giờ đây, Lợi cũng đã ở trần trùng trục chẳng khác gì cô giáo của nó và cái mền cô Lan mang từ phòng cô qua lúc đầu đắp lên người cô và thằng học trò cũ giờ đây không biết là ai, cô hay trò đã cằn đạp vô góc nào rồi? Đến nỗi gối, cả hai cũng không thèm kê đầu nữa là! Tấm drap trãi giường ngủ trong phòng Lợi tối nào cũng đều thẳng thắn, phẳng phiu vậy mà giờ đây đã trở nên nhàu nát, dày vò bởi hai cô trò đâu có chịu nằm yên một chổ mà cứ lăn qua lộn lại trên tấm đệm ấm êm, khi thì trò nằm úp lên người cô và lâu lâu cô lại đè lên mình trò. Lúc bấy giờ, có lẽ cô Lan và Lợi hai cô trò đã hoàn toàn quên hẳn đi cơn bão số 9 đang vần vũ bên ngoài, quên cả không gian và thời gian, thậm chí không còn nhớ là mình từng là cô trò của nhau ; cả hai chỉ còn biết mỗi một điều là họ đang cùng nhau bước cõi tình chốn yêu đầy hoa thơm cỏ lạ. Như vậy chứng tỏ là tình yêu trên thế gian này không bao giờ phân biệt tuổi tác, công việc… mà chỉ cần có sự kết hợp hài hòa giữa hai con tim, hai tâm hồn và hai khối óc là đủ chứ không cần thiết phải nọ nọ kia kia ; nói chung chỉ cần tâm đồng ý hợp, tình yêu sẽ dẫn dắt chúng ta đến cõi vĩnh hằng. Lúc này, cô Lan bỗng nhiên phát hiện ra một điều là hai bàn tay thằng học trò cũ đang mon men, mày mò nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ vải trắng bông chấm màu tím của cô.
Vậy là Lợi không thể nào chối cãi được nữa, ý đồ cuối cùng đã thôi thúc nó đi đến giai đoạn quyết liệt cơ bản nhất của cuộc tình giữa nó và cô giáo Lan. Dù rất ngượng ngùng, dù trong bụng nữa muốn nữa không nhưng cô vẫn không thể tìm được cách chối từ hay ngăn cản được Lợi, người tình nhỏ tuổi nên rốt cuộc hai ống quần cô từ từ tuột lần, tuột lần xuống khỏi hai bờ mông no tròn và cặp đùi săn chắc của cô ; tiếp tục qua hai đầu gối, qua cặp giò thon dài và cuối cùng ra khỏi hai bàn chân mềm mại như mọng nước. Cô Lan thật tình không hiểu sao cô lại có hành động trợ giúp Lợi cởi quần cô ra bằng cách lần lượt co duỗi hai chân rút ra khỏi hai ống quần mặc dù thâm tâm cô không hề muốn một chút nào cả về việc này. Tất nhiên, vì cô Lan là cô giáo, vả lại năm nay cô cũng đâu còn nhỏ tuổi gì nữa nên cô làm sao có thể không nhận thức được hậu quả việc Lợi sắp làm với cô mà chắc chắn là thế nào trước sau gì nó cũng làm, dù cho cơn bão số 9 bên ngoài có làm long trời lở đất đi chăng nữa. Cơn bão số 9 bên ngoài đang tàn phá thiên nhiên và cuộc sống con người, thế còn cô Lan cùng Lợi tuy ở bên trong ngôi nhà vững chắc của gia đình nó nhưng cả hai cô trò vẫn bị vùi dập bởi cơn bão ái tình xuất phát từ cõi lòng thân thiện và tình cảm của cả hai từ sáu năm về trước đến giờ. Trên chiếc giường nệm êm ái, sau khi để cẩn thận chiếc quần cô lên mé đầu giường, Lợi tiếp tục khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt thân thể cô Lan ; đôi môi nó lần cúi xuống hôn còn lưỡi nó thè ra liếm nhẹ lên hai bầu vú cô rồi từ đây, đầu lưỡi nó như con rắn liếm dần xuống vòng bụng, vòng eo cô. Thân người cô Lan không ngớt quằn quại, chao đảo còn vầng cổ cô liên tục rướn cao lên hòa nhịp rên khe khẽ của đôi môi cô và phải nói là khi môi, lưỡi thằng học trò hôn, liếm đến đâu thì gai ốc mọc lên trên da thịt cô đến đó. Dĩ nhiên, Lợi không ngại gì mà còn hôn và liếm lần xuống những lớp da thịt trắng nõn, nuột nà nơi cặp đùi no tròn, hai đầu gối mềm mại, cặp giò thon dài và hai bàn chân trắng hồng của cô Lan. Lúc này, cô Lan chưa gì mà cô đã cảm nhận được từ nơi kín đáo nhất trên cơ thể cô đã rỉ ra một chất nước gì đó khá nhiều khiến cho toàn bộ phần trước chiếc quần lót trắng mới tinh cô đang mặc bị thấm ướt và tuy chưa có chồng con song với vốn kiến thức học ở trường cũng như trong cuộc sống, cô thừa biết đó chính là chất dịch sinh lý người phụ nữ tiết ra khi hưng phấn dục tình tăng cao và sự đồng cảm hòa hợp với người mình yêu thực sự dấy lên trong cõi lòng mình.